Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 299: Người từ tương lai?

--
“Ngươi muốn tòng quân?”
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn mập mạp.
Chỉ thấy mập mạp gật đầu thật mạnh, nói: “Mộc ca, phòng tuyến Long Thành của phương đông chúng ta đang gặp phải liên quân tám tộc xâm lấn, thời điểm này ta không thể chỉ đứng nhìn.”
“Ta muốn đi tiền tuyến giết dị tộc, bảo vệ Long Thành.”
Mập mạp trịnh trọng nói, hiển nhiên là đã suy nghĩ kỹ.
Trước mắt, phòng tuyến đang đối mặt vớ nguy cơ rất lớn, chín khu đã ồn ào huyên náo, khắp nơi đều trưng binh.
Long Thành không thể thất thủ, nếu không nơi tiếp theo gặp nạn chính là địa cầu.
Mộc Phàm im lặng một hồi, thở dài nói: “Thôi, đây là lựa chọn của ngươi, ta không có quyền can thiệp.”
“Thực lực hiện tại của ngươi vẫn chưa đủ, có lẽ đi chiến trường mài giũa sẽ tốt cho việc gia tăng tu vi.”
Hắn cũng tỏ vẻ, có lẽ mập mạp đi biên cảnh Long Thành trải qua đại chiến sinh tử sẽ trưởng thành nhanh hơn, dù sao chiến trường là nơi mài giũa tốt nhất.
Nhưng đồng thời cũng rất nguy hiểm, tám tộc liên hợp tiến công, ai cũng có thể tưởng tượng được đại chiến sẽ thảm thiết như thế nào.
Không cẩn thận liền bỏ mạng ở nơi đó, nhưng đây là lựa chọn của mập mạp, Mộc Phàm không thể can thiệp, càng không thể đả kích hắn.
“Mộc Phàm ca ca, ngươi yên tâm, ta cũng đi tòng quân, sẽ chiếu cố mập ca.”
Tiêu Văn bên cạnh đột nhiên mở miệng nói một câu.
Mộc Phàm bất ngờ, trong mắt mang theo chút kinh ngạc nhìn nàng.
Không nghĩ tới Tiêu Văn cũng muốn tòng quân, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến, không nhìn ra tâm trí nàng không thua gì nam nhi.
Nhưng ngẫm lại trên người nàng có bí mật, tu vi Luyện khí tầng ba trăm, chiến lực có thể so với cấp Siêu phàm, tất nhiên có thực lực bảo vệ mình.
“Được thôi, ta sẽ chóng luyện mười vạn Luyện khí đan cho ngươi, thuận tiện chuẩn bị cho các ngươi một ít vật bảo mệnh.”
Mộc Phàm suy nghĩ rồi gật gật đầu nói.
“Thật sao?”
Ánh mắt Tiêu Văn sáng lên, hưng phấn nhìn hắn.
Đây chính là cường giả đỉnh cao trong nhân loại kiếp trước, trên người có vô số bảo vật, nhiều không đếm xuể, chắc chắn một ít đồ vật bảo mệnh mà hắn cho là bảo bối tốt.
“Đa tạ Mộc ca.” Mập mạp ngây ngô cười ha hả nói.
Mộc Phàm lắc đầu, hắn nói: “Đi chiến trường không thể so với những nơi khác, liên quân tám tộc có thực lực cường đại, thế công rào rạt, các ngươi phải bảo vệ bản thân cho tốt.”
“Biết rồi!”
Tiêu Văn hồn nhiên không thèm để ý, nàng nói: “Chúng ta sẽ không có việc gì, nhưng Mộc Phàm ca ca nhất định phải thật cẩn thận.”
Nàng nói một cách trịnh trọng, như đang nhắc nhở Mộc Phàm.
Điều này làm cho trong lòng hắn có chút nghi ngờ, hình như nàng biết chút gì đó, mang đến cho người ta một loại cảm giác vô cùng quái dị.
Mộc Phàm suy tư nhìn nàng, gật gật đầu: “Đa tạ ngươi đã nhắc nhở, hình như ngươi biết ta muốn đi Long Thành?”
“Đúng... Hả...” Vẻ mặt Tiêu Văn cứng ngắc, thè lưỡi nghịch ngợm nói: “Ta biết chắc là cường giả như Mộc Phàm ca ca sẽ đi chiến trường, có đúng hay không?”
Mộc Phàm không tỏ ý kiến, trong lòng càng thêm hoài nghi.
“Thôi, ăn cơm trước nào, ăn no lại nói tiếp.”
Lúc này, đồ ăn đã lên bàn, Mộc Phàm cùng hai người bắt đầu ăn.
Mập mạp, Tiêu Văn, mắt hai người tỏa ánh sáng nhìn rượu và thức ăn đầy bàn, nước miếng chảy ròng ròng.
Mộc Phàm gọi một bàn đồ ăn, đặc biệt là có món ăn thương hiệu, một con yêu thú hổ báo nướng, hương thơm xộc vào mũi.
“Ăn thôi!”
Vừa dứt lời, Tiêu Văn, mập mạp lập tức bắt đầu ăn, không bận tâm hình tượng chút nào.
Mập mạp thì dễ hiểu, nhưng Tiêu Văn là một nữ hài tử, thế mà không màng hình tượng bản thân, kéo một cái đùi hổ báo ra gặm.
Tướng ăn làm Mộc Phàm sửng sốt, đây là tướng ăn mà nữ hài nên có sao?
Ngay cả Tiểu Linh bên cạnh đều gia nhập hàng ngũ tham ăn, một sinh mệnh nhân tạo cao cấp thế mà mê ăn uống, thật sự làm người ta dở khóc dở cười.
Còn Tiểu Ách vẫn yên yên tĩnh tĩnh, chỉ là cầm một ít linh quả, một khối thịt nướng nhỏ chậm rãi ăn, làm người ta xem nhẹ sự tồn tại của nàng.
Hắn chỉ cười cười, uống một chút rượu, cảm giác rượu nơi này không ngon như rượu Tinh linh, sau đó lấy ra một lọ rượu ngon do Tinh linh công chúa đưa tặng.
Vừa lấy ra liền có một loại hương thơm độc đáo xộc vào mũi, hấp dẫn ánh mắt mập mạp cùng Tiêu Văn, ngay cả Tiểu Ách cũng nhìn sang.
“Mộc Phàm ca ca, đây là Tinh linh nhưỡng sao?” Hai mắt Tiêu Văn tỏa ánh sáng, mừng rỡ hỏi.
Mộc Phàm sửng sốt, dùng ánh mắt quái dị nhìn nàng, sao nàng biết đây là Tinh linh nhưỡng, trên bình rượu không có chữ nha.
“Sao ngươi lại biết?” Mộc Phàm thuận miệng hỏi một câu.
Lúc này Tiêu Văn mới phản ứng kịp, cười cười che giấu sự xấu hổ, nói: “Ta đã thấy một lần, ở khu trung lập.”
“Nga.” Mộc Phàm gật gật đầu.
“Tới nào, mời mọi người nếm thử đặc sản Tinh linh tộc.”
Mộc Phàm nói xong rót cho mỗi người một ly.
“Rượu ngon, không hổ là rượu của Tinh linh tộc."
Tiêu Văn nếm thử đầu tiên, hai mắt tức khắc sáng rực, gương mặt ửng hồng.
Mộc Phàm nhìn nàng, trong lòng dò hỏi hệ thống.
“Hệ thống, rốt cuộc trên người nàng cất giấu bí mật gì, ngươi không biết sao?” Hắn trực tiếp hỏi hệ thống, không có khả năng không biết.
Ở trước mặt hệ thống, Tiêu Văn không thể che giấu gì cả.
Quả nhiên hệ thống đáp lại: “Ký chủ, trên linh hồn của nàng có lưu lại dấu vết thời không, chín mươi chín phần trăm là xuyên qua thời không tới đây.”
“Đùa cái gì vậy?” Mộc Phàm chấn động.
Đáp án mà hệ thống đưa ra làm hắn khiếp sợ, thật sự không nghĩ tới Tiêu Văn lại là ngươi xuyên không, giống như hắn?
“Hệ thống, nàng xuyên qua giống ta sao?” Mộc Phàm khiếp sợ hỏi.
Một người xuyên việt khác, Tiêu Văn là một người xuyên việt?
“Không phải.” Câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ nghe hệ thống giải thích: “Linh hồn của nàng còn lưu lại dấu vết thời không, là từ thời không chưa tới xuyên về đây, ký chủ có thể lý giải là từ tương lai trọng sinh trở về, nàng là một người từ tương lai.”
“Trọng sinh, người tương lai?” Mộc Phàm ngây ngốc.
Ánh mắt hắn mang vẻ quái dị nhìn Tiêu Văn, chưa bao giờ nghĩ tới tiểu cô nương này là một người từ tương lai, sao có thể?
“Hệ thống, xuyên qua với trọng sinh dễ dàng như vậy sao?” Mộc Phàm hỏi tiếp.
“Ký chủ, ngươi hiểu sai, xuyên qua hay trọng sinh đều có điều kiện riêng biệt, cực kỳ hà khắc, nàng có thể từ tương lai trọng sinh trở về, có lẽ không tránh khỏi liên quan đến ký chủ.”
Hệ thống giải thích làm Mộc Phàm có chút khó hiểu, sao lại liên quan đến mình.
“Ký chủ ngươi xuyên tới đây, vốn là nhập cư trái phép, đi vào thế giới này dẫn phát vô số biến đổi, dẫn tới thế giới sinh ra biến hóa khó đoán trước.”
“Một loạt biến hóa khiến rất nhiều chuyện không có khả năng đều phát sinh, cho nên ký chủ không cần kinh ngạc.”
Mộc Phàm nghe hệ thống giải thích xong, rơi vào im lặng.
Hắn nhìn Tiêu Văn, trong lòng vô cùng phức tạp, kinh ngạc cảm thán, chưa bao giờ nghĩ tới, nàng thế mà là một người từ tương lai.
Tiêu Văn là từ thời không chưa tới, như vậy ở thế giới tương lai của nàng cũng có sự tồn tại của hắn sao?
“Hệ thống, ngươi nói Tiêu Văn đến từ thời không chưa tới, thời không tương lai đó có phải cũng có ta hay không?”
Mộc Phàm tò mò hỏi.
Chỉ nghe hệ thống trả lời: “Ký chủ, ngươi muốn biết đáp án thì nạp một ngàn tỷ, mở ra một chuyến lữ hành tới tương lai.”
“Một ngàn tỷ, ngươi hố tiền quen rồi sao, ta đi đâu tìm một ngàn tỷ cho ngươi?”
Mộc Phàm chửi ầm trong lòng.
“Ký chủ, không phải bên cạnh ngươi có một cái kho tiền siêu cấp sao.”
Hệ thống đột nhiên nhắc nhở một câu.
“Lăn liền!”
Nghe thế, Mộc Phàm còn không rõ sao, hệ thống vẫn nhớ thương Tiểu Ách, tức khắc bực bội.
Hắn tức giận nói: “Ta đã nói rồi, ngươi đừng nhớ thương nàng nữa, ngươi coi là ta nói chơi hả?”
“Ký chủ bình tĩnh, ý ta là ngươi có thể mang theo nàng đi dạo đó đây, nói không chừng rất nhanh sẽ thu được một ngàn tỷ.”
Hệ thống cảm nhận được sự thô bạo trong nội tâm Mộc Phàm, lập tức giải thích một câu.
Nghe thế, Mộc Phàm mới xua tan sự cuồng bạo trong lòng, cẩn thận nghĩ lại, cũng đúng, trước đó Tiểu Ách tiện tay một liền mang đến cho hắn một trăm tỷ.
Lại thêm vài lần chẳng phải nhanh đủ một ngàn tỷ sao?
Nhưng cho dù có một ngàn tỷ, hiện tại Mộc Phàm cũng không có khả năng tiến hành du lịch thời không, cho nên vẫn thành thành thật thật tăng cao tu vi rồi tính tiếp.
“Người từ tương lai...” Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu trong lòng, ánh mắt nhìn Tiêu Văn trở nên kỳ quái.
Thấy ánh mắt này, toàn thân Tiêu Văn không được tự nhiên, căng thẳng, cảm giác giống như tất cả bí mật đều bị xem thấu hết rồi.
“Tiêu Văn, ngươi đưa hai phương pháp tu luyện cho ta xem.”
Mộc Phàm nóng lòng, gấp không chờ nổi mà nói.
Lúc này Tiêu Văn mới nhẹ nhàng thở ra, vội vàng lấy ra hai quyển sách kỳ quái từ nhẫn trữ vật.
Hai quyển công pháp vừa xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt Mộc Phàm.
“Mộc Phàm ca ca, cho ngươi.”
Nàng nói rồi ném cho Mộc Phàm, hắn nhận lấy mở ra xem, hai mắt sáng quắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận