Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 542: Băng Cơ Ngọc Cốt Của Tuyết Gia

Kỷ Yên Nhiên cũng ngọt ngào gọi Vi Vi tỷ một tiếng, trong nội tâm lại không ngừng kinh ngạc, quan hệ giữa Lâm Phong và Hàn Sâm đúng là không tầm thường, đùa giỡn như vậy mà Lâm Phong cũng không hề tức giận.
Hàn Sâm không biết rõ lai lịch của Lâm Vi Vi, nhưng Kỷ Yên Nhiên lại biết rất rõ ràng, Lâm Vi Vi chính là dì nhỏ của Lâm Phong, khi Lâm Phong còn chưa nổi danh, Lâm Vi Vi đã được Lâm gia công nhận là thiên tài, nhưng cô ấy cũng chỉ lớn hơn Lâm Phong khoảng 10 tuổi thôi, ở thời đại này, mười mấy tuổi vốn không chút đáng kể.
Trước kia Lâm Vi Vi nổi danh tiểu ma nữ, thủ đoạn giày vò người khác vô cùng hung ác, gần hai năm nay bởi vì chuẩn bị tấn chức thành Siêu Việt Giả, cho nên mới thu liễm lại, rất ít khi nghe được tin tức của cô.
Tuy Hàn Sâm tuy nhiên không biết tên tuổi trước kia của Lâm Vi Vi, nhưng có thể khiến Lâm Phong bất đắc dĩ như vậy, hắn quyết định đời này tuyệt đối sẽ không chọc giận cô ấy.
Bốn người Hàn Sâm chị chị em em hàn huyên, bỏ qua Tuyết Diệc Dương và Kỷ Thanh Thu ra một bên, điều này khiến Tuyết Diệc Dương có chút khó chịu.
Người của Tuyết gia đã lâu không xuất thế, chuyên tâm khổ tu Luyện Khí Thuật, tuy không thể nói hiểu biết mọi vật, nhưng chỉ dùng tu vi và năng lực để luận thành bại, đối với chuyện khác nhìn rất nhạt.
Khi Lâm Phong giảng kinh đã biểu hiện ra trình độ khiến Tuyết Diệc Dương rất tán thành, cho nên y mới mở miệng mời Lâm Phong, nhưng Hàn Sâm căn bản không phải người trong Luyện Khí nhất mạch, tự nhiên không lọt vào mắt Tuyết Diệc Dương.
Hiện tại Lâm Phong và Lâm Vi Vi đối đãi với Hàn Sâm như vậy, còn đối với y lại chút khinh thường, tự nhiên khiến y rất là khó chịu.
Thấy bốn người nói chuyện vô cùng vui vẻ, hắn và Kỷ Thanh Thu căn bản không chen lời vào được, ánh mắt Tuyết Diệc Dương khẽ động, đột nhiên lên tiếng:
- Lâm Phong tinh thâm Luyện Khí Thuật, Hàn Sâm lại là bạn của Lâm Phong, chắc cũng có nghiên Luyện Khí Thuật, không bằng tôi và cậu luận bàn một chút được không?
Ánh mắt mấy người Hàn Sâm đều nhìn về Tuyết Diệc Dương, Kỷ Thanh Thu vội vàng tiếp lời:
- Chỉ ngồi ở chỗ này nói chuyện cũng không thú vị, vừa vặn để mọi người làm quen với bạn trai của Yên Nhiên.
Kỷ Thanh Thu đương nhiên không cho rằng Hàn Sâm có thể thắng Tuyết Diệc Dương, người Tuyết gia tùy tiện tìm ra một người đều là thiên tài, trong suy nghĩ của Kỷ Thanh Thu, cũng chỉ có Lâm Phong mới có tư cách so sánh với Tuyết Diệc Dương.
Về phần loại người như Hàn Sâm, tự nhiên không thể nào là đối thủ của Tuyết Diệc Dương.
Kỷ Thanh Thu tận lực nói chuyện Hàn Sâm là bạn trai của Kỷ Yên Nhiên ra, giống như cô ta sợ người khác không biết bạn trai của cô ta sẽ thắng bạn trai của Kỷ Yên Nhiên.
- Cậu muốn luận bàn sao? Vậy thì cùng tôi luận bàn đi.
Lâm Vi Vi nheo mắt lại, nở nụ cười xinh đẹp như hoa.
Tuyết Diệc Dương lập tức nhíu mày, tuy y tự cao tự đại, nhưng dù sao khoảng cách đến lúc tấn chức thành Siêu Việt Giả vẫn còn một đoạn, không thể so sánh với một đại cao thủ như Lâm Vi Vi tùy thời đều có thể tấn chức thành Siêu Việt Giả.
- Vi Vi tỷ, để cho đám đàn ông bọn họ náo là được, những mỹ nữ chúng ta đừng động thủ với bọn họ, cứ tùy tiện bọn họ đi?
Kỷ Thanh Thu khẽ cười nói.
- Cô là ai? Sao không biết lớn nhỏ như vậy? Kêu ai là tỷ đấy hả? Không biết tôi là bác gái của Lâm Phong sao? Luận bối phận cô còn phải gọi tôi là bác gái, thật không có quy củ.
Lâm Vi Vi không hổ đã từng là tiểu ma nữ, nói trở mặt là trở mặt, quả thực còn nhanh hơn lật sách, khuôn mặt lập tức lạnh xuống.
Gương mặt Kỷ Thanh Thu lập tức đỏ bừng, hận không thể tìm một lỗ lẻ để chui xuống, cô ta thấy Kỷ Yên Nhiên gọi là Vi Vi tỷ, nên cô ta cũng gọi như vậy, cũng lộ ra vẻ thân cận.
Đáng tiếc người như Lâm Vi Vi, sớm đã chán ngán cô ta và Tuyết Diệc Dương, đương nhiên sẽ không cho cô ta sắc mặt tốt, hơn nữa cũng không cần kiêng kị gì.
Tuyết Diệc Dương thấy Kỷ Thanh Thu chịu nhục, lập tức biến sắc, trên người lập tức tràn ra khí lạnh, một cỗ khí tức cường đại từ trên thân thể tràn ra, khiến người xung quanh đều có cảm giác nhiệt độ giảm xuống kịch liệt.
- Đã nói rồi, muốn luận bàn thì tới tìm tôi.
Lâm Vi Vi không chút để ý, chỉ đứng dậy chuẩn bị đi lên võ đài bên cạnh.
Luận bàn trong buổi giao lưu hội vốn là chuyện bình thường, chỉ có điều trận luận bàn này hiển nhiên có chút không đúng.
- Vi Vi tỷ, cứ để cho tôi tới đi. Cô ấy nói cũng không sai, một đại mỹ nhân như chị sao có thể động thủ với một tên mao đầu tiểu tử, như thế không phải sẽ tiện nghi cho y sao?
Hàn Sâm đứng lên, cười tủm tỉm nói với Lâm Vi Vi.
Lâm Vi Vi giật mình, nhìn nhìn Lâm Phong, thấy Lâm Phong khẽ gật đầu, Lâm Vi Vi mới lười biếng ngồi xuống ghế sa lon:
- Tiểu Sâm Sâm, vậy thì trông cậy vào cậu rồi.
Khi nãy sở dĩ Lâm Vi Vi ra mặt, chủ yếu là cô nhìn ra Tuyết Diệc Dương vì Lâm Phong không để ý đến y nên mới giận chó đánh mèo tới Hàn Sâm, nếu không cô cũng sẽ không thay một người mới vừa gặp mặt ra tay, vậy mà Hàn Sâm lại tự mình đứng dậy, chuyện này có chút vượt quá tưởng tượng của Lâm Vi Vi.
Kỷ Yên Nhiên lại có chút khẩn trương nhìn Hàn Sâm và Tuyết Diệc Dương lên võ đài, tuy Hàn Sâm lợi hại, nhưng đối thủ lại là người Tuyết gia, chuyện này khiến cô rất lo lắng.
Tuy danh khí của Tuyết gia không thể hiện ra ngoài, nhưng vô cùng tự cao tự đại, vì người Tuyết gia xác rất lợi hại.
Hôm nay địa vị Luyện Khí Thuật trong Liên Minh càng ngày càng quan trọng, có tác dụng tăng cường gen rất lớn, Tuyết gia cũng càng lộ ra vẻ quan trọng, nếu không Kỷ gia đã không muốn có quan hệ thông gia với Tuyết gia.
Chỉ cần nghe Tuyết Diệc Dương giảng về ba bộ điển tịch, đã biết rõ trình độ tu luyện Luyện Khí Thuật của y không phải chuyện đùa, người bình thường chỉ sợ không phải là đối thủ của y.
- Tiểu Phong Phong, Tiểu Sâm Sâm thật sự được chứ?
Lâm Vi Vi tự nhiên nhìn ra Tuyết Diệc Dương bất phàm, nhưng Hàn Sâm như thế nào thì cô lại không biết.
Lâm Phong hời hợt nói:
- Cháu cũng không biết hắn được hay không được, nhưng trong những người cùng giai, có lẽ không có ai có thể đánh bại hắn.
Lâm Phong vừa nói ra lời này, không chỉ là Lâm Vi Vi có chút kinh ngạc, ngay cả những người khác của bốn nhà cũng đều giật mình, không thể tưởng được Lâm Phong lại nói lời như vậy, ánh mắt nhìn về phía Hàn Sâm đều có chút khác biệt.
Lúc trước bọn họ chỉ biết Hàn Sâm là bạn trai của Kỷ Yên Nhiên, không phải người trong Luyện Khí nhất mạch, cho dù hắn là bạn của Lâm Phong, bọn họ cũng không thèm đặt hắn ở trong mắt.
Không ai nghĩ rằng Hàn Sâm có thể là đối thủ của Tuyết Diệc Dương, tuy chưa từng thấy Tuyết Diệc Dương ra tay, nhưng dù sao cũng là người Tuyết gia, trình độ Luyện Khí Thuật đã rõ ràng, thấy thế nào cũng mạnh hơn người bình thường rất nhiều.
Thế nhưng Lâm Phong lại nói một câu kia, rõ ràng đã đánh giá Hàn Sâm quá cao, khiến bọn họ sinh ra hứng thú, muốn xem Hàn Sâm rốt cuộc có bản lãnh gì.
Sau khi Hàn Sâm lên đài, bình tĩnh nhìn Tuyết Diệc Dương, hắn đã trải qua vô số lần vào sinh ra tử, đã sớm coi thường chuyện thắng thua tầm thường, đương nhiên sẽ không chỉ vì hai câu tùy tiện mà tức giận, nhưng hắn lại muốn thử xem Tuyết Diệc Dương có luyện thành Thanh Tao Thoát Tục trong Băng Cơ Ngọc Cốt hay không, và có gì khác với Thanh Tao Thoát Tục mà hắn luyện thành.
Sau này nếu chuyện hắn tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt bị người khác phát hiện, khó tránh khỏi sẽ trở thành địch nhân với Tuyết gia, trước khi bị phát hiện giải quyết một số người của Tuyết gia cũng tốt.
Tuyết Diệc Dương đứng trên võ đài, trong mắt đầy hàn ý, da như băng như ngọc, cả người vô cùng lạnh lùng, giống như băng tuyết, trên người phát ra hàn khí cường đại khiến người ta phải run rẩy.
Không ít người đều hãi hùng khiếp vía, nhịn không được lui về sau hai bước, rời xa võ đài một chút, lúc này mới có thể thả lỏng hơn, không khỏi sợ hãi than nói:
- Đây chính là Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mà Tuyết gia cải biên từ Quảng Hàn kinh ư, quả nhiên không hổ là bí điển của nhất mạch bọn họ, thật sự quá cường đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận