Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 235: Người Đàn Ông Quái Vật Của Trường Trung Ương

Dương Mạn Lệ cũng nhìn thấy đoạn video này, thời gian của đoạn video này trùng với thời gian mà cô và Hàn Sâm so tài, nên cô ta rất dễ dàng đoán được người trong video chính là Hàn Sâm.
Nhìn người trong video, Dương Mạn Lệ chỉ cảm thấy da gà toàn thân đều nổi lên, năng lực khống chế kia thực sự chính là cảm giác cuối cùng mà mỗi xạ thủ luôn truy cầu.
Không phải nói tới Hàn Sâm bắn chuẩn thế nào, bắn nhanh đến đâu, mà là năng lực dự đoán và nhãn lực của hắn.
Từ xưa đến nay, dù là bắn cung hay bắn súng, trình độ lớn nhất không phải là bắn trúng mục tiêu, mà là có năng lực dự đoán các loại tình huống phức tạp, hiển nhiên về điểm này, Hàn Sâm đã làm vô cùng hoàn mỹ.
Quả thực giống như một nhà tiên tri tài ba, mỗi một mũi tên bắn ra, đều có mục đích rõ ràng, chứ không phải chỉ đơn thuần là truy đuổi một mục tiêu nào đó.
Dương Mạn Lệ càng xem càng cảm thấy cả người lạnh run, nếu như cô và Hàn Sâm quyết đấu chính diện, e rằng cô sẽ sinh ra cảm giác sợ hãi khiến bản thân không bắn nổi mũi tên.
Loại cảm giác này không thể diễn tả rõ được, đây là khi trình độ bắn cung đã đến một mức độ nào đó, mới đưa ra được phán đoán chi tiết tỉ mỉ, rõ ràng năng lực dự đoán của Hàn Sâm thật sự quá mạnh, đây là nguyên nhân chủ yếu khiến trái tim Dương Mạn Lệ băng giá.
- Tần Huyên nói không sai, hắn thực sự thích hợp làm một xạ thủ, thiên phú như vậy, gần như chính là sinh ra để làm xạ thủ.
Dương Mạn Lệ xem hết video, thở một hơi thật dài, ánh mắt vô cùng phức tạp.
Đoạn video này trên trang chủ của Cung Nhân Mã đã trở thành chủ đề nóng, nhưng cũng chỉ giới hạn trong cộng đồng những người yêu thích bắn cung mà thôi.
Bắn cung dù sao cũng không được chú ý bằng vũ khí lạnh, so sánh với những vũ khí lạnh khác, người luyện thuật bắn cung quá ít, Cung Nhân Mã cũng chỉ là một nhóm nhỏ hẹp, không có lực ảnh hưởng quá lớn.
Sau khi Hàn Sâm quay trở lại tới trường học, muốn hẹn Kỷ Yên Nhiên cùng ăn cơm, nhưng đúng lúc này máy truyền tin lại vang lên, là Tư Đồ Hương triệu tập đội viên đội bắn cung của trường qua đó.
Đi đến sân huấn luyện, phát hiện lão Thạch, Lữ Mông và Trương Dương cũng có mặt ở đó, bọn họ vậy mà đều bị Tư Đồ Hương gọi đến đội bắn cung của trường.
- Lão tam, hóa ra cậu cũng vào đội bắn cung của trường à?
Lão Thạch khoác lên bả vai Hàn Sâm cười thầm hỏi.
- Hết cách rồi, ai bảo tôi học khoa bắn cung chứ? Sao các cậu cũng tới?
Hàn Sâm thuận miệng nói.
- Hết cách rồi, ai bảo chúng tôi cũng giống như cậu, đều học khoa bắn cung.
Lão Thạch coppy nguyên lời trả lại cho Hàn Sâm.
Trên thực tế là khi Tư Đồ Hương xem tư liệu về Hàn Sâm, thuận tiện nghiên cứu về những học sinh đặc biệt thu nhận khác một lần nữa, muốn nhìn xem còn có nhân tài lọt lưới nào như Hàn Sâm hay không, kết quả là đều gọi đám lão Thạch tới, trình độ của bọn họ cũng được, thiên phú cũng không tệ, Tư Đồ Hương có ý định cẩn thận huấn luyện bọn họ, cho dù năm nay không dùng được, năm tiếp theo cũng có thể trở thành chủ lực.
- Biết huấn luyện viên Tư Đồ tìm chúng ta tới làm gì không?
Hàn Sâm hỏi ba người lão Thạch.
- Ai biết chứ, chúng tôi cũng chỉ mới gia nhập đội bắn cung của trường không bao lâu, đều giống như cậu, không biết gì.
Lão Thạch nói.
- Huấn luyện viên Tư Đồ tìm chúng ta tới, đương nhiên có liên quan đến việc huấn luyện, bốn người chúng ta đều học khoa bắn cung, nhất định phải giành vinh quang thay đội bắn cung của trường, đạt được chức quán quân cuộc thi đấu giữa các trường năm nay mới được.
Trương Dương vẫn nhiệt huyết trước sau như một.
Hàn Sâm đang muốn nói, lại thấy Tư Đồ Hương thổi còi tập hợp đội viên đội bắn cung của trường qua đó.
- Hôm nay triệu tập mọi người tới đây, là muốn để mọi người xem một số đoạn video về bắn cung, đây là video thi đấu của một đội bắn cung trường quân đội, năm nay bọn họ sẽ là đối thủ của mọi người.
Tư Đồ Hương nói xong, lập tức mở video lên cho mọi người cùng xem.
Video đã bị người khác cắt nối biên tập, toàn bộ đều quay một người đang bắn tên, phần lớn đều là cuộc thi chính thức của trường quân đội.
Suốt bốn mươi phút sau đó, trên sân luyện tập lặng ngắt như tờ, nhiều đội viên như vậy, lại yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe được.
Đến khi đoạn video kết thúc, lão Thạch mới lau mồ hôi lạnh trên trán, nhìn vẻ mặt lạnh lùng của nam sinh trong video kia nói:
- Má ơi, tiểu tử này thật sự chỉ là một sinh viên trường quân đội? Y thật sự không phải là một tiễn thủ Tiến Hóa Giả chuyên nghiệp chứ?
- Thật đáng sợ, người như vậy, thật sự là đối thủ của chúng ta sao?
- Thế này còn đấu gì nữa, chắc chắn sẽ thua ah.
- Thực sự không phải người!
- Y là đối thủ của chúng ta không sai, thực sự là sinh viên trường quân đội.
Lữ Mông chỉ lạnh nhạt nói.
Tư Đồ Hương hứng thú nhìn Lữ Mông rồi nói:
- Xem ra cậu biết người này à, vậy thì giới thiệu một chút cho mọi người biết đi.
Lữ Mông rất tự nhiên nói:
- Người này có lẽ mọi người ở đây đều đã từng nghe nói qua, Kinh Cực Vụ, chủ nhiệm đội bắn cung trường quân đội Trung Ương, được gọi là người đàn ông quái vật, từ năm thứ nhất nhập học, đã dẫn dắt đội bắn cung trường quân đội Trung Ương vốn chỉ có thể miễn cưỡng lọt vào tứ cường, quét ngang trận đấu bắn cung, dùng chiến tích bất bại đạt được chức quán quân.
- Sau khi lên năm thứ hai, lại dẫn dắt đội viên đội chiến giáp, đội viên đội cổ võ, đội viên đội Thượng Đế Chi Thủ, tham gia các cuộc thi giữa các trường quân đội, tuy trường quân đội Trung Ương cũng được coi là mạnh trong các hạng mục thi đấu, nhưng cũng chỉ là mạnh mà thôi, nhưng vì có Kinh Cực Vụ gia nhập, chỉ cần trận đấu có y tham gia, trường quân đội Trung Ương sẽ tung hoành ngang dọc đến khi giành được giải quán quân, không có bất kỳ ngoại lệ nào.
- Năm thứ ba, tương tự như vậy, mà bởi vì Kinh Cực Vụ tồn tại, cuộc thi giữa các trường quân đội đã sửa lại quy tắc, một tuyển thủ chỉ có thể tham gia thi đấu một khoa.
Lữ Mông tiếp tục nói:
- Năm nay là năm cuối y học ở trường quân đội, mà y chỉ có thể lựa chọn thi đấu cho một khoa, cho nên y chọn khoa bắn cung chuyên nghiệp.
- Thật là xui xẻo, sao Kinh Cực Vụ lại không chọn khoa khác, hết lần này tới lần khác lại chọn khoa bắn cung chúng ta.
- Cậu suy nghĩ quá nhiều rồi, dựa theo thực lực này của chúng ta, khả năng gặp phải trường quân đội Trung Ương cũng không lớn, Kinh Cực Vụ chọn cái gì đều không có quan hệ tới chúng ta.
- Nói cũng đúng, đã nhiều năm chúng ta đều xếp hạng cuối, ngay cả việc lọt vào vòng trong cũng là vấn đề, sao có thế gặp phải Kinh Cực Vụ.
- Thật ra tôi muốn gặp y một lần, thua ai cũng là thua, còn không bằng thua Kinh Cực Vụ, nói ra cũng dễ nghe hơn một ít, tốt xấu gì tôi cũng chỉ thua Kinh Cực Vụ.
Đội viên cũ của đội bắn cung không thèm để ý nói, hiển nhiên bọn họ đã sớm đánh mất tự tin và trí tiến thủ sau mấy năm không ngừng thất bại.
- Xem ra cậu hiểu Cực Kinh Vụ rất rõ, vậy cậu nghĩ xem nếu chúng ta gặp phải trường quân đội Trung Ương thì có mấy thành phần thắng?
Tư Đồ Hương hỏi Lữ Mông.
- Không có phần thắng, trường quân đội Trung Ương không chỉ có Kinh Cực Vụ mạnh, mấy tuyển thủ chủ lực khác có hai người có thể xếp vào top 10, hai người nữa cũng có thể tiến vào top 20, mà đội bắn cung trường chúng ta không có ai có thể tiến vào top 100.
Lữ Mông không chút khách khí nói ra.
Đội viên cũ đều cảm thấy Tư Đồ Hương hỏi vấn đề này quá không thực tế, bọn họ căn bản không có cơ hội đấu một trận với trường quân đội Trung Ương, nên không cần tính đến khả năng thắng hay thua.
Tư Đồ Hương cũng chỉ gật gật đầu, không nói gì thêm, sau đó lại quay sang hỏi Hàn Sâm:
- Hàn Sâm, cậu cảm thấy thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận