Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2447. Đừng cử động

“Các người làm gì vậy? Còn không mau lui xuống, đừng vô lễ với Hàn huynh.” Phương Thanh Vũ cau mày hét lên.
Nhưng mấy người đó không hề có ý định rút lui, tên Hủy Diệt tộc đứng đầu cười khà khà nói: “Phương công tử, bọn ta làm vậy cũng là vì lợi ích của ngươi thôi, thú cưỡi Phong Vân Điểu của chúng ta đều bị lũ dị chủng Thần Hóa ăn mất rồi, không có thú cưỡi thì chúng ta rất khó để tiếp tục du hành Thiên Hà tinh vực, hiện giờ đã có phi thuyền dâng sẵn đến tận nơi, chúng ta đâu thể từ chối lòng tốt của ông trời chứ.”
“Việc mà các ngươi đang làm thì có khác gì đám hải tặc chứ?” Phương Thanh Vũ không vui nói.
“Haha, Phương công tử, ngươi nói đúng rồi, thật ra bọn ta chính là hải tặc, nếu không thì ngươi cho rằng ngoài bọn ta ra còn có ai dám đưa ngươi vào Thiên Hà tinh vực?” Cả đám người nhìn nhau cười lớn.
Ban đầu họ dự định sẽ ra tay với Phương Thanh Vũ trong Thiên Hà tinh vực, nhân tiện còn có thể cùng nhau trêu đùa tỷ muội Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt.
Nhưng ai mà biết được vận may thực sự không tốt, vừa mới vào Thiên Hà tinh vực chưa được bao lâu, còn chưa kịp ra tay đã bất ngờ gặp phải một con dị chủng cấp Thần Hóa.
“Các người…” sắc mặt của Phương Thanh Vũ chợt biến, tức giận chỉ vào bọn họ nói không nên lời.
Vốn dĩ Hàn Sâm đã cảm thấy quái lạ, bình thường ai lại dám nhận lời đưa Phương Thanh Vũ đến nơi nguy hiểm như thế này, sau khi nghe bọn chúng tự nhận là hải tặc thì sáng tỏ ngay lập tức.
Thiên Hà tinh vực thật sự quá nguy hiểm, những người có thể đến đây hầu hết đều là hải tặc với những người chạy trốn liêu lĩnh như Hàn Sâm, những tên lính thuê bình thường sẽ không bao giờ muốn đến đây, thực sự quá nguy hiểm.
“Các người cái gì, đã nghe thấy Đại Đạo Thiên bao giờ chưa? Bọn ta chính là hải tặc Đại Đạo Thiên, là người thức thời thì nghe lời ông đây một chút, ông đây chỉ cần tiền, không cần mạng, còn nếu …” Tên Vương giả cầm đầu của Hủy Diệt tộc nói đến đây thì cười lạnh không tiếp tục.
Hàn Sâm nghe bọn chúng nói những lời này thì nhất thời cảm thấy không nói nên lời, đám hải tặc này thật là khoác lác, Đại Đạo Thiên đúng là có bối phận tổ tông trong hải tặc, hơn nữa bên trong còn có rất nhiều hải tặc.
Tuy nhiên bọn chúng đều là những tên hải tặc có máu mặt, hải tặc trong Đại Đạo Thiên đều là những tên đại tộc hào môn, hơn nữa còn dám trực tiếp đến không gian dị chủng của những tộc cấp cao cướp bóc, làm gì có chuyện lén lút dở trò như đám bọn chúng.
Đám hải tặc ép bọn họ tiến về phía Hàn Sâm, Cố Khuynh Thành cau mày định rút thanh trường kiếm ở bên hông ra, nhưng lại bị Hàn Sâm đè xuống.
Hàn Sâm nhìn đám hải tặc cười híp mắt nói: “Các ngươi không chịu đi là chuyện tốt, ta vừa hay đang thiếu nhân lực, thiếu một vài tay sai làm việc vặt, dọn dẹp, nấu nướng, nếu các ngươi thật sự muốn ở đây, vậy sau này đảm nhận những vị trí đó đi.”
Đám hải tặc nghe xong đều cười nghiêng ngả, tên người đàn ông Ma tộc kia hung hăng nói: “ Cho dù Rebet tộc và Nữ Hoàng Đao Phong có tiếng tăm lớn thế nào thì đám hải tặc bọn ta cũng chẳng thèm để vào mắt, huống hồ ngươi chỉ là đồ đệ của Nữ Hoàng Đao Phong. Vậy mà còn muốn bọn ta làm chân sai vặt cho ngươi, ngươi đúng là có dũng khí.”
“Không cần nhiều lời với bọn chúng, cứ làm theo đúng ý nguyện của chúng, để bọn chúng làm tay sai, giặt quần áo, nấu ăn, dọn dẹp vệ sinh cho chúng ta.” Một tên hải tặc khác nói.
Bọn chúng không hề kiêng nể mà đi quanh chiến hạm xem xét mọi ngóc ngách, ngoại trừ Hàn Sâm, trong chiến hạm chỉ còn có một bé gái và một người phụ nữ với vẻ mặt kinh hoảng.
Ngoài ra cũng chỉ còn có một Tiểu Hồng Điểu không đáng để mắt tới.
“Để ta” Tên người đàn ông Ma tộc mỉm cười triển khai lĩnh vực tiến về phía Hàn Sâm áp chế, vừa đi vừa nói: “Ngươi muốn tự mình đi hay để †a ra tay? Nếu như để ta ra tay thì ngươi có thể sẽ ….
Chưa nói hết lời, đột nhiên thấy Hàn Sâm tung một cú đấm vào mặt mình.
“Đúng là muốn chết!” Tên người đàn ông Ma tộc lộ ra vẻ mặt hung ác,
vung một cú đấm về phía Hàn Sâm, vậy mà lại là sức mạnh Thiên Ma
của Ma tộc, loại sức mạnh này không nhiều người trong Ma tộc có thể sử dụng được, đều là những chiêu thức chính tông của Ma tộc.
Tên Ma tộc này có thể sử dụng sức mạnh Thiên Ma, điều này có chút nằm ngoài dự đoán của Hàn Sâm.
Tuy nhiên, cú đánh mang sức mạnh của Thiên Ma về cơ bản là không có tác dụng với Hàn Sâm.
Trong khoảnh khắc tên Ma tộc còn đang kinh ngạc, Hàn Sâm cũng tung nắm đấm đối chọi với nắm đấm của hắn, sức mạnh của cú đấm Thiên Ma lập tức bị Hàn Sâm đánh tan.
Vẻ sửng sốt của tên Ma tộc lập tức hiện rõ lên trên mặt hắn, không chỉ khuôn mặt mà toàn bộ cơ thể hắn đều đông cứng lại, bị phong ấn lại trong tảng băng.
Những tên hải tặc khác thấy vậy thì vô cùng kinh hãi, tuy tên Ma tộc đó không phải cấp cao nhất của Vương giả, nhưng sức mạnh Thiên Ma của Ma tộc cũng rất khủng khiếp, vậy mà Hàn Sâm có thể chống lại được sức mạnh của Thiên Ma, hơn nữa còn đóng băng hắn chỉ bằng một nắm đấm, chuyện này nằm ngoài dự liệu của bọn chúng.
Đám hải tặc đều lập tức rút vũ khí, trong lúc đó Hàn Sâm đã vung quyền xông lên tấn công bọn chúng, nắm đấm tập kích ập tới, các loại sức mạnh và lĩnh vực đều lập tức bị Hàn Sâm đập tan, đám cướp từng người một đều bị đóng băng.
Bọn hải tặc bị dọa sợ mất mật, bọn chúng vốn dĩ là một đám ô hợp lưu manh, căn bản đều không phải là người của Đại Đạo Thiên, chưa bao giờ được thấy một Vương giả đáng sợ như vậy.
“Đừng… Đừng qua đây… Nếu ngươi còn bước qua đây ta sẽ giết nó…” Tên Vương giả đứng đầu Hủy Diệt tộc phản ứng nhanh nhất, lui lại cũng nhanh nhất, mắt dáo dác nhìn đám thuộc hạ của mình đều đã bị đóng băng, hắn nhanh chóng bay đến chỗ Bảo Nhi, kề đao vào cổ Bảo Nhi.
Hàn Sâm đã làm cho toàn bộ đám hải tặc đóng băng, nhìn dáng vẻ thất kinh của tên Vương giả của Hủy Diệt tộc chỉ cười mà không hề bước tới.
Tên Vương giả của Hủy Diệt tộc kinh hãi trong lòng, thuộc hạ của hắn ngoài tên Ma tộc còn có hai vị Vương giả, trong khoảnh khắc này đều đã bị đóng băng cùng với đám Công Tước chỉ bằng một cú đấm của Hàn Sâm, thậm chí còn không trụ được nổi vài giây.
Hàn Sâm vẫn nhìn tên Vương giả của Hủy Diệt tộc mỉm cười, không có ý định bước qua bên đó.
“Ngươi đừng có qua đây, nếu không đừng trách ta hạ thủ vô tình.” Tên Vương giả của Hủy Diệt tộc thấy Hàn Sâm nhìn mình chằm chằm thì trong lòng có chút chột dạ, muốn cưỡng ép Bảo Nhi để lui ra bên ngoài, hiện giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây càng xa càng tốt.
“Thúc thúc.” Tên Vương giả Hủy Diệt tộc nghe thấy một giọng nói trẻ con non nớt phát ra ở trước ngực mình, cúi đầu xuống nhìn người phát ra tiếng gọi thì thấy đó chính là cô bé bị hắn bắt làm con tin.
Mặc dù cô bé đó bị kề đao vào cổ nhưng hoàn toàn không hể có bộ dáng sợ hãi như những đứa trẻ bình thường khác, thay vào đó cô bé còn nhìn hắn cười híp mắt, nhìn trông rất vui vẻ mà nở nụ cười.
“Không được cười…” Tên Vương giả Hủy Diệt tộc cảm thấy mình như thể bị sỉ nhục, có chút tức giận hét lớn vào mặt cô bé.
Nhưng hắn chưa kịp nói hết câu, tên Vương giả Hủy Diệt tộc đã há hốc mồm, mắt trợn trừng, trong mắt đều là vẻ kinh hãi.
Chỉ thấy Tiểu Hồng Điểu trên vai cô bé nhảy vọt lên một cái, đập nhẹ đôi cánh, một ngọn lửa đỏ rực bốc lên dữ dội giống như núi lửa phun trào, khiến cho thanh Dị Bảo Trường đao cấp Vương trong tay hắn tan chảy thành một vũng sắt lỏng, hơn nữa ngọn lửa trong mắt hắn cháy càng lúc càng lớn.
Hết chương 2447.
Bạn cần đăng nhập để bình luận