Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 313: Hoàng Đế Trở Về

Nhưng sau khi hai mũi tên đến gần nhau, một màn quỷ dị lại xảy ra, mũi tên của Kinh Cực Nhã vậy mà không hề chếch sang một bên, ngược lại giống như là sắt thép bị nam châm hút tới, tăng tốc đến gần mũi tên của Hàn Sâm.
Bành!
Hai mũi tên chạm vào nhau, mũi tên của Hàn Sâm thoạt nhìn giống như không có lực lượng rất mạnh kia, lại trực tiếp đụng bay mũi tên của Kinh Cực Nhã ra ngoài, hơn nữa không biết có phải là ảo giác hay không, mũi tên này của Hàn Sâm ngược lại trở nên nhanh hơn mạnh hơn.
Thình thịch…
Âm thanh mũi tên va chạm nhau liên tiếp vang lên, đã không phân rõ trước sau được nữa.
Mũi tên của Hàn Sâm liên tục chạm vào mười mũi tên của Kinh Cực Nhã, lấy một địch mười, giống như thần binh lợi khí không thể phá vỡ, lập tức đụng bay toàn bộ mười mũi tên của Kinh Cực Nhã ra ngoài, lực đạo chẳng những không hề yếu bớt, ngược lại càng thêm cuồng bạo bá đạo, giống như một tia chớp màu đen xé rách hư không.
Coong!
Mũi tên bắn trúng lồng ngực của Kinh Cực Nhã, lực lượng mạnh mẽ cứ thế đẩy lui Kinh Cực Nhã vài bước, y đặt mông ngã ngồi xuống mặt đất.
Cả người Kinh Cực Nhã đều sững sờ ở chỗ đó, con ngươi co lại tới cực điểm, không thể tưởng tượng nhìn mũi tên cắm ở trên lồng ngực của mình, cả người đều giống như có chút ngớ ngẩn.
Người ở trong ngoài sân huấn luyện bắn cung đều hoàn toàn yên lặng, không ai nghĩ đến kết cục như vậy, không ai tưởng tượng được, Hàn Sâm dùng cây cung luyện tập 11.0, tiện tay bắn ra một mũi tên, thậm chí ngay cả cung đều không thèm kéo căng, vậy mà lại có được sức mạnh không thể tưởng tượng nổi như vậy, đây hoàn toàn đã phá vỡ các định luật vật lý.
Hàn Sâm đi đến trước mặt Kinh Cực Nhã đang ngẩn người, vỗ vỗ bờ vai của cậu ta:
- Tiểu Nhã, muốn học mũi tên xoắn ốc chân chính, về sau có thời gian đến tìm tôi, tôi sẽ dạy cậu.
Nói xong, Hàn Sâm liền nhổ mũi tên trên lồng ngực Kinh Cực Nhã xuống, tiện tay cắm trở lại bao tên, sau đó đặt lại cung tên lên trên giá, quay người rời khỏi sân huấn luyện bắn cung, chỉ còn lại Kinh Cực Nhã vẫn còn ngơ ngác ngồi ở giữa sân, nhìn bóng lưng Hàn Sâm đang rời đi cả buổi vẫn không hề nhúc nhích.
- CMN, đại thần chính là đại thần, phát nổ, đây mới thật sự là mũi tên xoắn ốc.
- Tôi đã nói rồi, làm sao mũi tên xoắn ốc của đại thần có thể học được đơn giản như vậy, xem ra là Kinh Cực Nhã chỉ luyện được có chút da lông.
- Đại thần chính là đại thần, từ lúc đầu đã không coi Kinh Cực Nhã là đối thủ, chọn một cây cung 11.0 đã lợi hại như vậy, nếu như đại thần cũng dùng cung 16.0, không biết sẽ khủng bố đến mức nào.
- Quá trâu bò, thì ra đây mới là mũi tên xoắn ốc đánh bại Kinh Cực Vụ năm đó? Đây cũng quá là thần kỳ đi, như thế nào mà cung yếu như vậy, tên bắn ra lại mạnh như thế, hơn nữa hình như là càng ngày càng mạnh, bị đụng phải mười lần, tốc độ cùng lực lượng lại trở nên mạnh hơn… điều này cũng quá thần kỳ đi…
-...
Một hồi lâu sau Kinh Cực Nhã mới hồi phục lại tinh thần, ánh mắt phức tạp, nhìn Hàn Sâm dần dần biến mất ở trong tầm mắt của cậu ta, Kinh Cực Nhã đột nhiên nở nụ cười khổ sở, nụ cười kia lộ ra vẻ phức tạp không nói ra được.
Cậu ta đột nhiên phát hiện ra tính toán trước đây của mình buồn cười cỡ nào, cậu ta vốn cho rằng Hàn Sâm sợ hãi quyết đấu, là sợ thua cậu ta, cho nên mới muốn tránh chiến.
Nhưng sau khi nhìn thấy mũi tên kia, cậu ta lại đột nhiên hiểu ra, cho tới bây giờ Hàn Sâm vẫn không hề coi cậu ta là đối thủ, cho tới bây giờ trong mắt đều không có cậu ta, cho nên mới không thèm để ý như vậy.
Chỉ là một mũi tên tùy ý, chỉ là một cây cung tùy tiện, lại bắn ra một mũi tên không thể tưởng tượng nổi như vậy.
- Không hổ là người đã từng đánh bại đại ca, thật sự rất mạnh!
Kinh Cực Nhã bò dậy, nhìn phương hướng Hàn Sâm rời đi, trên mặt không có nửa điểm uể oải, có chỉ là vô tận chiến ý đang thiêu đốt, chưa từng có giây phút nào, Kinh Cực Nhã lại cảm thấy nhiệt huyết sôi trào như thế này.
Cậu ta là thiên tài của Kinh Cực gia, cậu ta có thiên phú không gì sánh kịp, cậu ta đã từng khinh thường đám bạn cùng lứa, cậu ta không cần có nhiệt huyết, bởi vì căn bản là không có đối thủ đáng giá để trái tim cậu ta chịu nhảy lên.
Thế nhưng mà Hàn Sâm này, lại khiến cho Kinh Cực Nhã cảm thấy máu trong người giống như đều đang bốc cháy lên, cả người đều hưng phấn hận không thể bốc cháy hơn nữa.
- Đánh bại hắn.
Trong lòng Kinh Cực Nhã chỉ còn lại ba chữ kia.
Hàn Sâm trở lại phòng ngủ hơi thu dọn một chút, từ biệt bọn lão Thạch, một thân một mình truyền tống vào thế giới Tí Hộ Sở.
Đánh bại Kinh Cực Nhã theo người ngoài nhìn vào là chuyện không thể tưởng tượng nổi, nhưng theo Hàn Sâm, đây chẳng qua là dạy dỗ một đứa bé mà thôi, không có gì cần phải cao hứng.
Mũi tên xoắn ốc đối chiến với mũi tên xoắn ốc, Hàn Sâm sử dụng nghịch xoắn ốc thoát thai từ thương pháp xoắn ốc, trực tiếp hút mũi tên của Kinh Cực Nhã tới, hơn nữa dùng lý luận âm dương hỗ trợ của Đại Âm Dương Từ Lực Pháo, cũng lợi dụng lực lượng xoắn ốc, tăng cường uy lực mũi tên của mình.
Liên tục va chạm mười lần, chẳng những không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với mũi tên của Hàn Sâm, ngược lại còn khiến cho lực lượng trên mũi tên càng ngày càng mạnh, đến cuối cùng mũi tên đã nhanh mạnh tới đáng sợ, Kinh Cực Nhã căn bản không kịp phản ứng đã trực tiếp trúng tên rồi.
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là Kinh Cực Nhã thật sự không ngờ sẽ xảy ra loại chuyện khó tưởng tượng này, trước đó không có một chút tâm lý chuẩn bị nào, chờ lúc mũi tên của Hàn Sâm liên tiếp phá mười mũi tên cao tốc vọt tới, Kinh Cực Nhã muốn phản ứng cũng đã không kịp nữa rồi.
Đây đối với Hàn Sâm mà nói là chuyện rất dễ dàng, trong số những người chưa tiến hóa, Hàn Sâm đã đạt tới độ cao mà không phải những người khác có thể nhìn theo, có thể nói ở trong số những người chưa tiến hóa, Hàn Sâm đã là tồn tại vô địch, địch nhân của hắn ở không gian thứ nhất Thần Chi Tí Hộ Sở cũng chỉ còn lại những sinh vật siêu cấp thần huyết mà thôi.
Hàn Sâm không thèm để ý, nhưng mà ở trong trường quân đội Hắc Ưng, một mũi tên này của Hàn Sâm đã được coi là tồn tại y hệt thần minh.
Những sinh viên khóa sau của Hàn Sâm, nguyên bản đối với chuyện của Hàn Sâm chỉ biết giới hạn trong truyền thuyết, nhưng mà một mũi tên này lại khiến cho Hàn Sâm một lần nữa trở về trong tầm mắt của mọi người.
Hắc Ưng đại thần, người đàn ông được xưng là “Hoàng đế ” kia đã trở về, dùng mũi tên kia tuyên bố cho tất cả mọi người rằng Hoàng Đế vẫn còn ở đây, thiên hạ Hắc Ưng này vẫn là thiên hạ của trẫm.
- Vì sao trong hai năm qua đại thần không tham gia thi đấu? Nếu như đại thần dự thi, nhất định có thể lấy được thêm càng nhiều vinh dự cho Hắc Ưng chúng ta rồi? Dùng thuật bắn cung của đại thần mà nói, anh ta muốn thắng, cho dù là trường quân đội Trung Ương cũng không ngăn cản được anh ta đi?
- Nào chỉ là thuật bắn cung, Hắc Bạch Quyền cùng thuật điều khiển chiến giáp của đại thần cũng mạnh vô địch, đúng rồi, ngoại hiệu Hoàng Đế kia của anh ta là bởi vì tham gia thi đấu Hắc Bạch Quyền mà có được, một người loại trắng điểm năm người của Thánh Đức, một điểm đều không để cho người của Thánh Đức lấy được, mọi người cần phải biết rằng, đó chính là Thánh Đức có được Nạp Lan Thừa Nặc, được xưng là mạnh nhất ở trong các thời kỳ đó…
- Thật hay giả thế?
- Lừa cậu làm gì, ở trên diễn đàn của trường vẫn còn hình ảnh trận đấu kia kìa, không tin cậu đi xem đi, nếu như tôi có nửa điểm khoác lác, trinh tiết sẽ là của cậu.
...
Tên Hàn Sâm ở trong trường quân đội Hắc Ưng lại lần nữa bị người nói chuyện say sưa, rất nhiều bạn học đều đi tìm xem hình ảnh trận đấu trước kia của Hàn Sâm, sau khi xem xong tự nhiên đều rất sợ hãi thán phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận