Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2716. Lời mời của Gru

“Tiếc là bây giờ không thể quay về Tí Hộ Sở, không thì bắt một dị sinh vật về nuôi thử xem, tự khắc sẽ biết nó có giống với tinh thể đen trước kia hay không.” Hàn Sâm nghĩ trong lòng.
Đột nhiên, ánh mắt Hàn Sâm sáng lên: “Ở đây không có dị sinh vật, chỉ có dị chủng, bắt một con về thử xem, nói không chừng sẽ có chút hiệu quả”
Nói làm là làm, Hàn Sâm không cần đi nơi khác, bắt một con Tinh Giáp Trùng cấp Vương trên Tinh Thần Thụ là được.
Nhưng ai ngờ được lúc Hàn Sâm chạy đến Tinh Thần Thụ, tìm ở bên trong một lúc lâu cũng không tìm được con Tinh Giáp Trùng nào.
“Xem ra đám Tinh Giáp Trùng vẫn chưa đến, tạm thời không tìm được Tinh Giáp Trùng.” Hàn Sâm đang do dự xem nên đi bắt dị chủng ở đâu, bỗng thấy có người đi về phía Tinh Thần Thụ.
Nhìn kĩ lại, người đang đi đến là Gru của tộc Hoàng Cực.
“Cấm địa Tinh Thần Thụ, không có chỉ thị viết tay của tộc trưởng thì không được tự ý vào.” Hàn Sâm chặn Gru lại rồi nói.
Sự thật thì Hàn Sâm cũng không cần ngăn hắn lại. Bên ngoài Tinh Thần Thụ đã bố trí kết giới, nếu có sinh vật tự tiện xông vào sẽ tự động phát ra tiếng cảnh cáo.
Gru lại nói: “Ta đến hồ Ám Giới tìm ngươi nhưng không thấy ngươi, đoán chắc ngươi đang ở đây, không ngờ ta lại đoán đúng.”
“Ngươi tìm ta có chuyện gì?” Hàn Sâm sững sờ.
Hắn và tộc Hoàng Cực có mối thù sâu sắc, Gru của tộc Hoàng Cực lại †ìm đến hắn, thật khiến Hàn Sâm có chút nghỉ ngờ.
Gru cười nói: “Ngươi đừng hiểu lầm, ta vốn không có ý xấu. Tuy tộc Hoàng Cực có chút ân oán với ngươi nhưng không phải cả tộc Hoàng Cực đều cho rằng chuyện này là không thể hòa giải.”
Hàn Sâm hiểu đại khái ý của Gru. Trong tộc Hoàng Cực cũng có rất nhiều phe phái, phe mạnh nhất bây giờ đương nhiên là dòng họ Bạch do Bạch Hoàng đứng đầu, còn có dòng họ Bảo mà Hàn Sâm khá quen thuộc, đó là truyền nhân của Bảo Hoàng. Tuy bây giờ dòng họ Bảo không có ai lên làm hoàng đế nhưng thế lực của họ Bảo trong tộc Hoàng Cực cũng không nhỏ, những phe phái khác lại càng phức tạp, rắc rối hơn, không phải là chuyện một người ngoài cuộc như Hàn Sâm có thể hiểu được.
Hàn Sâm không biết Gru thuộc phe nào nhưng nghe qua thì có vẻ phe phái của Gru không muốn gây khó dễ cho Hàn Sâm, hoặc không có xung đột lợi ích với Hàn Sâm.
“Các hạ có điều gì chỉ bảo?” Hàn Sâm suýt thì giết Gru trong Tằm Chi Chiến. Hắn không nghĩ Gru lại hào phóng như vậy, tìm hắn uống rượu nói chuyện mà không tính toán hïềm khích trước kia.
Gru nhìn Hàn Sâm nghiêm túc nói: “Ta đã phát hiện ra một sinh vật Thần Hóa Nguyên Cơ đi lẻ nhưng ta không chắc mình có thể giết được nó, hy vọng có thể mời ngươi đi cùng ta.”
“Như vậy không ổn lắm nhỉ…” Hàn Sâm lưỡng lự nói.
Trước tiên không nói đến việc hắn và Gru không có giao tình gì hết, hơn nữa còn từng là đối thủ. Cho dù có là bạn bè, hai người cùng giết một sinh vật Thần Hóa, đến khi đó chiến lợi phẩm cũng không dễ phân chia.
Gru nhìn ra được sự lo lắng của Hàn Sâm, lại nói tiếp: “Bất kể ngươi có †in hay không, ta không có chút ác ý nào với Hàn huynh cả, thậm chí còn rất kính nể ngươi, cho nên mới muốn mời ngươi cùng đi săn giết dị chủng. Trừ vấn đề bản thân không thể hành sự một mình ra, ta cũng muốn xem thêm đao pháp của ngươi để học hỏi thêm đôi điều. Còn vấn đề phân chia chiến lợi phẩm thì ngươi không cần phải lo. Bất kể lấy được thứ gì, ta và ngươi đều chia 5-5, thế nào?”
Hàn Sâm nhìn Gru trầm ngâm không nói, vẫn còn do dự chưa quyết định.
Người như Gru không phải là không có nhưng Hàn Sâm không dám đảm bảo Gru thật sự không thù hẳn hắn, cũng không dám chắc đây có phải là một cái bẫy hay không, nên nghĩ lại hắn vẫn từ chối Gru: “Xin lỗi, ta thật sự còn chuyện khác cần làm, không thể đi săn giết dị chủng cùng ngươi được.”
Gru rõ ràng rất thất vọng nhưng hắn cũng hiểu được nỗi băn khoăn của Hàn Sâm, đành phải gật đầu nói: “Vậy không ép ngươi nữa. Nếu một lúc nào đó ngươi muốn đi săn giết dị chủng thì đừng ngại tới tìm ta”
Sau khi nhìn Gru rời đi, Hàn Sâm lấy ra một tấm bản đồ giản lược của Thiên Ngoại Thiên ra xem.
Sở dĩ nói là bản đồ giản lược vì nó chỉ là một phần rất nhỏ của Thiên Ngoại Thiên, bao gồm vùng lân cận xung quanh nơi cư trú của tộc Thái Thượng, Tinh Thần Thụ, hồ Ám Giới, và những nơi khác mà Hàn Sâm đã quen thuộc.
Bên trên có một vài kí hiệu, nói rằng ở đó có thể xuất hiện dị chủng khủng bố.
Hàn Sâm nhìn một lát, tìm được một nơi gọi là “Vọng Nguyệt Xuyên” gần Tinh Thần Thụ, chuẩn bị tới đó để bắt một con dị chủng cấp Vương về, dùng làm thí nghiệm với miếng tinh thể đen.
Đương nhiên Hàn Sâm sẽ không tự mạo hiểm đi ăn thử miếng tinh thể đen đó.
Có rất nhiều dị chủng khủng bố ở Thiên Ngoại Thiên, song ở gần nơi cư trú của tộc Thái Thượng rất ít khi xuất hiện dị chủng Thần Hóa.
Vọng Nguyệt Xuyên là một nơi như vậy. Tuy ở đó không có dị chủng Thần Hóa nhưng lại có không ít dị chủng cấp Vương, vừa vặn phù hợp với yêu cầu dị chủng làm thí nghiệm của Hàn Sâm.
Bay thẳng đến Vọng Nguyệt Xuyên, chỉ thấy nơi đó đồi núi mênh mông trùng điệp, núi nhỏ không cao nhưng thế núi lại xếp chồng lên nhau rất quái dị.
Hàn Sâm vừa mới tới Vọng Nguyệt Xuyên đã nhìn thấy một con dị chủng tê giác toàn thân trắng muốt như tuyết, đứng trên vách đá cheo leo nhìn xuống dưới, không biết đang nhìn cái gì.
Hàn Sâm nhìn sang theo ánh mắt của nó, chỉ thấy dưới núi mây mù quẩn quanh, căn bản không nhìn thấy được bên dưới có gì.
Lúc Hàn Sâm đang hoài nghỉ, chỉ thấy biển mây sôi trào lên, chẳng bao lâu đã nhìn thấy một con dị chủng như rắn lại như giao long chui ra từ trong mây mù.
Dị chủng ấy thân như cự xà, đỉnh đầu mọc ra một chiếc sừng, thân dưới không có vuốt nhưng lại có hai cánh, trông cực kỳ quái dị. Sau khi bay ra khỏi đám mây mù, nó lập tức liền kêu ré lên nhằm về phía con tê giác trên vách núi.
Một tê giác một rắn bắt đầu đại chiến trên vách núi. Hàn Sâm thấy cấp bậc của chúng không cao, chắc cũng chỉ là cấp Vương nhị, tam trọng, vốn nghĩ rằng trận chiến này không có gì đáng xem, hắn chỉ muốn đợi chúng lưỡng bại câu thương rồi mang một con về làm thí nghiệm.
Nhưng sau khi xem một lúc, Hàn Sâm lại thấy hơi kinh ngạc.
Con tê giác kia da dày thịt béo, lại có năng lực ngọc thạch hóa, cơ thể vô cùng cứng rắn, cái này cũng chẳng là gì nhưng lĩnh vực sức mạnh của con quái xà kia lại khiến Hàn Sâm rất ngạc nhiên.
Quái xà cũng như tê giác, toàn thân trắng tuyết, song lại không phải là hệ Ngọc Thạch, trên người nó tản ra ánh sáng lóng lánh mông lung, †ạo thành kết giới lóng láng trên phạm vi rộng.
Bên trong kết giới này, tuy quái xà không phải đối thủ của tê giác, bị tê giác liên tục tổn thương nhưng chịu ảnh hưởng của sức mạnh từ lĩnh vực, những vết thương trên cơ thể nó đang lành lại với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.
“Có cả lĩnh vực mang sức mạnh chữa trị luôn à?” Hàn Sâm hơi bất ngờ, loại lĩnh vực này cũng không thường gặp.
“Hàn Sâm, sao ngươi cũng tới đây thế?” Hàn Sâm đang xem tê giác và rắn đấu nhau thì chợt thấy có người bay về phía này. Người đó chào hắn từ đằng xa, chính là Gru mà hắn mới gặp trước đó.
“Ta tới đây có chút việc, sao các hạ cũng đến đây thế?” Hàn Sâm hỏi ngược lại.
“Dị chủng Thần Hóa mà ta nói đang ở gần đây. Vì ngươi có việc rồi nên †a định đến đây xem thử, không ngờ lại trùng hợp như vậy, gặp ngươi ở đây.” Gru cười nói.
Hết chương 2716.
Bạn cần đăng nhập để bình luận