Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3006. Đại na di ngẫu nhiên

Tùm!
Hàn Sâm cảm thấy cơ thể mình rơi vào trong nước, cuốn theo dòng nước cuồn cuộn, cũng không biết đã bị cuốn đi bao xa, đến khi cơ thể ổn định lại, bơi từ trong nước ra thì phát hiện mình đã ở trong một hồ nước.
Khắp nơi có thể nhìn thấy thảo nguyên mọc thành vùng, còn có bầu trời xanh thẳm mênh mông bát ngát, nước hồ trong vắt như một tấm gương.
Nước và trời phản chiếu lẫn nhau, khiến người ta có cảm giác kỳ diệu như đang dạo chơi trên bầu trời.
“Đây là nơi nào?” Hàn Sâm biết bản thân chắc chắn không chỉ đơn giản là rơi xuống, rất có thể là đã trải qua loại truyền tống nào đó, nếu không thì không thể nào xuất hiện trong hồ nước này được.
Nơi hắn tới trước đó rõ ràng là địa hình rừng núi, xung quanh đều là núi non và rừng cây, dù có rơi thế nào cũng không thể nào vọt tới thảo nguyên được.
Đưa mắt quan sát xung quanh, hắn phát hiện tinh không nơi này khác hẳn với trước đó, rõ ràng không phải cùng một tinh vực.
Hắn muốn đứng lên nhưng lam huyết và xích huyết trong cơ thể xung đột rất dữ dội, tay chân run rẩy gần như mất kiểm soát.
Hàn Sâm biết nếu còn tiếp tục như vậy, một khi thân thể hắn hoàn toàn không khống chế được thì đến lúc đó, dưới sự dẫn dắt của thân thể, hắn sẽ làm ra những chuyện mà đến cả bản thân cũng không thể kiểm soát được.
Hàn Sâm cắn răng, dùng bàn tay run rẩy lấy lọ thuốc Hàn Kính Chi cho mình ra, mở nắp uống một ngụm.
Bây giờ cũng chỉ có thể cố chữa ngựa chết thành ngựa sống thôi, tuyệt đối không thể để bản thân mất khống chế.
Nhưng Hàn Sâm vẫn cảm thấy khó hiểu, tại sao sau khi lam huyết trong cơ thể mất khống chế lại muốn giết chết Bảo Nhi mà không có phản ứng gì với Bạch Hoàng và Nhật Nguyệt Thần Viên.
“Là bởi vì chiến thể Dị Chủng Hóa, hay là bản thân Bảo Nhi đây?” Nhất thời Hàn Sâm cũng nghĩ không thông vấn đề này.
Nước thuốc vào bụng như dòng suối trong, huyết khí trên người Hàn Sâm lập tức bị dập tắt, còn có hiệu quả hơn cả Berberin.
Mất đi huyết khí chồng đỡ, Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh vốn đang vận chuyển không ngừng cuối cùng cũng dừng lại.
Lúc này, dù là lam huyết hay là hình xăm Cửu Mệnh Huyết Miêu đều giống như ngọn lửa bị dập tắt, lặng lẽ chìm xuống.
“Có tác dụng thật này.” Cuối cùng Hàn Sâm cũng lấy lại quyền khống chế đối với cơ thể nhưng rất nhanh sau đó, hắn đã lại đau đầu.
Sau khi Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh ngừng lại, trong cơ thể hắn đã không còn bất cứ sức mạnh nào có thể vận chuyển. Cho dù là các loại thuật gen hay là sức mạnh của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, tất cả đều biến mất.
Nói cách khác, bây giờ ngoại trừ thể xác vẫn còn duy trì trình độ cấp Chân Thần thì Hàn Sâm đã không còn bất cứ sức mạnh đặc thù nào có thể sử dụng.
Bây giờ Hàn Sâm có thể nhảy rất cao nhưng lại không có cách nào phi hành, có thể một quyền đánh nát tinh thần nhưng nhất định phải để nắm đấm của mình chạm đến tinh thần mới có thể làm được.
“Lần này không xong rồi. Đến năng lực phi hành cũng không có, ta phải làm sao mới đến được tinh cầu Lãnh Ngưng đây?” Hàn Sâm buồn bực trong lòng.
Hàn Sâm có thể mạo hiểm sử dụng sức mạnh của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh nhưng hắn sợ sau khi bản thân vận chuyển Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh sẽ lại kích thích sức mạnh Lam Huyết, đến lúc đó thì càng phiền phức hơn.
“Xem ra chỉ đành thử thể Thần Linh Siêu Cấp một lần xem có thể loại bỏ sức mạnh Lam Huyết hay không.” Hàn Sâm không do dự nữa, mở thể Thần Linh Siêu Cấp.
Uỳnh!
Một luồng sáng trắng lóa chảy xuôi trên cơ thể Hàn Sâm, rất nhanh đã đưa Hàn Sâm tiến vào trạng thái Thần Linh Siêu Cấp, cả người giống như thần linh trong hư vô, các loại sức mạnh lập tức trở về trên cơ thể Hàn Sâm.
Nhưng vì Uyển Nhi nên thể Thần Linh Siêu Cấp chỉ có thể duy trì trong thời gian rất ngắn, Hàn Sâm lại hồi phục trạng thái ban đầu của cơ thể.
“Không thể loại bỏ trạng thái dị thường của cơ thể sao?” Hàn Sâm phát hiện cơ thể của mình vẫn không thể sử dụng sức mạnh của các loại thuật gen, máu vẫn là lam huyết.
“Xem ra thật sự chỉ có thể đi tinh cầu Lãnh Ngưng một chuyến thôi.” Hàn Sâm vốn đã định đến tinh cầu Lãnh Ngưng rồi, cho dù thể Thần Linh Siêu Cấp có thể giải trừ được lam huyết trong người thì hắn cũng phải đi tìm Hàn Vũ Phi, hỏi rõ ngọn nguồn mọi chuyện.
Bây giờ không giải trừ được cấm chế của lam huyết thì hắn càng phải đi.
“Hàn Phi Vũ chắc là người phụ nữ bị nhốt ở núi Lưỡng Giới. Nếu đã biết diện mạo của nàng, lại biết nàng ở núi Lưỡng Giới thì muốn đi tìm nàng cũng không phải chuyện khó. Quan trọng là bây giờ ta phải làm sao mới có thể đến được tinh cầu Lãnh Ngưng đây?” Hàn Sâm chỉ có thể nghỉ ngơi một lát, đợi cơ thể hồi phục rồi sử dụng thể Thần Linh Siêu Cấp một lần nữa, để cho mình có thể sử dụng các loại thuật gen, tranh thủ thời gian chốc lát đó, lấy Lĩnh Vực Động Huyền quét hình cả tinh cầu, sau đó xem sơ qua tình hình phân bố tinh cầu ở gần đây.
Kết quả khiến Hàn Sâm rất thất vọng, nơi đây chính là một tinh cầu nguyên thủy, tuy cũng có sinh vật nhưng đều là một ít sinh vật cấp thấp, đến một sinh vật trí tuệ cao có thể giao lưu cũng không có.
Tinh cầu phân bố ở gần đây cũng rất xa lạ, không phải tinh hệ mà Hàn Sâm hiểu rõ. Hơn nữa ngoại trừ tinh cầu này thì không còn có tinh cầu nào có sự sống cả, cũng không có dấu tích của nền văn minh.
“Vậy chỉ đành mạo hiểm sử dụng Tinh Không Đại Na Di thôi.” Bây giờ điều đáng mừng duy nhất của Hàn Sâm là thể Thần Linh Siêu Cấp còn sử dụng được, nếu không thì chỉ có thể dựa vào thể xác nhảy tới nhảy lui ở trong tinh không thôi, cũng không biết tới khi nào mới đến được †inh cầu Lãnh Ngưng.
Hàn Sâm nằm trên cỏ nghỉ ngơi một lát. Sau khi dưỡng đủ tinh thần, Hàn Sâm lại biến thân thể Thần Linh Siêu Cấp một lần nữa, tranh thủ thời gian chốc lát đó sử dụng Tinh Không Đại Na Di.
Bởi vì không thể xác định tọa độ và khoảng cách, lần này Hàn Sâm chỉ có thể dựa vào vận may sử dụng Tinh Không Đại Na Di, căn bản chẳng phân biệt được phương hướng và vị trí.
“Ông trời ơi hãy mở mắt ra, để cho ta dịch chuyển tức thời đến tinh vực có sinh mệnh trí tuệ cấp cao đi mà.” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm cầu nguyện.
Tùm!
Thể Thần Linh Siêu Cấp mất đi hiệu lực, Hàn Sâm lập tức rớt khỏi Tinh Không Đại Na Di, cảm thấy bản thân lại rơi vào trong nước.
“Có phải gần đây ta đã phạm vào thủy sát không, tại sao cứ liên tục rơi vào trong nước vậy?” Hàn Sâm chui từ trong nước ra, nhìn rõ tình hình xung quanh, lập tức ngây người.
Hắn đúng là đã rơi vào trong nước nhưng lại không phải rơi vào trong sông hồ, cũng không phải biển lớn hay nhà tắm, mà là rơi vào trong một cái nồi lớn.
Một cái nồi sắt rất lớn, đường kính của miệng nồi khoảng hơn bốn mét, chiều cao khoảng bảy tám mét, bên trong đổ hơn nửa nồi nước, trong nước còn nổi các loại gia vị trông như miếng hành gừng tỏi và hoa hồi.
Nước dính trên môi Hàn Sâm, nhấp môi một cái, lập tức cảm thấy hương vị vừa chua vừa cay truyền vào khoang miệng.
“Đù mé, sao lại dịch chuyển vào trong nồi nhà người khác rồi? Đây là đang làm gì? Nấu đầu cá chua cay sao ? ” Hàn Sâm nhìn quét qua xung quanh, phát hiện trọng nồi còn có rất nhiều miếng ớt xanh đỏ cùng với gia vị không rõ.
Những miếng ớt xanh đỏ kia miếng nào miếng nấy còn to hơn cả cái đầu, vừa nhìn là biết không phải là loại thông thường.
Hàn Sâm đang định nhảy từ trong nồi ra ngoài rồi tính sau, nhưng ánh mắt bất giác nhìn lướt qua đáy nồi, lập tức ngây cả người.
Trong nồi này không chỉ có ớt, tiêu và gia vị mà còn có một sinh vật sống sờ sờ, quan trọng là Hàn Sâm cũng nhận ra sinh vật này.
“Gì thế này? Long Vương Hư Không xếp hạng thứ tám trong cuộc chiến Thần Bảng lại bị người ta ném vào trong nồi làm tôm hùm chua cay? Không đúng, phải là Long Vương chua cay mới đúng.” Hàn Sâm nhìn sinh vật chìm ở đáy nồi, nhất thời vẫn chưa phản ứng lại được.
Hết chương 3006.
Bạn cần đăng nhập để bình luận