Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Lực lượng kinh khủng nổ tung, lưới tia sáng miễn cưỡng bị bọn hắn đánh vỡ, thế nhưng Nhị hoàng thúc cũng như gặp phải đòn nặng, mặt đất dưới chân tan vỡ.
Bọn người Mông Liệt thì ai cũng điên cuồng phun máu tươi, thân thể bị ép vào trong bùn.
Mặc dù lưới tia sáng bị phá vỡ, nhưng hiện tại bọn hắn cũng không còn thừa sức để lao ra. Không chờ bọn họ leo ra từ trong bùn cát, dị chủng bên kia lại giơ lên xúc tu, từng dãy chùm sáng màu hồng phấn rơi xuống lần nữa.
Nhị hoàng thúc thét dài động trời, xông lên chém ra một kiếm phá trời, giết tới con dị chủng kia.
Trong mọi người, chỉ có Nhị hoàng thúc miễn cưỡng có thể chiến một trận với con dị chủng kia. Điều đáng tiếc là, Nhị hoàng thúc am hiểu lực lượng thời gian, mà không phải lực phá hoại.
Mặc dù hắn có thể lợi dụng lực lượng thời gian khống chế dị chủng, khiến con dị chủng kia không thể công kích hắn được. Thế nhưng hắn chém trường kiếm lên thân con dị chủng cũng chỉ có thể xuất hiện một vài vết cắt nông, không cách nào đánh cho nó thương nặng.
Bất cứ kẻ nào cũng nhìn ra, nếu Nhị hoàng thúc tiếp tục đánh, nếu lực lượng tiêu hao quá mức, không thể dùng Lĩnh Vực Thời Gian khống chế dị chủng nữa, thì hắn nhất định sẽ thất bại thảm hại, không thể nghi ngờ.
“Những này sinh vật cấp thấp các ngươi cũng dám khoe khoang khôn vặt trước mặt bổn thần tử, thật sự là không biết sống chết. Vốn chỉ muốn các ngươi ngoan ngoãn làm việc vì bổn thần tử, còn có thể thả cho các ngươi một con đường sống. Nếu chính các ngươi muốn tìm chết, cũng không trách được bổn thần tử.” Thần Tử Yêu Liên nhìn chăm chú vào Nhị hoàng thúc, khinh miệt nói.
“Tứ đệ, các ngươi đi đi, tách ra chạy trốn, trốn một người hay một người.” Nhị hoàng thúc hét lớn.
“Nhị ca, ta đến giúp ngươi.” Mông Liệt trời sinh có tính tình cương liệt. Mặc dù biết rõ mình chỉ là cấp Phá Kén vừa thăng cấp. Con yêu xà chín đầu dùng làm vũ khí để sử dụng kia lại bị hủy, hoàn toàn không phải đối thủ của con dị chủng kia, lại không chịu cứ thế mà đi. Hoàng thể của hắn bùng nổ, muốn xông lên đi liều mạng.
“Lão tứ, chúng ta không thể chết hết ở đây, phải có người trở về nói với bệ hạ, là ai muốn làm kẻ địch với tộc Hoàng Cực chúng ta, thù này còn phải báo.” Nhị hoàng thúc vừa quần nhau với con dị chủng kia, vừa lớn tiếng nói.
“Vậy thì cũng là nhị ca ngươi đi, ngươi có cơ hội sống sót trở về nhất.” Mông Liệt nói, người đã xông lên rồi. Hắn sử dụng một dị bảo trường thương, đâm về dị chủng như Yêu Long: “Nhị ca, ta chống đỡ, ngươi đi trước đi, trở về nói cho bệ hạ, thù này nhất định phải báo cho ta.”
“Ngươi chống đỡ? Ngươi lấy cái gì mà chống đỡ?” Nhị hoàng thúc lách mình đến bên cạnh Mông Liệt, đồng thời Lĩnh Vực Thời Gian giáng lâm trên người hắn, khiến tốc độ Mông Liệt phóng tới dị chủng chậm lại.
Một tay Nhị hoàng thúc bắt được Mông Liệt quăng về phía bọn người Bảo Anh, đồng thời nói: “Các ngươi dẫn lão tứ cùng đi, nhớ kỹ, trước khi trở lại tộc Hoàng Cực, bột gốm tuyệt đối không thể rời khỏi người.”
“Nhị ca!” Mông Liệt muốn giằng co, lại phát hiện thân thể đã bị phong †oả, không khỏi kêu lên: “Nhị ca, ngươi không đi, chỉ bằng mấy người chúng ta, làm sao có thể sống sót mà xông ra tinh vực Đại Tịch Diệt? Dù sao đi cũng chết, không đi cũng chết, không bằng liều cùng bọn chúng.”
Nhị hoàng thúc muốn nói điều gì, lại nghe Yêu Liên cười nói: “Các ngươi không cần phải tranh nhau, cả đám đều muốn chết, nơi này cũng không chỉ có một đầu dị chủng.”
Nghe Yêu Liên nói như vậy, Nhị hoàng thúc lập tức thay đổi sắc mặt.
Một giây sau, chỉ nghe Thần Tử Yêu Liên ngửa mặt lên trời thét dài, tiếng thét kia như Thiên Lôi cuồn cuộn, kéo dài ngoài mấy vạn dặm, dẫn tới tiếng vang bốn phía không ngừng không ngớt.
“Không bao lâu, dị chủng trong phạm vi mấy vạn dặm đều sẽ bị dẫn tới đây. Mặc dù không mạnh bằng con Lãnh Quang Mị này, giết các ngươi cũng đủ rồi.” Yêu Liên cười lạnh, nói.
Sắc mặt Nhị hoàng thúc thảm đạm, cố cười, nói: “Thần Tử Yêu Liên, chúng ta và ngươi không thù không oán, ngươi cần gì phải nhất định đẩy chúng ta vào chỗ chết?”
“Bây giờ ngươi nói những lời này, chỉ e là đã muộn. Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Các ngươi dám làm kẻ địch với bổn thần tử, toàn bộ các ngươi đều phải chết.” Yêu Liên nói với vẻ mặt không chút biểu cảm.
Sắc mặt của mọi người rất khó coi. Mặc dù còn chưa nhìn thấy dị chủng, thế nhưng họ đã có thể mơ hồ nghe thấy âm thanh thú rống kinh khủng truyền đến từ nơi xa, hiển nhiên có không ít dị chủng khủng bố đang đến gần bên này.
Nhị hoàng thúc cười một tiếng đau thương: “Tứ đệ, xem ra hôm nay anh em chúng ta phải đại khai sát giới rồi.”
Nhị hoàng thúc nói rồi cởi bỏ cấm chế trên người Mông Liệt. Hắn cũng rõ ràng, hôm nay chỉ e cục diện của bọn họ là chắc chắn phải chết.
“Nhị ca, ngươi và ta liên thủ, giết hắn đến long trời lở đất.” Mông Liệt cầm trường thương xông tiêu mà lên.
“Hai vị hoàng thúc, ta đến giúp đỡ các ngươi chút sức lực.” Hàn Sâm biết đã đến lúc sống chết trước mắt, lập tức không do dự nữa, gọi ra thú hồn Thiên Tinh Lang, một tay gánh đầu lâu biến thành từ thú hồn Âm Đầu Quỷ mà xông tới.
Nhị hoàng thúc không cho rằng Hàn Sâm có thể giúp đỡ được gì, nhưng bởi vì biết một trận chiến này là cục diện gần như chắc chắn phải chết, chỉ khác chết sớm hay chết muộn mà thôi, nên không mở miệng ngăn cản Hàn Sâm lại.
Hết chương 2818.
Bạn cần đăng nhập để bình luận