Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2489. Săn bắn Vân Thú.

Hàn Sâm thầm giật mình, lùi về sau hai bước, nhìn kỹ vị trí chính giữa của cụm phong lan kia, thì chỉ thấy một ngọn lửa màu trắng dâng lên trong bụi phong lan, giống như là một chiếc đèn lồng nhỏ.
Hàn Sâm nhìn kỹ, mới phát hiện ra đó không phải ngọn lửa mà là một vầng sáng.
lù giữa vầng sáng kia là một con côn trùng màu đen, trông hơi giống con dế mèn, kích thước cũng rất giống, toàn thân nó có màu đen như mực, hai sợi râu đung đưa qua lại, từ từ cắn một phiến lá phong lan để leo lên.
Nó bò ngọn phong lan, ép cho lá phong lan bị rủ xuống dưới, sau đó Hàn Sâm thấy nó há to miệng ra, lộ ra hàm răng sắc nhọn cắn một phát vào lá phong lan.
Két két! Két két!
Chỉ trong thời gian ngắn, phiến lá phong lan đã bị con dế mèn đen cắn tới gần nửa đoạn, nó ăn đến mức bụng căng tròn.
Sau khi ăn no, con dế mèn đen lại nằm úp sấp trên lá cây để bò về, có lẽ nguyên nhân là bởi vì ăn no rồi, vậy mà trên người nó tỏa ra từng tia từng sợi bạch khí, sau đó bạch khí ngưng tụ thành cụm mây màu trắng sữa. Khi đám mây dày đặc tới một mức độ nhất định thì bay lên từ trên lưng của nó, biến thành bọt mây màu trắng ngà, giống hệt với cái mà Hàn Sâm nhìn thấy lúc trước.
Hàn Sâm thế mới biết, thì ra bọt mây bên trong hoa phong lan không phải là do phong lan tiết ra mà là do con dế mèn đen này tiết ra.
Con dế mèn đen nhanh chóng chui vào bộ rễ của phong lan, thoáng chốc đã tiến vào trong bụi phong lan, không thấy tăm hơi.
Hàn Sâm vươn tay ra nắm một cái, lập tức bắt được con dế vào lòng bàn tay. Con dế mèn đen liều mạng giấy dụa trong lòng bàn tay hắn. Sức lực của nó cũng không phải là nhỏ, thế nhưng còn kém cấp Vương nhiều lắm, không thể giấy dụa ra khỏi tay Hàn Sâm.
Dường như dế mèn đen biết mình không trốn thoát được, toàn thân đều tỏa ra hương sữa trắng ngà, mau chóng bao bọc thân thể của nó †rong mây màu trắng sữa.
Hàn Sâm nắm lấy mây màu kia như nắm lấy một cái bánh bao trắng lớn vậy.
May mà, nếu bóp chậm rãi loại mây màu trắng sữa này thì có thể trực tiếp bóp vào trong. Con dế mèn kia cũng không thể trốn ra khỏi lòng bàn tay Hàn Sâm.
“Đại khái lực lượng chỉ ở cấp Hầu Tước mà thôi, nhưng mây màu mà nó tiết ra rất thần kỳ, thậm chí đến cả sức mạnh của ta cũng không phá nổi.” Hàn Sâm do dự một chút, trực tiếp đưa con dế mèn vào trong tháp Thiên Mệnh.
Sau đó, hắn mới đi tới bên cạnh cây phong lan, ấn tay lên phong lan, cảm nhận được sức sống bên trong phong lan.
Bên trong cây phong lan có sức sống mãnh liệt. Tuy nhiên Hàn Sâm không phải con dế mèn đen kia, không dám ăn bậy. Hắn kiểm tra bụi phong lan, cũng không phát hiện vật gì khác thường, sau khi do dự một chút cũng thu cây phong lan vào tháp Thiên Mệnh.
Đi ra từ trong mây màu, Hàn Sâm suy nghĩ một chút, thu đám mây màu mười mấy thước vào tháp Thiên Mệnh, lúc này mới tiếp tục bay khỏi khu vực này, tìm kiếm bọn Bảo Nhi.
Thế nhưng Hàn Sâm mới đi ra không bao xa thì thấy một đám Vân Thú bay tới.
Đó là một đám Vân Thú tiên hạc, số lượng ít nhất cũng có đến hàng ngàn con. Số nhiều trong đó đều là cấp Hầu Tước, có một vài con cấp Công Tước. Con dẫn đầu trong đó là một Thú Vương, lại có được lĩnh vực cấp Vương.
Hàn Sâm không những không sợ hãi mà còn lấy làm mừng. Hắn rút đao ra rồi vọt tới, Vân Thú cũng là dị chủng, có thể giết dị chủng cấp Vương, vừa hay bổ sung một cái gen cấp Vương cho hắn.
Bốn loại lĩnh vực, mỗi một lần thắng cấp đều cần có một trăm điểm gen cấp Vương, tính ra cũng không phải là một con số nhỏ, có thể tích lũy được một điểm cũng là rất tốt.
Những Vân Thú kia không phải là đối thủ của Hàn Sâm, Hàn Sâm lách mình qua, dùng một đao trực tiếp chém đầu của Vân Thú cấp Vương xuống.
“Giết chết dị chủng cấp Vương Vân Trung Hạc Vương, phát hiện ra gen dị chủng.”
Hàn Sâm tiện tay đào gen dị chủng từ trong thân thể của Vân Trung Hạc, vốn cho là Vân Trung Hạc Vương đã chết. Những con Vân Trung Hạc kia chắc hẳn sẽ bay đi tán loạn. Thế nhưng ai biết được bọn chúng lại vẫn không sợ chết vọt lên như cũ, dường như muốn liều chết báo thù cho Vân Trung Hạc Vương.
Hàn Sâm thực sự không muốn giết những Vân Thú cấp thấp vô dụng này, cứng rắn phá vỡ không gian bay đi. Những con Vân Trung Hạc cấp thấp kia không theo kịp tốc độ của hắn, đã nhanh chóng bị Hàn Sâm bỏ xa.
Nhưng mới bay ra ngoài không bao xa, hắn lại thấy được một đám Vân Thú tựa như hổ, trong đó lại có mấy con cấp Vương.
“Ha ha, cuối cùng vận may của ta đã đến rồi.” Hàn Sâm hứng khởi trong lòng, cầm Quỷ Nha Đao xông tới.
Hàn Sâm giết vào trong bầy hổ như bươm bướm bay xuyên qua bụi hoa, múa thanh Quỷ Nha Đao như răng nanh ác quỷ, chém đầu từng con Vân Hổ kia ở dưới đao.
Trước mặt Hàn Sâm, dị chủng cấp Vương lĩnh vực nhị, tam trọng chẳng qua chỉ chuyện một đao.
“Giết chết dị chủng cấp Vương Phong Vân Hổ, thu hoạch được Thú Hồn Phong Vân Hổ, phát hiện gen dị chủng.”
Giết chết được năm con Phong Vân Hổ cấp Vương, còn có một Thú Hồn Phong Vân Hổ, Hàn Sâm chỉ cảm thấy rất vui.
Mặc dù Vân Thú của tinh vực Thiên Hà không ít, nhưng không phải cứ thích là có thể gặp được Thú Hồn cấp Vương. Chỉ mất một lúc đã giết mấy con Vân Thú cấp Vương như thế này thật sự là may mắn.
Đám Phong Vân Hổ kia vẫn không sợ chết lao vào Hàn Sâm như cũ. Hàn Sâm cũng không để ý đến chúng nó, phá tan không gian tiếp tục bay về phía trước.
Hàn Sâm bay một lúc, thế mà lại gặp được một đám Vân Thú, nhưng lần này không có cấp Vương. Thú Vương cũng chỉ là một con cấp Công Tước mà thôi.
Hàn Sâm vốn nghĩ rằng chỉ một chiêu là có thể dọa lùi bọn chúng, thế nhưng ai biết những con Vân Thú kia căn bản không bị dọa sợ. Thấy Hàn Sâm đã xử lý mười mấy con Vân Thú chỉ bằng một chiêu, bọn chúng lại còn kẻ trước ngã xuống, kẻ sau xông lại.
Sau khi thoát khỏi bọn chúng, Hàn Sâm tiếp tục bay về phía trước. Thế nhưng thời gian dần qua, hắn phát hiện không đúng lắm. Vân Thú xung quanh hình như hơi nhiều, hắn chạy đến đâu thì đều có thể bắt gặp được Vân Thú ở đó.
Hơn nữa, những con Vân Thú kia đều khá hung ác, từng bầy căn bản không sợ sống chết mà giống như gặp kẻ thù không đội trời chung, điên cuồng tấn công, giết thế nào cũng không đẩy lùi được.
“Mảnh biển mây này có gì đó thật kỳ quái!” Hàn Sâm khẽ nhíu mày, do dự một chút rồi thay đổi hướng bay của mình, muốn thử một chút xem có gặp Vân Thú tiếp hay không.
Kết quả là hắn lại nhanh chóng gặp được đám Vân Thú lớn.
Mấy lần Hàn Sâm liên tục thay đổi phương hướng mà còn có thể gặp được đám Vân Thú lớn. Từng con Vân Thú đều như giết đến đỏ cả mắt, nhìn thấy hắn liền nhào tới, không thèm quan tâm chúng nó xem có phải là đối thủ của Hàn Sâm hay không.
“Nơi này thật sự rất kỳ quái.” Mặc dù Hàn Sâm săn giết không ít Vân Thú cấp Vương, thế nhưng đáy lòng lại không yên tâm lắm.
Gặp được Thú Hồn cấp Vương thì hắn còn có năng lực chém giết. Thế nhưng tinh vực Thiên Hà có dị chủng Thần Hóa, nơi này có nhiều Vân Thú như vậy, nếu chẳng may gặp phải Vân Thú cấp Thần Hóa thì đến lúc đó sẽ là một trận ác chiến.
Hàn Sâm do dự một chút, quay người bay về theo đường cũ, dự định rời khỏi mảnh mây màu trắng sữa này rồi tính tiếp. Nơi này quá kỳ quái khiến đáy lòng hắn không an tâm lắm.
Trên đường trở về, hắn lại gặp phải Phong Vân Hổ và vài đám Vân Thú. Bọn chúng giống như cũng đỏ mắt vì muốn báo thù cho vua của bọn chúng, cùng đuổi theo Hàn Sâm.
Hàn Sâm thật vất vả mới bỏ rơi bọn chúng được, cuối cùng cũng xông ra khỏi biển mây màu trắng sữa, trở về phía biển mây màu xanh lam. “Cuối ùng rời khỏi được biển mây màu kỳ quái kia.” Hàn Sâm khế thở dài một hơi, thế nhưng hắn còn chưa kịp hoàn toàn bình tĩnh lại được thì thấy một bóng hình bay đến. Đó rõ ràng là Tứ hoàng thúc Mông Liệt của Tộc Hoàng Cực.
Hết chương 2489.
Bạn cần đăng nhập để bình luận