Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 985: Đồ Phản Bội

Nam Cung Hán cũng được coi là lão nhân trong Tí Hộ Sở, từ không gian thứ nhất Tí Hộ Sở đến không gian thứ ba Tí Hộ Sở, không biết đã trải qua bao nhiêu cuộc chiến, Ảo Ảnh Thần Quyền tuyệt đối không phải chỉ là hư danh.
Thế nhưng Nam Cung Hán sống qua từng ấy năm tới nay, chưa bao giờ y gặp việc lạ như vậy, lúc này trong lòng đã kinh hãi tới cực điểm.
Lúc mới bắt đầu, Nam Cung Hán dùng một đòn Ảo Ảnh Thần Quyền đánh về phía Hàn Sâm, chuẩn bị đợi đến khi Hàn Sâm sắp ngăn cản một quyền này, sẽ lưu lại ảo ảnh, nắm đấm thật sẽ vượt qua nắm đấm của hắn, đánh về phía thân thể của Hàn Sâm.
Không cần đánh nặng, chỉ là nhẹ nhàng đánh trúng trên người Hà Sâm thì hình tượng của Hàn Sâm sẽ bị tan vỡ rất nhiều, hơn nữa sau đó y lại giải thích, không khó khiến hình tượng Hàn Sâm biến thành một tên giáo viên vô tri không có tên tuổi.
Nhưng đợi Nam Cung Hán muốn lưu lại ảo ảnh rồi đánh ra quyền thật, lại phát hiện cánh tay của y giống như không thể khống chế vậy, trực tiếp va chạm với Hàn Sâm, cũng không có khả năng dời đi.
Lần thứ nhất, Nam Cung Hán còn tưởng rằng do mình quá kích động sử dụng Ảo Ảnh Thần Quyền nên thất thủ, nhưng từng quyền từng quyền kế tiếp đánh tới, y cố ý tăng cường Ảo Ảnh Thần Quyền, lại vẫn giống như quyền thứ nhất, nắm đấm không tự chủ được cùng ảo ảnh đánh tới Hàn Sâm, giống như trên nắm tay Hàn Sâm có gắn một nam châm cường lực vậy.
Nam Cung Hán không tin quỷ liên tục tăng lực lượng lên, thậm chí y còn lặng yên mở ra từng đạo khóa gen, muốn đánh ra Ảo Ảnh Thần Quyền mạnh hơn, thoát khỏi vòng lẩn quẩn như vậy.
Thế nhưng rất nhanh Nam Cung Hán lại phát hiện, tất cả đều là phí công vô ích, dù Ảo Ảnh Thần Quyền mạnh thế nào, trước mặt Hàn Sâm đều giống như một giọt nước mưa rơi xuống biển cả, dường như y biến thành một tượng gỗ vậy, quyền đầu mãi vẫn không tự chủ được đánh thẳng tới va chạm với quyền của Hàn Sâm, hoàn toàn không phát huy ra uy lực của Ảo Ảnh Thần Quyền.
Học sinh bên dưới nhìn thấy thế công của Nam Cung Hán hung mãnh như tia chớp, Hàn Sâm lại phòng thủ đặc sắc, tất cả đều không khỏi lớn tiếng hô hay, Siêu Việt Giả công thủ chiến như vậy, bọn họ xem mà hai mắt tỏa sáng.
Thế nhưng những tên giáo viên thuộc Chiến Thần Võ Đạo Quán kia, lúc này trong lòng bọn họ đều thầm mắng Nam Cung Hán là đồ nhát gan, y sợ thân phận của Hàn Sâm và áp lực của Tần gia, đi quỳ gối dưới chân Hàn Sâm, chẳng những không dám sử dụng Ảo Ảnh Thần Quyền để Hàn Sâm mất mặt, còn cố ý phối hợp với Hàn Sâm biểu diễn, giúp Hàn Sâm diễn ra thủ thế hoàn mỹ như vậy.
Cho dù là Tần Huyên, cũng cho rằng là Nam Cung Hán đang phối hợp Hàn Sâm, nếu không công thủ như thế nào lại trôi chảy như vậy.
Bọn họ nào biết rằng hiện tại trong lòng Nam Cung Hán đang vô cùng buồn khổ, hiện tại trên đầu Nam Cung Hán không ngừng đổ mồ hôi, trong lòng đã kinh hãi tới cực điểm, hoàn toàn không biết nên làm gì.
Khi nãy y muốn ngừng công kích, nhưng lại phát hiện nắm tay của mình không thể không chế tiếp tục công kích về phía Hàn Sâm, giống như con rối bình thường đang đối luyện cùng Hàn Sâm.
Ánh mắt của Nam Cung Hán nhìn về phía Hàn Sâm, giống như gặp phải quỷ vậy.
Hàn Sâm lại chơi vui đến mức quên cả trời đất, hắn bắt chước cách vận hành khi tức của Bảo Nhi, vốn chỉ muốn hút lấy nắm đấm của Nam Cung Hán, nhưng ai ngờ cách vận hành khí tức của Bảo Nhi còn lợi hại hơn Hàn Sâm tưởng tượng rất nhiều, Hàn Sâm dùng hết toàn lực, thậm chí ngay cả Nam Cung Hán đã mở ra bốn đạo khóa gen cũng khó mà chống lại hấp lực trên nắm tay hắn, nắm đấm không thể khống chế đánh về phía Hàn Sâm.
Nam Cung Hán không phải Siêu Việt Giả có sở trường dùng lực lượng, y am hiểu quang ảnh cùng tốc độ, lực lượng thì yếu hơn một chút, nhưng dù sao cũng là Siêu Việt Giả mở ra bốn đạo khóa gen, có thể đùa bỡn đến mức như vậy, có thể thấy hấp lực cường đại đến mức nào.
Tuy hấp lực này không có năng lực tổn thương gì, nhưng khiến Hàn Sâm rất hưng phấn, đã có được hấp lực như vậy, trong khi thực chiến, hắn hoàn toàn có thể khiến động tác cùng chiêu thuật của người khác sai lệch.
Cao thủ va chạm sai một ly đi nghìn dặm, trong lúc mấu chốt mà bị như vậy, tuyệt đối sẽ có hiệu quả thần kỳ, lấy yếu thắng mạnh cũng không phải mộng.
Trước kia Hàn Sâm cũng mô phỏng qua hấp lực của hồ lô, nhưng khi đó còn không mạnh như vậy, hiện tại sau khi Bảo Nhi xuất thế, Hàn Sâm mô phỏng cách vận hành khí tức của Bảo Nhi, hiệu quả còn cường đại hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
- Cảm ơn thầy Hàn phối hợp, đây chính là thế công mà tôi nói, giống như thầy Hàn vậy. . .
Đợi tới khi Nam Cung Hán có thể thu hồi lại nắm đấm, trong nội tâm đã sớm nhìn Hàn Sâm như nhìn quỷ, nhưng lúc này đang ở trên giảng đường, y không thể không chống đỡ, nếu lúc này lộ ra vẻ hoảng sợ, sẽ chỉ làm mình càng thêm mất mặt.
Mắt thấy Hàn Sâm giơ tay chào rồi đi xuống, trong lòng Nam Cung Hán còn có một tia cảm kích, cảm kích Hàn Sâm không khiến y phải mất mặt trước mọi người, dùng năng lực kinh khủng kia của Hàn Sâm, hắn tuyệt đối có năng lực như vậy.
Giờ học vẫn tiếp tục, Nam Cung Hán thật vất vả mới giảng xong, ngay cả chính y đều không biết mình nói cái gì, quả quá trình đều thất hồn lạc phách.
Thế nhưng đợi Nam Cung Hán xuống, nghênh đón y lại là khinh miệt và xem thường đến từ các giáo viên khác có xuất thân từ Chiến Thần Võ Đạo Quán, đều cho rằng y không có cốt khí, y không để ý mặt mũi khuất phục trước Hàn Sâm.
Nam Cung Hán muốn giải thích, nhưng y há to miệng, nhưng lại không biết nên giải thích thế nào.
Y nói mình căn bản không phối hợp với Hàn Sâm, là nắm tay của y không thể khống chế, chỉ sợ những người kia căn bản sẽ không tin tưởng y, chỉ cho rằng y đang kiếm cớ cho mình.
Võ học gia truyền của Hàn Sâm dù lợi hại thế nào, dù sao hắn chỉ là một Siêu Việt Giả vừa mới tấn chức không bao lâu, làm sao có thể mạnh hơn Nam Cung Hán đã mở ra bốn đạo khóa gen.
Mạnh thì thôi đi, lại còn có thể khống chế hành động của Nam Cung Hán, Nam Cung Hán biết dù mình nói ra, cũng không có người tin tưởng, ngược lại chỉ càng nghĩ rằng y nhát gan sợ phiền phức thôi.
- Thầy Nam Cung, buổi giảng của thầy phi thường đặc sắc, thầy khổ cực rồi.
Hàn Sâm và Tần Huyên cùng đi tới, Hàn Sâm đi đến trước mặt Nam Cung Hán, hai tay nắm lấy tay Nam Cung Hán, vẻ mặt chân thành nói ra.
Nam Cung Hán lập tức có cảm giác khóc không ra nước mắt, vốn dĩ các giáo viên cùng phe với y, lúc này ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Nam Cung Hán giống như là đang nhìn một tên Hán gian vậy.
- Thầy Nam Cung giảng rất phấn khích, người tài giỏi đúng là luôn có nhiều việc phải làm, hi vọng sau này thầy Nam Cung có thể giảng thêm mấy lớp.
Tần Huyên cũng nhanh chóng nói một câu.
Những giáo viên xuất thân từ Chiến Thần Võ Đạo Quán kia, ánh mắt của họ nhìn về phía Nam Cung Hán càng thêm kì quái, thậm chí còn có một chút tức giận, đều cho rằng Nam Cung Hán đã phản bội bọn họ, đứng về phía Tần gia cùng Hàn Sâm.
- Tôi thật không có!
Trong lòng Nam Cung Hán hò hét, nhưng lại kêu không ra khỏi miệng, trong lúc nhất thời y khó chịu đến mức muốn thổ huyết.
- Thầy Nam Cung, hợp tác vui vẻ, đợi lát nữa tôi giảng bài, hi vọng cũng có thể làm phiền thầy đến phối hợp diễn luyện.
Hàn Sâm lại cười híp mắt nói với Nam Cung Hán một câu, khiến sắc mặt Nam Cung Hán càng thêm khó coi, cả người đều có chút đứng ngồi không yên, hận không thể lập tức rời khỏi địa phương chết tiệt này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận