Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1748. Dị chủng Hắc Hà

“Ngươi… ngươi… cả ngươi nữa… theo ta qua đây…” Hai người Vũ tộc bay đến gần đám người Hàn Sâm, cũng không có ý muốn đáp xuống, †ên nam Vũ tộc lơ lửng trên không nhìn xuống chỉ điểm vài cái, chọn ra vài người.
Trong số đó bao gồm Hardeman, Guris, Hổ đại nhân và Hàn Sâm, sắc mặt Hardeman hơi thay đổi, nhưng đã lập tức treo lên khuôn mặt tươi cười nói: “Không biết bọn ta có thể giúp gì được cho hai bị đại nhân đây? Xin hai vị đại nhân cứ nói, tập đoàn Hắc Kim bọn ta chắc chắn sẽ dốc sức trợ giúp cho hai vị.”
“Nói nhảm nhiều thế làm gì, kêu các ngươi tới thì cứ tới.” Nam Vũ tộc khit mũi lạnh lùng, không kiên nhẫn nói.
“Đại nhân, ngươi có muốn dẫn theo thêm người không?” Hardeman không dám xung đột trực tiếp với hai người của Vũ tộc này, chỉ đành cười cười tiếp tục nói.
Bùm!
Trường thương ky sĩ màu vàng trong tay tên nam Vũ tộc vung lên, một vầng sáng vàng vụt qua, lập tức trực tiếp cắt chiếc xe bọc thép ra làm hai giống như cắt đậu phụ, sau đó lạnh lùng nói: “Ta không thích lặp lại lần thứ hai.”
Sắc mặt Hardeman thoắt xanh thoắt trắng, nhưng cũng chỉ có thể nhịn, hắn dặn dò Lina vài câu, cắn răng gọi Guris và Hổ đại nhân cùng đi về phía người Vũ tộc.
Hàn Sâm nói với .Joe: “Ngươi trở về trước đi, ta sẽ quay lại nhanh thôi.”
Nói xong thì bước tới bên cạnh Hổ đại nhân cùng đi qua đó, xem dáng vẻ của hai tên Vũ tộc kia thì chắc chắn hắn không đi không được.
Có điều Hàn Sâm cũng không quá lo lắng, hắn có khả năng qua lại Tí Hộ Sở, nếu gặp phải nguy hiểm không trở về được thì tránh trong Tí Hộ Sở là được.
Tuy nhiên nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì Hàn Sâm cũng không muốn trở mặt với Vũ tộc, dù sao thì Vũ tộc cũng rất hùng hạnh, khoảng cách với Hàn Sâm bây giờ quá xa, căn bản không có chút vốn liếng nào để đối kháng với Vũ tộc.
Hàn Sâm không muốn phải trốn trong Tí Hộ Sở mãi, hắn nhất định phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, tìm được Tiểu Hoa về.
Hai người Vũ tộc cũng mặc kệ bọn họ tự mình bay ở phía trước, bốn người Hàn Sâm thì chạy theo ở đằng sau.
“Sớm biết như vậy thì đã lái xe đi theo rồi.” Bốn người chạy đến nỗi đầu đầy mồ hôi, hai người Vũ tộc vẫn không có ý định muốn dừng lại, Hổ đại nhân lẩm bẩm một câu.
Thật ra người thảm nhất là Hardeman, hắn không phải là quý tộc, ngày thường cũng không tham gia chiến đấu, thể lực kém nhất trong bốn người, phải chạy lâu như vậy, môi cũng trở nên tái nhợt, nhưng cũng không dám dừng lại, chỉ có thể tiếp tục bạt mạng chạy theo hai người Vũ tộc.
Chạy mãi hơn mười kilomet mới đến được một con sông lớn màu đen, cuối cùng hai người Vũ tộc kia cũng dừng lại, đáp xuống trên một phiến đá bên cạnh con sông lớn.
“Hai vị đại nhân có gì dặn dò xin cứ nói, bọn ta nhất định sẽ dốc hết sức trợ giúp hai vị.” Hardeman thở hổn hển, nhưng vẫn tươi cười tiến lên nói.
“Bốn người các ngươi hãy xuống sông từ chỗ này, sau đó cứ bơi xuôi theo dòng sông.” Nam Vũ tộc lạnh nhạt nói, vẻ mặt đầy ngạo mạn.
Nói xong lời này, vẻ mặt bốn người Hardeman đều thay đổi, hiện tại dùng gót chân suy nghĩ cũng biết hai người Vũ tộc muốn làm gì.
Nhất định là có một con dị chủng trốn dưới sông không chịu ra, hai người Vũ tộc này lại không giỏi thủy chiến, không làm gì được các dị chủng dưới nước, cho nên mới gọi bọn họ đến đây muốn dùng bọn họ làm mồi để thu hút dị chủng ra khỏi nước.
Đám người Hardeman trong lòng thâm mắng hai người Vũ tộc kia vô sỉ nhưng lại không dám biểu hiện ra mặt, Hardeman vội nói: “Hai vị đại nhân nếu muốn thu hút dị chủng, binh lính trong tập đoàn Hắc Kim bọn †a rất nhiều, gọi thêm nhiều người đến đây thì chắc chắn có thể thu hút bọn chúng ra….”
“Xuống sông.” Nam Vũ tộc lạnh lùng nhìn Hardeman, trường thương màu vàng trong tay chậm rãi nâng lên, mũi thương đang nuốt vào nhả ra ánh sáng vàng cũng nhắm vào Hardeman.
Nhìn dáng vẻ của hắn, e là chỉ cần Hardeman nói thêm một câu vô nghĩa thì sẽ trực tiếp giết chết Hardeman, sau đó ném hắn ta xuống sông làm mồi nhử.
Hardeman nghiến răng nhìn Guris và Hổ Đại nhân bên cạnh rồi chậm rãi đi về phía bờ sông.
Guris và Hổ đại nhân nhìn nhau cười khổ, cũng chỉ có thể theo Hardeman cùng xuống sông, trong lòng đều âm thầm nguyền rủa.
“Ta bảo xuống sông, ngươi không nghe thấy sao?” Nam Vũ tộc nhìn thấy Hàn Sâm đứng bất động bên kia vốn không có ý định xuống sông thì nhìn chằm chằm hắn, lạnh giọng nói.
“Bỏ đi, hắn dẫn theo trẻ con, đừng để hắn xuống nữa.” Nữ Vũ tộc mở miệng nói.
Nam Vũ tộc nghe nữ Vũ tộc nói xong cũng không động lòng chút nào, hắn giơ cây thương ky sĩ của mình lên, chỉ vào Hàn Sâm nói: “Đừng để †a nói lần thứ hai.”
Hàn Sâm vẫn không nhúc nhích, chỉ nhìn vào nam Vũ tộc đang đứng trên phiến đá.
Mặc dù hắn có năng lực hộ mệnh, nhưng nếu thật sự phải xuống sông cũng không biết dị chủng dưới nước khi nào sẽ xuất hiện, cũng không biết được dị chủng đó ở cấp độ nào, có bản lĩnh như thế nào.
Lỡ như lúc dị chủng kia phát động tấn công ở dưới nước mà Hàn Sâm không thể phát hiện kịp thời, dị chủng căn bản sẽ không để Hàn Sâm có cơ hội sử dụng thuật xuyên không gian, đến lúc đó cho dù mánh khóe hộ mệnh có mạnh hơn nữa cũng vô dụng, cho nên Hàn Sâm không thể mạo hiểm đi xuống.
Ánh mắt nam Vũ tộc lóe lên một tia sát khí, muốn vung thương ky sĩ màu vàng trong tay lên.
Hàn Sâm lặng lẽ nắm chặt con dao găm sừng tê giác trong tay, thà rằng chính diện đánh nhau với tên Vũ tộc này cũng không muốn để tính mạng của mình rơi vào hoàn cảnh mất kiểm soát.
Lúc nam Vũ tộc đang chuẩn bị vung trường lên thì đột nhiên nghe thấy tiếng la hét truyền đến từ phía Hắc Hà, sau đó lại nghe được một tiếng kêu thảm thiết.
Ánh mắt của hai người Vũ tộc lập tức hướng về mặt sông, Hàn Sâm cũng theo đó nhìn qua, có thể thấy sau khi xuống sông bọn họ đã bơi đến giữa sông, ba người Hardeman đang trôi dạt về phía hạ lưu, hai người trong số họ những thứ như xúc tu quấn vào, chúng đang kéo họ vào trong lòng sông.
Chỉ có đại đao là võ trang gen trong tay Hổ đại nhân chém ngang và cắt đi một đầu xúc tu, mặc dù không thể chặt đứt nhưng cũng để lại một vết thương trên xúc tu khiến nó phải rút lại, Hổ đại nhân cũng nhờ vậy mà không bị thứ kia cuốn lấy.
Hardeman và Guris chỉ kịp hét lên một tiếng thì đã trực tiếp bị kéo xuống nước, thậm chí còn không có khả năng phản kháng, sức mạnh của chiến giáp gen quá yếu ớt so với các xúc tu kia.
Bùm!
Đột nhiên một tia chớp vàng xẹt ngang qua bầu trời, một mũi tên vàng cắt qua khoảng không và trực tiếp xuyên qua một xúc tu.
Giây tiếp theo, bóng dáng nam Vũ tộc lao tới như điện, một thương nên vào mặt sông, nước sông lập tức tách ra hai bên, tạo thành khe rãnh rộng chừng mười mấy mét.
Bất chợt Hàn Sâm nhìn thấy một con quái vật giống bạch tuộc lộ ra từ trong khe nước, một nửa thân thể vẫn còn ở dưới nước, những xúc tu dài hơn mười mét đang vùng vẫy, trong đó có hai đầu xúc tu đang cuốn lấy Hardeman và Guris.
Cây thương ky sĩ trong tay nam Vũ tộc đâm thẳng về phía đầu của dị chủng, dị chủng lập tức kích động tung ra một loạt xúc tu quấn về phía thương ky sĩ và nam Vũ tộc.
Từ xa chỉ thấy một loạt mũi tên vàng bay ngang qua, mỗi mũi tên ghim vào một xúc tu, bắn vào tất cả các xúc tu đang cuốn về phía nam Vũ tộc, làm chúng nó hoàn toàn không thể ngăn được thân hình nam Vũ tộc.
Vèo!
Một xúc tu giống như pha lê màu xanh lam đột nhiên xuất hiện từ dưới thân dị chủng, chặn mũi thương ky sĩ màu vàng trong tay nam Vũ tộc lại, sức lực mạnh mẽ khiến cơ thể nam Vũ tộc văng xa vài mét trên không trung.
Hết chương 1748.
Bạn cần đăng nhập để bình luận