Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2815. Đông Thánh viên.

“Ngươi đến từ Thần điện?” Nhị hoàng thúc nhìn người đàn ông trẻ tuổi như thần, dường như nghĩ đến điều gì, đồng tử hắn co rụt lại, hơi e ngại nhìn người đàn ông trẻ tuổi rồi kêu lên.
“Coi như ngươi có chút kiến thức.” Người đàn ông trẻ tuổi lạnh nhạt nói một câu, thu hồi bàn tay đặt trên đỉnh đầu Nhị hoàng thúc.
“Ngươi thật đến từ Thần điện?” Nhị hoàng thúc đứng lên, vẫn không dám tin tưởng, hỏi.
“Không cần nhiều lời, từ giờ trở đi, các ngươi nghe theo hiệu lệnh của bổn thần tử là được.” Người đàn ông trẻ tuổi nói một cách ngạo mạn.
Nhưng lúc này Nhị hoàng thúc lại không dám phản bác hắn nữa, mà còn hành lễ hỏi: “Xin hỏi ta nên xưng hô thần tử điện hạ thế nào?”
“Yêu Liên.” Người đàn ông trẻ tuổi đáp rất ngạo nghễ.
“Không biết thần tử điện hạ có dặn dò gì? Nếu chúng ta có thể dốc một phần sức lực vì thần tử điện hạ, thì đó là vinh hạnh của chúng ta.” Trong ngôn từ của Nhị hoàng thúc lại có chút cảm giác khúm núm.
“Thần điện? Chẳng lẽ là Thần điện Gen? Chân thân của những sinh vật trong Thần điện Gen có thể ra ngoài sao?” Hàn Sâm nghĩ lại: “Chắc hẳn là có thể ra ngoài. Nếu không Đằng Thiên La đã không bị thương nặng trong Hoa Viên Không Trung.”
“Nghe lời cho tốt. Ta chỉ muốn các ngươi tận tâm tận lực làm việc cho †a, sau khi chuyện thành công đương nhiên sẽ không thiếu chỗ tốt cho các ngươi.” Dường như Yêu Liên có chỗ dùng đến bọn họ, ra tay rất có chừng mực. Hắn chỉ hơi phất tay, thần quang lướt trên thân mọi người, miệng vết thương của bọn họ lập tức khôi phục với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, không bao lâu đã hoàn hảo như lúc ban đầu.
“Không biết thần tử điện hạ có chuyện gì cần chúng ta đi làm?” Nhị hoàng thúc cung kính mà hỏi.
“Ngươi đi theo ta là được.” Yêu Liên cũng không nhiều lời, chỉ để đám người đi theo hắn cùng tiến vào bên trong tinh vực Đại Tịch Diệt.
Đám người Nhị hoàng thúc âm thầm kêu khổ trong lòng. Có lẽ Yêu Liên có thể lui tới tự nhiên trong tinh vực Đại Tịch Diệt, nhưng bọn họ lại không có loại bản lĩnh này, nếu tiếp tục đi sâu vào trong, có thể giữ được mạng sống hay không thực sự khó mà đoán trước được.
“Tứ Hoàng thúc, Thần tử kia là đến từ Thần điện Gen sao?” Khi Hàn Sâm và Mông Liệt đi ở sau cùng đội ngũ, Hàn Sâm nhỏ giọng hỏi Mông Liệt.
Mông Liệt khẽ gật đầu: “Đừng nói nhiều, đi theo là được, ngươi và Bảo Anh không nên cách ta quá xa.”
Hàn Sâm gật đầu, đã thấy Yêu Liên đi ở hàng đầu quay đầu nhìn hắn, biết Yêu Liên nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, nhưng hắn cũng không thèm để ý.
Yêu Liên chỉ nhìn Hàn Sâm một lần, nhưng cũng không để ý, tiếp tục tiến lên trên vùng đất đổ nát. Nhưng dường như hắn cũng có điều kiêng ky, lúc đi đường, rõ ràng đã đi đường vòng.
“Kỳ quái, những kẻ tự xưng là thần kia, chắc hẳn sẽ không bị thương mới đúng, cũng không thể ra tay với sinh vật bên trong đại vũ trụ. Yêu Liên và Đằng Thiên La lại không giống lắm, rốt cuộc vì sao lại có chênh lệch như vậy đây? Hay là bọn họ không phải cùng một loại thần?” Hàn Sâm âm thầm suy tư trong lòng.
Dường như Yêu Liên xe nhẹ đường quen với nơi này, một đường đi đến hết sức an toàn, không gặp gỡ dị chủng của tinh vực Đại Tịch Diệt, nhanh chóng đi đến trước một tòa thành cổ được chôn một nửa dưới đất.
Tòa thành cổ kia không chỉ rách nát, mà hơn nửa toà thành cũng bị chôn dưới mặt đất. Phần cửa thành chỉ còn nhìn thấy một hình trăng lưỡi liềm như cổng tò vò, phần còn lại đều bị chôn ở phía dưới.
Chữ khắc trên cửa thành vẫn còn, chỉ thấy trên đó viết ba chữ “Đông Thánh Viên”.
Đám người Nhị hoàng thúc cũng nhìn thấy ba chữ Đông Thánh Viên phía trên. Nhị hoàng thúc lập tức kinh ngạc, nói: “Nơi này chắc hẳn là Đông Thánh Viên, chỗ ở của Thánh Kỳ Lân, một trong bốn Thánh thú của Thánh Vực?”
“Ngươi biết không ít, còn biết cả Đông Thánh Kỳ Lân.” Yêu Liên nhìn Nhị hoàng thúc.
“Ta chỉ nghe nói mà thôi.” Nhị hoàng thúc vội vàng nói.
Yêu Liên quay đầu nhìn về phía ba chữ Đông Thánh Viên, âm thanh hơi kỳ quái nói: “Không sai, nơi này chính là chỗ ở của Thánh Kỳ Lân, một trong bốn Thánh thú của Thánh Vực. Bốn đại Thánh thú của Thánh Vực đều là Chân Thần trời sinh. Khác với những sinh vật cấp thấp như các ngươi, bọn chúng là sinh vật cao quý trời sinh, nhưng chẳng biết †ại sao, loại sinh vật cao quý kia, lại bị một người chỉ là Chủ Thánh Vực sử dụng, thật khiến người ta khó hiểu. Lần này ta tới tinh vực Đại Tịch Diệt, chính vì muốn tìm được một chút manh mối từ chỗ ở cũ của bốn Thánh thú.”
Ngừng một chút, Yêu Liên lại chỉ vào Đông Thánh Viên rồi nói: “Trước mắt, ta chỉ tìm được cái xác tàn của chốn cũ Đông Thánh Viên, nhưng hơn một nửa nơi này đã bị chôn ở dưới đất, cần phải đào nó ra. Việc này giao cho các ngươi phụ trách, cần phải đào ra toàn bộ Đông Thánh Viên trong vòng một tháng.”
Đám người thế mới biết, Yêu Liên dẫn bọn họ tới đây, lại vì để bọn họ làm khuân vác.
Mặc dù biết chỗ ở của Thánh Kỳ Lân chưa chắc đã vô cùng hung hiểm, đào bới lung tung chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, thế nhưng có Yêu Liên ở bên cạnh, bọn họ lại không dám không đào.
Dựa theo sự chỉ huy của Yêu Liên, đám người bắt đầu đào từ cổng chính của Đông Thánh Viên, lúc đầu bùn đất và núi đá của tinh vực Đại Tịch Diệt đều khá đặc biệt, cứng rắn hơn nhiều núi đá của tinh vực bình thường. Bùn đất bên Đông Thánh Viên này càng giống như tinh thể, như ngọc, lực lượng cấp Thần Hóa đánh vào cũng khó có thể đào ra bùn đất, cát đá trên diện tích lớn.
“Nếu luyện những bùn cát này thành dị bảo, chẳng phải là có thể so với Thần Hóa dị bảo?” Hàn Sâm nhỏ giọng thầm thì.
Ở một bên, Bảo Anh nói: “Đó là chuyện không thể nào, bởi vì nguyên nhân không biết, tinh vực Đại Tịch Diệt bị lực lượng kinh khủng ăn mòn, khiến vật chất nơi này phát sinh dị biến, căn bản không thể dùng để luyện chế dị bảo. Khi dùng thiết bị công nghệ cao phân tích vật chất nơi này, người ta phát hiện vật chất nơi này có được đặc tính hơi giống tro hạt nhân, đều có tính phóng xạ cực mạnh. Nếu sinh vật bình thường ở lại đây trong thời gian dài, sẽ bị vật chất mang tính phóng xạ ảnh hưởng, thân thể sinh ra một chút thay đổi.”
Bảo Cầm nói: “Cấp Thần Hóa chúng ta còn có thể miễn cưỡng chống cự sự ăn mòn của loại vật chất mang tính phóng xạ này, nhưng cũng không thể ở lại lâu dài. Nếu không sẽ lại trở nên giống như những dị chủng kia, bị áp chế, hủy diệt lý trí, biến thành quái vật chỉ biết giết chóc.”
“Lại nói, Thánh Anh, chắc hẳn ngươi cũng là Thần Hóa trời sinh? Sao lực lượng của ngươi lại yếu như vậy?” Bảo Cầm nhìn Hàn Sâm, hỏi.
“Bộ tộc của ta vốn không am hiểu sức lực.” Hàn Sâm nói quanh co cho qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận