Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 312: Cho điểm tối đa

Oanh!
Trong hư không, thịt nát rơi rụng bốn phía, một người cầm chiến thương trong tay quét ngang, không kẻ nào địch nổi.
Đó là Phó Bân, một người một thương đánh đâu thắng đó, không một tên dị tộc có thể ngăn cản.
Mấu chốt là gia hỏa này quá trang bức.
“Thiếu niên giang hồ mình ta cuồng!”
Phó Bân hét lớn một tiếng, chiến thương như rồng, cuốn lên vạn tầng khí lãng hóa thành một con rồng dài, nhân thương hợp nhất, nháy mắt xé nát một lượng lớn dị tộc, chết rất thảm thương.
Thương pháp của hắn cường đại, bá đạo, thương ra như rồng, như một con hắc long cuồng bạo gầm thét, giết vô số dị tộc.
“A...”
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, rốt cuộc chọc giận một ít dị tộc cường đại.
“Nhân loại, đừng quá càn rỡ!”
Có cường giả Thánh cấp của dị tộc bạo nộ gào thét đánh tới, muốn diệt sát tên nhân loại ngông cuồng này.
“Ha ha ha, tới tốt.”
Phó Bân nhìn thấy không hoảng mà còn cười, chiến thương trong tay vừa chuyển, giết một tên dị tộc cấp Siêu phàm, đầu nổ nát tại chỗ.
Khí thế cả người Phó Bân đột nhiên ngưng kết, thương mang phun ra nuốt vào, đằng đằng sát khí.
“Bốn phía thọ địch chẳng hề sợ...”
“Dù có chết trận không quay đầu.”
Hắn hét to một tiếng, thương mang phóng tận trời, nhân thương hợp nhất, nháy mắt xỏ xuyên qua hư không.
Răng rắc, trong vài tên cường giả dị tộc xông tới, có một sinh vật đầu mọc đầy gai ngược cứng đờ ở nơi đó, ngực xuất hiện một cái lỗ thủng, hai mặt thông nhau.
Nó cúi đầu, thấy ngực bị xỏ xuyên qua, toàn bộ thân thể bị một cổ thương ý cường đại xoắn thành thịt nát.
Lại một cường giả cấp Siêu phàm bị hạ gục trong nháy mắt.
Điều này làm cho Mộc Phàm cảm thấy kinh ngạc, bắt đầu thu hồi sự khinh thường trong lòng, thực lực mấy người này thật sự rất cường đại, có thể một chiêu hạ gục cấp Siêu phàm.
Phải biết rằng người thật sự có thể nháy mắt hạ gục cấp Siêu phàm rất ít, chỉ có cường giả Siêu thể mới có thể dễ dàng làm được, Phó Bân cũng chưa bước vào cảnh giới Siêu thể lại có chiến lực cảnh giới Siêu thể.
Không thể không coi là thiên tài.
Chỉ là gia hỏa này quá trang bức a.
“Tìm chết!”
Tên cường giả Nhập thánh dị tộc giận tím mặt, gào thét giết tới trước mặt hắn, một thanh chiến đao sắc bén chém xuống
“Mạng ngươi do ta không hỏi trời!”
Phó Bân quát lạnh, thân thể bộc phát ra một hơi thở cường đại, thương mang phun ra nuốt vào, ngay lập tức đâm ra hơn ngàn bóng thương.
Đinh đinh, đao thương va chạm phát ra từng tiếng vang trong trẻo.
Ngay sau đó là một tiếng răng rắc giòn vang, lưỡi đao tan vỡ, thương mang như rồng xỏ xuyên qua đầu tên Nhập thánh này, giữa trán hắn xuất hiện lỗ thủng.
Một tên cấp Nhập thánh bị một thương bộc phát của Phó Bân xỏ xuyên qua đầu, đánh chết tại chỗ, thi thể đứng nơi đó, chấn động rất nhiều cao thủ dị tộc.
“Không chịu nổi một kích.” Phó Bân khinh thường hừ lạnh, thật ra trong lòng hắn cũng hết hồn, bởi vì vừa mới thi triển một thương cường đại nhất, lực lượng sắp cạn kiệt.
Cố gắng đứng vững chính là muốn kết thúc màn trang bức này một cách viên mãn, trong lòng tự cho mình điểm số tối đa.
“...”
Mộc Phàm câm nín nhìn bộ dáng kia, đen mặt, quá biết diễn, rõ ràng đã cạn lực rồi, thế mà còn có thể trang bức.
“Gia hỏa này không đàng hoàng gì cả.”
Diệp Hồng Trần có chút bực bội, ngươi trang bức chẳng phân biệt tình huống, hiện tại là thời điểm để ngươi trang bức sao?
“Các vị, ta lui đây, kế tiếp cho các ngươi biểu hiện.”
Phó Bân vung tay, thi thể bay ra ngoài, hóa thành một tia sáng bay về trong đội ngũ.
Cảnh này làm cho những người khác thiếu chút nữa hành hung hắn một trận, hắn thoải mái trang bức, còn bọn họ sẽ phải đối mặt với lửa giận của dị tộc.
“Những nhân loại này đáng chết!”
Có cường giả dị tộc rống giận, thanh âm truyền đến, mấy người khác giật cả mình.
Một cường giả Siêu thể dị tộc bạo nộ, thân hình cao lớn, cao tới tám chín mét, khiêng một thanh đao thật to bước tới.
“Cường giả!”
Đám Diệp Hồng Trần, Phó Bân lộ vẻ mặt nghiêm trọng.
Mấy người đều cảm giác được tên này cường đại hơn rất nhiều, là một cường giả Siêu thể thật sự, đạn hạt nhân di động.
Oanh!
Đột nhiên, Đồ tể, Thần Thập Nhất đang mở đường phía trước song song bay ngược trở về, sắc mặt tái nhợt, hơi thở hỗn loạn.
“Sao lại thế này?” Diệp Hồng Trần cảm thấy không ổn.
Thần Thập Nhất lạnh lùng nói: “Bị trận pháp ngăn chặn, không qua được.”
Dứt khoát, ngắn gọn, hai người bị trận pháp chặn, không thể đánh thủng còn bị bắn ngược trở về.
“Đừng động, trước ngăn trở cường giả Siêu thể này.”
Diệp Hồng Trần nhanh chóng quyết định, không có tiếp tục đi tới, phá trận cần một chút thời gian, cường giả Siêu thể của dị tộc đã giết tới rồi.
Chung quanh còn có không biết bao nhiêu sinh vật dị tộc, một đám như hổ rình mồi, muốn giết đi ra ngoài không phải chuyện dễ dàng, gần như không có khả năng.
Nhưng mấy người đều không từ bỏ, cũng không sợ hãi, bởi vì sợ hãi cũng chẳng thể quay đầu.
Nhiệm vụ của bọn họ là bảo đảm an toàn cho Mộc Phàm, đưa hắn vào Long Thành, đây là sứ mệnh lúc này.
Vì thế mà có thể không tiếc hy sinh.
“Ta tới!”
Lúc này, tên thanh niên nhìn có chút nữ tính đột nhiên mở miệng.
Hắn bước ra, đứng phía trước đội ngũ, toàn thân có từng dòng khí đáng sợ vờn quanh, từng dòng khí từ trong cơ thể hắn phát ra.
Mộc Phàm có chút kinh ngạc nhìn hắn, rõ ràng cảm giác được một loại lực lượng đặc thù đang thức tỉnh trong cơ thể hắn.
“Năng lực huyết mạch hay là năng lực thiên phú đây?” Mộc Phàm kinh ngạc.
Hắn cảm giác được trong cơ thể thanh niên này có lực lượng kỳ lạ đang sôi trào.
Trước đó hắn vừa dung hợp một loại năng lực thiên phú, tự nhiên rất mẫn cảm, quen thuộc, trong lúc nhất thời liền đoán được kết quả.
“Lôi dực, mở!”
Chỉ nghe một tiếng hét to, sau lưng thanh niên bỗng mọc ra một đôi cánh bao phủ bởi hồ quang, như được tạo ra từ lôi điện.
“Lại biến thân?” Mộc Phàm thầm phun nhổ.
Nhóm người này quả nhiên đều có bản lĩnh nha, cất giấu một ít át chủ bài.
Thanh niên trước mắt thế mà thức tỉnh một loại huyết mạch nào đó, hoặc là nói hắn đạt được năng lực thiên phú nào đó, thao túng lôi điện.
“Lôi đình gió lốc!”
Hắn gầm nhẹ một tiếng, đôi cánh chấn động, cả người hóa thành một tia lôi quang phóng lên cao, cuốn lôi đình hóa thành một cơn bão sấm chớp lao tới cường giả Siêu thể dị tộc.
Ầm vang!
Cùng với một tiếng nổ vang, trong hư không u ám loé lên vô số lôi quang, vô cùng chói mắt.
Mộc Phàm nheo mắt, thấy thanh niên hoàn toàn bùng nổ trong cơn bão sấm chớp, lôi đình chi lực từ trong thân thể hắn trào ra, hình thành một cơn bão sấm.
Sấm sớp vũ bão cường đại mang đến nhiều phiền toái cho cường giả Siêu thể dị tộc kia, làm tổn thương tới làn da của hắn.
“Phá!”
Chỉ nghe một tiếng hét giận dữ, tên Siêu thể dị tộc đột nhiên bùng nổ, tựa như một mặt trời nở rộ.
Ầm ầm ầm, sấm chớp tán loạn, một bóng dáng từ trên trời giáng xuống, toàn thân chồng chất vết thương, thân thể còn có hồ quang.
“Lôi Anh, ngươi như thế nào?”
Một thanh niên khác nhanh chóng lao ra, đỡ lấy thanh niên bị thương ngã xuống.
Hắn tên là Lôi Anh, đã thức tỉnh thiên phú, có thể thao túng lôi đình, đây là đòn sát thủ của hắn, đáng tiếc vẫn không thể ngăn trở cường giả cấp Siêu thể dị tộc kia.
“Cẩn thận, hắn rất mạnh, lực phòng ngự có thể nói vô địch, bão sấm chớp của ta không phá nổi phòng ngự.”
Lôi Anh có chút sốt ruột nhắc nhở một câu, không ngừng ọc máu, chỗ trái tim thiếu chút nữa bị vũ khí sắc bén xỏ xuyên, hắn đã trọng thương nhưng còn may là không bị hạ gục tại chỗ.
“Nhân loại, vô dụng thôi, các ngươi chỉ đang hấp hối giãy giụa.”
Ở phía trước, tên cường giả dị tộc kia cũng bốc khói, nhưng không thương tổn bao nhiêu.
Vẻ mặt hắn dữ tợn, nói xong thì ánh mắt lộ ra sự hung ác.
“Bắt sống.”
Lúc này, đột nhiên từng tên dị tộc có hơi thở khủng bố xuất hiện xung quanh, tám cường giả Siêu thể đồng thời xuất hiện làm lòng mấy người đều chìm vào đáy cốc.
“Tám cường giả Siêu thể, lần này chúng ta phải hy sinh rồi.”
Phó Bân thở dài nói, có chút chua xót.
Lúc này, thật sự phải hy sinh.
“Phiền toái.”
Biểu tình của Diệp Hồng Trần nghiêm trọng, cảm thấy vô cùng áp lực, trốn không thoát, làm sao bây giờ?
Nàng nhìn Mộc Phàm, trong lòng đang nhanh chóng suy tư rồi đưa ra một quyết định, mặc kệ như thế nào, phải đưa hắn tới Long Thành an toàn.
“Này, các ngươi từ bỏ sao?”
Nhưng vào lúc này, Mộc Phàm vẫn luôn được bảo hộ ở trung tâm bỗng mở miệng.
“Còn không phải là tám sinh vật dị tộc cấp Siêu thể nha, một quyền là có thể đánh chết một tên, cần làm ra bộ dạng này sao?”
“Uổng cho các ngươi vẫn là thiên tài, gặp được mấy tên cường giả Siêu thể liền không còn lòng tin, muốn hy sinh hả?”
Mộc Phàm có chút hận rèn sắt không thành thép răn dạy một câu.
“Ta đã nói không cần các ngươi đến đây đi, nhìn xem bộ dạng này của các ngươi, cộng đồng nhân loại đều mất mặt thay các ngươi.”
Nghe lời này, sắc mặt đám Diệp Hồng Trần, Phó Bân, Thần Thập Nhất, Lôi Anh như bị táo bón, đen thui, tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận