Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 479: Tiểu tình nhân?

----
Vù!
Đám thần ma đồng loạt nhìn qua, ánh mắt lạnh lẽo.
“Hắn muốn làm gì?”
m dương lão ma kinh ngạc nhìn Mộc Phàm, gia hỏa này đột nhiên đi ra, muốn làm gì đây.
Quầng sáng có lực phòng ngự rất cường đại, không kẻ nào có thể phá vỡ, vừa rồi đã có vài tên nếm thử.
Nhưng hiện tại Mộc Phàm lại hành động, một đám đều tò mò, thậm chí có kẻ còn chế giễu.
Lá chắn Thiên Đạo còn chưa tan đi, căn bản không có khả năng đi vào.
“Hừ!”
Nhìn thấy Mộc Phàm, Thái Nhất liền khó chịu, đặc biệt là khi thấy Dao Trì cùng Huyền Nữ, Tố Nữ đi theo sau, sắc mặt càng kém hơn.
Hi Cùng, Thường Nga đứng sau Thái Nhất yên lặng chú ý Mộc Phàm, trong mắt mang theo chút kinh ngạc cùng tò mò.
“Gia hỏa này chính là kẻ đánh bại Thái Nhất?”
Càn khôn lão tổ nở nụ cười.
Tận thế, Hoàng hôn cũng chú ý động tác của Mộc Phàm, muốn nhìn xem rốt cuộc muốn làm gì.
“Ngươi muốn làm gì?”
Dao Trì có chút khó hiểu, lá chắn Thiên Đạo chưa mở liền đi lên, có phải hơi sớm một chút hay không.
Mộc Phàm xua xua tay, tự tin nói: “Ta có chừng mực, các ngươi chờ, đừng để các thần ma khác đánh lén.”
Huyền Nữ, Tố Nữ liếc nhau, lập tức cảnh giác.
Các nàng biết Mộc Phàm đã có tính toán, rất có thể là muốn đánh vỡ lá chắn Thiên Đạo, nếu thật sự có thể đánh vỡ, kẻ thứ nhất đi vào sẽ có cơ hội lớn nhất.
Cho nên ba nàng đều ngưng tụ lực lượng toàn thân phòng bị.
Chỉ thấy Mộc Phàm không nhanh không chậm đi tới trước lá chắn Thiên Đạo nhưng đột nhiên bị một bóng dáng ngăn cản.
“Lui ra.”
Một quầng sáng đen trắng ngăn cản hắn.
Quang ám chi chủ lạnh lùng chặn phía trước.
Mộc Phàm đánh giá đối phương, càng nhìn càng thấy quen thuộc, trong lúc nhất thời không nhớ nổi, dứt khoát không nghĩ nữa, giơ tay tung ra một quyền.
Đông!
Quang ám lập loè, đan xen thành một tấm thuẫn, chặn một quyền của Mộc Phàm.
Kế tiếp, hai tay Mộc Phàm chuyển động cực nhanh, nháy mắt tung ra mười vạn quyền, mỗi một quyền đều nện vào cùng điểm.
Phanh!
Thừa nhận mười vạn quyền oanh kích, tấm thuẫn vỡ nát, quyền ý cường đại quét tới, đánh tan ánh sáng trắng đen, để lộ hình dạng bên trong.
Đó là một thiên sứ.
“Thiên sứ?”
Mộc Phàm kinh ngạc, chợt hiểu ra, tên thiên sứ trước mắt chính là thiên sứ đầu tiên trong vũ trụ sơ khai.
Hắn nhìn thiên sứ trước mắt rồi suy tư gì đó, chẳng lẽ tên này chính là Thượng đế?
“Thì ra là ngươi?”
Ánh mắt Mộc Phàm lạnh lùng, chính là cái thứ khốn nạn này đánh lén nên hắn mới phải xuyên qua thời không, xuyên về thời kỳ vũ trụ sơ khai.
Hiện tại thấy đối phương, có thể nói là kẻ thù gặp mặt đỏ mắt.
“Già thiên thủ!”
“Hoàng thiên ấn!”
Mộc Phàm không nói hai lời, tung ra hai chiêu cấm thuật, hoàn toàn không nương tay.
“Quang ám hợp nhất!”
Chỉ nghe một tiếng quát lạnh, hai tay Quang ám chi chủ đan xen, một cổ quang minh, một cổ hắc ám, hai cổ lực lượng trái ngược hợp làm một, thế mà tạo ra sắc thái hỗn độn xám xịt.
Hai tay hắn đẩy tới, cổ lực lượng này quét đến.
Ầm!
Hai cổ lực lượng va chạm, Già thiên thủ hỏng mất, Hoàng thiên ấn cũng vỡ tan rồi biến mất, hỗn độn chi lực cũng tán loạn theo.
Lực phản chấn đẩy lùi hai người, Mộc Phàm đứng trên hỗn độn tinh vân, chân dẫm huyễn quang, sau lưng có một luân bàn chậm rãi chuyển động.
“Giết!”
Vừa dứt lời, Mộc Phàm đã giết đến trước mặt Quang ám chi chủ, hai tay chồng lên nhau, thi triển các loại võ học, bí pháp, từng chiêu nối tiếp nhau oanh tới.
Quang ám chi chủ bị đánh đến trở tay không kịp, cường thế tiếp được từng chiêu nhưng bị liên tục bại lui, sắp không địch lại rồi.
“Tiệt thiên chỉ!”
Đột nhiên Mộc Phàm lắc mình, giơ một ngón tay chọc vào mặt đối phương, sát khí lạnh thấu xương.
Nguy hiểm!
Sắc mặt Quang ám chi chủ thay đổi, mười tám cái cánh sau lưng đồng thời chấn động, quang ám chi lực tản ra rồi hội tụ thành một cổ lực lượng xám xịt quét tới.
Chỉ nghe một tiếng ầm, lực lượng hai bên va chạm kịch liệt sinh ra nổ mạnh, làm vỡ nát hỗn độn tinh vân.
Phốc!
Một tiếng trầm đục vang lên, Quang ám chi chủ đẫm máu bay ra, thế mà bị thương.
Mặt Mộc Phàm không chút cảm xúc, ánh mắt hung ác, cảm giác như không giết đối phương liền không bỏ qua, chỉ cần giết được đối phương, Thượng đế tương lai sẽ không tồn tại.
Đúng lúc Mộc Phàm muốn thi triển một quyền mạnh nhất, nhân cơ hội tiêu diệt Quang ám chi chủ thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Đương!
Một quyền cường thế của Mộc Phàm nện vào một cái chung xám xịt, cái chung chặn một quyền đáng sợ này, cứu được Quang ám chi chủ.
“Thái Nhất, ngươi muốn chết?”
Giương mắt nhìn thì thấy đúng là Hỗn độn chung, kẻ ra tay chính là Thái Nhất, thế mà ngăn trở Mộc Phàm chém giết Quang ám chi chủ, làm lửa giận trong lòng hắn bùng cháy mãnh liệt.
“Hừ!”
Thái Nhất lạnh lùng hừ một tiếng, giơ tay triệu hồi Hỗn độn chung, Hắc ám thiên thể lơ lửng sau lưng, hơi thở càng thêm khủng bố.
“Coi như ngươi mạng lớn.” Mộc Phàm liếc mắt nhìn Quang ám chi chủ.
Mộc Phàm cảm thấy rất khó chịu, vừa rồi ra tay bất ngờ mới đánh Quang ám chi chủ trọng thương, đúng là thời cơ tốt để đánh chết đối phương nhưng lại bị Thái Nhất phá hỏng rồi.
“Bổn tọa nhớ kỹ ngươi.” Quang ám chi chủ lạnh lùng nhìn chằm chằm Mộc Phàm, ghi hận hắn.
Đã kết thù sâu, không cách nào hóa giải, Mộc Phàm quyết tâm muốn tiêu diệt đối phương, vừa rồi ra tay không chừa đường sống.
Đáng tiếc bị Thái Nhất quấy rối, đã không còn cơ hội giết đối phương.
Mộc Phàm nhận ra các thần ma xung quanh đã bắt đầu cảnh giác, thậm chí có dấu hiệu muốn ra tay, đây cũng không phải là dấu hiệu tốt.
Cho nên hắn dứt khoát từ bỏ ý muốn đánh giết Quang ám chi chủ, làm chính sự trước.
“Hệ thống, khai thiên thế nào?”
Hắn đang đứng trước lá chắn Thiên Đạo, giờ khắc này không còn kẻ nào ngăn trở hắn.
Bởi vì vừa rồi Quang ám chi chủ đã dùng hành động thực tế chứng minh, ngăn cản cũng vô dụng, thực lực Mộc Phàm rất cường đại, các thần ma khác đều cảnh giác.
“Ký chủ, muốn sáng lập Thiên giới thì ngươi cần thi triển thức cuối cùng của Cửu thiên cấm thuật, Khai thiên, mới có thể thành công.”
Trong đầu vang tiếng hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm nghe mà đơ ra.
Mặt tái rồi, tới thời khắc mấu chốt này ngươi lại nói với ta dùng thức cuối cùng của Cửu thiên cấm thuật mới có thể thành công, chẳng phải trêu đùa ta sao?
“Hệ thống chó, ngươi đùa với ta?” Mộc Phàm có chút tức giận.
Hắn mắng to: “Ngươi nói nhảm hả, hiện tại ta vừa lĩnh ngộ đến thức thứ sáu, vẫn còn thiếu ba thức cuối cùng, ta làm sao thi triển?”
“Thứ hố người.”
Mộc Phàm không thể không tức giận, tới lúc cần rồi ngươi mới nói, có tác dụng gì chứ.
Thức cuối cùng của Cửu thiên cấm thuật, quỷ mới biết nó ra làm sao.
Hắn còn chưa lĩnh ngộ được thức thứ bảy, đi đâu lĩnh ngộ thức thứ chín, lần này mất mặt rồi.
“Ngươi nói coi, làm sao bây giờ?”
Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể ném vấn đề cho hệ thống.
Mộc Phàm hung hăng nói: “Ngươi không giải quyết được thì lão tử không làm nữa, kẻ nào thích làm Thiên Đế thì cứ làm, nếu không thì ngươi tới làm?”
“Ký chủ, chỉ cần nạp chút tiền là có thể tạm thời thi triển thức thứ chín của Cửu thiên cấm thuật.”
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở, có biện pháp nhưng mẹ nó lại phải nạp tiền.
Quả nhiên cái hệ thống này rất đáng hận, hai ba câu không rời nghề chính, nạp tiền.
“Bao nhiêu?” Mộc Phàm thử hỏi.
“Chỉ cần nạp một triệu tỷ là ký chủ có thể thi triển thức thứ chín, Khai thiên tích địa.”
Không nghĩ tới câu trả lời của hệ thống làm hắn suýt quay đầu trở về.
“Một triệu tỷ hả, ta gom một đống gạch cho ngươi nạp.”
Mộc Phàm câm nín nhìn lá chắn Thiên Đạo trước mắt, chỉ cần bổ nó ra là có thể sáng lập Thiên giới.
Người sáng lập Thiên giới có hy vọng đăng lâm Thiên vị rất lớn, đây là một loại khảo nghiệm của Thiên Đạo, làm được xem như thành công một nửa rồi.
Nhưng Mộc Phàm không có năng lực khai thiên, muốn thi triển thức thứ chín của cấm thuật cần có tiền, nhưng hiện tại hắn không có tiền.
“Được, ngươi tìm người khác đi, ta không có tiền.”
Mộc Phàm đen mặt, xoay người chuẩn bị rời đi, không cách nào làm việc này.
“Ký chủ từ từ.”
Trong đầu vang tiếng hệ thống, chỉ nghe nó nói: “Trên người của ngươi không có tiền nhưng ngươi trên người hai tiểu tình nhân có nha.”
“Ngươi nói cái gì?” Mộc Phàm đang muốn rời đi, nghe được lời này thì dừng bước.
Đám thần ma chung quanh nhìn Mộc Phàm bằng ánh mắt khó hiểu, hoài nghi có phải hắn choáng váng hay không, nhìn chút liền trở về, vậy ngươi chạy tới làm cái gì.
“Tiểu tình nhân?” Da mặt Mộc Phàm co rút, ánh mắt dừng trên người Dao Trì, Huyền Nữ, Tố Nữ, hệ thống nói các nàng sao?
“Không sai!”
Hệ thống lại nói tiếp: “Hai tiểu tình nhân Huyền Nữ cùng Tố Nữ có hai sợi quy tắc hoàn chỉnh, một sợi trị giá một triệu tỷ, tùy tiện lấy một sợi là đủ rồi.”
“....” Mộc Phàm hết chỗ nói, mắng chửi: “Ngươi câm miệng đi, các nàng trở thành tiểu tình nhân của ta lúc nào, ngươi mà nói lung tung nữa ta liền không làm.”
“Có làm hay không thì tuỳ ký chủ, dù sao người tổn thất là ngươi.”
Hệ thống cũng buông lời hung ác.
Lúc này Mộc Phàm rối rắm, nhìn Huyền Nữ cùng Tố Nữ, hai tỷ muội bị hắn nhìn mà cả người không được tự nhiên.
“Có thể...” Hắn há miệng thở dốc, thật đúng là không biết mở miệng thế nào.
Hỏi tiền nữ nhân, chuyện này làm cho Mộc Phàm thấy xấu hổ.
“Cần hỗ trợ chuyện gì ngươi cứ việc nói.”
Huyền Nữ nhận ra Mộc Phàm đang khó xử, cần hỗ trợ.
Tố Nữ cũng dứt khoát nói: “Nói đi, cần chúng ta làm cái gì?”
Các nàng cũng hy vọng Mộc Phàm nhận được căn nguyên Thiên Đạo, đây là cơ hội tốt, tất nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.
Mộc Phàm có chút rối rắm, chần chờ chút rồi mới nói: “Ta cần một phần quy tắc hoàn chỉnh, các ngươi...”
“Ngươi nói cái này?”
Huyền Nữ sửng sốt, trực tiếp gỡ cái vòng trên cổ, thế mà là một sợi quy tắc hoàn chỉnh.
Mộc Phàm thấy mà câm nín, Huyền Nữ này thật xa xỉ nha, dùng một sợi quy tắc hoàn chỉnh tạo thành vòng cổ, vòng cổ trị giá một triệu tỷ.
“Cái này sao?”
Tố Nữ cũng nâng tay lên, trên cổ tay có đeo một cái vòng, lại là một sợi quy tắc hoàn chỉnh, Mộc Phàm xem mà dở khóc dở cười.
Nữ nhân nha, thật sự không khác gì nhau.
“Đúng vậy, ta cần thứ này.”
Mộc Phàm gật đầu, giờ không quan tâm mặt mũi gì nữa.
“Cho ngươi.”
Huyền Nữ, Tố Nữ nghe xong liếc nhau, không hề nghĩ ngợi nhiều trực tiếp ném cho Mộc Phàm.
Hai sợi quy tắc hoàn chỉnh, một cái vòng cổ, một cái vòng tay, đều ném cho hắn.
Một màn này làm Dao Trì có chút không thoải mái, các ngươi đang trao tín vật đính ước sao?
“Đa tạ.”
Mộc Phàm nói tếng cảm ơn, cầm vòng cổ cùng vòng tay xoay người tới trước lá chắn Thiên Đạo, cảm nhận được hai vật vẫn còn lưu lại chút hơi thở nhẹ nhàng, mùi hương thoang thoảng.
“Hệ thống, tiền vào chỗ, nhanh làm việc.”
Hắn kêu gọi hệ thống mau làm việc.
Ong!
Vừa dứt lời thì thân hình hắn liền chấn động, vòng cổ biến mất.
Ngay sau đó, một hơi thở huyền diệu khó giải thích tản ra, sắc mặt tất cả thần ma tức khắc thay đổi, cảm nhận được nguy hiểm bao trùm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận