Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 535: Hắc Thần Biệt Khuất

- Hàn Sâm. . .
Lý Luân có chút nóng nảy, với hiểu biết của y về Hắc Thần, sao có thể không nhìn ra tâm tư của Hắc Thần.
- Không sao, có người muốn tặng thú hồn cho tôi, nào có đạo lý không cần chứ, quyết định như vậy đi.
Hàn Sâm lại ngăn Lý Luân nói tiếp.
Hàn Sâm biết rõ Lý Luân có hảo ý, hắn cũng hiểu cách nghĩ của Hắc Thần, nhưng chuyện này đúng lúc hợp với tâm ý của hắn, hắn và Đường Chân Lưu luyện lâu như vậy, đã nắm chắc trăm phần trăm có thể phá Tiểu Ma Phong Đao Pháp, đang lo không tìm thấy cơ hội thu thập Hắc Thần, thế mà Hắc Thần lại tự mình đưa tới cửa, Hàn Sâm cầu còn không được.
Hơn nữa còn có thể thu hồi Địa Ngục Quỷ Ngưu lại, chuyện tốt như vậy Hàn Sâm đương nhiên sẽ không buông tha.
- Được, sảng khoái, tôi bắt đầu có chút thích cậu rồi.
Hắc Thần cười lạnh.
- Đi quảng trường đi, chỗ đó có không gian để thi triển.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
- Được.
Hắc Thần đồng ý, nhưng vẫn không để người của y lùi lại, chỉ vây quanh Hàn Sâm cùng đi tới quảng trường, giống như là áp giải phạm nhân vậy, sợ Hàn Sâm thừa cơ chạy.
Lý Luân cũng dẫn theo người bảo vệ Hàn Sâm, sau khi đi đến quảng trường, Hàn Sâm và Hắc Thần đều giao lại thú hồn mình vừa lấy được cho Lý Luân.
- Mời.
Hắc Thần dẫn đầu đi tới sàn đấu trên quảng trường trên bàn, ánh mắt nhìn Hàn Sâm lộ ra vẻ lãnh ý.
Từ khi y quản lý Hắc Thần Tí Hộ Sở đến nay, còn chưa từng ăn phải thiệt thòi lớn như vậy, chỉ cần có cơ hội, y hận không thể lập tức lấy mạng Hàn Sâm.
Lúc này đây y không chỉ muốn thu hồi trở lại thú hồn, còn muốn mạng Hàn Sâm.
Đối với Tiểu Ma Phong Đao Pháp của mình, Hắc Thần hoàn toàn chắc chắn, hơn nữa y và Hàn Sâm đã từng giao thủ, nghĩ rằng mình đã hiểu rõ Hàn Sâm, mới có thể ép Hàn Sâm lên đài quyết đấu.
Tin tức Hắc Thần và Hàn Sâm đánh cuộc rất nhanh đã truyền ra, khiến rất nhiều người ở Tinh Luân Tí Hộ Sở đến vây xem.
Lý Luân có chút bất đắc dĩ, nếu Hàn Sâm không đồng ý đánh cuộc, ở trong Tinh Luân Tí Hộ Sở, y còn có thể bảo hộ Hàn Sâm an toàn, nhưng đã đồng ý đánh cuộc, nếu Hắc Thần giết Hàn Sâm trong trận đấu này, y cũng không thể nói gì, thú hồn còn phải cho Hắc Thần.
Sau khi Hàn Sâm lên đài, Hắc Thần cũng lười nói nhảm với Hàn Sâm, y hận không thể sớm ăn thịt uống máu Hàn Sâm, lập tức triệu hồi ra chuôi thú hồn đao màu đen, trực tiếp chém tới Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng triệu hoán ra Quỷ Trảo, không đếm xỉa tới một trảo đang chém tới kia.
Thế nhưng một trảo nhìn như vô cùng tùy ý kia, lại khiến Hắc Thần âm thầm nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia dị sắc, một đao kia của y nếu tiếp tục chém xuống, cùi chỏ của y sẽ bị Quỷ Trảo chặt đứt trước, hoặc là nói là cùi chỏ của mình đưa qua đỡ lấy Quỷ Trảo của Hàn Sâm.
Rơi vào đường cùng, Hắc Thần chỉ có thể thu đao lui về phía sau, tránh né một trảo của Hàn Sâm, chuẩn bị xuất đao một lần nữa.
Y rất tự tin về Tiểu Ma Phong Đao Pháp, rất khó nhìn thấy người nào trong những người cùng giai có thể ngăn cản được hai lần gia tốc, Hàn Sâm càng không có khả năng.
Kỳ thật đại đa số người đều có suy nghĩ giống Hắc Thần, Tiểu Ma Phong Đao Pháp của Hắc Thần ở vùng băng tuyết này có uy danh hiển hách.
Mà người bình thường căn bản không biết Hàn Sâm, ngoại trừ Lý Luân biết rõ lai lịch của Hàn Sâm, không có ai biết Hàn Sâm có lai lịch gì, thế mà lại dám cùng Hắc Thần quyết đấu 1 vs 1.
Thế nhưng mà rất nhanh, tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn, gần như không thể tin được những gì mà mình thấy.
Hắc Thần lui về phía sau một bước, tránh né Quỷ Trảo của Hàn Sâm, rút đao định chém tới, nhưng đao mới nâng lên một nửa, rồi lại phát hiện mình không chém nổi nữa.
Giống như lúc trước, nếu như lại chém xuống đi, Hắc Thần phát hiện cổ tay của mình sẽ đánh lên Quỷ Trảo của Hàn Sâm.
- Trùng hợp?
Trong nội tâm Hắc Thần sinh ra cảm giác bất an, nhưng lại không tin có người có thể ngăn cản Tiểu Ma Phong Đao Pháp của y như vậy.
Hắc Thần lui về phía sau rồi lại chém, nhưng sau đó sắc mặt của y lại trở nên hết sức khó coi.
Hắc Thần liên tục chém hơn mười đao, thế mà một đao cũng không thể hoàn chỉnh chém ra, đao vừa mới chém ra được một nửa, chính mình lại không thể không thu về.
Hắc Thần căn bản không có cơ hội thi triển kỹ xảo lợi hại nhất lần thứ hai gia tốc của Tiểu Ma Phong Đao Pháp, điều này khiến sắc mặt Hắc Thần vô cùng khó coi, y chưa bao giờ gặp phải chuyện này, quả thực quá tà môn.
Người xem cuộc chiến đã sớm ngạc nhiên tới mức trợn mắt há mồm, bọn họ là người ngoài cuộc nhìn càng rõ ràng hơn, đao pháp uy danh hiển hách của Hắc Thần, ở trước mặt Hàn Sâm lại hoàn toàn không có tác dụng.
Cũng không thể nói là không có tác dụng, phải nói là ngay cả đao Hắc Thần không chém ra được mới đúng.
Nếu như đao trong tay Hắc Thần có vỏ đao, chỉ sợ ngay cả năng lực rút đao ra khỏi vỏ y cũng không có.
Mỗi lần cánh tay Hắc Thần vừa động, muốn giơ đao lên, một giây sau lại không thể không thu đao về, mỗi lần đều là như thế, Hắc Thần căn bản không có năng lực xuất đao.
Từ đầu tới đuôi, Hắc Thần chỉ không ngừng lui về phía sau, giống như một học sinh vừa học đao, luyện tập trước mặt thầy của mình, thầy của y đã sớm hiểu rõ từng động tác của y, đi sau mà tới trước, đánh trúng sơ hở và chỗ yếu của y, khiến y hoàn toàn không có cơ hội hoàn thủ.
Cái gì mà Ma Đao biến mất, cái gì mà Tiểu Ma Phong Đao Pháp, trong một chớp mắt đã biến thành chuyện cười, ngay cả một đao cũng không chém xuống được, nói gì tới tăng tốc lần thứ hai.
Lui về phía sau. . . không ngừng lui về phía sau. . . giống như ngoại trừ lui về phía sau đã không còn lựa chọn khác.
Hắc Thần chưa bao giờ uất ức như hôm nay, Tiểu Ma Phong Đao Pháp mà y vẫn luôn kiêu ngạo giống như biến thành đao pháp vô dụng nhất trên đời, thậm chí khiến y sinh ra một cảm giác bản thân mình căn bản không biết dùng đao.
- Quá mạnh mẽ, rốt cuộc người kia là ai vậy, thật đáng sợ, quả thực giống như một người cha đang giáo huấn con trai vậy.
- Trên khu vực băng tuyết của chúng ta, từ khi nào lại có một cường giả như vậy, thật lợi hại.
- CMN, Hắc Thần lại bị người coi thành cháu trai để hành hạ, đây thực sự là Hắc Thần ở Hắc Thần Tí Hộ Sở kia sao?
- Giả à? Hắc Thần Ma Đao làm sao lại vô dụng như vậy?
- Cái này có gì mà kinh ngạc, mấy người không biết cái từ hư danh này sao? Loại người như Hắc Thần, chẳng qua chỉ là ỷ vào dưới tay mình có nhiều cường giả, kỳ thật cũng không có bản lĩnh thật sự gì, tự mình lên sàn đấu, còn không phải bị người đánh như đánh cháu trai sao.
- Người kia rốt cuộc là ai vậy?
Hắc Thần bó tay bó chân, quả thực giống như bị vây trong bụi gai, hoàn toàn không thi triển được quyền cước, chỉ cần y hơi chút vươn ra một chút là sẽ bị đâm đầm đìa máu me, Hắc Thần buồn bực đến mức chỉ muốn thổ huyết.
Hơn nữa đám người phía dưới nghị luận, Hắc Thần gần như muốn ngất xỉu vì tức rồi.
Hét lớn một tiếng, Hắc Thần muốn liều mạng vung đao phản kích, nhưng cánh tay mới nâng lên, Hắc Thần đã phát hiện nếu như mình không rụt về, cả cánh tay đều sẽ bị người ta chém đứt, không thể không ngăn chặn phẫn nộ của mình, lại thu đao.
Uất ức, vô cùng uất ức, Hắc Thần có một cảm giác mình sẽ bị nước tiểu tươi sống tưới chết.
Mà ngay cả mấy Tiến Hóa Giả ở Hắc Thần Tí Hộ Sở, lúc này cũng hãi hùng khiếp vía, gần như không thể tin được vào những gì mình vừa nhìn thấy.
Bọn họ sao có thể không biết thực lực của Hắc Thần, Tiểu Ma Phong Đao Pháp ở trên băng nguyên có thể nói là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi không người nào có thể phá, làm sao lúc này lại bị người áp chế thành như vậy.
- Người kia rốt cuộc có lai lịch gì?
Trên mặt bọn họ tràn đầy vẻ kinh hãi, ngay cả Hắc Thần còn bị áp chế như vậy, bọn họ đi lên chẳng phải sẽ càng thảm hại hơn, nói không chừng hai ba chiêu đã bị chém chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận