Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 617: Hương Khí

Tôm hùm đã bắn tới sau lưng Hàn Sâm, đôi càng tôm đồng thời kẹp tới hắn.
Hàn Sâm biết rõ lúc này không thể tiếp tục trốn tránh, nếu bị tôm hùm hoàn toàn quấn lấy, hắn còn muốn kéo dài khoảng cách sẽ không có khả năng nữa rồi, lao ra được ngoài mặt nước cũng chỉ là một con đường chết.
Cố nén khí huyết trong lồng ngực sôi trào, trên người Hàn Sâm hiện tại chỉ có áo giáp Yêu Tinh Nữ Hoàng, tự nhiên càng thêm không dám đón đỡ một đòn này.
Một con chim quái lạ có bốn cánh, cao hơn hai mét bị Hàn Sâm gọi ra, chắn trước mặt mình.
Răng rắc!
Tọa kỵ cấp thần huyết Lôi Điểu bốn cánh cứ như vậy bị càng của tôm hùm kẹp, khép lại thành vài đoạn, mà Hàn Sâm cũng mượn một chút thời gian này, rốt cục chạy ra khỏi mặt biển, hai cánh sau lưng mở ra bay thẳng lên bầu trời.
Vừa mới bay lên được khoảng 30~40m, lại đột nhiên thấy mặt biển phía dưới bịch một tiếng, con tôm hùm to lớn kia vậy mà vọt ra khỏi mặt nước, từ phía dưới biển bắn ra ngoài, lao lên không kẹp tới Hàn Sâm.
Tốc độ của hai cánh thần huyết bạo tẩu, còn không nhanh bằng con tôm hùm nhảy lên, mắt thấy tôm hùm đã sắp đuổi tới Hàn Sâm trên không trung.
Hai chân Hàn Sâm bộc phát ra lực lượng vô cùng mạnh mẽ, cứ thế mà lăng không mượn lực, trên không trung nhanh chóng lướt ngang ra 2m, càng của tôm hùm cơ hồ là sượt qua người Hàn Sâm.
OÀ..ÀNH!
Tôm hùm đã rơi vào trên biển, giống như là thiên thạch va chạm vào mặt biển vậy, gây ra biển gầm to lớn khuếch tán về bốn phía.
Hàn Sâm sao còn dám do dự, tiếp tục hướng chỗ cao bay lên, con tôm hùm kia ở trong biển bơi tới lui trong chốc lát, đoán chừng là cảm thấy với không tới Hàn Sâm nữa rồi, cũng không tiếp tục nhảy ra khỏi mặt nước nữa, mang theo thi thể Khổng Tước lặn sâu xuống dưới biển.
Nữ Hoàng cũng vỗ cánh bay lên trên không trung, trong ngực ôm tiểu Ngân Hồ, trạng thái của tiểu Ngân Hồ vô cùng không tốt, thoạt nhìn có chút suy yếu, nhìn thấy Hàn Sâm trở về, nó mới lười biếng nhảy lên trên bờ vai Hàn Sâm, nằm sấp ở phía trên liền bất động.
Hàn Sâm há to miệng, trong mồm lại tuôn ra máu tươi, nội tạng của hắn đã bị thương rất nặng, chỉ sợ cần nghỉ ngơi một đoạn thời gian rất dài mới có thể hoàn toàn khôi phục.
- Đi.
Hàn Sâm cắn răng chịu đựng khí huyết sôi trào trong lồng ngực, sau khi cùng Nữ Hoàng rời khỏi vùng hải vực này, Nữ Hoàng mới một lần nữa triệu hoán ra đại kình ngư, để cho Hàn Sâm có thể nghỉ ngơi.
Hàn Sâm nằm ở trên lưng đại kình ngư, tiểu Ngân Hồ lại đem cái đầu nhỏ tìm tòi ở trong ngực Hàn Sâm, Hàn Sâm còn không chưa hiểu là nó đang làm gì, tiểu Ngân Hồ đã cắn hai đoạn củ sen ra, nhai răng rắc răng rắc ở trong miệng.
- CMN, Tiểu Ngân Ngân, mày còn có nhân tính hay không, tao đều đã bị thương thành như vậy, mày còn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của?
Trong lòng Hàn Sâm buồn bực, nhưng mà thật sự là không có khí lực để mắng nó nữa.
Thế nhưng mà một giây sau, Hàn Sâm lại ngẩn người, tiểu Ngân Hồ đem củ sen đã nhai sẵn, trực tiếp đút cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm hơi ngẩn người, thật sự là không thể tưởng được tiểu Ngân Hồ lại không tự mình ăn, dĩ nhiên là muốn cho hắn ăn, trong lòng không khỏi có chút cảm động.
Nhưng mà ăn đồ vật tiểu Ngân Hồ đã nhai qua, trong lòng của hắn cũng hơi có chút không thoải mái, vốn đang định từ chối, nhưng mà ai biết củ sen kia đã hóa thành chất lỏng, trực tiếp chảy vào trong miệng Hàn Sâm.
Hàn Sâm nghĩ lại thứ này dù gì cũng là thiếu chút nữa mất mạng mới cầm trở về được, nhổ ra chẳng phải là quá đáng tiếc, cũng lười nghĩ nhiều nữa, trực tiếp nuốt củ sen đã biến thành chất lỏng xuống.
Giống như có một dòng suối khuếch tán ra ở trong thân thể Hàn Sâm, cảm giác phỏng ở trong lồng ngực kia lập tức dễ chịu hơn rất nhiều, khí huyết cũng dần dần bình phục lại.
Hàn Sâm vội vàng vận chuyển Động Huyền Kinh, hấp thu dòng khí tựa như nước mát kia, Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật bởi vì tố chất thân thể có hạn, ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở chỉ có thể luyện thành đệ nhất trọng đã là cực hạn, cho nên gần đây Hàn Sâm cũng không luyện thêm Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, một lòng một dạ tập trung luyện Động Huyền Kinh.
Một hít một thở của Động Huyền Kinh đều có đại huyền diệu, tế bào mau chóng trao đổi chất, tế bào bị thương trong cơ thể được tróc ra bài xuất, tế bào mới sinh ra hình thành biến đổi về chất, khiến cho nội thương của Hàn Sâm nhanh chóng khôi phục.
Dòng khí tựa như nước suối trong kia mang đến tác dụng rất mạnh mẽ, nếu không nhờ có lực lượng của Động Huyền Kinh, còn không đạt tới loại trình độ này được.
Theo từng giọt nước mát bị Động Huyền Kinh luyện hóa, thân thể Hàn Sâm càng ngày càng trắng nõn tinh tế tỉ mỉ, cơ hồ giống như là trẻ con vừa sinh ra, trên người còn bay ra mùi thơm ngát kỳ dị.
Tiểu Ngân Hồ liền ghé vào bên cạnh Hàn Sâm, hút lấy khí tức mùi thơm ngát kia, tinh thần dường như tốt lên rất nhiều.
Nữ Hoàng nhìn thấy hai đoạn củ sen kia, cũng đã đoán được chúng là từ đâu tới, nhìn thấy tiểu Ngân Hồ vậy mà đút cho Hàn Sâm, cô liền có chút tò mò nhìn Hàn Sâm.
Vừa rồi Hàn Sâm bị trọng thương, sắc mặt vô cùng khó coi, cơ hồ là không có huyết sắc, nhưng mà không bao lâu sau, liền thấy sắc mặt của Hàn Sâm chậm rãi chuyển biến tốt đẹp, dần dần lộ ra huyết sắc, hơn nữa da thịt giống như là đang phát sáng, càng ngày càng mịn màng.
- Trong trắng lộ hồng, không giống người thường.
Nhìn Hàn Sâm, Nữ Hoàng nghĩ tới một câu cách ngôn hay ho kia, hiện tại cô ta nhìn tới Hàn Sâm, lại không tự chủ được nghĩ tới một câu như vậy, hơn nữa cảm thấy rất thích hợp với Hàn Sâm.
Mặt của Hàn Sâm cũng tương đối kiên nghị, hình dáng tương đối có góc cạnh, có đôi khi thoạt nhìn hơi có chút hung, nhưng mà dưới làn da mịn màng như vậy làm nổi bật, lại có một luồng phong thái khó tả.
Bình thường Nữ Hoàng sẽ không quá để ý tới hình tượng nữ nhân của mình, nhưng trong lòng cũng không khỏi bắt đầu có chút ghen tị.
- Đây là hiệu quả của Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, hay là hiệu quả của hai đoạn củ sen kia thế?
Nữ Hoàng âm thầm suy tư.
Đột nhiên, một mùi thơm truyền vào bên trong chóp mũi Nữ Hoàng, lập tức khiến cho Nữ Hoàng giống như được ăn nhân sinh quả vậy, lỗ chân lông toàn thân đều vui thích mở ra.
- Chuyện gì thế này?
Nữ Hoàng giật mình nhìn Hàn Sâm, cũng không phải bởi vì trên người Hàn Sâm tản mát ra mùi thơm.
Mà sau khi cô ta ngửi được mùi thơm kia, vậy mà Dịch Thiên Thuật trong thân thể tự động vận chuyển, tựa hồ đang luyện hóa những mùi hương bị hút vào trong cơ thể kia.
Điều này khiến cho Nữ Hoàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, trong thiên hạ thậm chí lại có một loại mùi thơm có thể dẫn động Dịch Thiên Thuật, trước đây cô ta liền chưa từng suy nghĩ qua.
Nếu như không phải đã tự thể nghiệm, cho dù người khác nói cho cô ta biết, cô ta cũng sẽ không tin.
Đáng sợ hơn là ở bên trong mùi thơm lạ lùng đằng kia, vậy mà Nữ Hoàng cảm thấy Dịch Thiên Thuật của mình đã thật lâu không có tiến triển, lại bắt đầu có chút dị động, tựa hồ có một chút tiến triển.
Mặc dù không biết đến cùng là có xảy ra chuyện gì, nhưng mà Nữ Hoàng cũng không thể bỏ qua cơ hội như vậy, ngồi xuống bên cạnh Hàn Sâm, hấp thu mùi thơm ngát kia, bắt đầu tu luyện Dịch Thiên Thuật.
Tiên quang màu tím ở trên người Nữ Hoàng di động không ngừng, hút khí tức thơm ngát ở phụ cận vào, khiến cho bên trong tiên quang màu tím kia có thêm một tia mùi thơm ngát.
Hơn nữa khí chất của Nữ Hoàng nguyên bản có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng, dần dần đã trở nên càng thêm xuất trần thoát tục, quả thực giống như là Tiên Tử không nhuộm bụi trần, xinh đẹp động lòng người khiến cho người ta không sinh ra nửa phần ý khinh nhờn.
Cái gọi là nam ăn rau hẹ nữ ăn ngó sen, củ sen vốn là vật đại bổ của nữ nhân, bản thân có tính hàn, đàn ông ăn mặc dù cũng có lợi, nhưng mà chỗ tốt không lớn bằng nữ nhân ăn.
Hai đoạn củ sen kia cũng không phải là vật bình thường, dược lực ẩn chứa trong đó rất mạnh, Hàn Sâm dùng Động Huyền Kinh luyện hóa, có trợ lực rất lớn đối với Động Huyền Kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận