Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 374: Nhất Kích Tất Sát

Hàn Sâm thay thế Vương Địch tới tham gia tử đấu, phải trải qua rất nhiều thủ tục, phiền toái nhất đúng là kiểm tra gen, vì để xác định Hàn Sâm là người chưa tiến hóa hay là Tiến Hóa Giả, cho nên làm kiểm tra gen rất nghiêm khắc.
Bởi vì gen của Tiến Hóa Giả và người chưa tiến hóa có phân chia rõ ràng, kiểm tra ra cũng không khó, nhưng mà loại kiểm tra này chỉ có thể phân biệt Tiến Hóa Giả cùng người chưa tiến hóa, cũng không thể kiểm tra ra tố chất thân thể thực tế.
Hơn nữa sàn đấu dũng sĩ giác đấu còn có một quy định, nếu như là do người khác thay thế tham gia thi đấu, như vậy người tham gia thi đấu, tố chất thân thể phải cao hơn người vốn phải tham gia thi đấu.
Chuyện này đối với Hàn Sâm mà nói cũng không khó, khống chế thân thể hoàn thành kiểm tra, tố chất thân thể vừa vặn cao hơn Vương Địch một chút.
Sau khi thông qua rất nhiều thủ tục, Hàn Sâm mới xuất hiện ở trên võ đài dũng sĩ giác đấu.
Nhìn Thiết Cuồng khổng lồ như dã nhân đang gầm rú ở trước mặt, Hàn Sâm lại cực kỳ bình tĩnh.
Mặc kệ là tiếng kêu hưng phấn của người xem ngoài sân, hay là tiếng Thiết Cuồng đang gào thét hung ác, đối với Hàn Sâm đều không có chút ảnh hưởng nào.
Khí thế của Thiết Cuồng có mạnh, cũng không mạnh hơn Kim Mao Hống, ưu thế về hình thể cũng không khiến cho Hàn Sâm cảm thấy có áp lực gì, dị sinh vật có hình thể khổng lồ ở trong Tí Hộ Sở thật sự có nhiều lắm.
Yên lặng triệu hồi ra thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng cùng bản thân dung hợp, hóa thành một cái áo giáp màu đỏ, vương miện hồng bảo thạch kỳ dị trên đỉnh đầu, đồng thời trong tay cầm lấy dao găm Cổ Huyền Lang, ánh mắt bình tĩnh nhìn Thiết Cuồng ở bên kia võ đài vẫn đang liên tục làm ra động tác khiêu khích cùng gào thét.
Mặc dù thấy được Hàn Sâm triệu hồi ra thú hồn, nhưng mà Thiết Cuồng cũng không có ý tứ muốn sử dụng thú hồn, y sớm đã thành thói quen như thế, dùng tố chất thân thể của y, hoàn toàn có thể không cần sử dụng bất kỳ loại thú hồn gì đã có thể hành hạ người chưa tiến hóa đến chết, những người xem điên cuồng đó càng thích nhìn y biểu diễn tay không tấc sắt xé rách người chưa tiến hóa, mà chính y cũng thích thú.
Trong tích tắc màn laser ở trung tâm võ đài biến mất, Thiết Cuồng liền trực tiếp đi nhanh về phía Hàn Sâm, đôi bàn tay lớn thô ráp hơi mở ra, mang trên mặt nụ cười khát máu.
Cơ hồ là không có tư thế phòng ngự nào, bởi vì Thiết Cuồng cho là y không cần phòng ngự, y tu luyện Thiết Giáp Chú Thể, đối mặt với người chưa tiến hóa, cho dù đối phương sử dụng binh khí thần huyết, cũng chỉ có thể lưu lại dấu vết mờ mờ ở trên người y, nếu lực lượng hơi kém, chỉ sợ liền vết máu đều không thấy được.
Cho dù có thể lưu lại vết thương nhẹ ở trên người y, cũng chỉ khiến y càng thêm hưng phấn, làm cho người xem càng thêm điên cuồng, Thiết Cuồng rất hiểu như thế nào lấy lòng những đại gia hao tốn nhiều tiền của mua vé tới nơi này tìm kiếm kích thích.
Nhìn Thiết Cuồng đang ép về phía Hàn Sâm, Hoàng Phủ Bình Tình không khỏi cảm thấy căng thẳng, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.
Mặc dù Hàn Sâm liên tục nói hắn có thể đánh bại Thiết Cuồng được, nhưng mà theo Hoàng Phủ Bình Tình, loại chuyện này quá mức không thực tế.
Dù sao Thiết Cuồng cũng là Tiến Hóa Giả thần gen viên mãn, tố chất thân thể của người chưa tiến hóa cách biệt quá xa, căn bản không thể so sánh.
Người xem bên ngoài võ đài hiển nhiên chỉ có hưng phấn, nhìn Thiết Cuồng giang hai tay ra mau chóng ép về phía Hàn Sâm, đều điên cuồng kêu to lên.
- Xé nát tên tạp chủng kia đi!
- Giết hắn đi.
- Bẻ đầu của hắn xuống.
- Chơi nổ mông của hắn!
Toàn bộ trường giác đấu đều là một mảnh điên cuồng, giống như vô số ma quỷ đang kêu gào.
Mắt thấy thân hình của Thiết Cuồng đã tới gần Hàn Sâm, mang trên mặt nụ cười khát máu, một đôi bàn tay to sắp bắt được bả vai của Hàn Sâm, thân thể to lớn như vậy, tốc độ lại mau kinh người, giống như tốc độ ánh sáng.
Tốc độ như của Thiết Cuồng, ở trong mắt người chưa tiến hóa bình thường, cho dù là trong mắt người chưa tiến hóa có thần gen đã viên mãn, chỉ sợ đều là cực kì khủng bố, thậm chí còn khó có thể thấy rõ quỹ tích di động của hai cánh tay kia, sơ ý một chút là sẽ bị hai tay của y bắt được, trực tiếp bị xé thành hai nửa.
Nhưng mà tốc độ của Thiết Cuồng trong mắt Hàn Sâm đang sử dụng Yêu Tinh Nữ Hoàng biến thân lại không nhanh như vậy.
So với lão quy ra, tốc độ của Thiết Cuồng còn kém hơn rất nhiều, hoàn toàn không thể so sánh với tốc độ cắn của lão quy.
Lúc bàn tay của Thiết Cuồng sắp bắt được hai vai Hàn Sâm, trái tim Hàn Sâm mạnh mẽ nhảy lên, giống như là búa tạ đánh vậy, trong chốc lát làm cho dòng máu của Hàn Sâm bắt đầu cao tốc khởi động, thân thể trong chốc lát tiến vào trạng thái căng cứng.
OÀ..ÀNH!
Bước ra một bước, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc ở dưới một bước này, nhìn thoáng qua, giống như ảo mộng không thể nhìn rõ ràng được.
Một tia sáng màu đen đột ngột lướt qua cổ Thiết Cuồng một cái, đồng thời Hàn Sâm đã phiêu dật xoay người đi ra sau lưng Thiết Cuồng.
- Xú tiểu tử, cũng có chút ít thủ đoạn, nhưng đáng tiếc ông mày là mình đồng da sắt, con dao găm nát kia của mày không làm tổn thương một cọng tóc gáy của ông mày được.
Thiết Cuồng xoay người lại, rống một tiếng với Hàn Sâm, trong mắt tràn đầy vẻ bạo ngược.
- Thật sao?
Mặt Hàn Sâm không thay đổi nhìn Thiết Cuồng.
- Rồi…
Thiết Cuồng há to miệng muốn nói cái gì, nhưng lại chỉ phát ra một loại âm thanh giống như là áp lực từ trong ống nước thoát ra, bên trên gáy đã nứt ra một đường vết rách, máu tươi điên cuồng bắn ra.
Bên ngoài sàn đấu hoàn toàn yên tĩnh, bạo ngược cùng dữ tợn trên mặt Thiết Cuồng đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là hoảng sợ cùng không thể tin, hai tay liều mạng che vết thương trên cổ mình, vẻ mặt đã cực kỳ hoảng sợ.
Thế nhưng mà miệng vết thương kia thật sự là quá sâu quá lớn, mặc kệ Thiết Cuồng che như thế nào đi nữa, máu tươi vẫn như là nước suối chảy ra bên ngoài, chỉ trong chốc lát hai mắt đã trở nên trắng dã, ngã sấp xuống co quắp trên võ đài.
Người xem ở trên trường giác đấu sau khi tạm thời yên lặng, đột nhiên càng thêm nhiệt liệt hoan hô cùng rống lên một tiếng.
Hàn Sâm trực tiếp thu hồi thú hồn đi xuống dưới đài, nhưng trong lòng cũng kinh ngạc sự sắc bén của dao găm Cổ Huyền Lang, tố chất thân thể của Thiết Cuồng, hơn nữa còn luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật có thể cải biến tế bào cơ thể, vậy mà dao găm Cổ Huyền Lang có thể dễ dàng cắt đút cổ họng của y, cơ hồ không hề tốn chút khí lực nào, quả thực là sắc bén tới mức đáng sợ, chém sắt như chém bùn đều không đủ dùng hình dung sự sắc bén của dao găm Cổ Huyền Lang.
Hoàng Phủ Bình Tình không thể tin nhìn Hàn Sâm đang rời sân, còn có chút chưa kịp phản ứng, không thể tin được Thiết Cuồng lại thất bại như vậy.
- Thú vị... mang cậu ta đến gặp tôi…
Ninh Nguyệt nhìn Hàn Sâm đang rời sân, trong mắt lại lóe ra ánh sáng khác thường, phân phó một tiếng với máy truyền tin.
Hàn Sâm bị đưa vào trong phòng, thấy được Ninh Nguyệt đang mỉm cười, còn có Hoàng Phủ Bình Tình đang đứng ở bên cạnh Ninh Nguyệt có vẻ hơi khẩn trương.
- Xin chào, tôi là Ninh Nguyệt, Ninh trong ninh tĩnh, Nguyệt trong ánh trăng.
Ninh Nguyệt đi tới trước mặt Hàn Sâm, mỉm cười đưa tay phải ra, ôn hòa giống như là một thư sinh yếu đuối người vật vô hại.
- Hàn Sâm.
Hàn Sâm đưa tay ra cùng Ninh Nguyệt bắt một cái, Ninh Nguyệt mang đến cho hắn một cảm giác, hoàn toàn khác với lời Hoàng Phủ Bình Tình nói.
Hàn Sâm cũng không nói rõ được đó là một loại cảm giác như thế nào, chỉ là không có cảm giác bất an giống như lời của Hoàng Phủ Bình Tình kia, hơn nữa là một loại cảm giác không nói rõ được cũng không tả rõ được.
Nếu như bắt buộc phải để cho Hàn Sâm hình dung cảm giác mà Ninh Nguyệt mang đến cho hắn, có lẽ hoa anh túc sẽ gần với cảm giác mà Ninh Nguyệt mang đến cho hắn, khiến cho run rẩy rồi lại không nhịn được muốn tiếp cận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận