Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2675. Lấy một địch bốn

Cô gái tộc Mị Hồ thở dài nói: “Ngươi nói không sai, Gru đủ vững nhưng lại thiếu đi khả năng lấy yếu thắng mạnh, lấy hạ khắc thượng. Lúc sức mạnh của hắn đang lớn thì không ai có thể đánh bại hắn, nhưng khi gặp phải đối thủ mạnh hơn hắn thì lại không tìm được phương pháp lấy yếu thắng mạnh.”
“Có vẻ sức mạnh của Hàn Sâm vẫn nằm trong dự đoán của ta, cho dù bây giờ ta là Bán Bộ Thần Hóa chỉ sợ cũng khó áp chế hắn bằng sức mạnh.” Chalais suy tư nói.
Hàn Sâm nhìn Gru nằm trong vũng máu vẫn chưa chết, súng Chú Ngữ đã chuẩn bị bắn thêm một phát. Hắn và tộc Hoàng Cực đã ở thế như nước với lửa, nếu tương lai tên Gru này được tộc Hoàng Cực trọng dụng thì chắc chắn sẽ là một phiền toái lớn với hắn, chi bằng nhân cơ hội này diệt trừ sạch sẽ.
Nhưng một súng của Hàn Sâm này còn chưa bắn ra đã thấy một bóng người xuất hiện bên cạnh Gru đang trọng thương, liếc mắt nhìn Hàn Sâm, nắm lấy Gru lóe lên rồi biến mất, trực tiếp dịch chuyển rời khỏi chiến trường Đàn Cốc.
Hàn Sâm không cần đoán cũng biết tộc Thái Thượng mang Gru rời đi kia ắt hắn chính là tộc Thái Thượng đã ký khế ước với Gru.
“Tiếc thật!” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
“Hàn Sâm đúng là danh bất hư truyền, có thể dùng sức mạnh một súng làm Gru bị thương đến mức này, làm chúng ta tự thấy mặc cảm.” Chỉ thấy một bóng dáng võ tay đi tới.
Hàn Sâm đảo mắt nhìn qua, thấy người đi tới không chỉ có một mà ở phía hắn còn có ba người khác.
“Mấy người muốn làm gì?” Hàn Sâm nhìn bốn người kia rồi hỏi. Hắn đã thấy bốn người này trên tư liệu, người cầm đầu kia cũng là tộc Hoàng Cực, trong ba người còn lại có một người là tộc Hoàng Cực, còn hai người là tới từ chủng tộc khác. Người được chọn lựa trở thành tằm rõ ràng không phải một nhân vật đơn giản.
“Ngươi rất mạnh nhưng chúng ta lại muốn lấy được thứ hạng tốt. Cho nên chúng ta đành phải mời ngươi rời khỏi Đàn Cốc trước.” Tộc Hoàng Cực cầm đầu nói.
Vừa nói, bốn tằm đã bao vây lấy Hàn Sâm.
Đàn Cốc chiến cũng không cấm vây đánh, cũng không có quy định quyết đấu một chọi một. Nếu chỉ là quyết đấu thì đánh lôi đài là được, cũng không cần để cho mười hai tằm tập trung ở Đàn Cốc.
Tộc Thái Thượng muốn cảm ngộ được không chỉ là kinh nghiệm võ đạo của bọn hắn mà còn là sự thay đổi về tư tưởng, từ đó có thể phân biệt lợi và hại, biết những điều đó mới thật sự là có lợi đối với bản thân.
“Ngươi muốn tự đi hay để bọn ta tiễn ngươi đi?” Một Đường Lang Nhân nhìn Hàn Sâm lạnh giọng nói.
Hàn Sâm mỉm cười: “Các ngươi muốn lấy nhiều bắt nạt ít sao?”
“Hàn Sâm, ngươi sẽ không ngây thơ cho là chúng ta sẽ đơn đả độc đấu với ngươi chứ?” Đường Lang Nhân tỏ vẻ khinh thường nói.
Hắn và Hàn Sâm đều là tộc nhỏ, còn chẳng phải là thượng tộc nhưng Hàn Sâm đã nổi danh trong vũ trụ từ lâu, dù đặt trong tộc Thái Thượng cũng rất được coi trọng.
Xuất thân của Đường Lang Nhân và Hàn Sâm không nhau là mấy nhưng vẫn không có tiếng tăm gì nên cảm thấy Hàn Sâm cực kỳ chướng mắt.
“Cũng không phải thế, ta chỉ có lòng tốt nhắc nhở các ngươi, nếu như các ngươi muốn lấy nhiều đánh ít thì chỉ sợ bốn người các ngươi còn chưa đủ, cần phải tìm thêm vài người nữa tới.” Hàn Sâm thản nhiên nói.
“Ngôn cuồng ghê nhỉ, vậy thì hãy để cho chúng ta xem thử ngươi có tư cách ngông cuồng hay không.” Đường Lang Nhân hừ lạnh, đôi càng bọ ngựa đỏ tía lập tức xé rách hư không, chém về phía Hàn Sâm.
Hóa ra Đường Lang Nhân lại có sức mạnh hệ không gian, nơi càng bọ ngựa đi qua để lại trong hư không một vết rạch dài.
Người Hàn Sâm lui về phía sau, lại đột nhiên cảm giác không gian ở hai bên giống như bị kéo dài ra. Hắn cứ ngỡ cơ thể mình đã di động khoảng cách cả nghìn mét nhưng lại hoàn toàn không có kéo dài khoảng cách với đôi càng bọ ngựa.
Hàn Sâm khẽ cau mày, mắt nhìn chếch sang, chỉ thấy trên người một †ên tộc Thái Thượng đang phóng ra sức mạnh lĩnh vực quỷ dị, có lẽ chính là sức mạnh lĩnh vực của hắn đang quấy phá.
Cạch!
Đôi càng bọ ngựa đã chém xuống, Hàn Sâm chỉ có thể dùng súng đôi Chú Ngữ của mình để ngăn đôi càng bọ ngựa kia lại.
Với sức mạnh của Hàn Sâm vốn không khó để đánh văng càng bọ ngựa, nhưng mà khi súng và đôi càng giao nhau, Hàn Sâm cảm nhận được một lực đánh mạnh vào, làm hắn chấn động lui về sau mấy bước, hai cánh tay tê rần, suýt nữa là không cầm nổi súng đôi Chú Ngữ.
Ánh mắt Hàn Sâm đảo qua thấy trên đôi càng bọ ngựa hiện ra ánh hoàng kim kỳ lạ, ánh hoàng kim này tồn tại trên người cả bốn cường giả Bán Bộ Thần Hóa, trong đó ánh sáng hoàng kim trên người tộc Hoàng Cực cực kỳ mãnh liệt, rõ ràng đây chính là sức mạnh của hắn.
Không đợi Hàn Sâm kịp phản ứng, một mũi tên đã bắn về phía hắn. Đó là Bán Bộ Thần Hóa của tộc Aichi. Tộc Aichi đều là cung tiễn thủ trời sinh, tài bắn cung xuất thần nhập hóa.
Hàn Sâm lấy một địch bốn, lập tức rơi vào cục diện vô cùng bất lợi, sức mạnh của bốn Bán Bộ Thần Hóa này có đủ mọi đặc điểm
Đường Lang Nhân là sức mạnh hệ không gian hiếm thấy, một đôi càng bọ cạp có thể xé rách hư không gần như vô địch. Hai tộc Hoàng Cực một người có lĩnh vực có thể khống chế không gian, một người có lĩnh vực buff cường hóa thân thể, đã hạn chế khoảng cách di chuyển của Hàn Sâm, đồng thời còn tăng cường sức mạnh và cường độ thân thể bọn hắn.
Mà cung tiễn thủ của tộc Aichi không chỉ có tài bắn cung kinh người, vân luôn không ngừng áp chế Hàn Sâm ở tầm xa, lĩnh vực của hắn còn có thể tăng cường tốc độ cho bốn người.
Bởi vì không gian khi thì kéo dài, khi lại rút ngắn, cảm giác về khoảng cách Hàn Sâm vốn thành thạo lập tức bị phá vỡ. Công kích mà hắn vẫn né tránh được giờ lại không thể tránh nổi, vốn là khoảng cách có thể công kích được đối thủ, sau khi bị kéo dài lại không thể chạm được đến đối thủ.
“Tuy Hàn Sâm rất mạnh nhưng những tằm khác cũng đều là thiên tài vạn người chọn một, lấy một chọi bốn thì cho dù là tộc Thái Thượng e rằng cũng khó mà làm được, huống chỉ là một Hàn Sâm.” Lý Ngọc Chân lạnh lùng nói.
Lý Khả Nhi và Linh Lung cũng không quá lo lắng, bởi vì các nàng có thể cảm giác được nội tâm của Hàn Sâm. Thoạt nhìn Hàn Sâm có vẻ tiến thoái lưỡng nan, bị áp chế triệt để nhưng các nàng lại cảm nhận được trong lòng Hàn Sâm cực kỳ bình tĩnh, tràn đầy tự tin.
Tuy các nàng chưa rõ sự tự tin của Hàn Sâm bắt nguồn từ đâu, nhưng lại biết tình trạng của Hàn Sâm không hề có vẻ nguy hiểm giống như biểu hiện bên ngoài.
Một mũi tên xẹt qua gò má Hàn Sâm, kiếm quang quét qua bên hông Hàn Sâm, đôi càng bọ ngựa và súng đôi Chú Ngữ va chạm khiến thân thể Hàn Sâm bị đụng lui về sau mấy trăm mét.
Hàn Sâm như đang lướt qua nguy hiểm từng giây từng phút, giống như chỉ cần bọn Đường Lang Nhân cố gắng thêm chút nữa thì có thể chém Hàn Sâm dưới đao.
Nhưng hết lần này tới lần khác vẫn còn thiếu một chút như vậy, Hàn Sâm trái đỡ phải ngăn trong lĩnh vực và đạo quang kiếm ảnh chồng chất, gắng gượng ngăn cản công kích của bốn người.
Lúc bắt đầu bốn người còn chiếm ưu thế, dường như áp chế được Hàn Sâm. Nhưng theo thời gian trôi qua họ kinh hãi phát hiện rằng sự áp chế của họ với Hàn Sâm càng ngày càng yếu.
Về sau Hàn Sâm lấy một địch bốn nhưng lại có thể vừa công vừa thủ.
“Thiên phú chiến đấu của tên này thật là đáng sợ!” Cô gái tộc Mị Hồ ngạc nhiên nhìn Hàn Sâm đang chiến đấu. Bất kỳ ai trong bốn tằm kia đều không yếu hơn nàng nhưng Hàn Sâm lấy một địch bốn lại dần dần ổn định cục diện, mà hắn vẫn chỉ là một cấp Vương cửu trọng.
Hết chương 2675.
Bạn cần đăng nhập để bình luận