Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1739. Khí Tu La

Khi Hàn Sâm nhìn thấy La Hải Đường thì cũng không khỏi sững sờ.
La Hải Đường của ngày hôm nay hoàn toàn khác với La Hải Đường mà hắn từng thấy trước đây. Cả người hắn rất gầy, gần như là da bọc xương, hốc mắt trũng sâu, tóc muối tiêu. Trông hắn ta cứ như một lão già đã gần đất xa trời, làm gì còn chút uy phong của Đại La Sát Thần nữa chứ.
Thật khó để tưởng tượng vỏn vẹn trong thời gian vài năm, cơ thể của La Hải Đường đã đến mức này.
“Đừng rơi nước mắt vì ta, ta chỉ muốn nhìn thấy ngươi cười, nô đùa, tức giận như trước thôi.” La Hải Đường đưa lòng bàn tay ra và nhẹ nhàng vuốt tóc La Lam
“Là do ta quá tùy hứng rồi, ta xin lỗi!” La Lam không muốn nhìn lên vì sợ La Hải Đường sẽ nhìn thấy được giọt nước mắt trên mặt nàng.
“Nếu không tùy hứng thì đó chắc chắn không phải là cháu gái của La Hải Đường ta đây.” La Hải Đường cười rất vui vẻ, vuốt tóc La Lam nói.
La Lam cười nhưng nước mắt không ngừng rơi, nàng dắt tay Hàn Ngọc Phi và Hàn Sâm giới thiệu với La Hải Đường từng người một.
“Thật vui khi có các ngươi ở đây…” La Hải Đường nhận bái lễ của hai người rồi quay lại cười nói với La Lam.
“Nếu ngươi đồng ý, ngươi có thể đến sống cùng chúng ta. Tuy rằng không phải nhà họ La, nhưng cũng là nhà của ngươi.” La Lam vừa nói vừa đỡ La Hải Đường.
La Hải Đường mỉm cười: “Cùng ăn một bữa với ta nhé. Đã lâu rồi ta chưa ăn tối cùng ngươi. Ta đã sai người làm món cơm bọc lá sen mà ngươi yêu thích.”
“Được.” La Lam bỗng chốc bật khóc, nàng không ngờ La Hải Đường còn nhớ những điều nhỏ nhặt như vậy.
Bữa cơm này rất bình thường giống như bữa cơm hàng ngày của một gia đình bình thường. Không có nhiều điều để nói, chỉ thỉnh thoảng nói dăm ba câu, mà đó chỉ là một cuộc trò chuyện bình thường giữa những người bình thường giống như đây chỉ là bữa tối của những gia đình bình thường nhất Liên Minh.
Mãi đến sau khi ăn tối xong, La Hải Đường mới bảo La Lị dắt bọn họ đi nghỉ ngơi. Trước khi đi, La Hải Đường nói với Hàn Sâm một câu: “Từ nay không còn nhà họ La trên thế gian này nữa, ngươi muốn giải quyết “Phi Thiên Kinh” thế nào thì đó là tùy thuộc vào ngươi, nếu ngươi đồng ý, ngươi cũng có thể đưa nó cho Ngọc Tu La. “
Cơ thể Hàn Sâm run lên, ngạc nhiên quay lại nhìn La Hải Đường, nhưng khuôn mặt gầy nhom của hắn vẫn đang mỉm cười, nước da của hắn cũng trở nên hồng hào hơn rất nhiều, mà dường như đôi mắt của hắn cũng đang sáng lên.
Hàn Sâm nhìn thấy tình huống này của La Hải Đường thì trái tim hắn chùng xuống. Sinh cơ của La Hải Đường bây giờ trở lên tràn đầy sức sống, rõ ràng đó là hồi quang phản chiếu, có vẻ như La Hải Đường thật sự sắp không ổn rồi. Chỉ sợ sự chia ly này, sau này gặp lại cách biệt âm dương.
Bước chân dừng lại, Hàn Sâm cẩn thận quan sát sinh cơ của La Hải Đường. Hắn vốn không muốn lo chuyện của nhà họ La, nhưng mối quan hệ giữa La Lam và La Hải Đường không thể chia cắt được, Hàn Sâm không muốn thấy La Lam buồn.
Cơ thể của La Hải Đường vô cùng hỗn loạn. Cơ thể hắn ta hoàn toàn là một cơ thể nhân loại thuần túy, thế nhưng trong đó lại chứa rất nhiều khí Tu La.
Dùng cơ thể nhân loại để tu luyện sức mạnh Tu La mà có thể gắng sức đến hôm nay đã có thể nói đó đã là một kỳ tích.
Hắn ta hoàn toàn khác với Linh. Linh có sự hỗ trợ của huyết mạch Tu La, sử dụng Tu La Biến thì cơ thể sẽ không cần phải chịu đựng. Thế nhưng La Hải Đường sử dụng Tu La Biến với cơ thể nhân loại thì sự tổn thương đối với cơ thể lớn đến mức người thường không thể tưởng tượng nổi.
Thậm chí Hàn Sâm có thể tưởng tượng nỗi đau thể xác sẽ khủng khiếp như thế nào mỗi khi La Hải Đường sử dụng Tu La Biến.
La Lị thúc giục bọn họ rời đi, nhưng Hàn Sâm lại quay người trở về, đứng trước mặt La Hải Đường, đột nhiên vươn tay đè lên ngực La Hải Đường.
“Ngươi đang làm gì vậy?” La Lị biến sắc, muốn chạy tới, thế nhưng đã bị Hàn Ngọc Phi ngăn lại.
Hàn Ngọc Phi lạnh lùng nói: “Nếu Tiểu Sâm muốn hại tiên sinh thì không một ai trong nhà họ La có thể ngăn cản được đâu.”
La Lị hơi giật mình, nàng không làm loạn nữa. Mặc dù lời nói của Hàn Ngọc Phi không lọt tai lắm, nhưng quả thật đó là sự thật. Nhà họ La mất đi Đại La Sát Thần thì đã không còn là nhà họ La trước đây nữa.
La Lị hiểu rất rõ điều đó, đừng nói là một La Hải Đường sắp không ổn, cho dù là La Hải Đường ở thời kỳ hoàng kim nhất, e rằng giờ đây cũng không thể nào cạnh tranh với Hàn Sâm được.
“Không sao cả.” La Hải Đường thản nhiên lắc đầu với La Lị, sau đó lại mỉm cười với Hàn Sâm: “Tiểu Sâm, ngươi không cần phải lo lắng, mạng sống ta ta tự rõ.”
Hàn Sâm không nói gì cả, Động Huyền Khí Tràng trải rộng bao phủ khắp cơ thể La Hải Đường, sau đó sử dụng chiêu thức Pháo Đại Âm Dương Từ Lực, khí tức của Động Huyền Khí Tràng vào trong cơ thể La Hải Đường.
Vấn đề chính của La Hải Đường là khí Tu La không thể hòa nhập với cơ thể nhân loại của hắn. Thời gian hắn tu luyện càng lâu, khí Tu La càng mạnh, tổn thương với cơ thể của hắn cũng càng lớn.
Loại thương tích này không đơn giản như những vết thương ngoài da thịt. Nó đã tổn thương đến cả căn nguyên bản mệnh của hắn. Như hắn nói, hắn hiểu số mệnh của mình, nhưng sự thật hắn biết thân thể đã suy yếu đến cực điểm, không hề có cơ hội xoay chuyển.
Mặc dù Hàn Sâm biết một vài thuật trị liệu, thế nhưng cũng không được tính là mạnh lắm. Ngay cả khi tìm đến Tiểu Ngân Ngân thì sức mạnh của nó cũng không thể khôi phục cơ thể của La Hải Đường.
Những gì Hàn Sâm muốn làm không phải là chữa trị cho cơ thể của La Hải Đường, hắn ta chỉ muốn loại bỏ khí Tu La trong cơ thể La Hải Đường. Không còn khí Tu La làm tổn thương cơ thể, việc điều trị sẽ dễ dàng hơn nhiều, đồng thời sẽ không lặp lại hiện tượng này nữa.
La Hải Đường đã tu luyện Tu La Biến trong rất nhiều năm, khí Tu La đã hòa tan vào máu thịt rồi xen lẫn vào từng tế bào của hắn, Cho dù có hắn là cường giả cao minh đến đâu thì cũng khó thoát khỏi khí Tu La mà không gây hại cho cơ thể của mình.
Nhưng đối với Hàn Sâm mà nói, điều này không phải là không thể, bởi vì Động Huyền Khí Tràng của hắn có thể nhìn thấy cấu trúc trật tự phân tử nguyên thủy nhất, đồng thời cũng có thể phá vỡ chuỗi trật tự ấy.
Hàn Sâm chỉ cần tìm các phân tử khí Tu La đó và đập vỡ chúng từng cái một thì hoàn toàn có thể loại bỏ khí Tu La mà không làm tổn thương cơ thể của La Hải Đường.
Chẳng qua công sức La Hải Đường khổ tu nhiều năm như vậy cũng tiêu tùng, không thể nào có được sức mạnh từng sở hữu như trước nữa.
Hàn Sâm đánh một lượng nhỏ sức mạnh Động Huyền vào trong cơ thể La Hải Đường, dần loại bỏ khí Tu La trong cơ thể hắn.
Mỗi khi Hàn Sâm đập tan khí Tu La, sắc mặt của La Hải Đường lại trở nên tốt hơn. La Lam và La Lị thấy mà vừa vui mừng vừa ngạc nhiên.
Tuy nhiên, bởi vì mỗi lần chỉ có thể phá vỡ một lượng nhỏ phân tử khí Tu La, nếu không sẽ làm tổn thương cơ thể của La Hải Đường, cho nên tiến độ rất chậm, kéo dài vài giờ mới chỉ tiến triển được một nửa.
Ngay cả Hàn Sâm cũng phải khen ngợi rằng quả thật việc tu luyện khí Tu La của La Hải Đường rất mạnh mẽ, không biết hắn ta phải khổ tu đến mức nào để có thể chịu đựng nỗi đau không phải của mình, luyện đến mức độ này, nghị lực của La Hải Đường quá đáng sợ.
La Lam và Hàn Ngọc Phi bảo vệ ở đây, Tà Tình Đế dắt Bảo Nhi và Tiểu Hoa đi nghỉ ngơi trước.
Bảo Nhi không buồn ngủ, nàng ở bên cạnh mở to mắt tò mò nhìn Hàn Sâm.
Dù gì thì Tiểu Hoa vẫn còn rất nhỏ, Tà Tình Đế đã đưa về phòng ngủ. Sau khi Tà Tình Đế dỗ dành Tiểu Hoa đi ngủ thì cũng quay lại để xem tình hình của Hàn Sâm và La Hải Đường.
Tiểu Hoa đang ngủ thì bỗng nhiên thấy mặt mình ngưa ngứa. Hắn đưa †ay ra gãi gãi mặt vài lần nhưng vẫn rất ngứa, thế là không nhịn được hắt hơi một cái rồi mở mắt ra, thế nhưng thứ hiện ra trước mắt hắn là một con thú nhỏ giống mèo mà cũng giống hồ ly màu đỏ rực đang ngồi ở bên cạnh mỉm cười với hắn.
Hết chương 1739.
Bạn cần đăng nhập để bình luận