Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1021: Tiểu Tình Nhân Đời Trước

Hàn Sâm lại để cho bọn Lâm Hạ mang theo thi thể Ô Giáp Quy cùng Lưu Ngọc Huyền, đi theo đằng sau bạch xà tiến vào trong vùng núi.
Bảo Nhi từ trong ngực Hàn Sâm nhảy xuống, bò tới đỉnh đầu Đại Bạch Xà đang ngẩng cao, ôm một sừng giống như kim cương kia của nó, vô cùng hưng phấn nha ê a vừa kêu vừa nhảy, khiến bọn Lâm Hạ nhìn tới hãi hùng khiếp vía.
Lại dám giẫm loạn ở trên đầu sinh vật khủng bố giết người không chớp mắt như vậy, vạn nhất chọc giận Đại Bạch Xà, hậu quả quả thực không có cách nào tưởng tượng.
Thế nhưng mà Đại Bạch Xà bị Lưu Ngọc Huyền hình dung là máu lạnh, tàn bạo, tà ác tới cực điểm kia lại hoàn toàn không hề có ý tức giận, mặc kệ cho Bảo Nhi ở trên đỉnh đầu nó vừa kêu vừa nhảy, vẫn dịu dàng ngoan ngoãn tiếp tục tiến lên.
Dùng tốc độ của Đại Bạch Xà, nguyên bản bọn Lâm Hạ còn theo không kịp, nhưng mà rõ ràng là Đại Bạch Xà đã chậm tốc độ lại, chỉ chậm rãi bò về phía vùng núi, để cho bọn Lâm Hạ có thể theo kịp.
Dưới sự hộ tống của Đại Bạch Xà, đoàn người vô kinh vô hiểm xuyên qua vùng núi này, thẳng đến bên ngoài vùng núi, Đại Bạch Xà mới để Hàn Sâm cùng Bảo Nhi xuống, bò trở về bên trong vùng núi.
- Hàn ca, đến cùng là cậu sử dụng ma pháp gì thế, vậy mà để cho sinh vật siêu cấp thần huyết đối đãi với cậu như thế, chẳng lẽ kiếp trước cậu là sinh vật siêu cấp thần huyết Vương chuyển thế à?
Chờ sau khi con Đại Bạch Xà kia đi, Trần Hổ mới lộ ra vẻ ngạc nhiên nhìn Hàn Sâm hỏi.
Mấy người bọn Lâm Hạ cũng đều lộ ra vẻ không thể tin nổi nhìn Hàn Sâm, tất cả mọi chuyện vừa rồi đối với bọn họ thật sự là quá rung động, chưa từng nghe nói qua, nhân loại vậy mà được sinh vật siêu cấp thần huyết đãi ngộ như vậy.
- Nếu tôi nói là bây giờ tôi cũng không hiểu ra sao, hoàn toàn không rõ là chuyện gì xảy ra, thì chắc là mọi người nhất định không tin tưởng nhỉ?
Hàn Sâm cười khổ nói.
Lâm Vi Vi lại cười một cái nói:
- Tin tưởng, bản thân sinh vật siêu cấp thần huyết luôn khó có thể cân nhắc, có lẽ là trên người của cậu có cái gì có thể hấp dẫn sinh vật siêu cấp thần huyết, liền chính cậu cũng không chú ý tới mà thôi.
- Đúng vậy, chuyện này rất có thể.
Lâm Hạ cũng gật đầu nói.
Bọn họ nói như thế, cũng cho Hàn Sâm một lời nhắc nhở, trên người hắn quả thật là có vài thứ không tầm thường, nhưng mà đại đa số đồ vật đều có từ lúc trước, nếu có công hiệu như vậy, có lẽ là đã sớm có.
Gần đây lấy được, thì chỉ có long huyết ban chỉ, chẳng qua nếu như thứ này có tác dụng, lúc trước ở bên trong hẻm núi thời gian thì bọn khỉ cũng đã không công kích hắn, hơn nữa sau khi đi vào Quỷ Kiếp Sơn Mạch, ban đầu Lang Vương cũng đã từng công kích bọn họ, rất không có khả năng là long huyết ban chỉ.
Trong lúc nhất thời Hàn Sâm cũng khó có thể suy nghĩ rõ ràng, dứt khoát liền không suy nghĩ thêm nữa.
- Hàn Sâm, chúng ta phải xử trí tên súc sinh này như thế nào đây? Muốn giết y hay không?
Vương Vũ có chút phẫn hận chỉ vào Lưu Ngọc Huyền nói, thằng này lại dám lừa gạt bọn họ đi vào đường chết, tất cả mọi người đều hận tới nghiến răng.
Hôm nay sau khi thông qua được vùng núi này, càng thêm xác định là Lưu Ngọc Huyền đã nói dối, đây căn bản cũng không hề xuyên qua Quỷ Kiếp Sơn Mạch, liếc mắt nhìn tới, vẫn là núi lớn liên miên bất tuyệt, căn bản không biết còn bao xa nữa mới có thể đi ra ngoài, hoàn toàn khác với Lưu Ngọc Huyền nói.
- Không nên, ban đầu xác thực là tôi đã giúp mọi người, tôi chỉ là nhìn Hàn Sâm không vừa mắt, mới một mực sai lầm. . .
Lưu Ngọc Huyền liền vội xin tha, nhưng mà nói chuyện lại tránh nặng tìm nhẹ.
- Tiểu Hàn, cậu xem nên xử trí y như thế nào?
Lâm Hạ nhìn thoáng qua Lưu Ngọc Huyền, cũng không có sắc mặt tốt gì.
- Loại người này giữ lại làm gì, đương nhiên là giết.
Lâm Vi Vi cắn răng nói, cô ta cũng đã đoán được Lưu Ngọc Huyền có tâm tư gì, may mắn là mình chưa cùng y đi tới Tí Hộ Sở Dị Linh, nếu không thì kết cục có thể nghĩ.
- Cứ mang theo y đi lên phía trước xem đã, nếu như có dị sinh vật nào muốn đuổi giết chúng ta, ném y sang hấp dẫn lực chú ý cũng có thể tranh thủ thêm một chút thời gian.
Hàn Sâm vừa cười vừa nói, cũng không có ý tứ tức giận.
Theo Hàn Sâm, Lưu Ngọc Huyền đã chết chắc, nhưng mà có thể để cho y phát huy một chút tác dụng trước khi chết, đạt tới lợi ích tối đa, đây mới là suy tính của Hàn Sâm.
Mọi người nghe thấy Hàn Sâm nói như vậy, đều không có ý kiến gì, áp giải Lưu Ngọc Huyền cùng lên đường.
Lúc nghỉ ngơi, Hàn Sâm đem con làm thịt Ô Giáp Quy kia, làm thịt nướng để cho mọi người cùng ăn.
Mọi người lúc này cũng không từ chối nữa, con rùa kia quá lớn, một mình Hàn Sâm khẳng định là ăn không hết, bọn Lâm Hạ cũng không kiên trì thêm nữa, cùng một chỗ chia sẻ thịt nướng của rùa khổng lồ.
Bảo Nhi cũng ăn tới mức miệng đầy chảy mỡ, hết sức hưng phấn, thoạt nhìn cô bé đối với chuyện ăn thịt cũng vô cùng yêu thích, tuyệt đối không kiêng ăn.
Cả đám đang ăn vui sướng, đột nhiên phát hiện có rất nhiều dị sinh vật từ bốn phía chạy như bay tới, có một bầy bạch lộc, con bạch lộc thần huyết cầm đầu kia, đặt một cây linh thảo ở trước mặt Hàn Sâm, sau đó mang theo bầy lộc rời đi.
Không bao lâu sau, lại có một con dị thú thần huyết mang theo một con mồi đã bị nó cắn chết tới, cũng đưa đến trước mặt Hàn Sâm, nhẹ gật đầu với Hàn Sâm, sau đó mới quay người rời đi.
Hàn Sâm cắt một chút thịt của con mồi kia nướng lên ăn, phát hiện dĩ nhiên là một con dị sinh vật cấp thần huyết.
Bọn Lâm Hạ cũng đã hơi choáng váng rồi, Lưu Ngọc Huyền càng là nghĩ mãi mà vẫn không rõ, vì sao loại chỗ hung hiểm như Quỷ Kiếp Sơn Mạch này, liền Dị Linh cũng không dám đơn giản tiến vào, nhiều dị sinh vật đáng sợ như vậy, vậy mà đều giống như là đang nịnh nọt Hàn Sâm, quả thực giống như là coi hắn là cha ruột vậy.
Mỗi một chỗ mà bọn Hàn Sâm đến, đều có dị sinh vật vùng này đi tới đón tiếp hộ tống, trên đường đi vô kinh vô hiểm, Hàn Sâm còn được rất nhiều dị sinh vật tặng lễ vật, bọn Lâm Hạ đều vô cùng ngạc nhiên, tuyệt đối không ngờ rằng lại là kết quả như vậy.
- Tiểu Sâm Sâm, tôi thấy đời trước của cậu nhất định là bồ nhí của đám dị sinh vật này, cho nên bọn nó mới sẽ chiếu cố tiểu tình nhân đời trước như vậy.
Lâm Vi Vi cười hì hì nói.
- Nhiều dị sinh vật như vậy, cho dù đời trước tôi muốn làm bồ nhí, cũng không làm nổi đi?
Hàn Sâm cười khổ nói.
- Vậy thì đời trước cậu là gái hồng lâu của các dị sinh vật, là vạn người mê bên trong các loại thú?
Lâm Vi Vi tiếp tục trêu ghẹo nói.
- Đúng, đời trước của Hàn tiểu ca nhất định là gái hồng lâu vạn người mê.
Trần Hổ cũng phụ họa nói.
Hàn Sâm buồn bực nói:
- Mây người nói như vậy là không đúng, vì sao mà đời trước tôi không phải là vua của bọn nó?
- Vương hả. . .
Lâm Vi Vi cao thấp đánh giá Hàn Sâm một vòng, sau đó lắc đầu nói:
- Không giống, tôi thấy cậu giống như là gái hồng lâu.
- Đúng, gái hồng lâu.
Trần Hổ lại khẳng định lại một lần.
Hàn Sâm không thể làm gì, nhưng mà hắn cũng không tin vào chuyện cái gì mà đời trước luân hồi các loại, ở đây nhất định là có nguyên nhân gì đó, chỉ là chính bản thân hắn nghĩ mãi mà không rõ mà thôi.
Mọi người một đường cười cười nói nói, thỉnh thoảng có dị sinh vật đi tới bảo vệ bọn họ, bây giờ bọn họ nhìn tới dị sinh vật, đã hoàn toàn không còn cảm giác sợ hãi nữa, ở trước mặt Hàn Sâm, dù dị sinh vật hung ác thế nào đi nữa, cũng đều biến thành động vật nhỏ hòa ái dịu dàng ngoan ngoãn.
Bọn Hàn Sâm ở bên trong Quỷ Kiếp Sơn Mạch đi hơn một tháng, tốc độ tiến lên rất nhanh, trên đường đi đã được rất nhiều dị sinh vật chăm sóc, quả thực còn hạnh phúc hơn lúc ở trong Tí Hộ Sở nhân loại.
Hàn Sâm ăn hết hai con Lôi Giao Lang, hơn nữa một bộ phận thịt của con rùa khổng lồ cùng thịt mà dị sinh vật đưa tới, hơn một tháng này, thần gen của hắn đã gia tăng lên không ít, đạt đến 56 điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận