Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2813. Hàn Sâm thật giả.

Vùng đất rách nát, khắp nơi tràn đầy máy móc kim loại sứt mẻ và kiến trúc bằng đá. Những máy móc kim loại sứt mẻ kia hơi giống sản phẩm sau thời đại hơi nước, mà kiến trúc lại càng cũ kỹ hơn.
Thạch đỉnh, thạch lô, thạch tháp, hơn phân nửa đều đã tan nát. Thạch lô cao hơn ba mét gấy thành hai nửa từ giữa, khắp nơi có thể nhìn thấy những kiến trúc và dụng cụ bằng đá đổ nát.
Những máy móc kim loại to lớn kia cũng rải rác đông một cái, tây một cái, có loại cảm giác chán chường nói không nên lời.
Dưới ánh hoàng hôn của trời chiều, toàn bộ vùng đất giống như đống đổ nát sau ngày tận thế vậy. Đám người Hàn Sâm vừa mới đi xuyên qua, nhìn thấy hình ảnh như vậy, đều âm thầm nhíu mày.
“Nơi này chắc chắn chính là tinh vực Đại Tịch Diệt, không sai đâu.” Mông Liệt đánh giá bốn phía rồi nói.
Hàn Sâm nhìn những kiến trúc tàn tạ ở bốn phía kia, luôn cảm thấy hơi quen mắt. Những kiểu kiến trúc này, thấy thế nào cũng giống như phong cách của thung lũng Thời Gian rải rác đồ đá bên trong Tí Hộ Sở.
“Chẳng lẽ, những đồ đá kia vốn đến từ nơi này? Nói như vậy, khối tàn bia thiên mệnh kia cũng tới từ nơi này rồi?” Hàn Sâm thầm suy đoán trong lòng.
Bởi vì lực lượng của Gehr vẫn không có tác dụng ở đây, việc tiếp tục †ìm kiếm tung tích của Hàn Sâm chỉ có thể dựa vào Bảo Anh.
Cánh hoa như dòng suối chảy vào bên trong đống đổ nát. Đám người Nhị hoàng thúc đều cẩn thận theo sát cánh hoa tiến lên, không ai dám chủ quan chút nào.
Tinh vực Đại Tịch Diệt, có thể nói là khu vực kinh khủng nhất trong toàn bộ Đại Vũ Trụ. Cho dù loại Thần Hóa mạnh mẽ như Nhị hoàng thúc, cũng không dám có chút tâm lý may mắn nào.
Đi hơn một trăm dặm đường, vẫn chỉ nhìn thấy từng đống đổ nát lớn, nhưng lại không có gặp được dị chủng. Điều này khiến tâm lý của mọi người cảm thấy tốt hơn không ít, nhưng không có ai dám thả lỏng cảnh giác.
Cánh hoa đột nhiên ngừng lại trước một tòa tháp bằng đá, không ngừng xoay quanh tháp đá.
“Là ở đây.” Bảo Anh nhìn chằm chằm tháp đá nói.
Tất cả mọi người đều mừng rỡ, nếu có thể bắt được Hàn Sâm ở đây, bọn hắn sẽ không cần xâm nhập tinh vực Đại Tịch Diệt nữa.
“Xem ra tiểu tử Hàn Sâm kia cho rằng chúng ta không dám đuổi theo vào đây, cho nên không chạy xa, chỉ trốn ở nơi này.” Bảo Cầm nói.
“Long Đa, chém tháp đá này ra.” Nhị hoàng thúc nói với một Thần Hóa đầu trâu.
Người đầu trâu kia tuân mệnh mà hành động, triệu hồi võ trang gen của hắn. Đó là một cái rìu to lớn, lóe lên xích trật tự không gì không phá nổi.
“Rống!” Người đầu trâu rít lên một tiếng, cự phủ điên cuồng chém xuống tháp đá, tháp đá cao tới mấy chục mét kia bị hắn chém thẳng từ giữa thành hai nửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận