Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

ĐinhI
Một đao gần như có thể xé rách cả hư không kia chém lên khối đá tạo ra âm thanh như vàng ngọc va chạm vào nhau nhưng khối đá kia lại không chút tổn hại nào. Đến cả một vết xước cũng không để lại.
Đoạn Tội xanh mặt, hắc quang trên người bùng lên như ngọn lửa. Cả người hắn cứ như bị ác ma màu đen bao phủ, bên trong đại điện cũng bị quang vực màu đen bao phủ.
Hàn Sâm đang đứng trong quang vực màu đen kia, lập tức cảm thấy trước mắt là một màu đen kịt, cũng không cảm nhận được gì, như đang bị vây trong một mảnh hỗn độn vậy.
Hàn Sâm hơi kinh hãi trong lòng, lập tức lệnh cho tổ chim biến lớn bao lấy hắn và Huyết Kỳ Lân bên cạnh để tránh Đoạn Tội nhân cơ hội đánh lén bọn họ.
“Lĩnh vực của tên Đoạn Tội này lại có thể che đậy được thất cảm, trái lại hơi giống với Động Huyền Khí Tràng của ta.” Trong lúc Hàn Sâm đang suy tư thì bóng tối bốn phía đã thối lui.
Đoạn Tội cũng không đánh lén bọn họ mà vẫn đứng trước khối đá nhưng sắc mặt lại rất khó coi, lắc đầu với Bạch tiên sinh. Xem ra hắn đã dùng hết sức mình rồi mà vẫn không thể đánh nát khối đá này.
“Bạch tiên sinh, ngài muốn đích thân thử một lần không?” Đoạn Tội nhìn Bạch tiên sinh, cung kính nói.
“Không cần, đến cả lực lượng của ngươi cũng không thể để lại dấu vết trên nó, vậy thì chắc chắn không thể cậy mạnh để đánh nát đồ vật này.” Bạch tiên sinh nói xong liền đi tới trước khối đá, quan sát cẩn thận.
Hàn Sâm cũng thu hồi tổ chim, đội lên đầu rồi đi đến cạnh khối đá, dùng Kính Tử Diệp Thần Đồng cẩn thận quan sát khối đá này.
Quá trình chế tạo ra khối đá này nhanh chóng được phân tích lại. Không lâu sau, Hàn Sâm liền nhìn thấy một vài hình ảnh khiến người khác phải kinh hãi.
Hàn Sâm nhìn thấy ban đầu khối đá này chỉ là một vật thể lỏng giống như xi-măng, sau đó có một sinh vật như ác quỷ bị ném vào, sống sờ sờ bị chất lỏng kia niêm phong bên trong.
Cho dù sinh vật giống ác quỷ kia có giãy dụa thế nào thì nó cũng không thế thoát ra được. Vật thể lỏng và sinh vật ác quỷ bên trong cùng bị rót vào trong mộ cái bình, sau đó dần dần ngưng kết rồi cuối cùng biến thành dáng vẻ khối đá như bây giờ.
Cái bình bên ngoài bị đập vỡ, thứ bên trong chính là khối đá Hàn Sâm đang nhìn thấy bây giờ.
Bạch tiên sinh nhìn một hồi lâu, nhíu mày nói: “Khối đá này dường như có ý chí, hơn nữa còn là ý chí vô cùng kinh khủng, có lẽ luồng ý chí kia chính là mấu chốt để có thể đánh nát khối đá này.”
“Bạch tiên sinh, chúng ta nên làm thế nào?” Đoạn Tội hỏi.
Bach tiên sinh suy nghĩ rồi nói: “Ta thử dùng thuật Phong Hồn một lần xem có thể phong toả ý chí bên trong này không.”
Vừa nói, bàn tay của Bạch tiên sinh vừa sờ lên khối đá, lòng bàn tay hắn lóe lên một quang phù kỳ dị. Quang phù đó đặt lên khối đá làm khối đá vốn yên lặng lập tức run rẩy kịch liệt, trong đó dường như còn truyền ra tiếng ác quỷ gầm thét khiến người nghe phải sởn gai ốc.
Theo quang phù kia lóe lên, bên trong khối đá màu xanh như rịn ra máu nhuộm đỏ cả khối đá.
Đùng!
Quang phù Bạch tiên sinh khắc lên khối đá lại vỡ tan tành, còn khối đá cũng dần khôi phục lại như bình thường.
Sắc mặt Bạch tiên sinh hơi tái nhợt, thân thể cũng lắc lư một chút. Đoạn Tội liền vội vàng tiến lên đỡ hắn: “Tiên sinh, ngươi không sao chứ?”
“Ta không sao.” Bạch tiên sinh lắc đầu: “Không ngờ ý chí bên trong lại mạnh mẽ như vậy. Đến cả Phong Hồn Bí Chú của ta cũng không có hiệu quả lớn. E rằng chủ nhân của ý chí đó chắc là một vị cường giả cấp Thần Hóa.”
Hàn Sâm nghe vậy, hơi động trong lòng, cười hỏi: “Bạch tiên sinh, nếu †a có thể đánh nát khối đá này thì đồ vật bên trong có phải là thuộc quyền sở hữu của ta không?”
“Nếu đã hợp tác thì đương nhiên là cùng hưởng.” Đoạn Tội lạnh giọng nói.
Bạch tiên sinh dường như nghĩ đến điều gì đó, cười một tiếng nói: “Nếu chúng ta không mở ra được thì để ở đây cũng lãng phí. Nếu ngươi có thể mở ra được thì đương nhiên ngươi được quyền lấy đồ vật bên trong. Nhưng nếu như sau này cần dùng đến thì mong ngươi có thể lấy ra để giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó”
“Đương nhiên.” Hàn Sâm đi đến trước khối đá rồi lấy một quả Ngân Bảo ra đặt trên khối đá, sau đó lùi về sau hai bước. Hàn Sâm vừa động ý niệm, hồn thú bám trên quả Ngân Bảo lập tức tự bạo.
Sau khi hồn thú tự bạo, trấn hồn chỉ lực của quả Ngân Bảo lập tức trấn áp lên khối đá, sau đó liền thấy khối đá kia lại run lên, từng âm thanh như lệ quỷ gào thét không ngừng vang lên, máu màu đỏ quỷ dị cũng thấm ra ngoài.
Quả Ngân Bảo trấn áp lên khối đá cũng đang không ngừng run rẩy nhưng từ đầu đến cuối đều không rớt xuống.
“Xem ra trước đó Thánh Chủ lưu lại một cây ăn quả Ngân Bảo trong cung điện trước không phải chỉ là ngẫu nhiên mà là chuẩn bị cho việc nghiền nát khối đá này. May mà Hàn Sâm lấy được quả Ngân Bảo, nếu không thì dù chúng ta có đánh thế nào, nó cũng không vỡ.” Bạch tiên sinh nói.
Trong lúc nói chuyện, chỉ thấy khối đá kia đã nứt ra từng khe hở, âm thanh như lệ quỷ bên trong cũng càng ngày càng kinh khủng, thảm thiết.
Ầm!
Khối đá kia đột nhiên vỡ vụn, biến thành đá vụn màu máu. Hàn Sâm đi nhanh đến trước đá vụn, thò tay nhặt một vật bên trong ra.
Đó là một hạt châu thuỷ tinh màu xanh, bên trong có ráng màu di chuyển. Nhìn kĩ sẽ thấy nơi ráng màu biến ảo hình như có một ít chữ viết liên tục biến đổi.
“Đó là cái gì?” Đoạn Tội nhìn chằm chằm vào hạt châu trong tay Hàn Sâm hỏi.
Hàn Sâm cười, nhét hạt châu vào túi áo: “Không phải vừa rồi Bạch tiên sinh đã nói rồi sao? Đồ vật ta lấy được chính là của ta.”
Đoạn Tội hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Hàn Sâm nữa, Bạch tiên sinh lại chỉ cười một tiếng nói: “Nếu đã lấy được đồ vật thì chúng ta tiếp tục đi thôi.” Hàn Sâm không tin Bạch tiên sinh và Đoạn Tội sẽ thật sự giữ đúng giao ước. Rõ ràng bọn hắn đến đây là có mục đích, đến thời điểm nào đó trở mặt thì cũng là điểu hiển nhiên. Hàn Sâm đương nhiên phải nhân cơ hội kiếm thêm nhiều vốn trong tay hơn. Hàn Sâm vừa đi theo hai người Bạch tiên sinh vừa âm thêm nghiên cứu hạt châu mới lấy được. Ráng màu biến ảo bên trong hạt châu lại quả thật chứa rất nhiều chữ viết. Sau khi Hàn Sâm cẩn thận quan sát thì không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc bởi vì nội dung bên trong lại hơi giống “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh”.
Hết chương 2274.
Bạn cần đăng nhập để bình luận