Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Kengl
Tay của người thanh niên kia sắp chạm đến cổ Hàn Sâm nhưng lại bị ngăn cản bởi một ánh đao. Ánh đao va chạm với lòng bàn tay, lập tức để lại một vết máu dài trên tay người thanh niên.
“Đao pháp Thiên Chi Hạ của Trấn Thiên Cung cũng có vài phần ảo diệu đấy.” Người thanh niên thoáng nhìn vết máu trong lòng bàn tay, nụ cười trên mặt lại càng đậm nét hơn. Hắn phẩy tay, vết thương trong
lòng bàn tay lập tức biến mất không còn dấu vết.
Hàn Sâm đắm mình trong ý cảnh của Thiên Chi Hạ, mặt mày lạnh tanh nhìn người thanh niên, đao trong tay tiếp tục chém xuống.
“Để ta xem xem ngươi chống đỡ được bao lâu.” Thủ ấn của người thanh niên biến ảo, thời gian không gian đều bị thay đổi.
Đao của Hàn Sâm chậm dần đi, vị trí trong không gian của hắn cũng bị thay đổi. Sức mạnh thời không này giống y hệt Thánh Thể trong truyền thuyết.
Năm đó, lúc Tiểu Hoa tham gia trận chiến Phổ Gen Chúng Sinh cũng đã từng thể hiện sức mạnh tương tự.
Vị trí cơ thể của Hàn Sâm trong không gian và thời gian bị thay đổi không ngừng nhưng người thanh niên vẫn không thể đột phá được đao thế của Hàn Sâm. Rõ ràng hắn đã dịch chuyển thế công của Hàn Sâm, cũng đã giảm tốc độ của Hàn Sâm nhưng vẫn không thể làm tổn thương được đến thân thể của Hàn Sâm.
Tuy bị thay đổi vị trí trong không gian nhưng Hàn Sâm không hề lúng túng, chém từng đao về phía không người.
Song mỗi khi người thanh niên kia tấn công vào vị trí yếu hại không hề có phòng ngự của Hàn Sâm thì đều sẽ có một ánh đao xuất hiện từ hư không, ngăn cản bàn tay của hắn.
Sắc mặt người thanh niên càng ngày càng khó coi. Hắn cũng đã nhìn ra được chút mánh khóe. Tuy vị trí trong thời không của Hàn Sâm bị bóp méo nhưng Hàn Sâm đã bày sẵn ánh đao từ trước, công kích của hắn đều sẽ bị ánh đao bày sẵn của Hàn Sâm chặn lại.
“Thánh Thể của ngươi cũng chỉ đến thế mà thôi. Thế này mà đã muốn vượt qua Tần Tu sao?” Hàn Sâm vừa vung đao vừa nói.
Thật ra trong lòng Hàn Sâm cũng hơi hoài nghi. Đám ma nữ nói chỉ có Tiểu Hoa mới có thể luyện thành Thánh Thể nhưng lại có người học được Thánh Thể của Tần Tu từ trước. Dường như Thánh Thể cũng không hiếm thấy như những gì đám ma nữ nói.
Cho nên Hàn Sâm mới dùng ngôn ngữ để kích thích người thanh niên kia, hy vọng hắn sẽ nói ra chút gì đó liên quan tới bí mật Thánh Thể.
“Lúc nãy mới chỉ là màn dạo đầu thôi.” Ánh mắt người thanh niên nghiêm túc hẳn lên. Đôi mắt đột nhiên biến thành màu xanh quỷ dị, như thể có một luồng sức mạnh màu xanh phủ lên đôi mắt hắn vậy,
Đồng thời mạch máu trên người hắn cũng dần dần nổi lên. Ngay cả mao mạch cũng cuộn lại trên da dẻ hắn như những con rắn nhỏ, máu như thể sắp thấm ra bên ngoài.
“Lam Huyết?” Hàn Sâm giật mình nhìn người thanh niên.
Theo sự biến hóa của máu, khí tức trên người thanh niên càng lúc càng trở nên kinh khủng, như thể lệ quỷ bò ra từ địa ngục đang thôn phệ tất cả, hóa thành chất dinh dưỡng cho mình.
“Không sai, chính là Lam Huyết đấy. Tân Tu dùng gen của mình làm bản gốc, dung hợp với gen ưu tú hơn mới sinh ra ta. Tuy bản thân hắn không muốn thừa nhận nhưng hắn lại chẳng thể gạt bỏ được một sự thật đó là ta xuất sắc hơn hắn. Ta mới chính là Tần Tu thật sự, là Thánh Chủ chân chính.” Ánh mắt người thanh niên lộ ra sự điên cuồng.
Hàn Sâm lập tức hiểu ra. Hóa ra năm đó Tần Tu đã dùng tới thể Phục Chế nhưng không biết vì cái gì mà cuối cùng hắn lại từ bỏ.
Có lẽ người thanh niên này chính là sản phẩm thất bại bị Tần Tu vứt bỏ, cuối cùng phản lại Thánh Vực.
Nhìn kỹ gương mặt người thanh niên kia thì quả thật hơi giống với Tần Tu, có thể nói là giống đến tám, chín mươi phần trăm.
Chỉ là khí chất của Tần Tu quá đặc biệt. Tuy tướng mạo hai người họ giống nhau nhưng người thanh niên này không có được khí chất như Tần Tu cho nên ban đầu Hàn Sâm cũng không để ý đến sự giống nhau giữa hai người họ.
Bùm!
Lúc Hàn Sâm đang đánh giá hắn thì khí diễm trên người thanh niên chợt hóa thành thực chất, cả người hắn trở nên trong suốt như thủy tinh.
“Đó là… khí tức Thần Linh..” Hàn Sâm nhíu mày nhìn người thanh niên. Khí tức mà hắn phát tán ra lại tương tự với khí tức đặc biệt của Thần Linh.
“Đúng vậy. Ta có được gen của Tần Tu, lại có thêm cả gen Thần Linh cấp Hủy Diệt. Ta hoàn hảo hơn Tần Tu, ta mới chính là chúa tể chân chính của thế giới này.” Sức mạnh trên người thanh niên càng lúc càng lớn. Áo giáp toàn thân bị sức mạnh kinh khủng kia khí hóa, lộ ra thân thể trần trụi.
Thân thể hắn tựa như thủy tinh, có thể thấy rõ lam huyết chảy xuôi trong cơ thể. Sức mạnh Lam Huyết và sức mạnh Thần Linh trộn lẫn với nhau khiến cho khí tức của hắn biến hóa vô cùng kỳ dị, giống người mà không phải người, như thần mà không phải thần.
“Nếu ngươi đã hoàn hảo như vậy thì vì sao sau khi Tần Tu bị giết chết, ngươi lại không thể trở thành chúa tể của đại vũ trụ giống như hắn?” Hàn Sâm cố ý nói với giọng khinh thường.
“Đó là do Tần Tu sai. Nếu hắn chịu giao nguyên thể gen lại cho ta thì ta đã thống trị toàn bộ thế giới từ lâu rồi. Cái gì mà Thánh Vực, cái gì mà Thần Linh, tất cả đều chỉ có thể rên rỉ gào khóc dưới chân ta mà thôi.” Người thanh niên nói với vẻ điên cuồng.
“Vậy rốt cuộc nguyên thể gen là thứ gì?” Hàn Sâm thấy trạng thái của người thanh niên kia không ổn định, không chừng hắn lại nói ra, bèn vội vàng hỏi.
“Đầu là… Đều là do Tần Tu sai…” Người thanh niên dường như phát điên. Hai mắt tràn đầy sự điên loạn. Hắn ngửa mặt lên trời, gầm thét, sức mạnh kinh khủng trên người phun trào không khác gì núi lửa.
Ban đầu trong thân thể chỉ có lam huyết đang chảy xuôi. Nhưng chỉ trong giây lát, lam huyết như thể bắt đầu bùng lên khiến cho thân thể trong suốt bị nhuộm thành sắc xanh, ngay cả hào quang bao phủ quanh thân cũng biến thành màu xanh lam.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày. Hắn lấy làm lo lắng, sợ Tiểu Hoa sẽ theo bước chân người thanh niên trước mắt này.
Trước đó hắn đã dùng tất cả sức mạnh Liên Minh để tìm Tiểu Hoa trong Tí Hộ Sở nhưng lại không có chút tin tức nào cả. Hàn Sâm nghĩ mà bất an.
“Tần Tu ơi là Tân Tu, rốt cuộc thì ngươi muốn làm gì chứ?” Trong mắt Hàn Sâm, Tần Tu còn đáng sợ hơn cả đám Thần Linh kia.
Chí ít thì Thân Linh vẫn còn tuân theo quy tắc nhất định, còn Tần Tu thì coi trời bằng vung. Hắn đã muốn làm chuyện gì thì sẽ không thèm để ý đến cái khác, cũng chẳng có ai ngăn cả được hắn, thậm chí còn không có một quan niệm đạo đức gì hết.
Bản thân bất quy tắc đã là vực sâu đáng sợ nhất rồi, mà Tần Tu lại chính là ác ma đáng sợ nhất trong vực sâu bất quy tắc.
Hắn chém giết Thần Linh, sử dụng kỹ thuật gen hỗn tạp giống loài. Thánh Thú do tự tay hắn bồi dưỡng ra cũng để chặt sừng rút linh, thậm chí gen Thể Phục Chế của chính hắn cuối cùng cũng bị dồn sang phe đối lập.
“Có liên quan đến Tần Tu thì đều đáng chết hết…” Người thanh niên giống như Thần Linh lam tinh nhìn Hàn Sâm, gắn từng câu từng chữ. Hắn xòe bàn tay nhắm thẳng về phía Hàn Sâm. Trong nháy mắt, lam quang phóng ra, bóp méo toàn bộ không gian.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy thân thể mình bị sức mạnh thời không thao túng, không biết đã đến trước mặt người thanh niên từ lúc nào, tay người thanh niên chộp lấy cổ hắn.
“Chết đi!” Trên gương mặt người thanh niên lộ vẻ khát máu và điên cuồng, bàn tay phát lực, lam quang tỏa ra bốn phía, như thể muốn bẻ gãy cổ Hàn Sâm.
Hết chương 2990.
Bạn cần đăng nhập để bình luận