Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2389. Cơ hội tiến vào tháp Thiên Mệnh

Hàn Sâm không đồng ý bán tư cách bước vào tháp Thiên Mệnh, Bạch Lăng Sương cực kỳ thất vọng về chuyện này, song cũng không miễn cưỡng.
Quả nhiên không quá hai ngày đã có quan viên trong hoàng cung đến, đưa phần thưởng thi cuối năm cho Hàn Sâm, song lại hơi khác với lời Bạch Lăng Sương nói.
Hàn Sâm chỉ nhận được lệnh bài tiến vào tháp Thiên Mệnh chứ không thấy dị bảo Thần Hóa mà Bạch Lăng Sương kể.
Hàn Sâm nghĩ ngợi một chút cũng hiểu ra, chắc chắn là Bạch Hoàng còn chưa hết nghỉ ngờ với hắn, cho nên phần thưởng dị bảo Thần Hóa vốn thuộc về hạng nhất cũng không ban cho hắn.
“Có thể bước vào tháp Thiên Mệnh cũng tốt lắm rồi. Ta rất muốn xem thử tòa tháp Thiên Mệnh đó có gì khác với tháp Thiên Mệnh của ta không.” Hàn Sâm thầm hưng phấn trong lòng.
Không do dự nữa, sau khi tiễn quan viên đi, Hàn Sâm bèn trực tiếp mang theo lệnh bài đi tới trước tháp Thiên Mệnh. Không phải hắn sốt ruột, mà là sợ Hồ Phi nhận được tin tức tới tìm hắn rồi lại ép hắn hỗ trợ trộm đồ từ trong tháp Thiên Mệnh ra, thật sự quá mạo hiểm.
Sau khi đi tới tháp Thiên Mệnh, Hàn Sâm mới biết tại sao lại khó đạt được tư cách bước vào tháp Thiên Mệnh như vậy. Trừ việc tộc Hoàng Cực không muốn người ta biết được bí mật trong tháp Thiên Mệnh ra, thì còn có một nguyên nhân quan trọng khác là muốn mở cửa tháp Thiên Mệnh cần bốn vị cường giả cấp Thần Hóa dùng phương thức đặc biệt truyền sức mạnh vào trong tháp Thiên Mệnh mới có thể hợp lực mở cửa tháp ra, đưa một người vào trong tháp.
Mỗi lần mở cửa tháp Thiên Mệnh, bốn vị cường giả Thần Hóa đều tiêu hao cực lớn, ít nhất phải hai ba tháng mới có thể khôi phục lại, khi mở cửa còn phải tiêu tốn một ít tài liệu hiếm đặc biệt.
Tuy Hàn Sâm đã lấy được tư cách vào tháp Thiên Mệnh, song hắn muốn đi vào thì phải hẹn trước để đăng kí mới được.
Sau khi làm xong xuôi tất cả thủ tục, Hàn Sâm được báo là mười bảy ngày sau có thể mở cửa tháp Thiên Mệnh, yêu cầu hắn cần đến đúng thời gian quy định, nếu không quá một giây cũng không đợi, trực tiếp xử hắn mất tư cách bước vào tháp Thiên Mệnh.
Tuy Hàn Sâm hơi buồn phiền nhưng cũng biết mười bảy ngày đã rất nhanh rồi, cũng chỉ có tộc Hoàng Cực có thể bỏ ra được vốn lớn như vậy, nếu không riêng việc mời bốn vị cường giả Thần Hóa cũng không biết đến khi nào mới góp đủ.
Song như vậy thì dự định tránh thoát Hồ Phi cũng Hàn Sâm cũng thành công cốc.
Vừa về đến nhà đã thấy Hồ Phi thiên kiều bách mị nằm nghiêng trên giường của hắn, một đôi mắt híp lại thành hình trăng non, mỉm cười nhìn Hàn Sâm nói: “Em trai ngoan của ta, thủ tục tiến vào tháp Thiên Mệnh đã xong hết rồi sao?”
“Xong rồi.” Hàn Sâm nhún vai, ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
Hồ Phi từ trên giường ngồi dậy, chậm rãi bước tới phía sau Hàn Sâm, một đôi tay ngọc nõn nà ôm lấy Hàn Sâm từ phía sau, ngón tay nhẹ nhàng vẽ vòng tròn trên ngực Hàn Sâm.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy một mảng mềm mại đàn hồi áp lên lưng, khuôn mặt tinh xảo của Hồ Phi sắp dán lên mặt hắn, đôi môi đỏ mọng ghé vào tai hắn khẽ nói: “Giúp chị đây lấy vật chí bảo của Hồ tộc từ trong tháp Thiên Mệnh ra, chị đây chắc chắn không bạc đãi ngươi đâu.” “Không phải ta không muốn giúp, ta sợ ta lấy đồ ra sẽ không thể nói chuyện với chị đẹp nữa.” Hàn Sâm bất đắc dĩ nói.
Hồ Phi bật cười, đưa tay nhéo má Hàn Sâm, sau đó ôm Hàn Sâm vào lòng nói: “Sao ta lại nỡ để ngươi chết được? Ta có cách để ngươi mang đồ ra mà thần không biết quỷ không hay, chắc chắn sẽ không ai nghi ngờ đâu. Sau khi thành công, chị đây sẽ lập tức mang ngươi rời khỏi tộc Hoàng Cực, đến lúc đó ngươi chính là đại ân nhân của tộc Mị Hồ †a. Tộc Mị Hồ vô số mỹ nhân, tất cả đều mặc ngươi hưởng dụng.”
“Thôi đừng, ta đây phúc mỏng, không có cái số hưởng phúc đó. Ngươi nói trước xem Hồ tộc các ngươi rốt cuộc có vật gì ở trong tháp Thiên mệnh, làm thế nào mới lấy ra được?” Hàn Sâm hỏi.
Gương mặt Hồ Phi lộ vẻ ai oán, eo nhỏ xoay một cái đã ngồi lên đùi Hàn Sâm, hai tay vòng qua cổ hắn, thở dài nói: ” Ta bị nhốt trong cung điện Quỷ Cốt quá lâu, đến lúc thoát ra được mới biết vũ trụ bây giờ đã không còn là vũ trụ trước kia. Tộc Hoàng Cực chỉ xứng làm nô bộc cho Thánh Chủ năm xưa đã trở thành một trong tam đại thượng tộc của vũ trụ, mà tuy tộc Mị Hồ ta không xuống dốc hoàn toàn nhưng cũng vì chí bảo bị tộc Hoàng Cực lấy mất, dẫn đến tộc nhân của ta khó có thể đột phá cửa ải cuối cùng thăng lên cấp Thần Hóa, chỉ có thể dựa vào hy sinh sắc đẹp để sống sót tạm bợ””
Dừng một lát, Hồ Phi lại nói tiếp: “Sau khi ta nghe ngóng dò la nhiều nơi, mới biết được chí bảo đã bị Bảo Hoàng của tộc Hoàng Cực đoạt lấy, sau đó lại bị Bảo Hoàng cất vào tháp Thiên Mệnh. Ta nghĩ đủ mọi cách cũng không vào được tháp Thiên Mệnh, chỉ có thể nhờ cậy em trai ngoan thôi.”
Dáng vẻ đáng yêu nũng nịu của Hồ Phi khiến kẻ khác phải tiếc thương, ngay cả khi Hàn Sâm đã biết Hồ Phi mạnh hơn mình, song hắn vẫn không khỏi mầm lòng, suy nghĩ một lát rồi đáp: “Chí bảo của tộc Mị Hồ rốt cuộc là thứ gì? Vì sao Bảo Hoàng phải đặt nó vào tháp Thiên Mệnh?”
Hồ Phi do dự một lát mới cất lời: “Chí bảo tên là kính Cửu Chuyển Thiên Mệnh, là bí bảo Thần Hóa chuyên dụng của tộc Mị Hồ ta. Sau khi thành viên tộc Mị Hồ thăng lên cấp Vương, cần mượn kính Cửu Chuyển Thiên Mệnh chuyển sinh chín lần mới có thể thăng cấp Thần Hóa. Mất đi kính Cửu Chuyển Thiên Mệnh, tộc Mị Hồ ta sẽ không còn cường giả Thần Hóa được sinh ra nữa, đây là việc bi ai đến mức nào với một Thượng tộc chắc ngươi cũng hiểu.”
“Về phần tại sao Bảo Hoàng lại mang kính Cửu Chuyển Thiên Mệnh đặt trong tháp Thiên Mệnh, ta cũng không hỏi thăm được gì hết. Theo lý mà nói, trừ tộc Mị Hồ ta ra chắc không còn ai sử dụng được kính Cửu Chuyển Thiên Mệnh mới phải.”
Hàn Sâm nhíu mày suy tư một lát, nhìn Hồ Phi trong lòng mình hỏi: “Ta phải làm sao mới có thể mang kính Cửu Chuyển Thiên Mệnh ra?”
Hồ Phi chớp mắt đáp: “Ta có thể dùng bí thuật Hồ tộc đánh vào trong cơ thể ngươi, khiến ngươi tạm thời nhận được sức mạnh của Hồ tộc ta. Đến lúc đó ngươi chỉ cần thấy được kính Cửu Chuyển Thiên Mệnh, nếu nó không bị trói buộc thì không cần ngươi động thủ, nó cũng sẽ tự động bay về phía ngươi. Khi ấy nó sẽ mặc cho ngươi khống chế, muốn mang nó ra khỏi tháp Thiên Mệnh mà thần không biết quỷ không hay có gì khó khăn đâu?”
Hàn Sâm nảy ra một suy nghĩ, gật đầu nói: “Nếu thật sự như vậy thì cũng có thể thử một lần. Song ta chỉ có thể đồng ý với ngươi là thử xem, có thể thành công hay không cũng không dám đảm bảo.”
Hồ Phi lập tức cười rạng rỡ, ôm lấy khuôn mặt Hàn Sâm, đôi môi đỏ mọng hôn lên gò mà hắn: “Em trai ngoan, chỉ cần ngươi đồng ý thử chính là giúp chị đây một việc lớn, cũng là đại ân nhân của tộc Mị Hồ †a. Sau này nếu ngươi có gì cần, ta và tộc Mị Hồ tất sẽ hết lòng giúp đỡ”
“Chị đẹp quá lời rồi, dựa vào quan hệ của ta với chị đẹp, nếu việc trong khả năng cho phép đương nhiên phải giúp các ngươi một tay.” Vẻ mặt Hàn Sâm rất đạo mạo song trong lòng lại có tính toán khác.
“Được, chị đây không nói lời khách sáo nữa. Việc này không nên chậm trễ, giờ ta sẽ dùng bí thuật Hồ tộc truyền sức mạnh vào trong cơ thể ngươi, để ngươi tạm thời có được sức mạnh của tộc Mị Hồ bọn ta.” Dứt lời, Hồ Phi đột nhiên ngồi thẳng người, đôi chân thon dài quấn lấy eo Hàn Sâm, cặp môi thơm mọng áp lên môi Hàn Sâm.
Hết chương 2389.
Bạn cần đăng nhập để bình luận