Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 670: Băng Sương Cự Hùng

Con sinh vật siêu cấp thần huyết theo lời Lý Luân kia, là một con đại bạch hùng có thể khống chế lực lượng băng sương, vị trí ở một nơi trên băng nguyên.
Dựa theo Lý Luân quan sát, con Băng Sương Cự Hùng kia mặc dù mạnh mẽ, nhưng mà ở bên trong đồng loại cũng chỉ có thể coi là trung bình, hơn nữa tốc độ của nó tương đối chậm, bọn họ có tiền vốn cùng Băng Sương Cự Hùng đấu một trận.
Nhưng mà vì Băng Sương Cự Hùng có được lực lượng băng sương, có thể khiến cho thân thể của con người bị đông cứng, hành động cùng phản ứng trở nên cứng ngắc chậm chạp, hơn nữa lực lượng của nó cực kỳ mạnh mẽ, đây cũng là vấn đề mà bọn Hàn Sâm cần phải đối mặt.
Nhưng mà sau khi Hàn Sâm nghe xong tư liệu về Băng Sương Cự Hùng lại có chút động tâm, Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật của hắn đã mở ra đạo khóa gen thứ nhất, không sợ nhất chính là lực lượng băng hệ, có thể nói nếu Hàn Sâm đi săn giết Băng Sương Cự Hùng liền sẽ có ưu thế thiên nhiên.
Hơn nữa tốc độ của Băng Sương Cự Hùng tương đối chậm, cho dù không giết chết được cũng có thể đào tẩu, không phải chiến đấu đến cùng.
Hàn Sâm nghe xong vô cùng động tâm, lại cùng Lý Luân thương lượng một ít chi tiết, sau đó quyết định qua một thời gian ngắn nữa liền qua bên kia thăm dò thực lực của Băng Sương Cự Hùng trước rồi nói sau.
Lúc Hàn Sâm một lần nữa trở lại Tí Hộ Sở, nghe nói chuyện Lô Huy cùng vị bá chủ phương bắc kia liên hợp tới đánh Lang Vương trên thảo nguyên, kết quả đại bại quay về, tổn thất không nhỏ.
Nghe người ta nói ban đầu vốn vẫn còn chút hy vọng, nhưng mà sau đó lại có lượng lớn phi mã từ trên trời giáng xuống trợ giúp đàn sói, khiến cho hai đường liên quân trực tiếp sụp đổ, chỉ có thể ôm hận thối lui ra khỏi thảo nguyên.
- Quả nhiên đã thất bại.
Hàn Sâm thở dài một tiếng, dù sao sau khi được chứng kiến Lang Vương cùng Mã Vương, Hàn Sâm tình nguyện đi tìm những sinh vật siêu cấp thần huyết độc hành kia đơn đấu, cũng không muốn đi chọc giận chúng nó.
Tìm tới Lý Luân cùng Vương Vũ Hàng, ba người cùng một chỗ đến nơi Băng Sương Cự Hùng ở.
Hàn Sâm không mang theo Tiểu Ngân Ngân, chủ yếu là hi vọng trên đường có thể săn giết một ít sinh vật cấp thần huyết, hy vọng có thể tìm được một ít sinh vật thần huyết tương đối nhỏ.
Lý Luân nói cho hắn biết, vùng này có một loại dị sinh vật cùng loại với chim cánh cụt, thân hình hết sức nhỏ nhắn xinh xắn, nếu như có thể săn được cấp thần huyết, một bữa là có thể ăn xong, gia tăng lượng lớn thần gen cũng không thành vấn đề.
Cho nên Hàn Sâm mới không mang Tiểu Ngân Ngân, chính là hy vọng có thể gặp một ít sinh vật thần huyết như vậy.
Vị trí của Băng Sương Cự Hùng là ở trên băng hải, ở gần biên giới biển, có một mảng lớn khu vực mặt biển đóng băng, bình thường Băng Sương Cự Hùng đều qua lại ở nơi đó.
Mới vừa đến khu vực mặt biển đóng băng, bọn họ liền phát hiện ra một con sinh vật cấp thần huyết.
Chỉ thấy ở trên mặt băng xa xa có một con chim to màu trắng đứng ở chỗ đó, đang dùng miệng chải vuốt lông vũ của mình, thoạt nhìn có chút giống như là bạch hạc, nhưng mà nhìn những dị sinh vật bên cạnh nó đều né tránh rất xa, liền biết con dị sinh vật tựa như bạch hạc này tuyệt không đơn giản.
- Chia đều thật sự không có ý nghĩa, nếu không chúng ta đánh cược đi, ai giết được con chim kia, thịt sẽ toàn bộ thuộc về người đó?
Vương Vũ Hàng đề nghị.
- Được, tôi không có ý kiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận