Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1038: Hóa Đá

Tà Tình Đế liên tiếp đánh nát hơn mười vách tường đồng, nhưng nơi này quả thực giống như một đại mê cung vậy, tất cả thông đạo đều rộng ba mét, hai mặt đều là vách tường đồng dày một mét, Tà Tình Đế đánh xuyên qua hơn mười vách tường đồng, tạo ra một thông đạo giữa chốn mê cung này.
A VÙ. . .! A VÙ. . .!
Lại một vách tường đồng bị Tà Tình Đế đánh nát, trước mắt không còn xuất hiện thông đạo nữa, mà là một tòa cung điện, so với tòa cung điện lúc trước có vẻ nhỏ hơn một chút, không có nhiều tượng đồng và bích hoạ như vậy, ở giữa cung điện có một đầm nước, trong đầm nước lại có một thân cây.
Cây kia nhìn rất quái lạ, thân cây cao hơn hai mét, cả cây chỉ có hai lá cây, ở những chỗ khác không cành không lá.
Ở hai mảnh lá cây kia có một trái cây xám trắng, lớn cỡ quả bóng đá, nhìn có vẻ xù xì, xấu xí.
- Thánh Ngọc Quả!
Sau khi nhìn thấy trái cây có vẻ xù xì kia, trong mắt Tà Tình Đế lại lóe lên một tia cuồng nhiệt, thân hình lóe lên đã đến trước mặt trái cây kia, đưa tay muốn bắt lấy trái cây kia, sau đó hái trái cây kia từ trên cây xuống.
Nhưng trái cây kia đột nhiên vỡ ra, từ trong trái cây bắn ra chất lỏng trong suốt.
Tà Tình Đế lập tức biến sắc, vầng sáng màu bạc trên người lập tức bùng lên, hai đấm nhanh chóng vung vẩy, khiến chất lỏng phun về phía y đều bị đánh bay ra ngoài.
Chất lỏng trong suốt rơi xuống mặt đất bằng đồng thau, lập tức xuyên qua mặt đất, trên mặt đất đều là lỗ nhỏ, mà lỗ nhỏ kia rất sâu, không biết chất lỏng kia xuyên thấu xuống dưới tới đâu.
Hàn Sâm rất rõ ràng độ cứng của lớp đồng thau kia, ngay cả mặt đất đồng thau mà giọt nước kia đều có thể ăn mòn sâu như thế, nếu như rơi vào trên thân người, hoàn toàn có thể đoán được sẽ xảy ra chuyện đáng sợ như thế nào.
Mà trên nắm tay Tà Tình Đế máu tươi loang lổ, có một số chỗ bị ăn mòn, tuy không phải rất sâu, nhưng đã đủ khiến người ta kinh ngạc.
Vầng sáng màu bạc của Tà Tình Đế lợi hại thế nào, thậm chí ngay cả vầng sáng màu bạc của y cũng bị xuyên qua, còn khiến tay y bị thương, chất lỏng kia thật sự quá kinh khủng.
Hàn Sâm thầm may mắn vì mình đứng rất xa, nếu không bị dính một giọt vào, hậu quả khó có thể tưởng tượng.
- Đế Thi Thủy, gà tây hèn hạ, vậy mà muốn hại ta như vậy, nếu không có phá tà chi lực mà ông đây luyện thành trong mười vạn năm qua, chỉ sợ hiện tại đã chết không có chỗ chôn, ngay cả cơ hội trở về Linh Hồn Chi Thạch cũng không có, thật đáng chết.
Tà Tình Đế vô cùng phẫn nộ, đập tới một quyền, trực tiếp đánh gãy cây kia.
Thế nhưng khi cây kia bị đánh gãy, chỉ thấy ở trong thân cây phun ra một lớp bụi màu xám, trực tiếp bao phủ trên người của Tà Tình Đế, thân thể Tà Tình Đế lập tức biến thành tượng đá màu xám tro, đứng ở đó không thể động đậy, quỷ dị không nói lên lời.
Hàn Sâm nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, hiện tại hắn đã có thể xác định, Phượng Hoàng Đại Đế bày ra những thủ đoạn này, rõ ràng là nhằm vào Tà Tình Đế đấy.
Phượng Hoàng Đại Đế hiểu rất rõ đoạn cùng tính tình của Tà Tình Đế, nếu là người bình thường, căn bản sẽ không đi đập gãy cây kia, cũng không có năng lực như vậy.
Tà Tình Đế lại có năng lực như vậy và y cũng làm như thế, rất rõ ràng Đế Thi Thủy lúc đầu chỉ là một mồi nhử mà thôi, Phượng Hoàng Đại Đế khẳng định đã sớm tính tới Đế Thi Thủy không làm gì được Tà Tình Đế, cho nên mới bày kế trong thân cây kia.
Hàn Sâm không biết sương mù xám bên trong thân cây kia là lực lượng nào, thế mà lại có thể khiến Đế Linh trực tiếp hóa đá, có lẽ không phải là phàm vật.
Hàn Sâm vừa định cẩn thận nhìn bên trong thân cây kia rốt cuộc là cái gì, lại đột nhiên nghe được tiếng chửi bậy của Tà Tình Đế:
- Gà tây hèn hạ, lại dấu Thạch Trung Ngọc bên trong thân cây, mày nghĩ là tao không thể đánh nát Thạch Trung Ngọc sao? Nhưng mày đã tính toán sai rồi, cho là Thạch Trung Ngọc cũng không thể hoàn toàn hóa đá tao. . . gà tây hèn hạ, mày chờ đấy, tao nhất định sẽ đào thi thể của mày ra quất roi ba ngàn năm. . .
Hàn Sâm nhìn Tà Tình Đế biến thành tượng đá, tuy y còn có thể nói chuyện, bờ môi biến thành đá kia còn khẽ nhúc nhích được, nhưng cũng chỉ giới hạn tại miệng và con mắt, thân thể của hắn đã cứng lại như đá, hoàn toàn không nhúc nhích được.
- Nhìn cái gì? Còn không mau tới giúp ông đây.
Tà Tình Đế kêu lên với Hàn Sâm.
- Phải làm gì mới có thể giúp ngài?
Hàn Sâm nhìn Tà Tình Đế hỏi, lực lượng của vị huynh đệ này đúng là rất khủng bố, nhưng thật sự quá ngây thơ rồi, khó trách lại bị Phượng Hoàng Đại Đế nhốt ở chỗ này nhiều năm như vậy.
Nếu như Hàn Sâm xác định y không ra được, làm sao có thể giúp y chứ, cho dù bây giờ y không có địch với mình ý, cũng không có nghĩa là về sau không phải là địch nhân, dù sao không cùng tổ tiên với mình chắc chắn sẽ nảy sinh dị tâm, bây giờ Hàn Sâm không có lý do cứu y.
Tà Tình Đế có chút buồn bực nói:
- Tên gà tây kia quá hèn hạ, biết rõ trong thiên hạ chỉ có phá tà chi lực của ông đây có thể đánh Thạch Trung Ngọc, y lại dấu Thạch Trung Ngọc trong cây, ông đây bị dính Thạch Trung Ngọc Phấn, thân thể đã hóa đá, nhưng y vẫn coi thường phá tà lực của ông, bây giờ chỉ có bên ngoài của ta bị hóa đá, cậu nhanh chém vỡ lớp da thịt hóa đá đi, ông đây sẽ có thể thoát khốn.
- Lực lượng của tôi rất thấp, không biết có thể đánh nát hay không?
Hàn Sâm nhìn Tà Tình Đế bị hóa đá rồi nói với vẻ khó xử.
Tà Tình Đế tiếp tục nói:
- Hiện tại cũng chỉ có thể thử một lần, ngoại trừ ngọn lửa của tên gà tây kia mới đủ để đốt cháy Thạch Trung Ngọc, cũng chỉ có thể dùng lực phá vỡ thôi, lực lượng của cậu đúng là hơi yếu một chút, nhưng cũng không có cách nào khác.”
Vẻ mặt Hàn Sâm cổ quái nhìn Tà Tình Đế, thật sự không thể tin được đây lại là một vị Đế Linh, đúng là đơn thuần đến mức đáng sợ, không hiểu y dựa vào cái gì mà cho rằng Hàn Sâm nhất định sẽ cứu y?
Nhưng Hàn Sâm ngẫm lại mình ở bên trong Linh Cơ, những Dị Linh cấp thấp đó rõ ràng không bị hắn uy hiếp, vẫn tự động đưa lên gen Dị Linh, nên cũng có chút bình thường trở lại.
Nếu như đổi thành một Dị Linh chân chính, nếu đã đi theo Tà Tình Đế, tám chín phần sẽ thật sự dốc toàn lực cứu y.
Đáng tiếc Hàn Sâm cũng không phải là Dị Linh thật sự, mà là một nhân loại.
- Nhanh động thủ đi, ông đây không kiên trì được quá lâu, Thạch Trung Ngọc Phấn đã bắt đầu dung hợp với máu thịt của ông đây rồi, có bị đánh nát cũng sẽ không có nguy hại, ông đây và cậu cùng phát lực, có lẽ sẽ có cơ hội đánh nát nó.
Tà Tình Đế còn nói thêm.
Khi Hàn Sâm đang do dự có nên lập tức trở mặt cùng Tà Tình Đế hay không, lại đột nhiên nghe được ở trong cung điện vang lên tiếng răng rắc răng rắc vách tường đồng hơi nghiêng của, cung điện lại chậm rãi được nhô lên.
- Có người đến.
Hàn Sâm thầm cả kinh, nhìn xung, nhưng không phát hiện ra chỗ nào có thể núp.
Tà Tình Đế cũng phát hiện khác thường, lập tức ngậm miệng không nói thêm gì nữa.
Hàn Sâm đành phải nhìn chằm chằm vào vách tường đồng đang chậm rãi nhô lên, rất nhanh đã nhìn thấy ở phía sau vách tường đồng đang nhô lên kia có hai người đang đứng, một Dị Linh và một nhân loại.
Hai người nhìn thấy Hàn Sâm cũng ngây ra một lúc, hiển nhiên là không ngờ ở chỗ này lại đụng tới những người khác.
- Mày là ai?
Dị Linh kia nhìn chằm chặp vào Hàn Sâm, khí thế khủng bố trên người dâng lên như là núi đao kiếm hải, tựa như chỉ cần khí thế kia đã có thể chém giết Hàn Sâm.
Hàn Sâm lập tức đoán được thân phận của người này, thầm nghĩ trong lòng:
- Tên này là Kiếm Thánh Đế Quân, bên cạnh y có lẽ chính là thất ca?
Bạn cần đăng nhập để bình luận