Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 810: Không Thanh Quả

- Chuyện này cũng hết cách rồi, dị sinh vật kia cũng chỉ có thể để cho Vương Vũ Hàng dẫn dắt rời đi, nếu không chúng ta không có khả năng lấy được thứ kia.
Quản lý Khúc lạnh nhạt nói:
- Cũng may vật kia đã sắp chín rồi, cũng chỉ trong hai ngày này thôi.
Tôn Thành Công nói:
- Hiện tại Trần Thành cùng tiểu đội thứ ba đã sử dụng Tu La dịch, ít nhất cần một tuần lễ mới có thể khôi phục lại chiến lực, xem ra bọn họ không có cách nào tham gia nhiệm vụ lần này rồi.
Quản lý Khúc gật đầu:
- Vậy để bọn họ ở lại nơi trú quân tiếp ứng đi.
Hai người lại bàn thêm một chuyện nữa, Hàn Sâm nghe tới nghe lui cũng không nghe được đầu mối gì, nhưng cũng đã biết tựa hồ như những người này cũng là vì Không Thanh Quả mà tới.
- Những người này thật đúng là suy nghĩ hão huyền, bằng vài người như vậy liền muốn đoạt Không Thanh Quả, thật sự là nói chuyện hoang đường viển vông, chỉ sợ bọn họ còn không biết Không Thanh Quả đã hấp dẫn bao nhiêu sinh vật khủng bố từ bốn phương tám hướng đến.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm cười lạnh.
Mặc dù sau khi bọn họ sử dụng loại Tu La dịch gì đó kia, tố chất thân thể tăng lên trên diện rộng, nhưng mà lại có tác dụng phụ rất lớn, thời gian kéo dài cũng không lâu.
Thứ hai là coi như để cho cường giả mở ra khóa gen sử dụng Tu La dịch, năng lực tăng cường vẫn còn kém hơn sinh vật siêu cấp thần huyết một chút, nếu lúc bình thường, nhóm người sử dụng loại Tu La dịch này sẽ có cơ hội vây giết một con sinh vật siêu cấp thần huyết.
Nhưng mà sinh vật siêu cấp thần huyết ở đây lại không phải chỉ có một con, trước mắt đã không biết có bao nhiêu con đang ngủ đông, ẩn giấu ở gần Không Thanh Quả, chỉ chờ Không Thanh Quả thành thục.
Những người này chỉ thấy được sinh vật siêu cấp thần huyết bề ngoài, đã xác định rõ ràng bọn họ sẽ gặp bi kịch.
Nhưng mà bọn họ đã muốn ra tay quấy đục nước nơi này, Hàn Sâm đương nhiên vui vẻ chấp nhận, có bọn họ quấy rối, Hàn Sâm có thể đục nước béo cò cũng không chừng.
Nếu không thì phải chính diện đối chiến với Quỷ Huyết Đế, Hàn Sâm thực sự không có lòng tin có thể chiếm được tiện nghi.
Hàn Sâm hạ quyết tâm trước tiên không động đến bọn họ, hơn nữa để cho Vương Vũ Hàng ở lại chỗ của bọn họ, Hàn Sâm cũng tương đối yên tâm, nếu Vương Vũ Hàng ở bên cạnh mình, hắn thật sự có chút sợ.
- Có thể chế tạo ra loại dược vật quỷ dị này, chỉ sợ là Triệu gia cùng Tề gia có khả năng cao nhất.
Trong lòng Hàn Sâm càng cảm thấy Huyết Giác Tu La tám chín là kiệt tác của Triệu gia.
- Loại thuốc này xuất hiện, sợ rằng sẽ làm không gian thứ hai Tí Hộ Sở thậm chí là cả Liên Minh một lần nữa thay đổi, nhân loại săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở cũng sẽ không khó khăn như lúc trước. Nhưng mà, bọn họ không hấp thu được gen sinh mệnh tinh hoa, cho dù săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết cũng không có tác dụng quá lớn, nhiều lắm chỉ kiếm được thú hồn mà thôi.
Hàn Sâm âm thầm suy tư chuyện Huyết Giác Tu La xuất hiện, tương lai có thể sinh ra ảnh hưởng gì đối với hắn và Liên Minh.
Mặc kệ là như thế nào, loại thuốc này xuất hiện, đã phá vỡ cân đối của nhân loại hiện nay, nếu như loại thuốc này thật sự là do Triệu gia chế ra, chỉ sợ là lực ảnh hưởng của Triệu gia ở trong Liên Minh sẽ bởi vì loại thuốc này mà kịch liệt đề cao, đây là chuyện mà không ai ngăn cản được.
- Sau này phải nghĩ biện pháp từ chỗ bọn họ kiếm một ít Tu La dịch gì đó kia, về nghiên cứu một chút xem rốt cục là tình huống như thế nào.
Hàn Sâm cảm thấy thứ này thật sự có chút lợi hại, chính hắn nhất định không nghiên cứu được cái gì, nhưng mà giao cho Kỷ gia, có lẽ sẽ có chút tác dụng.
Chờ hai ngày, những người này rốt cục đã bắt đầu hành động, chỉ chừa một phần nhỏ người ở lại nơi đóng quân, phần lớn người mang theo Vương Vũ Hàng cùng một chỗ đi tới khu vực trung tâm của Không Thanh Đảo.
Hàn Sâm ở xa xa đi theo, hắn mơ hồ có thể cảm giác được bốn phía đều có rất nhiều khí tức kinh khủng, sau khi bọn quản lý Khúc tiến vào khu vực trung tâm, quả thực không khác gì tự chui đầu vào lưới.
Đáng tiếc là linh thức của những người đó quá thấp, căn bản không cảm giác thấy sự tồn tại của những sinh vật khủng bố kia, hoàn toàn không biết bọn họ đang từng bước đi về hướng tử vong.
Bởi vì bọn họ cần Vương Vũ Hàng dẫn dụ dị sinh vật nào đó, cho nên liền chữa trị tổn thương cho Vương Vũ Hàng, cũng không để cho y bị đói, trải qua cũng coi như không tệ.
Chỉ là bị nhốt ở trong lồng, tội nghiệp giống như là động vật trong vườn bách thú, hai tay Vương Vũ Hàng nắm chặt song thép, đôi mắt trông mong chờ Hàn Sâm tới cứu, còn kém chút đã kêu gào chảy nước mắt rồi.
Hàn Sâm một mực đi theo bọn họ vào khu vực trung tâm Không Thanh Đảo, trên đường đi bình tĩnh tới đáng sợ, những người kia chỉ cho là không có dị sinh vật nào tồn tại, nhưng lại không biết đang có bao nhiêu sinh vật khủng bố đang nhìn chằm chằm vào bọn họ, chỉ là Không Thanh Quả còn chưa thành thục, không có ai muốn xuất thủ trước mà thôi.
Đi hơn nửa ngày, Hàn Sâm rốt cục đã thấy Không Thanh Đằng chân chính, một cây dây leo màu xanh biếc vòng quanh một ngọn núi từng vòng, Thanh Đằng kia trực tiếp bọc cả một ngọn núi cao tới trăm mét lại.
Trên đỉnh núi lộ ra một ngọn dây leo, kết được bốn trái lớn cỡ quả bồ đào, mỗi một quả đều có màu đỏ tím, da mọng thịt sáng, thoạt nhìn đã sắp tới thời điểm thành thục rồi.
Một mùi thơm lạ lùng từ trên bốn viên Không Thanh Quả kia dũng mãnh tràn ra, khiến cho bốn phía ngọn núi đều tràn ngập một mùi thơm kỳ dị.
Mà ở trên đỉnh núi kia, có một con chim to lông đen đầu bạc thủ ở đó, nó cao hơn một trượng, thoạt nhìn dáng vẻ có chút giống con cú mèo, chỉ là lớn hơn con cú mèo không biết bao nhiêu lần.
Quản lý Khúc để cho mọi người ở dưới chân núi bắn tên tới con chim cú mèo kia, con cú mèo kia lại chỉ vỗ hai cánh lên một cái, đã đánh bay hết rất nhiều mũi tên, căn bản không có mũi tên nào có thể tới gần nó.
Hơn nữa nó cũng không hề rời khỏi đỉnh núi, vẫn thủ ở đó, thoạt nhìn là không chịu rời khỏi Không Thanh Quả, một mực chờ đợi Không Thanh Quả thành thục.
Quản lý Khúc dùng rất nhiều sách lược, quả nhiên đều không có hiệu quả gì, căn bản không có biện pháp đem con chim cú mèo kia dẫn dụ rời đi, cuối cùng vẫn chỉ có thể đuổi Vương Vũ Hàng lên trên ngọn núi, để cho y dẫn dắt con chim cú mèo kia rời đi.
Mặc dù Vương Vũ Hàng không muốn, nhưng lại không có cách nào, chỉ có thể vịn dây leo trèo lên trên một đoạn, từ xa bắn một mũi tên tới con chim cú mèo kia.
Mũi tên kia đã sắp bắn đến trước mặt con cú mèo, con cú mèo căn bản là không có phản ứng gì, mũi tên đụng lên trên cánh của nó, trực tiếp bị đụng gãy.
Bọn quản lý Khúc đều khẩn trương nhìn chằm chằm vào con chim cú mèo kia, nhưng mà con cú mèo kia vẫn không có phản ứng gì, quản lý Khúc lập lại hô một tiếng với Vương Vũ Hàng:
- Lại bắn mấy mũi tên nữa đi.
Vương Vũ Hàng nhìn cung tiễn cùng ám khí ở phía dưới đang nhắm tới mình, chỉ có thể bất đắc dĩ lại bắn ra một mũi tên tới con cú mèo, lông mày của con cú mèo lập tức chớp chớp, giống như đang cố gắng chịu đựng lửa giận trong lòng.
Nhưng khi Vương Vũ Hàng bắn ra mũi tên thứ ba, rốt cục thì con cú mèo không chịu đựng nổi nữa, hai cánh mở ra, liền bay nhào tới chỗ Vương Vũ Hàng.
Vương Vũ Hàng lập tức quát to một tiếng liền nhảy xuống, sau đó muốn chạy về phía đám người.
Thế nhưng mà quản lý Khúc ra lệnh một tiếng, lập tức rất nhiều mũi tên bắn tới trước mặt Vương Vũ Hàng, buộc anh ta không thể không chạy tới một bên khác.
Nhìn con cú mèo đuổi theo Vương Vũ Hàng rời đi, trên mặt bọn quản lý Khúc đều lộ ra vẻ hưng phấn, lập tức tổ chức nhân thủ leo lên ngọn núi, muốn đi hái bốn viên Không Thanh Quả kia.
- Thật sự không biết sống chết, hiện tại ai dám đụng tới Không Thanh Quả đều phải chết.
Hàn Sâm khẽ lắc đầu, tạm thời không thèm quan tâm tới bọn họ nữa, chạy tới chỗ Vương Vũ Hàng bên kia, bảo trụ mạng nhỏ của Vương Vũ Hàng trước rồi nói sau.
Không Thanh Đằng bên này sắp bắt đầu một hồi gió tanh mưa máu, tạm thời không đến gần thì tốt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận