Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Hàn Sâm chỉ cảm thấy trước mặt mình có một tia sáng vàng lóe lên, hắn và cô gái tóc vàng lại đã đến bên trong ngọn núi. Những thiết bị tinh thể bên trong núi nhấp nháy, tạo thành từng vòng tinh quang, bao phủ khắp người Hàn Sâm và cô gái tóc vàng.
Hàn Sâm giật mình, muốn dịch chuyển ra khỏi bên trong ngọn núi, nhưng hắn cảm giác không gian xung quanh như bị đóng lại hoàn toàn, làm thế nào cũng không thể dịch chuyển ra ngoài được.
Mà các chùm sáng tinh thể ở xung quanh dần dần đông đặc lại thành các tinh thể có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Theo các tinh thể mở rộng, dần dần biến thành hình bầu dục, rất giống với quả trứng khổng lồ mà mấy người Hàn Sâm đã thấy lúc đầu.
Hàn Sâm đấm cô gái tóc vàng một cái, nhưng trong ánh sáng tinh thể, sức mạnh của cô gái tóc vàng dường như được nâng lên một mức độ đáng sợ. Một đòn của Hàn Sâm giống như một người thường đánh vào tấm thép, lại không có cách nào khiến cô gái bị thương.
Lớp vỏ tinh thể bên ngoài đã bao bọc hoàn toàn hai người vào bên trong, giống như quả trứng khổng lồ pha lê mà Hàn Sâm lần đầu nhìn thấy.
Cánh tay bị gãy của cô gái tóc vàng nhanh chóng phục hồi, hai tay ôm lấy Hàn Sâm, sức mạnh đáng sợ tiếp tục xâm nhập vào cơ thể Hàn Sâm, như thể muốn hút linh của Hàn Sâm đi.
Nhưng trong trạng thái gia cố vĩnh hằng, cô gái tóc vàng không thể hấp thụ linh của Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm cũng không thể thoát khỏi hai tay cô gái tóc vàng. Trong chốc lát, bọn họ giằng co trong quả trứng khổng lồ.
Trong lòng Hàn Sâm nghĩ thầm:”Chẳng lẽ Bạch Hoàng đối xử với ta như vậy là để dụ ta đến đây, để cho cô gái tóc vàng này rút linh của ta?”
Với năng lực quỷ dị của cô gái tóc vàng, thêm sự trợ giúp của những thiết bị tinh thể này, cho dù có một cường giả cấp Chân Thần đến thì e rằng cũng khó có thể địch lại nàng.
Bạch Hoàng yêu cầu hắn bảo vệ những hoàng tử và công chúa đó, chuyện này rõ ràng không đúng lắm.
Tuy nhiên nếu nói Bạch Hoàng đang tính kể hắn, thì Bạch Hoàng vốn không biết Hàn Sâm có đánh nhau với cô gái tóc vàng hay không. Điều này hoàn toàn không thể kiểm soát được. Trước đó Hàn Sâm có rất nhiều cơ hội để rời đi, nhưng vì hắn quá tò mò về danh tính của cô gái †óc vàng nên bị cuốn vào.
Bạch Hoàng không thể nào tính trước được việc Hàn Sâm tò mò về cô gái tóc vàng như vậy, nên trong chuyện này có vài chỗ không hợp lý.
Dưới sự tăng cường ánh sáng của quả trứng tinh thể khổng lồ, sức hút trên người của cô gái tóc vàng càng ngày càng mạnh, ôm chặt Hàn Sâm như một con bạch tuộc.
Hàn Sâm dùng sức tấn công người nàng, chỉ cảm thấy cơ thể của nàng dường như được bảo vệ bởi một lớp vỏ tinh thể, lại không thể nào phá vỡ được.
Trong ngọn núi của Thủy Hoàng Chỉ Địa, Hàn Sâm bị cô gái tóc vàng kia ôm chặt, mà bên trong quả trứng khổng lồ đã bị tinh thể lấp đầy, hắn và cô gái tóc vàng dường như đã bị đóng băng bên trong, hoàn
toàn không có cách nào di chuyển.
Hàn Sâm thậm chí đã sử dụng Thiên La Thần Thương, nhưng hắn không thể làm tổn thương cô gái tóc vàng kia. Thay vào đó, sức mạnh của cô gái tóc vàng ngày càng mạnh, và Hàn Sâm bắt đầu cảm thấy cơ thể mình thả lỏng từng chút, dường như sắp không thể chống lại sức hút trên người cô gái tóc vàng.
“Xem ra chỉ có thể sử dụng thể Thần Linh siêu cấp.” Hàn Sâm cưỡng chế kích hoạt thể Thần Linh siêu cấp, muốn lợi dụng thời gian giây lát đó lao ra khỏi núi trước rồi tính tiếp sau.
Nhưng ngay sau khi thể Thần Linh siêu cấp của Hàn Sâm được mở ra, lập tức kích thích Uyển Nhi đang trong giấc ngủ say, trên người Uyển Nhi cũng lóe lên ánh sáng vàng.
Hàn Sâm vốn nghĩ rằng lần này cũng giống như lần trước, sức mạnh Uyển Nhi và thể Thần Linh siêu cấp của hắn sẽ triệt tiêu lẫn nhau, cho nên hắn phải xông ra trước đó.
Nhưng ai ngờ rằng lần này Uyển Nhi lại đột nhiên mở mắt, tỉnh dậy sau giấc ngủ say.
Mấy người Bạch Vạn Giới chỉ nhìn thấy một tia sáng vàng lóe lên, Hàn Sâm và cô gái tóc vàng kia cùng nhau biến mất không thấy đâu, sau đó tinh quang ở nơi miệng núi bốc lên bầu trời như núi lửa phun trào.
Bọn họ không dám tới gần ngọn núi, chỉ có thể chờ đợi ở đằng xa, nhưng thời gian cứ thế trôi qua, lại vẫn không hề thấy Hàn Sâm đi ra khỏi miệng núi, mà chùm sáng tinh thể như núi lửa phun trào kia vẫn luôn tồn tại từ đầu đến cuối.
Các hoàng tử và công chúa đến đây sau đó nghe mấy người Bạch Vạn Giới nói về những gì đã xảy ra, rồi nhìn thấy dáng vẻ tóc trắng của Bạch Vô Thường, đều hoảng sợ trong lòng, không dám lên đảo lần nữa.
Mãi cho đến khi Thủy Hoàng Chi Địa mở ra một lần nữa, vẫn chưa thấy Hàn Sâm ra khỏi miệng núi. Các hoàng tử và công chúa đành phải quay lại chỗ của bộ xương của Chân Không Ma Long, truyền tống ra khỏi Thủy Hoàng Chỉ Địa.
Bạch Vạn Giới, Bạch Vi, Bạch Lăng Sương và Bạch Vô Thường được Bạch Hoàng triệu đến, kể cho Bạch Hoàng nghe chi tiết mọi chuyện về Thánh Anh, không dám giấu giếm điều gì.
Trong lòng Bạch Vạn Giới và Bạch Lăng Sương cực kỳ lo lắng khi nói ra, nhưng trong quá trình này Bạch Hoàng không thể hiện gì cả, cũng không nói thêm gì, chỉ hỏi bọn họ một số câu hỏi. Tất cả đều về cô gái tóc vàng và Hàn Sâm, sau đó để bọn họ đi.
“May là phụ hoàng đã cử Thánh Anh đi theo bảo vệ chúng ta, nếu không hậu quả sẽ khó mà lường được.” Bạch Vạn Giới nói.
“Vẫn nhờ phụ hoàng có tầm nhìn xa, thu nhận một đệ tử như Thánh Anh, cứu Vô Thường và Vi Vi.” Bạch Lăng Sương cũng mỉm cười.
Sau khi bọn họ rời đi, Bạch Hoàng ngồi trước bàn làm việc, lông mày nhíu chặt lại, hồi lâu mới lẩm bẩm một mình:”Không đúng, hắn có thể giết được Thần Thiên Giáp, thì sao lại không thể chống lại sản phẩm thí nghiệm đó được? Chẳng lẽ sản phẩm thí nghiệm đó đã mạnh đến mức vượt qua thần linh rồi?”
Hết chương 2906.
Bạn cần đăng nhập để bình luận