Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2310. Hoàng thể U Minh Quỷ

Sau khi Bạch Thương Lãng dẫn bốn ky sĩ thân vệ đi xa, hắn lạnh lùng nhìn Hồng Tụ nói: “Là ai cho phép ngươi tự ý quyết định ra tay giết chết Hàn Sâm?”
“Nữ Hoàng Đao Phong từ chối điện hạ cũng thôi đi, một Công Tước nho nhỏ thế mà cũng dám làm trái ý ngài. Thuộc hạ chỉ muốn dạy cho họ biết đối địch với hoàng tử điện hạ sẽ có kết cục thế nào.” Hồng Tụ cúi đầu nói.
“Chuyện của bản hoàng tử ta sẽ tự quyết định, không được có lần sau, nếu không ta chắc chắn sẽ không tha cho ngươi.” Bạch Thương Lãng hừ lạnh, rồi lại tiếp tục nói: “May mà ngươi không giết chết hắn, nếu giết người trong Đế Viên thì ngay cả bản hoàng tử cũng không giữ được tính mạng của ngươi.”
“Thuộc hạ lỗ mãng, xin hoàng tử điện hạ trách phạt.” Hồng Tụ vội vàng hành lễ nói.
“Bỏ đi, không có lần sau đâu.” Bạch Thương Lãng khoát tay, dẫn theo mấy ky sĩ tiếp tục đi về phía trước tìm kiếm Đế Long rễ chủ khác.
Bởi vì vị trí mỗi lần Đế Long rễ chủ chui vào lòng đất không hề giống nhau, nếu không phải luôn ở trên thân Đế Long thì dù ai muốn tìm được nó cũng phải mất chút thời gian.
Hàn Sâm và Bạch Vi lại trở về trên thân của Đế Long rễ chủ, chờ đợi thời cơ đi vào trong địa mạch lần nữa.
Cũng may có tư cách vào trong Đế Viên đều là hoàng tử công chúa, thật ra số lượng cũng không nhiều lắm, Bạch hoàng cũng chỉ có hơn một trăm hoàng tử công chúa mà thôi.
Vận may của Hàn Sâm và Bạch Vi khá tốt, ngoại trừ Bạch Thương Lãng ra cũng không gặp phải hoàng tử công chúa nào khác.
Đã mười mấy tiếng trôi qua nhưng cũng không gặp được ai khác nữa, Hàn Sâm cho rằng lần này đã có thể yên ổn đi theo Đế Long rễ chủ vào trong địa mạch, nhưng ai ngờ lại đột nhiên nhìn thấy một bóng người đang bay cực nhanh về phía bọn họ.
“Bạch Vô Thường!” Hàn Sâm nhìn thấy rõ người đó, nhất thời có hơi ngạc nhiên, đúng là Bạch Vô Thường mà trước đó hắn đã gặp ở trạm không gian.
Bạch Vô Thương rõ ràng là đang bay về phía Hàn Sâm. Khi Bạch Vi phát hiện ra hắn, sắc mặt nàng chợt biến đổi nhưng muốn đi đã không kịp rồi.
“Hàn Sâm, tại sao ngươi lại không tới như giao hẹn?” Bạch Vô Thường lơ lửng giữa không trung, nhìn chằm chằm Hàn Sâm chất vấn.
“Ta đâu có đồng ý với giao hẹn của ngươi.” Hàn Sâm nhún vai nói.
“Nếu đã vậy thì ta và ngươi đánh một trận ở nơi này đi.” Bạch Vô Thường nghe Hàn Sâm nói hết, sắc mặt lại không thay đổi chút nào, không biết vì sao gương mặt của hắn mang lại một cảm giác rất cứng ngắc, biểu cảm không hề biến hóa cứ như quân bài poker vậy.
“Ta là ky sĩ của công chúa Bạch Vi, không phải là tuyển thủ đánh nhau trên võ đài, ta sẽ không tiếp nhận…” Hàn Sâm còn chưa dứt lời, Bạch Vô Thường đã rút đao ra trực tiếp chém qua.
“Cái đệt, người tộc Hoàng Cực đều không nói lý lẽ như thế này sao?” Hàn Sâm rút Quỷ Nha Đao ra cản lại thanh đao mà Bạch Vô Thường chém qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận