Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

“Vẽ vời thêm chuyện, các người cùng lên một lượt đi.” Bạch Vị tỏ vẻ lạnh nhạt, dường như đang rất khinh thường lời Hàn Sâm nói.
“Tay mơ chính là tay mơ, không biết trời cao đất rộng.” Hàn Sâm thở dài một hơi, nhìn về phía Hàn Mộng Nhị, nói: “Mộng Nhi, ngươi hãy dạy cho tên tân binh gà mờ này cách nói chuyện với tiền bối. Đừng xuống †ay quá nặng, không đánh chết là được.”
Nghe Hàn Sâm nói xong, Bạch Vi thầm cảm thấy hơi bực bội, song mặt vẫn không đổi sắc, nhìn Hàn Sâm cười lạnh rồi nói: “Bản thân ngươi không dám đánh với ta một trận, lại định để một cô nàng ra mặt thay ngươi sao?”
“Trí tưởng tượng của ngươi phong phú quá rồi. Đây là con gái ta, ngươi đánh bại nó trước rồi đến khiêu chiến ta cũng chưa muộn.” Hàn Sâm cười đáp.
Sau khi nghe lời mà Hàn Sâm nói, Hàn Mộng Nhi bước ra khỏi đội, đứng đối diện với Bạch Vi.
Bạch Vi vốn không chú ý đến Hàn Mộng Nhi. Nàng nghĩ cho dù là Hàn Sâm cũng chỉ miễn cưỡng tạm đủ tư cách để nàng ra tay mà thôi.
Một ky sĩ dự bị dưới trướng Hàn Sâm, trông cũng trạc tuổi nàng, đương nhiên không cần thiết phải bận tâm.
Nhưng trong khoảnh khắc Hàn Mộng Nhi kéo cung tên, vẻ mặt Bạch Vi bỗng trở nên rất nghiêm túc, cả người giống như một con báo cái tiến
vào trạng thái chiến đấu, ánh mắt sáng quắc nhìn chòng chọc vào Hàn Mộng Nhị, sự coi thường và khinh rẻ lúc trước bị quét sạch sành sanh.
Tuy Bạch Vi rất kiêu ngạo nhưng nàng chẳng phải kẻ ngụ, trái lại còn rất thông minh. Trong khoảnh khắc Hàn Mộng Nhi kéo cung tên, nàng cảm nhận được một mối đe dọa cực độ, toàn bộ sức mạnh của nàng được tập trung về đầu quyền.
Hàn Mộng Nhi lại không để ý đến phản ứng của Bạch Vi, cung tên trên †ay đã kéo căng tới cực hạn. Ngay khoảnh khắc buông ngón tay ra, mũi tên ánh đen bay nhanh như tia chớp vút đến trước mặt Bạch Vi.
Bạch Vi trông rất lạnh lùng, cao ngạo, dùng một quyền nghênh đón mũi tên ánh đen đang lao tới.
Hoàng Cực Chung Yên Quyền có thể xếp vào top năm quyền pháp bá đạo nhất vũ trụ, bùng nổ thứ sức mạnh khủng bố trong tay Bạch Vị, không khó để đập tan một quả núi bằng quyền này.
Mắt thấy mũi tên sắc bén kia sẽ bị một quyền của Bạch Vị đánh trúng nhưng thân mũi tên lại đột ngột biến mất trước tâm mắt Bạch Vi, khi xuất hiện lại lần nữa thì đã đâm thẳng vào bụng dưới của nàng.
Vẻ mặt Bạch Vi không đổi, lùi lại một bước, đồng thời nắm đấm trực tiếp xung kích nện xuống, nặng nề đập lên mũi tên màu đen bén nhọn. Toàn bộ động tác được thực hiện một mạch như nước chảy mây trôi, không hề có bất cứ dấu hiệu gượng gạo hay luống cuống.
Bùm!
Chỉ thấy một vầng mặt trời màu đen bay lên từ vị trí của Bạch Vị, lập tức bùng nổ đánh văng Bạch Vi. Áo giáp trên người nàng vỡ vụn ra, nguyên mái tóc dài bỗng chốc bốc hơi, chỉ còn lại phần tóc được bảo vệ bởi mũ giáp chưa bị thiêu huỷ, bằng không sẽ biến thành đầu trọc mất.
Bạch Vi biến sắc thấy rõ, ánh sáng vàng rực rỡ trên người biến thành ngạo khí bảo vệ toàn thân, cố lắm mới không bị lực nổ mạnh kia phá †an hoàn toàn bộ khôi giáp, song máu tươi đã trào ra ở khoé miệng, chứng tỏ nàng bị thương không hề nhẹ.
Bạch Vi không ngờ rằng mũi tên từ một ky sĩ dự bị bình thường trong tiểu dội này lại có uy lực hung tàn đến vậy, ngay đến sức hủy diệt của Hoàng Cực Chung Yên Quyền cũng chẳng thể sánh nổi với nó, quả thực khiến nàng không thể tin nổi.
Nhưng sự thật đã rành rành trước mắt, Bạch Vi mất thế chủ động, chỉ thấy Hàn Mộng Nhi liên tục kéo dây cung trong tay, từng mũi từng mũi tên lao tới như tia chớp.
Bạch Vi bị những mũi tên kia áp chế hoàn toàn, ngay đến cơ hội áp sát Hàn Mộng Nhi cũng chẳng có.
Song thuật gen của tộc Hoàng Cực quả thật rất đáng gờm. Tuy Hoàng Cực Chung Yên Quyền của Bạch Vi vẫn yếu hơn một chút so với sự kết hợp của Thánh Kinh Hủy Diệt và Oanh Thiên Lục Phá nhưng cũng chưa chênh lệch đến mức không địch nổi chúng.
Dưới sự trấn áp từ những mũi tên của Hàn Mộng Nhi, Bạch Vi rơi vào thế hạ phong nhưng lại không tỏ ra thất thế. Mọi phương diện đều ở đỉnh cấp, không có mấy người trong cấp Hầu Tước có thể đánh bại nàng.
“Đủ rồi” Hàn Sâm phất tay, ý bảo Hàn Mộng Nhi lui về. “Chưa phân thắng bại mà.” Bạch Vi nhìn Hàn Sâm chằm chằm.
Hàn Sâm cười tủm tỉm, nói: “Ngươi thua rồi, ngươi cưỡng chế sử dụng thuật gen để kích thích tiềm lực, tiêu hao sức mạnh gấp mấy lần Mộng Nhi nhưng không tài nào phá vỡ thế áp chế từ mũi tên. Tuy bây giờ đang bất phân thắng bại nhưng thua cuộc chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, đây là cuộc tỷ thí trong nội bộ, không phải trận chiến sinh tử, không cần tiếp tục nữa.
Bach Vi lặng im không mở miệng, Hàn Sâm nói không sai khiến nàng không thể phản bác nổi.
“Đến con gái ta mà cũng đánh không lại, hay ngươi về luyện tử tế thêm mấy năm rồi hãy bàn đến chuyện thách đấu ta.” Hàn Sâm không hề khách khí.
Hắn cố tình đánh phủ đầu Bạch Vi để nắm được quyền chỉ huy tuyệt đối, tránh cho tiểu đội bị dắt mũi, nếu thế sẽ không có cách nào để tiến hành kế hoạch săn giết thú hồn của hắn.
“Đợi đấy, ta sẽ đánh bại nàng và ngươi nhanh thôi.” Bạch Vi lạnh lùng nói nhưng không cố chấp đòi làm tiểu đội trưởng nữa.
Trong lòng Bạch Vi không hề bình tĩnh như ngoài mặt, nàng nhìn Hàn Mộng Nhi với đôi mắt hơi phức tạp, rồi lại ngó sang Hàn Sâm, dường như không thể tin thiếu nữ lạnh lùng có tài bắn cung khủng bố kia lại là con gái của Hàn Sâm.
Hết chương 2225.
Bạn cần đăng nhập để bình luận