Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3277. Tiền thuê nhà

Hàn Sâm cũng không vì lời nói thê thảm của Đại Thiên Ma mà có bất kỳ coi thường nào với nàng.
Đại Thiên Ma xông vào sào huyệt của hội Thần Loạn chỉ với sức của một người, còn tiến vào tháp cổ của Tần Tu, sau khi bị phát hiện còn có thể sống sót trở về, chỉ bị một ít vết thương, riêng chuyện này đã rất khủng khiếp rồi.
Do dự một lát, Hàn Sâm nói với Đại Thiên Ma: “Lực lượng của ta còn chưa khôi phục, tạm thời khó mà giúp ngươi được, đợi mấy ngày nữa rồi nói tiếp.”
“Được rồi, vậy ta ngủ một lát, đúng là mệt quá đi.” Đại Thiên Ma ngồi trên đùi Hàn Sâm, khuôn mặt tựa lên ngực Hàn Sâm, nhắm mắt lại, nói ngủ là ngủ luôn.
Cổ của Hàn Sâm bị Đại Thiên Ma ôm lấy, hai tay chỉ đành ôm lấy nàng, nhíu mày hỏi: “Ngươi muốn ngủ thì tìm cái giường mà ngủ, ngủ trên người ta làm gì?”
Đại Thiên Ma cũng không trả lời hắn, như thể đã ngủ say.
Đương nhiên Hàn Sâm sẽ không tin nàng ngủ thật rồi, hai tay ôm Đại Thiên Ma đứng dậy, định bụng đặt nàng lên trên ghế dài ở bên cạnh.
Nào ngờ cơ thể Đại Thiên Ma lại hóa thành những chấm ánh sáng như mộng như ảo rồi dần tan biến, đồng thời trong đầu Hàn Sâm cũng vang lên giọng nói của Đại Thiên Ma: “Chúng ta gặp lại ở trong mơ.”
Chỉ trong chớp mắt, cơ thể Đại Thiên Ma hoàn toàn tan biến không còn thấy gì nữa, giống như chưa từng xuất hiện.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, hắn cảm thấy hình như Đại Thiên Ma còn ở trên người hắn, nhưng lại không cách nào phát hiện ra rốt cuộc Đại
Thiên Ma ở nơi nào, sử dụng Động Huyền Khí Tràng mà cũng không cách nào tra ra được chỗ ở của nàng.
Trong Tam Thập Tam Thiên, Táng Đạo Thiên cung kính đứng trước tháp cổ.
“Lại còn có chuyện như vậy à? Không ngờ lực lượng của Hàn Sâm có thể khiến thú Phá Giới tiến hóa hoàn mỹ hơn đấy?” Trong tháp cổ truyền ra giọng nói tràn đầy hứng thú của Tần Tu.
“Thuộc hạ tận mắt nhìn thấy, sau khi Triệu Ngưng Nhi hóa thân thành võ trang Phá Giới, tỉ suất Phá Giới đã vượt qua sáu mươi phần trăm, hơn nữa âm thanh Vấn Tâm của nàng vô cùng đặc biệt, có thể nói Triệu Ngưng Nhi là thành công nhất bên trong tất cả các sinh vật thành công lột xác thành thú Phá Giới, không có người thứ hai.” Táng Đạo Thiên cung kính nói.
“Điều này có nghĩa tên kia thú vị hơn trong tưởng tượng của ta.” Tần Tu lạnh nhạt nói.
“Hội trưởng đại nhân, có muốn phái cường giả của hội Thần Loạn ta vây giết Hàn Sâm này, cướp lại thú Phá Giới Triệu Ngưng Nhi hay không?” Ở trước mặt Tần Tu, Táng Đạo Thiên vẫn luôn tỏ ra rất khiêm tốn.
“Chuyện này tự ta xử lý, ngươi tập trung làm tốt công việc theo dõi các vật thí nghiệm khác đi.” Tần Tu nói.
Táng Đạo Thiên cúi đầu nói: “Triệu Ngưng Nhi là vật thí nghiệm thành công nhất hiện giờ, tài liệu của nàng có tác dụng rất lớn trong việc nghiên cứu thú Phá Giới…”
“Ta không thích lặp lại lần thứ hai lời nói của mình.” Giọng nói lạnh nhạt của Tần Tu từ trong tháp cổ truyền ra.
“Vâng, thuộc hạ sẽ dốc hết sức lực trợ giúp hội trưởng đại nhân hoàn thành thí nghiệm.” Táng Đạo Thiên sợ tái mặt, hành lễ nói.
“Ngươi đi đi.” Tần Tu đứng trong tầng cao nhất của tháp cổ, sau khi quát Táng Đạo Thiên rời đi, ánh mắt dịu dàng rơi xuống một chiếc giường pha lê.
Tần Uyển Nhi tóc vàng đang nằm trên giường pha lê, giống như người đẹp say ngủ đang chờ đợi hoàng tử đến hôn nàng tỉnh dậy.
Tần Tu duỗi tay vuốt ve mái tóc của Tần Uyển Nhi, khẽ thì thầm: “Uyển Nhi, ngươi đợi thêm một chút, chẳng mấy chốc tất cả không may đều sẽ trôi qua. Khi ngươi tỉnh lại, tất cả đều sẽ chỉ là một cơn ác mộng khá dài mà thôi, ngươi vẫn là Uyển Nhi hạnh phúc vui vẻ không buồn không lo.”
Đột nhiên, trong mắt Tần Tu lấp lóe ánh sáng kỳ lạ, hai tay không tự chủ ôm lấy đầu, cúi đầu phát ra tiếng gầm rú hệt như dã thú, là tiếng gầm nhẹ cực kỳ đè nén.
Một lúc lâu sau Tần Tu mới dần bình tĩnh lại, ánh sáng trong mắt vụt tắt, tự lẩm bẩm: “Đúng là một người đáng sợ, mặc dù chỉ còn một tia ý thức nhưng đã chiến đấu cùng ta lâu như vậy rồi, dù ta chiếm thế thượng phong, nhưng cũng không cách nào hoàn toàn hủy diệt. Nhưng mà cũng sắp rồi, cho ta thêm một chút thời gian, khi ta hoàn toàn khống chế được áo giáp, thì có thể mang lại hạnh phúc thật sự cho Uyển Nhi, không để nàng có bất kỳ đau buồn nào nữa.”
Lực lượng của Hàn Sâm bị tiêu hao quá nghiêm trọng, rất khó xé rách luôn không gian để trở về thành Ngọc Bích, nên chỉ đành ngồi phi thuyền cùng Triệu Ngưng Nhi và Triệu Thu Ý.
Đúng lúc Triệu Ngưng Nhi có một buổi biểu diễn ở Hàn quốc, Hàn Sâm đi theo Triệu Ngưng Nhi đến Hàn quốc trước, chờ sau khi buổi biểu diễn ca nhạc kết thúc thì đổi tuyến đường đi thành Ngọc Bích.
Thời gian trên phi thuyền trôi qua vô cùng lâu, Hàn Sâm không có việc gì để làm, đúng lúc tu luyện thuật gen khôi phục nguyên khí tiêu hao của bản thân, tiện thể ngủ một giấc thật ngon, để công năng cơ thể tự điều tiết đến trạng thái tốt nhất.
Nhưng khi Hàn Sâm vừa đi ngủ, lại phát hiện mình xuất hiện trong một nhà giam, đầu và tứ chỉ đều bị xiầng xích khóa lại, trói thành hình chữ Đại treo trong nhà giam.
Còn Đại Thiên Ma ngồi đối diện với hắn, trong tay cầm một cây roi, đang cười tủm tỉm nhìn hắn.
Mắt Hàn Sâm nheo lại, hiểu ngay là có chuyện gì, nhìn Đại Thiên Ma nói: “Ngươi có thể khống chế giấc mơ của ta?”
“Chút thủ đoạn nhỏ không đáng nhắc đến mà thôi, ta bị thương nặng như vậy, đành phải tạm thời mượn giấc mơ của ngươi tĩnh dưỡng một thời gian, ngươi sẽ không từ chối ta chứ?” Đại Thiên Ma bắt chéo chân, ngồi dựa lên trên ghế, cười tửm tỉm nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Chẳng phải ta chưa đồng ý mà ngươi đã vào ở rồi hay sao?” Hàn Sâm hơi không vui nói.
“Đừng nói vậy chứ, ta sẽ trả tiền thuê nhà mà.” Đại Thiên Ma đứng dậy, đi đến bên cạnh Hàn Sâm, ngón tay đẩy cằm hắn lên, phả ra hơi thở như lan.
“Tiền thuê nhà cái gì?” Hàn Sâm thử khống chế giấc mơ của mình, nhưng hoàn toàn không có hiệu quả gì, dường như lực lượng toàn thân đều đã biến mất không còn.
Ngón tay Đại Thiên Ma hơi dùng sức, ép Hàn Sâm ngẩng đầu lên, môi đỏ gợi cảm của nàng dần đến gần bờ môi của Hàn Sâm.
Khi môi đỏ của Đại Thiên Ma sắp chạm vào bờ môi của Hàn Sâm, lại lướt qua khuôn mặt hắn, đến gần bên tai hắn, nói ra: “Chắc chắn ngươi sẽ rất hài lòng với tiền thuê nhà của ta.”
Nói rồi, Đại Thiên Ma lập tức lùi lại, cảnh tượng xung quanh cũng chia năm xẻ bảy, lùi lại phía sau theo cái lùi của Đại Thiên Ma.
Bốn vách tường của nhà giam lùi về nơi xa, hoàn cảnh xung quanh biến thành một vùng hư không, Hàn Sâm chỉ thấy một luồng kiếm khí từ trong trời đất chém đến.
Kiếm khí kia không nhanh không chậm, không vội vàng cũng không chậm chạp, nhưng lại mang đến cho Hàn Sâm một loại áp lực không lời nào có thể diễn tả, như thể một kiếm kia đã chặt đứt kiếp trước kiếp này của hắn, mà ngàn vạn đời trước của hắn chắc chắn đã bị một kiếm này chém giết vậy.
Dù với định lực của Hàn Sâm thì cũng phải biến sắc, hắn biết rất rõ ràng rằng một kiếm này chỉ là hư vô ở trong mơ của hắn, nhưng kiếm ý của nó lại khiến ý chí hắn dao động.
Hàn Sâm từng gặp không ít cao thủ dùng kiếm, Lục Đạo Đại Đế, Cô Trúc, Kiếm Bất Cô, đều là cường giả kiếm đạo đỉnh cấp, nhưng chưa từng thấy nhát kiếm nào khủng bố như nhát kiếm này.
Mặc dù biết rõ một kiếm này chỉ là ảo ảnh, nhưng Hàn Sâm vẫn cảm thấy toàn thân lạnh buốt, tinh thần dao động, khi kiếm khí kia chém lên trên người hắn, khiến hắn có loại tuyệt vọng của cái chết.
“Đây chính là nhát kiếm mà Tần Tu chém ta, nếu ngươi có hứng thú, ta sẽ cho ngươi cảm nhận thêm mấy lần, ngươi hài lòng với tiền thuê nhà này chứ?” Đại Thiên Ma ở bên cạnh, cười híp mắt nói ra.
Hết chương 3277.
Bạn cần đăng nhập để bình luận