Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 954: Áo Đinh Chi Nhãn

Hồi lâu, Cách Lâm mới gượng cười nói:
- Bạn cũ, ông cũng đã là Bán Thần rồi, muốn vật kia để làm gì chứ?
- Tôi không thể dùng, chẳng lẽ còn không thể cấp cho học sinh của tôi dùng sao?
Trác Đông Lai cười tủm tỉm nói.
- Ông thu học sinh?
Cách Lâm chấn động, nhìn Trác Đông Lai hỏi.
- Tạm thời vẫn chưa, nhưng về sau nhất định sẽ có.
Trác Đông Lai nhìn Cách Lâm nói ra:
- Ông còn muốn theo trận đấu của bọn chúng đánh bạc với tôi nữa hay không?
Ánh mắt của Cách Lâm nhìn về phía hình ảnh của Hàn Sâm cùng Lưu Manh, mặc dù hai người còn chưa toàn lực đối chiến, nhưng mà dùng ánh mắt của Cách Lâm, vẫn có thể nhìn ra, tố chất thân thể của Hàn Sâm có lẽ còn kém hơn Lưu Manh một chút, nhưng mà cũng kém không nhiều lắm.
Dùng chuyện này để suy luận, Hàn Sâm mở ra khóa gen tối đa cũng chỉ giống như Lưu Manh, không có khả năng nhiều hơn Lưu Manh.
- Được, vậy cứ ước định như vậy đi, Hàn Sâm thua, ông thu Lưu Manh làm học sinh, dạy nó Tử Phủ Tiên Kinh, nếu như Lưu Manh thua, tôi cho ông Thiên Sứ Chi Luân.
Cách Lâm không do dự nữa, một lời đồng ý luôn.
Tố chất thân thể cùng khóa gen đều không thua, thậm chí còn thoáng chiếm được thượng phong, duới tình huống như thế, Cách Lâm không tin cháu của mình sẽ thua bất cứ kẻ nào.
Nếu như là Hàn Sâm lớn lên ở La gia, học được Phi Thiên Kinh của La gia, Cách Lâm còn sẽ có chút kiêng kị và băn khoăn, hiện tại tự nhiên là không có gì cần phải cố kỵ đấy.
- Được, vậy thì một lời đã định.
Trác Đông Lai nheo mắt lại cười nói.
Bành!
Hai đấm của Hàn Sâm cùng Lưu Manh tương đối, đều lùi về phía sau mấy bước, không tiếp tục ra tay tiến công nữa.
- Như vậy tôi an tâm rồi, hiện tại chúng ta có thể chính thức bắt đầu rồi.
Trong ánh mắt đen kịt của Lưu Manh tràn đầy vẻ hưng phấn.
Lúc trước đối chiến chỉ là thăm dò mà thôi, hiện tại y đã có thể xác định, lực lượng của Hàn Sâm gần giống như y, đại khái là y có thể yên tâm buông tay đánh một trận, không có bất kỳ cố kỵ gì.
Vẻ mặt của Hàn Sâm cũng hơi có chút ngưng trọng, Lưu Manh xác thực không phải là một người dễ đối phó, không chỉ là có tố chất thân thể cùng mở ra khóa gen cao hơn hắn một chút, mà ngay cả kỹ pháp cùng năng lực phản ứng cũng không yếu hơn hắn.
Ngọn lửa trên người Lưu Manh đột nhiên dập tắt, đồng thời toàn thân tản mát ra một luồng khí tức kinh khủng, giống như là ác quỷ mở ra gông xiềng vậy, trên trán vậy mà xuất hiện một con mắt nằm dọc.
Con mắt dọc kia chỉ là một cái khe, mà theo khe hở mở ra, lại nhìn thấy bên trong là một màu đen kịt, giống như là một con đường đi thông địa ngục vậy.
Mà theo con mắt này mở ra, nguyên bản thân thể cao lớn cường tráng của Lưu Manh, trong giây lát lại biến lớn thêm một vòng, cơ bắp toàn thân đều cao cao nổi lên, bên trong tựa hồ ẩn chứa lực lượng mang tính chất bạo tạc, ở trên người y cơ hồ không nhìn thấy một chút mỡ thừa, cả người giống như là một cỗ máy bằng sắt thép có động năng kinh khủng.
- Áo Đinh Chi Nhãn! Lưu Manh đã luyện thành Áo Đinh Chi Nhãn rồi? (Dịch: Áo Đinh = Odin)
Sau khi Trác Đông Lai nhìn thấy Lưu Manh mở ra khóa gen, cũng chấn động, hiển nhiên vô cùng nằm ngoài sự dự liệu của ông ta.
Trác Đông Lai lộ ra vẻ giật mình để cho Cách Lâm rất hưng phấn, rồi lại cố ý khắc chế sự hưng phấn của mình, Cách Lâm lộ ra dáng tươi cười ưu nhã của một lão thân sĩ:
- Bạn cũ, ông không nghĩ tới sao, Lưu Manh đã luyện thành Áo Đinh Chi Nhãn rồi.
Trác Đông Lai có chút nghi hoặc nhìn Cách Lâm nói:
- Không phải ông đã nói chỉ có huyết mạch Lan Đặc gia thuần chính mới có thể luyện thành Áo Đinh Chi Nhãn hay sao? Lưu Manh là một con lai, vì sao cũng đã luyện thành Áo Đinh Chi Nhãn?
Cách Lâm hơi có chút đắc ý nhún vai:
- Tôi đã sớm nói, Lưu Manh là một thiên tài, là thiên tài mạnh nhất của Lan Đặc gia chúng tôi từ trước tới nay, ngay cả tôi cũng có chút không dám tin tưởng, nhưng mà xác thực nó đã luyện thành Áo Đinh Chi Nhãn. Cho nên không nên dùng ánh mắt của ông đi cân nhắc hắn, nó có thể ngoài dự đoán của mọi người luyện thành Áo Đinh Chi Nhãn, chưa hẳn đã không luyện được Tử Phủ Tiên Kinh của ông.
Trác Đông Lai im lặng không nói gì, sự mạnh mẽ của Áo Đinh Chi Nhãn, ông ta đã sớm thấy qua vô số lần trên người của Cách Lâm, chỉ là thế nào cũng không nghĩ ra, Lưu Manh cũng không phải là huyết mạch thuần khiết Lan Đặc gia, vậy mà cũng luyện thành Áo Đinh Chi Nhãn, chuyện này chưa bao giờ xảy ra ở trong lịch sử Lan Đặc gia.
Nếu như nói vừa rồi Trác Đông Lai vẫn có trăm phần trăm tin tưởng đối với Hàn Sâm, hiện tại ông ta cũng không dám xác định Hàn Sâm nhất định có thể chiến thắng Lưu Manh nữa rồi.
- Bạn cũ, ông suy nghĩ một chút đi, Lưu Manh không chỉ là có được huyết mạch của Lan Đặc gia, trong thân thể nó còn chảy xuôi huyết mạch giống như dân tộc của ông, nếu như nó có thể luyện thành Tử Phủ Tiên Kinh của ông, dùng Áo Đinh Chi Nhãn cùng ảo diệu của Tử Phủ Tiên Kinh, chúng ta có thể tạo ra được một nhân vật đáng sợ cỡ nào.
Toàn bộ mặt mũi Cách Lâm đều là hưng phấn tựa hồ như đang tỏa sáng.
Trác Đông Lai lại cười khổ nói:
- Cho dù luyện thành thì đã sao? Ông sẽ để cho nó chân chính tham chiến sao?
Cách Lâm nhún vai nói:
- Bạn cũ, không nên nói tới chủ đề mất hứng như vậy chứ.
Trong sân huấn luyện, khí thế trên người Lưu Manh một lần nữa tăng vọt, trong con mắt dựng thẳng đen nhánh kia, vậy mà sinh ra một con ngươi màu trắng, thoạt nhìn vừa quỷ dị vừa thần bí.
- Tôi thấy cậu mới mở ra hai đạo khóa gen, tôi liền dùng hai đạo khóa gen đánh với cậu một trận đi.
Ba con mắt của Lưu Manh đồng thời nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm nói.
- Được.
Hàn Sâm khẽ gật đầu, dùng Động Huyền Kinh mở ra hai đạo khóa gen, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Lưu Manh.
Mặt An Ny có chút khẩn trương, tình huống cô ta lo lắng nhất vẫn đã xảy ra, tình huống hiện tại thấy thế nào cũng đều đã không phải đơn giản là luận bàn một chút rồi.
Mặc kệ là có ai trong hai người bị thương, kết quả cuối cùng đều có thể sẽ rất phiền toái, chuyện này khiến cho An Ny hận không thể lập tức xông lên ngăn cản bọn họ lại, nhưng mà An Ny mới vừa đứng lên, lại thấy quản gia kia không biết từ khi nào đã đứng ở bên cạnh cô ta.
- Tiểu thư An Ny, mời an tâm xem tranh tài, không nên quấy rầy thiếu gia và Hàn tiên sinh.
Quản gia cung kính nói.
An Ny không thể làm gì, chỉ có thể lại ngồi xuống, quan sát hai người đối quyết.
Mặc dù người quản gia này khiêm tốn cung kính, nhưng mà An Ny có thể cảm giác được, thực lực của y vô cùng khủng bố, ít nhất thì An Ny tuyệt đối không phải là đối thủ của y.
Quả đấm của Hàn Sâm giống như là trọng pháo đánh ra, mang theo lực lôi âm nổ tung ở trên không trung, thân ảnh cũng quỷ mị vọt đến bên cạnh Lưu Manh.
Dịch Thiên Thuật cùng Đại Lôi Âm Quyền đều được Hàn Sâm phát huy tới cực hạn, hắn biết Lưu Manh cũng không phải là một người dễ dàng bị đánh bại, cho nên đã dốc hết toàn lực.
Thân thể cường tráng y hệt như cỗ máy sắt thép kia của Lưu Manh cũng không trốn tránh công kích của Hàn Sâm, duỗi cánh tay hở bắp thịt cường tráng ra, trực tiếp chặn Đại Lôi Âm Quyền của Hàn Sâm lại.
OÀ..ÀNH!
Lôi điện cùng tiếng chuông đồng thời nổ vỡ ra, vậy mà không thể làm cho thân thể Lưu Manh sinh ra bất kỳ dao động nào, lôi điện màu bạc chớp động ở bên trên cơ thể của y, giống như là hào quang bao phủ ở trên người, vậy mà không đả thương được da thịt của y nửa phần.
Mà lực lượng tiếng chuông kia cũng không thể làm cho khí huyết của y hỗn loạn, giống như không có bất kỳ ảnh hưởng nào đối với Lưu Manh.
Hàn Sâm cũng không hề trông cậy vào đòn đánh như vậy có thể đánh bại Lưu Manh, triển khai Dịch Thiên Thuật, phát huy ra bố cục thần kỳ kia, dùng thiên địa làm bàn cờ, dùng thân mình làm quân cờ mà dịch chuyển, muốn kéo Lưu Manh vào trong bố cục của hắn.
Theo từng bước dịch chuyển của Hàn Sâm, từng đòn Đại Lôi Âm Quyền đánh về phía Lưu Manh, nhưng mà Lưu Manh lại giống như là thần minh đứng thẳng bất động, con ngươi màu trắng bên trong mắt dọc tản ra ánh sáng âm u thần bí, hai tay chỉ nhẹ nhàng huy động, đã ngăn được tất cả thế công của Hàn Sâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận