Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Thần quang màu vàng bên trong Thiên Thần Quan tuôn ra như nước suối về hướng lạc ấn đồng vàng trên trán nàng. Một liên hệ kỳ dị hình thành giữa hai người.
Sau khi hoàn thành nghỉ thức truyền thừa, Hàn Sâm có thể rõ ràng cảm giác được, lực lượng của Thiên Thần Quan cực kỳ suy yếu, ánh hào quang của toàn bộ miếu thần Tài cũng ảm đạm đi nhiều.
Nếu không phải bên trong miếu thần Tài còn có Hoàng Hậu Chặt Đầu bảo vệ, chỉ e hiện tại một chủng gen thần linh cấp Tai Nạn tới, miếu thần Tài cũng khó mà trấn áp nó.
“Không biết khi nào lực lượng của Thiên Thần Quan mới có thể khôi phục, huyết mạch Truyền Thừa quả nhiên không thể tùy tiện ban cho.” Hàn Sâm nghĩ thầm trong lòng.
“Tam Mộc, thì ra ngươi thật là thần linh à?” Mặc dù Phượng Âm Âm biết thân phận thần Tài của Hàn Sâm, lại không thay đổi thái độ vì điều này, vẫn có dáng vẻ thân thiết, thản nhiên cười nói như vậy.
“Đây là bí mật của chúng ta, đừng nói cho những người khác, bao gồm cô út của ngươi.” Hàn Sâm nói với Phượng Âm Âm, hắn không muốn khiến người khác nhìn hắn như nhìn quái vật.
“Được, đây là bí mật của hai người chúng ta.” Phượng Âm Âm nháy mắt nói.
“Hiện tại đợi Phượng Âm Âm đi thu phục chủng gen, rút ra chỗ tốt từ đó.” Hàn Sâm chờ mong trong lòng, chỉ không biết Phượng Âm Âm thu phục bao nhiêu chủng gen, mới có đủ lực lượng để hắn rèn đúc một thần cơ.
Nghĩ rồi, Hàn Sâm lấy ra một quả trứng gen cấp Vương cho Phượng Âm Âm, vừa cười vừa nói: “Ngươi thử xem, có thể sử dụng huyết mạch thần Tài ấp trứng, thu phục nó hay không?”
Phượng Âm Âm cũng không khách khí, tiếp nhận trứng gen rồi, trực tiếp sử dụng huyết mạch thần Tài thu phục nó. Huyết mạch thần linh cấp Hủy Diệt không thể coi thường, trứng gen cấp Vương kia trực tiếp bị nó thu vào bên trong lạc ấn thần linh, đồng thời ấp trứng ra.
Nhưng vào lúc này, Hàn Sâm cảm thấy một tia lực lượng kỳ dị bay ra từ trong lạc ấn thần linh, trực tiếp dung nhập vào trong Thiên Thần Quan.
Hàn Sâm lập tức cảm thấy hơi thất vọng. Đối với Thiên Thần Quan, một tia lực lượng này giống như đổ một chén nước vào trong ao, căn bản không nổi lên gợn sóng quá lớn, muốn rèn đúc thần cơ, chút lực lượng này chênh lệch quá xa.
May mà sau này chỉ cần chủng gen tiến hóa bên trong lạc ấn thần linh của Phượng Âm Âm, Hàn Sâm có thể rút ra một phần lực lượng, đẳng cấp chủng gen tiến hóa càng cao, lực lượng có thể rút ra cũng càng nhiều.
Hiện tại chỉ ấp trứng ra, lực lượng rút ra rất ít cũng có thể lý giải.
“Khó trách thần linh cần rất nhiều tín đồ, chỉ dựa vào một tín đồ, rèn
đúc một thần cơ không biết cần bao lâu.” Hàn Sâm cũng tính toán làm thế nào mới có thể có nhiều mấy tín đồ ưu tú.
Nhưng nghĩ lại, trực tiếp xử lý những tên kia của hội Thần Loạn, có thể thu hoạch được thần cơ luôn, chẳng phải là càng nhanh, càng trực tiếp hơn thu tín đồ sao.
“Không biết thân miếu của tên Lowe Kidd kia ở đâu?” Hàn Sâm muốn bắt lấy Lowe Kidd, đáng tiếc đến cả người của hắn cũng không tìm thấy, chớ đừng nói chỉ là tìm thần miếu của hắn.
Dẫn theo Phượng Âm Âm và Bảo Nhi trở lại lâu đài cổ Phượng gia, phát hiện Phượng Phi Phi đã sớm trở lại, mà vẫn luôn tìm bọn họ.
“Các ngươi đi đâu? Sao mới vừa rồi không thấy các ngươi đâu?” Sau khi Phượng Phi Phi nhìn thấy bọn họ trong hoa viên, hơi nghi hoặc mà hỏi thăm.
Trước đó nàng đã hỏi người hầu bên trong lâu đài cổ, họ đều nói chưa từng gặp bọn họ, cũng không tìm được ở nơi nào.
“Cô út, ngươi tìm chúng ta có chuyện gì không?” Phượng Âm Âm đổi chủ đề, hỏi.
Hiển nhiên tâm tình của Phượng Phi Phi rất không tồi. Nàng không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề trước đó nữa, mà kéo tay Phượng Âm Âm nói: “Tiểu Âm, ta đã nói chuyện với Thần Ngôn Vương rồi, hắn cho phép ngươi khẩn cầu huyết mạch thần linh với thần Dự Ngôn, hôm nay ngươi chuẩn bị đi, ngày mai đi cùng tới ta thần miếu Dự Ngôn.”
“Cô út, không cần, ta đã có huyết mạch thần linh rồi.” Phượng Âm Âm hơi thấp thỏm nhìn Phượng Phi Phi, lúc này mới lên tiếng nói.
“Cái gì?” Phượng Phi Phi lập tức thất thần, không tin tưởng nói: “Sao ngươi lại có huyết mạch thần linh?”
Phượng Âm Âm lấy dũng khí nói: “Cô út, ta xin Tam Mộc dẫn ta đi miếu thần Tài, đã khẩn cầu được huyết mạch thần Tài trong miếu thần Tài rồi”
Trong chốc lát, cả người Phượng Phi Phi đều ngây ra, biểu cảm trên
mặt không ngừng thay đổi, nói không nên lời là tư vị gì.
Nàng dùng hết tâm cơ, không biết tốn hao bao nhiêu tâm huyết, thiếu bao nhiêu ân tình, mới có thể cầu được cơ hội lần này, ai biết một câu của Phượng Âm Âm đã bác bỏ toàn bộ tâm huyết của nàng.
Hết chương 3163.
Bạn cần đăng nhập để bình luận