Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 408: Vĩnh Thán Nữ Thần

- Sư muội, quân đoàn chiến giáp mà em muốn đi kia không phải tên là Vĩnh Thán Nữ Thần đấy chứ?
Hàn Sâm lộ ra vẻ cổ quái nhìn tin tức ở trong trí tuệ nhân tạo.
- Vĩnh Thán Nữ Thần là gì? Chúng ta phải đi quân đoàn chiến giáp hoàng gia.
Vương Manh Manh hơi nghi hoặc một chút nhìn về phía trí tuệ nhân tạo, chỉ nhìn thoáng qua, cô cũng đã ngây ra.
Chỉ thấy ở bên trên rõ ràng viết, chỗ Hàn Sâm được phân phối tới là ban bếp núc trên Vĩnh Thán Nữ Thần nào đó.
- Kỳ quái, là bọn họ lầm lẫn hay sao?
Vương Manh Manh lập tức có chút nóng nảy, vội vàng dùng máy truyền tin bấm một mã số, chỉ chốc lát sau, sắc mặt của Vương Manh Manh lập tức trở nên cổ quái.
- Là ai?
Hàn Sâm nhàn nhạt hỏi.
Tin tức phân phối này rất cổ quái, không có tin tức về nơi đóng quân hoặc là quân khu tương ứng, thậm chí không có phiên hiệu quân đoàn tương ứng, chỉ biết là ban bếp núc trên một chiến hạm tên là Vĩnh Thán Nữ Thần.
Một thiếu tá xuất thân từ trường quân đội lại bị phân phối tới một ban bếp núc, loại chuyện này không phải là không có, nhưng hẳn là chỉ xảy ra ở trên mấy chiếc chiến hạm đỉnh cấp trong Liên Minh kia mà thôi, Vĩnh Thán Nữ Thần lại không ở trong số đó.
Nếu như nói không có ai động tay động chân ở trong đó, đánh chết Hàn Sâm cũng không tin.
- Không biết, người em nhờ cũng không thể làm gì, tin tức phân phối của anh là do trí tuệ nhân tạo trung ương trực tiếp ban bố, trừ phi có được quyền hạn hạch tâm, nếu không thì không có cách nào sửa đổi.
Vương Manh Manh trợn to mắt nhìn Hàn Sâm:
- Sư huynh, là anh nhờ ai đó à?
- Nếu như mà anh biết, thì anh cũng sẽ không hỏi em là ai làm rồi.
Hàn Sâm nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Có thể điều tra ra là ai động tay hay không?
Vương Manh Manh tựa hồ cũng rất khổ não lúc lắc cái đầu nhỏ nói:
- Quyền hạn không đủ, không tra ra được, nhưng người có năng lực làm ra việc này cũng không có quá nhiều.
- Có khả năng là tập đoàn Tinh Vũ hay không?
Hàn Sâm lại hỏi.
- Không có khả năng, mặc dù Ninh gia có lực ảnh hưởng nhất định ở trong quân đội, nhưng vẫn chưa tới loại trình độ này, hơn nữa nếu như Ninh gia gây ra, không có khả năng sẽ không tra được.
Vương Manh Manh trực tiếp lắc đầu nói.
- Vậy thì đừng suy nghĩ nhiều nữa, dù sao thì đi nơi nào cũng giống nhau, có người muốn cho anh đi, anh liền đi thử xem.
Cái nhìn của Hàn Sâm rất thoáng, người có thể làm được tới mức này, đã không phải là hắn có thể kháng cự rồi.
Hơn nữa càng là cao tầng trong Liên Minh thì càng tương đối nhiều khu vực, pháp luật cùng quân quy cũng càng thêm nghiêm khác, hắn cũng không cần lo lắng có người thật sự trắng trợn làm gì với hắn.
- Một binh lính chuyên lo chuyện bếp núc đều là thiếu tá, rốt cuộc thì Vĩnh Thán Nữ Thần là địa phương dạng gì đây?
Trong lòng Hàn Sâm ẩn ẩn còn có chút chờ mong.
Nhưng theo phân phối đi báo danh còn có thời gian ba tháng nữa, cũng không cần gấp gáp như vậy, Hàn Sâm có ý định lợi dụng khoảng thời gian này tận lực hoàn thiện siêu cấp thần gen của mình, nếu như có thể trước khi đi trở thành Tiến Hóa Giả thì là tốt nhất rồi.
Cũng may là trong khoảng thời gian này Hàn Sâm được Lâm Bắc Phong trả nợ không ít thịt cấp thần huyết, thần gen chỉ kém ba điểm nữa là đầy, đã giảm bớt đi rất nhiều phiền toái.
Còn dư lại ba tháng, có thể ở lại trường quân đội cũng có thể về nhà, mấy người phòng 304 thêm cả mấy người bọn Vương Manh Manh cùng một chỗ ăn bữa cơm chia tay.
Tâm tình của mọi người đều không vui lắm, cho đến lúc cuối cùng toàn bộ đều đi tới phòng hát karaoke, một bài “Huynh đệ ngủ ở giường trên” của lão Thạch, lại khiến cho mấy cô gái bọn Vương Manh Manh đều có chút sầu não con mắt đỏ ngầu.
- Các anh em, thế giới của chúng ta bây giờ mới bắt đầu, trên con đường chinh phục vũ trụ tinh không, chúng ta nhất định có thể gặp lại, thời điểm gặp lại, tôi hi vọng mọi người còn nhớ rõ gương mặt này của tôi, bởi vì ngoại trừ gương mặt này, toàn thân của tôi đều sẽ treo đầy huân chương…
Trương Dương trực tiếp nhảy lên trên mặt bàn, nắm micro kêu gào lên.
Hàn Sâm chỉ nhớ rõ là mình uống rất nhiều rượu, những người khác cũng giống thế, hình như cuối cùng còn ôm nhau vừa hét vừa nhảy, còn cùng một chỗ rống to bài “Tương lai của tôi không phải là giấc mộng” kia, trí nhớ xa hơn thì cũng có chút mơ hồ rồi.
Mặc dù Hàn Sâm có thể dùng Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật đánh tan tác dụng của rượu, nhưng mà Hàn Sâm cũng không làm như vậy, cuộc sống có đôi khi không cần quá tỉnh táo, ít nhất hôm nay hắn không muốn tỉnh táo rời đi.
Tôi biết tương lai của tôi không phải là giấc mộng
Tôi nghiêm túc qua từng phút giây
Tương lai của tôi không phải là giấc mộng
Lòng tôi theo hi vọng đang chuyển động
Tương lai của tôi không phải là giấc mộng
Tôi nghiêm túc qua từng phút giây
Tương lai của tôi không phải là giấc mộng
Lòng tôi theo hi vọng đang chuyển động
Đi theo hi vọng chuyển động
...
Lúc rời khỏi trường quân đội, Hàn Sâm không hề thông báo cho bọn lão Thạch, nguyên một đám yên lặng đi ra khỏi cổng trường quân đội Hắc Ưng, quay đầu nhìn thoáng qua địa phương mà chính mình học tập sinh sống trong gần bốn năm, mặc dù là Hàn Sâm trong lòng cũng không khỏi dâng lên tư vị không muốn.
Những cảm xúc phiền muộn khác cùng hi vọng bức thiết muốn gặp lại thân nhân giao hòa vào nhau, khiến cho Hàn Sâm không phân biệt ra rốt cuộc là mình nên vui hay nên buồn.
- Cuộc sống… vừa mới bắt đầu…
Hàn Sâm kiên định quay người rời đi, đi vào trạm trung chuyển, ngồi lên phi thuyền trở về nhà.
Ổ vàng ổ bạc cũng không bằng ổ chó nhà mình, Hàn Sâm cảm nhận sâu sắc chân lý của câu nói này, ở nhà mấy ngày nay là thời gian thoải mái nhất trong mấy năm qua của hắn.
Cùng mẹ và Tiểu Nghiên ăn cơm nói chuyện phiếm, hẹn Trương Đan Phong cùng đi xem thi đấu, có ít người, cho dù là chia cách lâu, mười năm hai mươi năm thậm chí là càng lâu hơn, nếu lại gặp lại, vẫn giống như mới vừa chia tay hôm qua vậy, không có chút ngăn cách nào.
Hàn Sâm nguyên bản còn lo lắng Ninh gia sẽ tìm đến gây phiền toái, nhưng Ninh gia lại hoàn toàn không có động tĩnh gì, Hàn Sâm một mực lợi dụng Thủy Triết Long khống chế Ninh Nguyệt, đối với hướng đi của Ninh gia cũng coi như là tương đối hiểu rõ, sau khi người nhà họ Ninh biết Hàn Sâm có quan hệ với Hàn giáo quan, hiển nhiên đều rất giật mình, ngoại trừ triển khai điều tra, một mực nghiêm cấm những người khác đi tìm Hàn Sâm phiền phức.
Chuyện này khiến cho Hàn Sâm rất là hiếu kỳ, không biết đến cùng là lúc trước Hàn giáo quan đã làm gì, vậy mà lại khiến cho Ninh gia đến hôm nay vẫn còn kiêng kị với ông như thế.
Mười ba thần gen viên mãn, coi như là đối với quái vật khổng lồ như tập đoàn Tinh Vũ, cũng tuyệt không phải đơn giản liền có thể bồi dưỡng ra được, nhất định là đã hao tốn không biết bao nhiêu tài lực cùng vật lực mới bồi dưỡng ra được.
Mười ba người cứ như vậy không còn, vậy mà Ninh gia một chút phản ứng đều không có, thậm chí còn ước thúc người nhà không được phát sinh xung đột với Hàn Sâm, chuyện này thực sự khiến cho Hàn Sâm có chút kinh ngạc.
Nhưng chuyện này cũng khiến cho Hàn Sâm yên tâm hơn không ít, ít nhất không cần lo lắng an toàn của người nhà mình sẽ bị uy hiếp, khiến cho hắn có thể an tâm tiến vào Tí Hộ Sở để săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết.
Mục tiêu thứ nhất của Hàn Sâm dĩ nhiên chính là con chim lửa trên núi tuyết kia, nhưng trước khi lên đường, Hàn Sâm vẫn làm chuẩn bị kỹ lưỡng, lần này hắn đi ra ngoài, nhất định phải ở trước khi đi tới Vĩnh Thán Nữ Thần báo danh, tận lực hoàn thiện siêu cấp thần gen của mình, không phải chỉ đơn giản là giết một con chim lửa như vậy.
- Chim nhỏ, anh đến đây.
Hàn Sâm cưỡi Kim Mao Hống xuất phát, tâm tình hơi có chút hưng phấn.
Đến một chỗ không người, trực tiếp khiến cho Kim Mao Hống hóa thành trạng thái cực lớn, mở ra tốc độ cao nhất hướng về Đại Sa Mạc Bạch Ma chạy như điên, tốc độ kia quả thực là không có cách nào hình dung được, bước ra một bước chính là hơn mười mét, ở trong trời đất chạy nhanh như gió giống như là hồng hoang cự thú.
Đã có Kim Mao Hống, Hàn Sâm mới có lòng tin trong vòng ba tháng săn giết lượng lớn sinh vật siêu cấp thần huyết, nếu không thì chỉ là chạy đi cũng không biết là cần phải lãng phí bao nhiêu thời gian nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận