Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Cơ thể Hàn Sâm đâm vào trong rừng rậm vũ khí của mặt đất, ở trên mặt đất kéo ra một vệt ranh giới không biết dài bao nhiêu vạn dặm. Một đống vũ khí chủng gen đều bị đâm bay loạn tứ tung.
Ở cuối ranh giới kia hình thành một hố đá vô cùng lớn. Hàn Sâm đứng trong hố đá, đôi tay nắm kiếm Thốn Khôi. Chiến giáp Động Huyền mặc trên người lấy cánh tay hắn làm điểm bắt đầu xuất hiện từng vết nứt, càng gần tới vị trí bàn tay, vết nứt càng nhiều, thậm chí áo giáp trên ngón tay đã có mảnh nhỏ rơi xuống.
Mà phía trước kiếm Thốn Khôi, kiếm quang kia vẫn còn tồn tại. Lực áp bách mạnh mẽ khiến kiếm Thốn Khôi lui về phía sau từng tấc từng tấc, đôi tay cầm kiếm của Hàn Sâm vẫn đang run rẩy không ngừng.
Tự thân trải nghiệm một kiếm này, Hàn Sâm mới biết được một kiếm này rốt cuộc mạnh như nào. Khó trách ngay cả kẻ yêu nghiệt như Đại Thiên Ma cũng bị trọng thương, phải biết rằng Đại Thiên Ma ít nhất là có được hơn chín mươi tỷ lệ Phá Giới.
Bây giờ khí tức trong cơ thể Hàn Sâm loạn tùng phèo cả lên, ngũ tạng lục phủ đều giống như bị vỡ vụn. Mà sức mạnh trên kiếm quang kia không yếu bớt mà còn mạnh lên.
“Gào!” Hàn Sâm phát ra tiếng rít gào giống như dã thú. Trong phút chốc đã tiến vào trạng thái thể Thần Linh siêu cấp, kiếm Thốn Khôi trong tay bị nhuộm sức mạnh trắng lóa, đột nhiên lùi một bước về phía sau, lại chém điên cuồng xuống kiếm quang, cuối cùng cũng đẩy lui kiếm quang kia.
“Đi!” Hàn Sâm cắn răng xông tới trước phi thuyền, một quyền xé rách hư không, đánh xuyên qua đường đi mà Lợi Nhẫn Thiên tới đại vũ trụ đế quốc, đẩy phi thuyền kia ra ngoài, bản thân cũng xông ra ngoài theo.
Thiên Đế nghe thấy tiếng kêu của Hàn Sâm, lại thấy dáng vẻ Hàn Sâm như vậy thì sao còn dám dừng lại, cũng toàn lực xông tới phía đường đi.
“Muốn chạy, không dễ vậy đâu!” Xạ ảnh trưởng lão kêu lên tiếng kỳ lạ rồi xông lại đây, hóa thành vô số bóng dáng khủng bố đánh tới Hàn Sâm và Thiên Đế cùng với chiếc phi thuyền kia.
Thiên Đế bị bóng dáng ngăn cản lại, không thể không dùng hết thủ đoạn của mình để đối kháng lại với những bóng dáng đó.
Cơ thể Hàn Sâm bị trọng thương, lúc đánh xuyên qua đường đi đã dùng hết sức, đẩy phi thuyền đi trước, hoàn toàn không còn sức để ứng phó với những bóng dáng đó.
“Keng!” Tiếng đàn giống như cuộn sóng vang lên tức khắc đánh nát những bóng dáng đó. Chỉ thấy một cây Phượng Đầu Cầm bay ra từ
trong phi thuyền, bay ở phía sau Hàn Sâm. Dây cầm không người tự động, phát ra từng đợt tiếng đàn khủng bố.
Cường ngạnh xông ra khỏi Lợi Nhẫn Thiên, một tay của Hàn Sâm bắt được Phượng Đầu Cầm. Thân hình chợt lóe đã dịch chuyển tức thời vào trong phi thuyền, sau đó nắm lấy Triệu Thu Ý sử dụng Tinh Không Đại Na Di trực tiếp lóe người rời đi.
Hội Thần Loạn phải đối phó với đám Hàn Sâm và Triệu Ngưng Nhi, bọn họ không ở trong phi thuyền. Những người trên phi thuyền sẽ an toàn chút, cơ hội còn sống càng lớn hơn.
Hàn Sâm mạnh mẽ sử dụng Tinh Không Đại Na Di, máu trong miệng phun ra không ngừng. Cho dù là sức mạnh của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh cũng không ngăn được máu phun ra.
Không biết dịch chuyển ra ngoài bao nhiêu tinh vực, khi Hàn Sâm không chống đỡ được sự tiêu hao của dịch chuyển, ngã xuống từ trong hư không thì một vết kiếm quang giống như oan hồn quấn thân lại phá không lần nữa rồi chém tới.
Hàn Sâm đã không thể tiếp tục duy trì trạng thái thể Thần Linh siêu cấp, cơ thể lại bị trọng thương, trong lòng bay nhanh vô số ý nghĩ, mắt thấy kiếm quang đã chém xuống.
Dây cầm trên Phượng Đầu Cầm rung động, tiếng nhạc lớn giống như bão tố, hóa ra thành hàng lỏa sóng âm nghênh hướng kiếm quang.
Nhưng kiếm quang kia lại giống như lưỡi dao sắc bén chém vào trong sóng nước, hoàn toàn làm lơ sức mạnh sóng âm, trực tiếp chém xuống dưới, muốn bị chém vào trên Phượng Đầu Cầm.
Hàn Sâm có thể tưởng tượng được một kiếm này chém xuống, Triệu Ngưng Nhi chắc chắn sẽ bị hỏng cầm người vong. Dù nàng có được hơn sáu mươi tỷ lệ Phá Giới thì cũng không thể đỡ được sức mạnh của một kiếm này.
Lúc thật sự chạm đến vệt kiếm quang này, Hàn Sâm rõ ràng cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa bên trong kiếm quang làm hắn cảm thấy quen thuộc, đó là sức mạnh đến từ chính áo giáp Hắc Tinh.
Đó là áo giáp Hắc Tinh đã trợ giúp Hàn Sâm rất nhiều trong lúc hắn trưởng thành, bây giờ lại biến thành chướng ngại lớn nhất của Hàn Sâm, thậm chí là lưỡi hái đoạt mệnh của tử thần.
Hàn Sâm biết bản thân cần phải vượt qua một màn này, nếu không đừng nói là đánh thắng Tần Tu đoạt lại áo giáp Hắc Tinh, e là hôm nay cũng không sống nổi.
Đầu tiên kiếm quang chạm vào dây cầm, dây cầm tức khắc đứt đoạn từng dây, hoàn toàn không thể ngăn cản kiếm quang rơi xuống, nhìn thấy kiếm quang sắp dừng trên thân cầm.
Hàn Sâm nhỏ giọng rít gào, kiếm Thốn Khôi trong tay rung động, toàn bộ tế bào trong cơ thể đều đang run rẩy nổ vang.
Bây giờ Hàn Sâm đã không còn lựa chọn nào khác, hắn cần phải tiếp được một kiếm này, cần phải sống sót, đường ra duy nhất cũng chỉ có thể liều mạng.
“Muốn Hàn Sâm ta chết, không dễ vậy đâu!” Trong cơ thể đã trọng thương kia của Hàn Sâm lại có một sức mạnh kỳ lạ bùng nổ, đó là sức mạnh bắt nguồn từ gen vật ngữ.
Nói chính xác thì đó là sức mạnh nghịch gen vật ngữ.
Sức mạnh của gen vật ngữ cũng không thích hợp để chiến đấu, cũng không có tác dụng gì mấy với việc đề cao sức chiến đấu.
Nhưng nghịch gen vật ngữ thì lại không giống vậy. Nghịch gen vật ngữ có được sức mạnh mang tính hủy diệt, cho dù Hàn Sâm chỉ vận chuyển trong nháy mắt nhưng đã gần như khiến hắn nổ tang xác mà chết, đó là sức mạnh đáng sợ như nào.
Hiện giờ Hàn Sâm không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể dùng nghịch gen vật ngữ liều mạng một lần, xem thử cơ thể hắn nổ tung trước hay là kiếm quang bị chém nát trước.
Hay là dù sử dụng tới lực lượng của nghịch gen vật ngữ rồi, nhưng vẫn không chống lại được kiếm quang.
Hàn Sâm không biết kết quả cuối cùng sẽ ra sao, nhưng hắn đã không còn lựa chọn nào khác. Một kiếm kia của Tần Tu quá mạnh, đây không chỉ là do Tân Tu mạnh mà còn có áo giáp Hắc Tinh nghịch thiên kia trợ giúp nữa. Là người đã từng sở hữu áo giáp Hắc Tinh, Hàn Sâm biết rất rõ áo giáp Hắc Tinh đáng sợ như nào.
Đùng! Đùng!
Tế bào trên người Hàn Sâm nứt toác ra. Cả người như đang nổ mạnh, máu thịt xương cốt như sắp nổ tung.
Hàn Sâm chẳng hề để ý tới cơ thể đã rách tươm, máu tươi đổ như xối, đôi tay không ngừng tuôn ra huyết vũ thịt vụn nắm chặt lấy kiếm Thốn Khôi, điên cuồng chém xuống kiếm quang kia.
Hết chương 3284.
Bạn cần đăng nhập để bình luận