Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2326. Bạch Vi tới cửa

“Chuyện gì mà loạn lên như thế, chẳng phải ta đã nói rồi sao? Không có lệnh của ta không được đến quấy rầy ta.” Hàn Sâm đứng trong nhà nói vọng ra.
“Hoàng tử điện hạ, không ổn rồi, công chúa Bạch Vi đã tìm tới cửa…” Ly Ly vội đáp.
Hàn Sâm đã dự đoán chuyện này từ lâu, nghe vậy bèn đẩy cửa đi ra.
Bạch Vi đứng lơ lửng trên mặt biển, sắc mặt cực kì khó coi. Trong Đế Viên, nàng nghe đồn chuyện Hàn Sâm bị Bạch Dịch đồng hóa bằng Vạn Bản Quy Nguyên, lập tức vội vàng trở về, sau đó phát hiện đến cả Bảo Nhi và Huyết Kỳ Lân cũng bị lấy đi, bấy giờ nàng mới cắn răng chạy tới tinh cầu Thủy Vực.
Chỉ một chốc sau đã thấy mặt nước bắt đầu có động tĩnh, Hàn Sâm dẫn theo Ly Ly rẽ nước trồi lên, đứng trên mặt biển.
Bạch Vi thấy Hàn Sâm đứng trước mặt, vẻ mặt phức tạp, nói: “Thập Lục ca, ngươi giết ky sĩ của ta thì thôi, còn tới tinh cầu Phong Vực nhà †a cướp đồ. Mau trả lại Bảo Nhi và Huyết Kỳ Lân, nếu không ta sẽ xin phụ hoàng làm chủ cho ta.”
Hàn Sâm khẽ bật cười, trêu Bạch Vi: “Em gái ngoan của ta ơi, e rằng ngươi nhầm rồi. Ta đường đường là Thập Lục hoàng tử, sao lại tới tinh vực Phong Vực cướp đồ, bản hoàng tử chỉ lấy những thứ thuộc về ta thôi.”
“Từ khi nào tinh cầu Phong Vực của ta trở thành của ngươi?” Bạch Vị cả giận mắng.
Hàn Sâm khẽ cười: “Ta đồng hóa Hàn Sâm, cơ thể hắn, trí nhớ của hắn thuộc về ta cả rồi. Cũng có thể nói ta chính là hắn, hắn chính là ta, đồ của hắn đương nhiên là đồ của ta, đồ của ta thì ta mang về là đúng còn gì? Sai ở đâu nào?”
“Ngươi… Lẻo mép… Mau trả lại Huyết Kỳ Lân và Bảo Nhi. Bằng không †a sẽ mời phụ hoàng làm chủ cho ta.” Bạch Vi bực bội.
“Tùy ngươi, ta không có thời gian để dây dưa với ngươi.” Dứt lời, Hàn Sâm toan bỏ về thành Hải Đế.
“Đứng lại! Ngươi thích thì giữ lại Huyết Kỳ Lân, còn đứa bé kia, trả nó lại cho ta. Chuyện này quyết thế đi.” Bạch Vi cắn răng nói.
“Ha ha, bé gái xinh xắn như vậy, sao ta có thể bỏ qua mà trả ngươi?” Hàn Sâm nheo mắt cười.
“Ngươi… Khốn nạn… Bạch Vi nổi giận, đánh một quyền về phía Hàn Sâm.
Nàng biết chút chút về tính cách của Bạch Dịch. Hàn Sâm đã bị đồng hóa, nàng có làm gì cũng phí công. Nhưng nàng thực sự không đành lòng để Bảo Nhi rơi vào tay một kẻ như Bạch Dịch, nên mới mò đến đây đòi người.
Sắc mặt Hàn Sâm lạnh lẽo, khuếch tán Lĩnh Vực hệ Thủy, trong chớp mắt đã giam Bạch Vi vào trong, điều này khiến hạn chế rất nhiều hành động của Bạch Vi, sau đó đánh văng Bạch Vị ra ngoài.
“Bạch Vi, nơi này không phải chỗ để ngươi giương oai, nếu lại đến đây cố tình gây sự, đừng trách vi huynh không khách khí với ngươi.” Hàn Sâm nhìn Bạch Vi vừa bị đánh văng, hừ lạnh.
Bạch Vi treo người trên không trung, lau vết máu tươi nơi khóe miệng, cắn răng hỏi: “Ngươi muốn thế nào mới trả con bé cho ta?”
“Ngươi muốn con bé kia đến vậy, chẳng lẽ nó là do ngươi và Hàn Sâm sinh ra? Ta không nhớ trong ký ức của Hàn Sâm có chuyện này mà nhỉ?” Hàn Sâm tỏ vẻ dâm tà, nhìn Bạch Vi.
“Nó chỉ là một bé gái bình thường, không có tác dụng gì với ngươi, rốt cuộc ngươi muốn gì mới chịu trả nó cho ta?” Vẻ mặt Bạch Vi lạnh như băng.
“Bé gái xinh xắn đáng yêu như vậy, rất đáng quý mà. Được rồi, ai bảo ngươi là em gái ta chứ, nếu ngươi muốn đến thế thì anh trai sẽ nhịn đau, từ bỏ những thứ mình yêu thích. Chỉ cần ngươi đưa Thiên Tâm Tỏa cho ta, ta sẽ tặng cô bé đáng yêu ấy cho ngươi.” Hàn Sâm cười nói.
“Ngươi… Bạch Vi lập tức biến sắc.
Xung quanh Bạch Vi không có quá nhiều tài nguyên tốt, đương nhiên cũng không có dị bảo tốt. Nhưng đúng là ban đầu Bạch Hoàng từng ban cho mẹ nàng một chiếc Thiên Tâm Tỏa, sau đó nó được truyền tới †ay Bạch Vi. Đó là món vũ khí Thần Hóa duy nhất của nàng, là đồ bảo mệnh cho nàng. Chuyện này không phải bí mật gì to tát trong tộc Hoàng Cực, Hàn Sâm cũng biết sơ sơ.
Rõ ràng là vì Hàn Sâm không thể giao Bảo Nhi nên mới ra điều kiện như vậy.
“Ta đổi một món vũ khí cấp Vương lấy con bé ấy, nó chỉ là một bé gái bình thường, ngươi giữ nó lại cũng vô dụng.” Nét mặt âm u, Bạch Vi nói.
“Ta nói rồi, ta chỉ muốn Thiên Tâm Tỏa. Nếu như ngươi muốn con gái đáng yêu của ta thì mang Thiên Tâm Tỏa tới đây. Bằng không thì đừng chuyện trò nữa, ngươi tự mình suy nghĩ đi.” Hàn Sâm vừa nói vừa xoay người định quay về đáy biển.
“Thiên Tâm Tỏa đã dung hợp với cơ thể ta, đừng nhắc đến chuyện ta không có cách nào giao nó cho ngươi, cho dù có thể đưa cho ngươi thì ngươi cũng không dùng được. Bây giờ trừ ta ra không có ai khởi động được Thiên Tâm Tỏa.” Bạch Vi gọi Hàn Sâm, cắn răng nói: “Đưa đứa bé cho ta, tài nguyên trong một năm này của tinh cầu Phong Vực sẽ thuộc về ngươi tất.”
Nghe vậy, Hàn Sâm giật mình. Tuy tinh cầu Phong Vực khá cằn cỗi nhưng tài nguyên một năm của cả tinh cầu cũng không hề ít, ấy thế mà Bạch Vi chịu mang ra đổi lấy Bảo Nhi. Chẳng biết là nàng đã nhận ra điểm đặc biệt của Bảo Nhi hay đang tính toán gì với nó.
Nếu chỉ là vì không muốn Bảo Nhi rơi vào tay một kẻ cặn bã như Bạch Dịch thì Bạch Vi cố đến mức làm điều này cũng tương đối tốt rồi.
“Thế mà ngươi lại chịu đổi nhiều tài nguyên như vậy để lấy một cô bé, xem ra con bé này không bình thường nhỉ. Hay là ta quan tâm nó nhiều hơn, có lẽ không chừng nó lại có giá thêm nữa. Đợi ta làm rõ ra rồi bàn giá cả sau cũng chưa muộn.” Hàn Sâm vừa nói vừa quay ngược về đáy biển.
“Khốn kiếp!” Bạch Vi điên tiết đánh xuống mặt biển, nhưng vô dụng.
“Tên khốn kia!” Gần như trong cùng một lúc, hoàng tử phi thuộc tộc Hải Yêu cũng đanh mặt mắng, rõ ràng nàng cũng không ưa hành vi của Bạch Dịch.
Nếu không phải nàng cần danh phận hoàng tử phi, nếu nàng không cần tộc Hoàng Cực che chở thì nàng sao có thể cưới một tên cặn bã như vậy, dù chỉ là trên danh nghĩa nhưng đã đủ làm nàng cảm thấy buồn nôn, muốn tự tay xẻo thịt hắn từ lâu.
“Thánh Nữ đại nhân, lấy đại cục làm trọng. Vả lại Thập Lục hoàng tử còn là huyết mạch của Thánh Nữ đời trước, chúng ta còn phải lấy thánh khí từ hắn.” Một cụ già thuộc tộc Hải Yêu khuyên nhủ.
“Cũng tại vì huyết mạch của ta không thuần khiết, không thể mở thánh khí một mình, nếu không đã chẳng phải hợp tác với một kẻ rác rưởi như hắn.” Hoàng tử phi oán hận nói.
Cụ già Hải Yêu khẽ than thở: “Chuyện này không còn cách nào khác. Tộc Hải Yêu ta bị diệt, tộc nhân còn sống sót không dễ gì kế thừa tộc, chỉ đành kết hợp cùng chủng tộc khác. Ngươi và Thập Lục hoàng tử cùng được di truyền, song cũng không tinh khiết, cả hai đều rất khó mở ra thánh khí một mình, cùng nhau hợp tác thì còn một chút cơ hội. Vì tộc Hải Yêu ta, xin thánh nữ đại nhân nhẫn nại một chút.”
Hoàng tử phi không lên tiếng, nhìn thoáng qua phía hoa viên, xoay người xuống lầu đi về hướng hoa viên.
Hàn Sâm mới trở lại hoa viên, chưa đi vào tòa nhà nhỏ, bỗng thấy hoàng tử phi tiến đến.
“Ngươi tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ là cô quạnh không nhịn nổi, muốn bản hoàng tử theo ái phi ngươi?” Hàn Sâm nheo mắt nói, hắn chỉ đang bắt chước tính tình của Bạch Dịch.
“Giao con bé kia cho ta.” Hoàng tử phi mặt không đổi sắc, đáp.
Hết chương 2326.
Bạn cần đăng nhập để bình luận