Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1597. Cứu người

Trong lòng Hàn Sâm bỗng nhiên vô cùng kinh ngạc, vừa né tránh sự †ấn công của Lâm Phong vừa lớn tiếng hỏi: “Lâm Phong, xảy ra chuyện gì thế hả?”
Đương nhiên Hàn Sâm biết Lâm Phong bị khống chế, nhưng mà hắn không biết thân thể của Lâm Phong bị khống chế hay cả suy nghĩ cũng bị kiểm soát, cho nên hắn mới hỏi như thế.
Lâm Phong vung kiếm trong tay liều mạng đuổi giết Hàn Sâm, trong miệng lại nói: “Thân thể của ta bị khống chế rồi, ngươi chạy mau đi.”
“Ta chém nó giúp ngươi.” Một tay Hàn Sâm cầm Già Thiên Tán chặn lại kiếm của Lâm Phong, tay còn lại hắn nắm chặt Thái A Kiếm, chém một nhát kiếm lên trên bộ xương đang khóa thân thể Lâm Phong lại.
“AI” Lâm Phong lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, há mồm phun ra một ngụm máu tươi, làm cho Hàn Sâm lại càng hoảng sợ hơn.
Hắn rất có lòng tin với kiếm pháp của mình, cho dù kiếm pháp có tệ đến mức nào thì vẫn sẽ chính xác. Rõ ràng là Hàn Sâm chém một kiếm kia lên trên huyết cốt mà, làm sao Lâm Phong lại kêu gào thảm thiết rồi hộc máu ra như vậy chứ?
Hàn Sâm nhìn Huyết Cốt không bị tổn hại một chút nào, còn máu tươi ở trong miệng Lâm Phong thì đang chảy ra ròng ròng, hắn lập tức nhận thức được điều gì đó.
“Đi đi, hoặc là giết ta” Đương nhiên Lâm Phong cũng đã hiểu đang có chuyện gì xảy ra, hắn nghiến răng nhìn Hàn Sâm nói.
Hàn Sâm không cam lòng lại chém hai nhát lên các vị trí khác nhau của Huyết Cốt, kết quả cũng đều giống vậy, chém lên trên thân thể của Huyết Cốt nhưng người bị thương đều sẽ là Lâm Phong.
Toàn bộ những tổn thương trên huyết cốt đều chuyển qua rồi trút hết lên trên người Lâm Phong đang bị nó khống chế.
Hàn Sâm lập không còn cách nào nữa, chỉ có thể dùng Già Thiên Tán và Thái A Kiếm ngăn lại sự tấn công của Lâm Phong trước đó rồi tính sau.
Hàn Sâm đã quen biết Lâm Phong được một thời gian rất dài, nhưng mà vẫn còn chưa có cơ hội thật sự đánh một trận nghiêm túc với Lâm Phong. Vậy nên hắn cũng không biết được nhiều về thực lực của Lâm Phong, chỉ biết Lâm Phong vô cùng lợi hại, nhưng mà cụ thể lợi hại đến mức độ nào thì Hàn Sâm cũng không biết.
Bây giờ Lâm Phong đã bị huyết cốt khống chế, nhưng mà kiếm pháp lại vẫn còn là kiếm pháp của chính mình, mặc dù chỉ là hạch gen Bảo Thạch, nhưng nếu phối hợp thêm với kiếm pháp thì ngay cả là Hàn Sâm cũng có hơi hoảng hốt một chút.
Kiếm pháp của Lâm Phong công chính và ôn hòa, không có quá nhiều thứ làm cho người ta phải ngạc nhiên, nghĩa là không thất thường thay đổi liên tục so với Quỷ Kiếm Thuật, nhưng cũng không đơn giản giống như Thiên Tru, lại càng không có ý cảnh sâu xa như của Lục Đạo, mỗi một chiêu đều là một kiểu khác nhau, thoạt nhìn cũng có cảm giác rất bình thường, nhưng mà thứ kiếm pháp bình thường này lại làm cho người ta cảm thấy có một kiểu nguyên tắc nghiêm khắc không thể chê vào đâu được.
Nhìn kiếm pháp Lâm Phong, Hàn Sâm mới biết được “biến cái vô dụng thành cái thần kỳ” có nghĩa là gì.
Có lẽ chiêu thuật của hắn không phải là tốt nhất, cũng có rất thiếu sót, nhưng mà kiếm pháp dồn ép người ta như vậy, lại giống như một vị hoàng đế khiến cho người ta cảm thấy không thể nào vượt qua nổi.
Kiếm pháp của Hàn Sâm cũng rất tốt, nhưng mà nếu như chỉ bàn về kiếm pháp thì cũng khó có thể thắng được Lâm Phong, nhưng mà Hàn Sâm cũng không phải người chỉ chuyên tâm vào luyện kiếm, thế nên hắn vẫn còn rất nhiều cách để có thể trấn áp được Lâm Phong. Chỉ bằng năng lực để giành thắng lợi thì Lâm Phong không phải đối thủ của hắn.
Nếu như là kẻ địch, Hàn Sâm đã sớm chém hắn ở dưới kiếm của mình rồi, vấn đề là Lâm Phong không là kẻ thù, Hàn Sâm không thể giết chết hắn được, chỉ có thể liên tục ngăn cản, trái lại còn lâm vào trong tình thế không thuận lợi.
Vì để tránh làm tổn thương Lâm Phong, Hàn Sâm không thể không lùi bước, sau khi lùi mấy bước thì cũng đã lùi vào trong bão cát, trong chốc lát không thể nhìn thấy gì nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận