Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3139. Xà Quy Tàng.

Tinh cầu này không hổ là Khôi Tinh Đấu Quang chỉ địa, trên cả hành tinh, khắp nơi tràn đầy địa mạch. Có thể nói là ba bước gặp một mạch nhỏ, mười bước gặp một mạch lớn, cầm cuốc tùy tiện cuốc lên mặt đất mấy lần, không chừng có thể đào được trứng gen.
Đương nhiên, đây chỉ là cách nói khoa trương, nhưng nơi này quả thực có rất nhiều địa mạch và trứng gen. Chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, bọn họ đã đào được hơn ngàn quả trứng gen, mặc dù còn chưa xuất hiện trứng gen cấp Thần, nhưng đã đào được không ít cấp Vương.
Khi công việc đào móc tiến hành đến ngày thứ năm thì lại xảy ra chuyện, có một ky sĩ của đoàn Không Ky Cự Long chết rồi.
Ban đầu, chuyện này cũng không gây chú ý. Ky sĩ kia và mấy ky sĩ cùng đội khác ngủ trong cùng một lều vải, sáng sớm hôm sau đã tắt thở, khi phát hiện, thi thể đều đã lạnh. Trên người hắn không có bất cứ vết thương nào, ky sĩ cùng đội cũng không nghe thấy tiếng động khác thường, chỉ cho rằng hắn bất ngờ phát tật bệnh mà chết.
Thế nhưng mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày đều có một ky sĩ ngủ đến chết. Toàn bộ đều có thần thái bình thản, trên người không có chút tổn thương nào.
Quân y tiến hành kiểm tra thi thể của những ky sĩ kia, kết quả vẫn không phát hiện vấn đề gì, không trúng độc, nội tạng cũng không có vết tích bị tổn thương, giống như tử vong tự nhiên.
Thiên Nguyên Vương hoài nghỉ có người muốn tranh đoạt địa mạch với hắn, cho nên tăng thêm người tiến hành tuần tra, còn tìm gen sư lợi hại tới bố trí canh phòng.
Kết quả vẫn không thu hoạch được gì như cũ. Người vẫn cứ chết, một ngày một người, không nhiều cũng không ít, khiến toàn bộ đoàn Không Ky Cự Long đều lòng người bàng hoàng, sắp không dám đi ngủ, sợ người chết tiếp theo chính là mình.
“Vương gia, ta xem chuyện này có lẽ không phải do kẻ địch bên ngoài xâm lấn” Vệ phu tử do dự nói với Thiên Nguyên Vương.
“Phu tử có ý gì?” Thiên Nguyên Vương híp mắt lại, vẻ mặt thoạt nhìn rất bình tĩnh. Thế nhưng người quen biết hắn lại biết, hiện tại tâm tình của vị vương gia này rất không tốt.
“Những ky sĩ kia xảy ra chuyện kia đều đào móc địa mạch ở cùng một khu vực. Theo ta thấy, có lẽ bọn họ bị địa mạch ảnh hưởng.” Vệ phu tử nói.
“Ngươi nói rằng, trong địa mạch kia có chủng gen quấy phá?” Thiên Nguyên Vương hơi kinh ngạc nói.
Vệ phu tử lại lắc đầu: “Không nhất định là chủng gen, có rất nhiều địa mạch đều chứa lực lượng điềm xấu, giống như dị tượng suối phun ác linh.”
“Thế nhưng ta đã hỏi thăm rồi, bọn họ cũng không đào được suối phun ác linh.” Thiên Nguyên Vương nói.
Vệ phu tử nói: “Suối phun ác linh chỉ là dị tượng tương đối rõ ràng, có một vài lực lượng không rõ không dễ dàng bị phát hiện, lão phu muốn đến địa mạch đó để kiểm tra cẩn thận, cũng có thể nhìn ra đầu mối.
“Vậy được, bản vương đi cùng phu tử, ta muốn xem, cái gì đang quấy phá.” Sát khí lấp lóe trong mắt Thiên Nguyên Vương.
Đám người Hàn Sâm cũng cùng đi theo, dù sao hắn cũng cầm ba phần lợi ích, không thể thật sự mặc kệ tất cả.
Khu vực địa mạch những ky sĩ chết đi kia đào móc không giống nhau, nhưng đều ở hai bên bờ một con sông.
Con sông kia là con sông lớn nhất trên tinh cầu này, uốn lượn mấy vạn dặm không ngừng, có vô số chỉ nhánh.
Những sinh vật khác trên tinh cầu đều gần như bị ong độc giết sạch, chỉ còn có một vài sinh vật trong nước tồn tại. Lúc trước Thiên Nguyên Vương cũng hoài nghi chủng gen trong nước quấy phá, trải qua điều tra, lại không có phát hiện gì.
Vệ phu tử dẫn mấy người đệ tử đi dọc theo bờ sông, quan sát hướng đi của núi non, sông ngòi, thỉnh thoảng lấy ra một đồ vật giống như la bàn để xác định phương hướng.
Cuối cùng lại đi mấy địa mạch mà những ky sĩ kia phụ trách đào móc, dò xét tại hiện trường, mặc dù trên đường đi Vệ phu tử không nói gì thêm, thế nhưng vẻ mặt lại càng ngày càng nghiêm trọng.
Cho đến sau khi tra xét rõ ràng mấy địa mạch một lần, Vệ phu tử mới lộ vẻ mặt nghiêm trọng, nói với Thiên Nguyên Vương: “Vương gia, chúng ta không thể đào địa mạch trong phạm vi ba trăm dặm hai bên bờ con sông này.”
“Đây là vì sao?” Thiên Nguyên Vương nghỉ hoặc mà hỏi thăm.
Vệ phu tử chỉ vào con sông lớn kia, nói: “Vương gia, mời xem nơi đó. Con sông lớn này bắt nguồn từ nơi sông băng trên cao nguyên, vốn nên nên thuận thế chảy thấp vào biển cả. Thế nhưng sau khi con sông này đi đến nửa hành trình, lại chảy vào dưới mặt đất, hình thành sông ngầm dưới lòng đất, mặc dù cuối cùng vẫn chảy vào biển cả, thế nhưng trong địa mạch, loại bố cục này có một cách gọi chuyên môn, là Xà Quy Tàng.”
“Xà Quy Tàng là loại bố cục gì? Bản vương còn chưa từng nghe nói đến.” Thiên Nguyên Vương hỏi.
Vệ phu tử cười khổ, nói: “Núi non, sông ngòi ở trên địa mạch lại được xưng là long mạch, thế nhưng long hướng về chín tầng trời, sẽ không lặn ở dưới đất. Bây giờ một nửa bộ phận của con sông lớn này lặn ở dưới đất, giống như một con rắn trốn trong mai rùa, cho nên gọi là Xà Quy Tàng.”
“Bố cục này có chỗ đặc biệt gì sao? Vì sao không thể đào địa mạch nơi này?” Thiên Nguyên Vương lại hỏi.
Vệ phu tử nói: “Vương gia đã từng gặp rắn và rùa đánh nhau chưa?” “Quả thật đã gặp không ít.” Thiên Nguyên Vương gật đầu, nói.
Vệ phu tử gật đầu tiếp tục nói: “Rắn muốn ăn rùa, thì nhất định phải cắn cổ rùa. Rùa đen bị đau, cắn ngược lại thân rắn, đồng thời rút đầu vào trong mai rùa, liền mang theo đầu rắn cùng vào trong đó. Rắn và rùa cắn nhau như thế, liều chết không nhả miệng, mãi cho đến khi cả hai con đều chết mới thôi, có thể nói là kết cục ngọc nát đã tan. Bố cục Xà Quy Tàng cũng như thế, chúng ta đào địa mạch ở hai bên bờ sông này, giống như đào thân rắn và mai rùa kia, rắn và rùa vốn ngọc nát đá tan lại có thể giải bố cục, người đào thân rắn, mai rùa lại gặp tai ương. Đây là bố cục cực hung, cực không may. Địa mạch sinh ra trong đó đều là mạch ác, đào tiếp chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, cho dù có thể được chút trứng gen, thì cái được không bù nổi cái mất.”
“Sông này có phạm vi cực lớn, địa mạch xung quanh đó lại rất nhiều, nếu không đào khu vực ba trăm dặm gần sông lớn, ít nhất sẽ tổn thất một, hai phần mười, phu tử có cách phá cục này không?” Thiên Nguyên Vương nói.
“Thế ác mạch đã thành, xin thứ cho lão hủ bất lực.” Vệ phu tử bất đắc dĩ nói.
“Đã như vậy, không đào thì không đào đi.” Thiên Nguyên Vương cũng nhìn thật thoáng, sai người quy hoạch một lần nữa, tránh đi khu vực ba trăm dặm gần con sông lớn kia.
Còn về phần bộ phận sông lớn chảy xuống dưới đất, thì do Vệ phu tử †ự suy tính hướng chảy của nó, tránh đi vùng đất sông ngầm chảy qua.
Kể từ đó, hiện tượng một ngày chết một người của đoàn Không Ky Cự Long cuối cùng cũng ngừng lại, không có ky sĩ lại vì vậy mà chết.
Vốn cho rằng chuyện cứ qua đi như vậy, thế nhưng không đến mấy ngày, con sông lớn kia nổi lên ánh hào quang mịt mờ vào lúc ban đêm, phảng phất như một con sông phát sáng.
Nhìn từ bên ngoài tinh cầu, giống như một con chân long toả ra ánh hào quang nằm trên mặt đất, thế của nó vô cùng huy hoàng.
Cho dù ai cũng nhìn ra, đây là dị tượng có địa mạch kinh thế. Thế nhưng khổ nỗi vì nơi đó là bố cục Xà Quy Tàng, căn bản không có cách nào đi đào móc.
Sau này Thiên Nguyên Vương lại lặng lẽ phái một đội ky sĩ đi đào móc
địa mạch gần con sông lớn. Kết quả, không đến mấy ngày, đội ky sĩ kia đã chết sạch, không một người sống sót.
Kể từ đó, Thiên Nguyên Vương không dám phái người đến đó đào móc địa mạch nữa, nhưng mỗi ngày nhìn một địa mạch kinh thế ở ngay bên cạnh mà không dám đi đào. Tâm tình đương nhiên không tốt gì.
Hết chương 3139.
Bạn cần đăng nhập để bình luận