Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2898. Người Bất Tử.

Đám Hoàng tử, công chúa này, một người lui nhanh hơn một người, tự ngưng tụ lực lượng của riêng mình. Không ai dám đùa với sinh mệnh của mình cả.
Hàn Sâm cũng âm thầm ngưng tụ lực lượng. Hàn Sâm nhìn vào bên trong Hồng Miếu thì không thấy có Thần đàn nào cả thì thở phào một hơi.
Nhưng Hàn Sâm lại nhìn thấy trong đó có một rương bằng kim loại trông giống như là một cái quan tài, lẳng lặng nằm trong Hồng Miếu.
Cái rương đó được đúc từ kim loại màu đỏ. Một đầu hơi lớn, đầu còn lại thì nhỏ hơn. Nó cao hơn một mét, chiều dài gần ba mét. Nhìn kiểu gì thì cũng giống như một cái quan tài cỡ lớn.
Trừ cái rương trông như quan tài đó ra thì trong Hồng Miếu trống rỗng, không có thứ gì khác nữa.
Chắc hẳn trước khi tới đây thì hiển nhiên không có ai nói cho những vị Hoàng tử, công chúa này biết rằng rốt cuộc trong Thủy Hoàng Chỉ Địa có những thứ gì. Bọn họ cũng chẳng hiểu ra sao nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Răng rắc!
Tiếng quỳ gối vang dội truyền đến từ trong Hồng Miếu. Chỉ thấy rương kim loại như quan tài kia bỗng dưng nhúc nhích, như thể có cơ quan nào đó liên kết với bánh răng bên trong nó. Nắp rương kim loại tự động mở ra như cửa thang máy, lùi dần về hai bên.
Không đợi đám người Hàn Sâm và Hoàng tử, công chúa tiến lên xem bên trong có cái gì thì đã thấy có gì đó vừa chui ra từ trong rương kim loại kia.
Lần đầu tiên Hàn Sâm nhìn thấy thứ bên trong rương kim loại. Thoạt nhìn nó giống như một con người. Nhưng thân thể lại không phải được cấu tạo từ máu thịt mà từ tinh thể mềm nửa trong suốt.
Bản thân tinh thể này không có màu sắc. Thế nhưng bên trong tinh thể kia lại chằng chịt toàn mạch máu màu đỏ và cả nội tạng, làm toàn bộ thân thể nó ánh lên màu đỏ.
“Đây là cái gì vậy?” Bạch Lăng Dương nhíu mày hỏi.
Nhưng không để các Hoàng tử, công chúa kịp trả lời, sinh vật quái dị kia đã mở mắt, đồng thời nhảy ra khỏi rương kim loại. Nắm đấm của nó được bao phủ bởi ánh sáng đỏ trông như tia hồng ngoại đấm thẳng về phía Bạch Thương Lãng đi đầu tiên.
Bạch Thương Lành hừ lạnh, rút một thanh đao, chém sinh vật quái dị đang lao về phía mình.
Thế đao của hắn chồng chất từng tầng như sóng biển. Trong giây lát, hắn đã chém ra vô số nhát đao. Nhiều tầng lực lượng chồng chất lên đao này, do đó lực lượng một đao của hắn có lực huỷ diệt gần đạt tới cấp Lột Xác.
Ầm!
Ánh đao va chạm với mũi nhọn màu đỏ thì lập tức bị mũi nhọn đỏ làm cho vỡ vụn. Bạch Thương Lãng kinh hãi, song vẫn uyển chuyển tránh đi như thể thủy triều, mạo hiểm né được uy lực của cú đấm kia.
Đám người Hoàng tử, công chúa ngưng tụ lực lượng. Bạch Lãng Sương tung ra một luồng sáng lạnh, định làm đóng băng sinh vật kia. Thế nhưng chỉ thấy ánh hào quang đỏ lưu chuyển trên thân thể nó, lập tức đánh tan luồng sáng lạnh của Bạch Lăng Sương, không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Các Hoàng tử, công chúa đều tung ra chiêu thần kỳ, tranh đấu với sinh vật kia. Vậy mà nó không hề rơi xuống thế yếu. Ánh sáng đỏ trên thân thể nó lấp loé như có thể loại bỏ được các loại lực lượng. Một bộ quyền pháp thôi mà có thể áp chế được đông đảo các Hoàng tử, công chúa, đến Bạch Vạn Giới cũng khó có thế vượt qua tài năng của nó.
“Sao quyền pháp mà nó đang dùng lại giống hệt với Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền của tộc Hoàng Cực ta như vậy?” Bạch Vi thốt lên.
Mọi người cũng nhận ra quyền pháp mà sinh vật kỳ lạ đang tung ra giống hệt như Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền mà bọn họ đã từng học. Nhưng khi được dùng trong tay nó thì lại trở nên biến ảo quỷ quyệt, hơi khác với sự độc đoán của Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền, mà trông có phần thâm độc hơn.
“Xem ra đây chính là khảo nghiệm mà Thuỷ Tổ đã để lại cho chúng ta. Không gian ở đây quá nhỏ, không thi triển được gì đâu. Chúng ta rút ra ngoài trước đã.” Bạch Vạn Giới nói xong thì lui ra khỏi cung điện trước.
Đám người cũng theo nhau ra khỏi cung điện. Sinh vật quái dị kia cũng đuổi theo. Hình thái thân thể của nó cực giống với người tộc Hoàng Cực, nhưng từ đầu đến chân lại là tinh thể, không có tóc, giống như pho tượng thuỷ tinh trọc đầu vậy.
Hàn Sâm vẫn chưa ra tay mà chỉ đứng một bên quan sát. Thực lực của sinh vật kia chắc hẳn đã đến Nguyên Cơ Đỉnh phong. Chắc hẳn đám người Bạch Vận Giới có thể đối phó nó được.
“Xin mời các hoàng huynh, hoàng tỷ đứng sang một bên, để ta độc chiến với con quái vật này.” Hoàng tử Thanh Hà vừa dứt lời liền vung nắm đấm về phía quái vật kia.
Hoàng tử Thanh Hà có danh hiệu là Hoàng tử đẹp nhất. Trước đây Hàn Sâm đã từng đánh với hắn một lần, khá ấn tượng với Ly Hận Thập Trùng Thiên của hắn.
Nhưng lúc đó Hoàng tử Thanh Hà vẫn chưa luyện xong Ly Hận Thập Trùng Thiên còn bây giờ hắn đã lên đến Thần Hoá Nguyên Cơ thì chắc hẳn đã luyện thuật gen đó lên đến Đỉnh phong.
Quả nhiên, Hàn Sâm nhìn thấy trên đầu Hoàng tử Thanh Hà ngưng tụ xich trật tự màu xanh lam, chứa khí thế phách tuyệt đón lấy ánh sáng đỏ của sinh vật kia. Đúng vậy, nó chính là Ly Hận Thập Trùng Thiên.
Bùm!
Dưới một đòn kia, ánh sáng xanh lam và ánh sáng đỏ va chạm vào nhau lại không phân thắng bại, cả hai đều vỡ vụn.
Hoàng tử Thanh Hà hét lớn, lại xông lên nghênh đón, đánh nhau với sinh vật kỳ lạ kia. Với Ly Hận Thập Trùng Thiên vô cùng ngang ngược, hắn lại chiến đấu đến mức khó phân thắng bại với sinh vật kỳ lạ kia.
“Ly Hận Thập Trùng Thiên quả thực ngang ngược. Ta thấy tu vi của sinh vật kia chắc hẳn đã đến Nguyên Cơ đỉnh phong. Hoàng đệ Thanh Hà mới thăng cấp lên Nguyên Cơ không bao lâu mà đã có thể chiến đấu chính diện được với sinh vật kia. Quả thực là đáng quý.” Bạch Vạn Giới đứng ở một bên quan sát cuộc chiến rồi nói.
“Thân thể hoàng đệ Thanh Hà dẻo dai mà lại có thể luyện được thuật gen ngang ngược như thế thì quả là hiếm thấy.” Bạch Lăng Sương cũng nói.
Ban đầu, quả là bọn họ đãbị sinh vật kỳ lạ kia làm cho giật nảy mình. Hơn nữa, không gian trong miếu nhỏ hẹp nên nhất thời bị bối rối.
Bây giờ tu vi của sinh vật kia chẳng qua chỉ là Nguyên Cơ đỉnh phong, hình như cũng chỉ biết sử dụng đúng một thuật gen Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền thì không bối rối như trước nữa mà còn có hứng thú bình luận cuộc chiến.
Hàn Sâm đứng ở một bên, vẫn luôn dò xét sinh vật kỳ lạ kia. Sinh vật kỳ lạ khiến cho Hàn Sâm cảm thấy rất kỳ quái. Trông nó kiểu gì cũng không giống dị chủng, hơn nữa hắn còn cảm thấy hơi quen thuộc.
Thế nhưng Hàn Sâm có thể khẳng định hắn chắc chắn chưa từng nhìn thấy sinh vật nào giống nó cả.
“Kỳ lạ thật. Loại cảm giác quen thuộc này từ đầu mà ra nhỉ?” Hàn Sâm sờ cằm, chăm chú quan sát sinh vật kỳ lạ kia.
Thế nhưng nhìn trái nhìn phải kiểu gì thì Hàn Sâm cũng không hiểu sao lại cảm thấy quen thuộc như thế.
Bùm!
Tuy con sinh vật kỳ lạ kia khá mạnh nhưng lại hơi ngờ nghệch. Hơn nữa, nó chỉ biết dùng đúng một loại thuật gen là Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền. Hoàng tử Thanh Hà lợi dụng được sự biến ảo của thuật gen, Ly Hận Thập Trùng Thiên đánh lên người nó. Xích trật tự lập tức ngang ngược xé nát thân thể trong suốt của sinh vật kỳ lạ kia thành năm bảy mảnh trong nháy mắt.
Sau khi bị đánh tan thì thân thể trong suốt kia nhanh chóng hóa thành luồng ánh sáng rồi tiêu tán, như nước bị bốc hơi, biến mất sạch sẽ trong nháy mắt.
“Cảm giác này… cảm giác này… Chẳng lẽ nào là…” Hàn Sâm nhìn sinh vật quái dị kia biến mất thì tự dựng có một tia sáng loé lên trong đầu.
Ngay khi tâm trí vừa bắt đầu hoạt động, Hàn Sâm liền đi thẳng về phía cổng của Hồng Miếu. Hắn muốn đi vào trong xem xét lại để xác định suy đoán trong lòng mình.
Thế nhưng, hắn chưa đi đến cửa chính thì đã nghe thấy một giọng nói không hề có chút tình cảm nào mà giống như được hợp thành từ âm thanh điện tử truyền tới từ trong Hồng Miếu: “Chém giết Người Bất Tử sơ cấp.”
Giọng nói đó vừa vang lên thì đã thấy biển cả đang chấn động. Một cây cầu độc mộc dâng lên trong biển từ sau Hồng Miếu, hướng về một nơi khác của biển cả.
Hết chương 2898.
Bạn cần đăng nhập để bình luận