Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 78: Siêu phàm giả

Bùm một tiếng, Xích diễm độc long bị đánh rớt xuống, nện mạnh khiến mặt đất xuất hiện một cái hố to.
Trong bụi mù, Xích diễm độc long giãy giụa bò dậy, ngẩng đầu phát ra một tiếng gầm giận dữ.
“Rống!”
Độc long rống giận, hai mắt đỏ đậm, nhìn chằm chằm bóng người lơ lửng giữa không trung.
Người này đúng là Siêu phàm giả vừa mới đuổi tới.
“Khải, cuối cùng ngươi cũng tới.”
Thấy người tới, Tra Lý Tư cười khổ nói một câu.
Người tới thế mà là Khải.
Mộc Phàm kinh ngạc, không nghĩ tới vị quan chủ khảo này lại là một Siêu phàm giả.
Hắn có thực lực cảnh giới Siêu phàm, cường đại hơn Tra Lý Tư rất nhiều.
“Tra Lý Tư, ngươi đang làm cái gì vậy?”
Khải đứng giữa không trung, nhìn Tra Lý Tư bị trọng thương nhíu mày lại.
Hắn nghi ngờ nói: “Với tu vi tông sư viên mãn của ngươi, ngươi không nên dễ dàng bị thương nặng như vậy, huống chi con độc long trước mắt này chỉ mới bước vào Siêu phàm mà thôi.”
Tra Lý Tư xấu hổ nói: “Là ta sơ ý.”
“Cẩn thận!”
Mộc Phàm hô to một tiếng nhắc nhở Khải.
“Ngao!”
Đang lúc này, độc long phun ra một ngọn lửa bừng bừng thổi về phía Khải.
“Nghiệt súc, còn dám làm càn?”
Trên không trung, sắc mặt Khải lạnh xuống, giơ tay chụp nhẹ, liền thấy ánh sáng hội tụ lại, là cương khí của võ giả, ngưng tụ thành một cây trường thương.
Một màn này làm cho Mộc Phàm kinh ngạc, người trước mắt là một võ giả, tu vi vô cùng cường đại, là một Siêu phàm giả thật sự.
Siêu phàm giả chính là cao thủ vượt qua tông sư viên mãn, sánh vai với tu chân giả luyện ra nguyên thần, Siêu phàm giả đã không còn là phàm nhân, đã siêu phàm thoát tục.
“Nghiệt súc, nhận lấy cái chết!”
Khải quát lạnh một tiếng, nâng trường thương lên, lao xuống.
Oanh!
Chỉ thấy ánh sáng chợt lóe, Xích diễm độc long bay ra ngoài, tạo ra một cái rãnh dài trăm mét trên mặt đất, vảy trên người tan vỡ, máu loang lổ.
Nó bị thương nặng, chiến lực của Khải vô cùng cường đại, cương khí hóa thành một cây chiến thương, nó trực tiếp bị xỏ qua.
“Ngao!”
Độc long gầm rống giận dữ, vỗ cánh bay lên không trung, cái đuôi ra sức vung mạnh, chặn đòn tấn công của Khải.
“Giết!”
Khải hét lớn, cầm chiến thương trong tay, cương khí toàn thân tản ra, tung nhiều chiêu thức, kịch liệt ẩu đả cùng Xích diễm độc long giữa không trung.
Hai bên đánh nhau kịch liệt, đều là tồn tại cấp Siêu phàm, lực lượng lan đến khiến Mộc Phàm có chút hãi hùng khiếp vía, khởi động tường khí đau khổ ngăn trở ảnh hưởng từ cuộc chiến này.
Cảnh tượng quá chấn động lòng người.
Lúc này hắn mới ý thức được chỗ đáng sợ của lực lượng cấp Siêu phàm, đó là tồn tại vượt xa võ giả tông sư viên mãn, vượt xa tu chân giả Kim Đan.
“Tra Lý Tư, xem kỹ, đây là huyền bí của võ đạo cảnh giới Siêu phàm.”
Đang đánh, Khải đột nhiên lui lại, cầm chiến thương trong tay ngưng tụ một hơi thở cường đại, làm tinh thần Tra Lý Tư chấn động.
Đó là một loại lực lượng kỳ diệu thuộc về cấp độ Siêu phàm.
“Huyền bí của cảnh giới Siêu phàm?” Mộc Phàm kinh ngạc, cảm nhận.
Chỉ nghe trong đầu truyền đến tiếng hệ thống: “Ký chủ, lực lượng của Siêu phàm chính là cô đọng quyền ý đến cực hạn, nắm giữ một chút ý nghĩa của lĩnh vực, hoặc là người tu chân Luyện Khí đột phá Kim Đan, ngưng tụ ra nguyên thần, chính là cái gọi là siêu phàm thoát tục.”
Nghe hệ thống giải thích, Mộc Phàm thông suốt, rốt cuộc đã hiểu thế nào là siêu phàm.
Võ giả, muốn đột phá cực hạn tông sư viên mãn bước vào Siêu phàm, cần lĩnh ngộ quyền ý đến cực hạn, ngưng tụ ra ý nghĩa thực sự của võ đạo.
Mà người tu chân, thì phá Kim đan, cô đọng ra nguyên thần, mới có thể bước vào cánh giới siêu phàm thoát tục, tầng thứ này có thể lĩnh ngộ huyền diệu của thiên địa, thao túng một tia thiên địa chi lực.
Ong!
Quả nhiên, toàn thân Khải được bao phủ bởi một tầng ánh sáng, trong không khí xung quanh không ngừng có năng lượng hội tụ lại, hắn điều động năng lượng thiên địa xung quanh.
“Ngao...” Cảm nhận được nguy hiểm, Xích diễm độc long mở miệng rộng ra, ngưng tụ một luồng sáng mãnh liệt, hội tụ năng lượng vô tận.
Hai người đều đang súc lực, toàn bộ quá trình không đến một phút.
“Giết!”
Ngay sau đó, Khải bạo phát.
Cùng lúc đó, Xích diễm độc long cũng thuận thế bùng nổ, phun ra một ngọn lửa cực mạnh cuồn cuộn quét tới.
Khải thì nhân thương hợp nhất, cả người hóa thành một bóng thương xé rách ngọn lửa đang cháy bừng bừng, nháy mắt xỏ xuyên qua đầu độc long.
Một tiếng phụt, cơ thể độc long cứng đờ, thể xác cao lớn đột nhiên từ trời cao rơi xuống, ầm vang, nện ra một cái hố to.
Ngọn lửa bừng bừng dần dần ảm đạm, cuối cùng tắt, không còn một tiếng động.
Trên đầu nó xuất hiện một cái lỗ thủng, máu chảy xuôi, ăn mòn bùn đất cát đá xung quanh, không ngừng phát ra tiếng xèo xèo, bốc khói dày đặc.
Xích diễm độc long cấp Siêu phàm, cứ chết đi như vậy.
Khải đứng ở giữa không trung, thân hình thẳng tắp, tản ra một loại hơi thở cường đại không thể địch nổi, vô cùng khiếp người.
Mộc Phàm có chút chấn động, lực lương Khải vừa mới thi triển ra chính là lực lượng Siêu phàm giả mới có thể thi triển.
Điều này làm cho Mộc Phàm có chút lý giải, Tra Lý Tư cũng vậy, vốn dĩ hắn đang ở ranh giới cực hạn tông sư viên mãn.
Bị Khải kích thích, lập tức ngộ ra, hơi thở trên người tăng lên, thân thể đang bị thương lấy một tốc độ kinh người khôi phục.
Rất mau, Tra Lý Tư tỉnh táo lại, khí huyết dồi dào, hiển nhiên đã khôi phục, hơn nữa tu vi tăng mạnh, chỉ kém một bước là có thể hoàn thành lột xác, bước vào Siêu phàm.
“Cảm tạ.” Tra Lý Tư mỉm cười nói tiếng cảm ơn.
Khải từ giữa không trung hạ xuống, đứng trước mặt Mộc Phàm, cẩn thận nghiêm túc đánh giá hắn một lúc.
“Tra Lý Tư, ngươi tìm được một hạt giống tốt.” Hồi lâu, Khải mới nặn ra một câu.
Tra Lý Tư nghe xong cười ha ha, không phải không đắc ý nói: “Tất nhiên rồi, lần này xem như ta đụng phải bảo bối.”
Mộc Phàm câm nín nhìn hai người xem mình thành bảo bối, có chút dở khóc dở cười.
“Mộc Phàm, biểu hiện vừa rồi của ngươi thật sự làm chúng ta khiếp sợ.”
Tra Lý Tư nghiêm túc nhìn Mộc Phàm, trong mắt mang theo một chút kinh ngạc, cảm thán.
Hiện tại nhớ tới đều có cảm giác không chân thật, đây là tân sinh, thực lực vừa mới biểu hiện ra nghiền áp phần lớn học sinh ban tinh anh.
“Đầu dị thú Siêu phàm này làm sao xuất hiện ở đây?”
Lúc này, Nặc Á có chút suy yếu đi tới, nhẹ giọng dò hỏi.
Khải vừa thấy lập tức tiến lên đỡ nàng, quan tâm nói: “Ngươi không sao chứ, sao lại thành ra như vậy, đây, lập tức ăn vào đi.”
Nói xong hắn lấy ra một lọ đan dược, muốn đưa Nặc Á dùng.
Đáng tiếc, Nặc Á nhẹ nhàng đẩy ra, tránh khỏi cánh tay hắn, nói: “Ta không có việc gì, cảm ơn ngươi quan tâm, đan dược ta cũng không cần.”
Một lời nói lễ phép nhưng lại mang đến cảm giác từ chối người từ ngàn dặm, ngay cả người ngoài như Mộc Phàm ngoài đều có thể cảm nhận được.
Trong mắt Khải có chút ảm đạm, nhưng rất mau cười nói: “Được rồi, ngươi cẩn thận chút, nơi này không nên ở lâu, ta mang các ngươi đi trước.”
“Hiệu trưởng vừa mới truyền tin tức, tiết điểm số 8 phát sinh một chút biến cố, có mấy đầu dị thú Siêu phàm xâm nhập vòng phòng ngự, trốn vào nơi khảo hạch.” Khải nói vài câu, làm ba người Mộc Phàm kinh ngạc.
“Ngươi nói cái gì?” Tra Lý Tư trừng to mắt.
Nặc Á cũng sửng sốt, ngơ ngác nói: “Mấy đầu Siêu phàm, đây là muốn mạng người a?”
“Hiệu trưởng sao lại...” Nàng vừa muốn nói lại lập tức ngậm miệng, không nhiều lời nữa.
Mộc Phàm nghe mà mờ mịt, làm cái gì, còn có mấy đầu dị thú cấp Siêu phàm, đùa cái gì vậy, thật sự muốn lấy mạng người ta mà.
“Đi thôi, ta mang các ngươi rời đi.”
Khải nói xong nhẹ nhàng vẫy tay, liền thấy một chiếc xe bay bay lại đây, đúng là xe của Khải, một chiếc xe bay được cải trang.
Mọi người lên xe, theo Khải rời khỏi nơi này.
Còn thi thể Xích diễm độc long kia thì rất mau sẽ có chuyên gia tới xử lý.
“Hiệu trưởng, sẽ không ra vấn đề chứ?”
Lúc này, trong phòng hội nghị Thanh Bắc có lão sư lo lắng hỏi.
Hiệu trưởng bình tĩnh hút thuốc, hồi lâu mới nói: “Vấn đề không lớn, phiền toái nhỏ mà thôi, có thể giải quyết, mọi người không cần lo lắng.”
“Hiệu trưởng, việc lớn không tốt.”
Nhưng vào lúc này, có người vội vã xông vào phòng họp, vẻ mặt lo lắng khẩn trương.
“Chuyện gì mà hoang mang rối loạn?” Hiệu trưởng mày nhíu lại, nhẹ giọng hỏi.
Người nọ thở hổn hển xong mới lấy ra một cái máy liên lạc.
“Đây là tín hiệu cầu cứu khẩn cấp đến từ tiết điểm bảo hộ số 2, chúng ta không đọc được bất kỳ tin tức gì.” Người nọ sốt ruột trả lời.
Hiệu trưởng vừa nghe lập tức nghiêm túc.
“Tiểu Ngải, lập tức trích xuất tin tức từ tiết điểm bảo hộ số 2.”
Hiệu trưởng nghiêm túc hạ lệnh.
“Vâng!”
Xích!
Vừa ra lệnh xong, liền thấy trước mắt hiện lên một hình chiếu thiếu nữ đang mở ra một loạt số liệu ảo, có vô số số liệu thác loạn, không ngừng ghép thành hình ảnh.
“Tiết điểm số 2 gặp sự cố, hệ thống trí tuệ nhân tạo đã bị hủy hoại, số liệu bị mất mát quá lớn, không thể khôi phục.”
Hình chiếu thiếu nữ Tiểu Ngải bình tĩnh phân tích, khiến lòng mọi người ở đây trầm xuống.
“Ta đi một chuyến.”
Cuối cùng, hiệu trưởng đứng dậy, nói xong thân ảnh nhoáng lên biến mất trước mắt mọi người, chỉ để lại một đám sương mù nhạt dần dần tiêu tán.
Hiệu trưởng tự mình hành động, lần này thật sự xảy ra chuyện lớn.
Mọi người liếc nhau, cảm giác được một áp lực, có lẽ mưa gió sắp đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận