Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 403: Lăng Tiêu điện

“Quảng hàn cung ở phía đông Thiên Đình, nơi này là Chân Võ Đế cung cửa bắc.”
Mộc Phàm yên lặng suy nghĩ, phân biệt phương hướng, mở bản đồ hệ thống ra, rất bất ngờ vì bản đồ thể hiện toàn cảnh Thiên Đình thượng cổ.
“A, hệ thống, có thể dùng bản đồ rồi?”
Hắn kinh ngạc hỏi.
Chỉ nghe trong đầu truyền đến tiếng hệ thống đáp lại: “Đúng vậy ký chủ, thời khắc tiến vào Thiên Đình thượng cổ thì bản đồ đã không còn bị hạn chế.”
Chuyện này làm cho Mộc Phàm vui mừng quá đỗi, trực tiếp xem bản đồ, quả nhiên toàn bộ tin tức về các nơi trong Thiên Đình đều hiện ra.
Tuy rằng không có biện pháp nhìn thấy tình huống cụ thể bên trong các cung điện.
Nhưng hắn đã tìm được vị trí của Thiên Đế cung trên bản đồ, nằm ở trung tâm Thiên Đình.
Thật ra có thể đi từ Nam thiên môn thẳng tới Lăng Tiêu bảo điện, ở sau Lăng Tiêu điện chính là Thiên Đế cung, phía tây Thiên Đình là Dao Trì, có một mảnh vườn bàn đào.
“Bàn đào nha.”
Mộc Phàm vừa thấy là vườn bàn đào, tức khắc chảy nước miếng.
Bàn đào Dao Trì trong truyền thuyết, ăn một quả có thể khiến người ta trường sinh bất tử, thanh xuân vĩnh viễn, thậm chí thọ ngang trời đất, không biết có phải thật hay không.
Tuy rằng có khả năng nói hơi quá, nhưng tuyệt đối là bảo bối, nhất định không thể bỏ lỡ.
m thầm nuốt nước miếng, thèm thuồng bàn đào, nhưng hiện tại không phải thời điểm đi hái đào, phải nhanh chóng tìm được Thiên Đế huyết.
“Đi từ nơi này, có thể vào trung tâm Thiên Đình Lăng Tiêu điện, khoảng cách thế mà tới mấy ngàn vạn cây số?”
Mộc Phàm trừng mắt, thầm than một tiếng mẹ nó.
Thiên Đình rộng lớn kinh người, hoàn toàn chính là một thế giới độc lập khổng lồ, thậm chí có cảm giác rộng lớn như hệ Thái dương.
Căn cứ theo tin tức trên bản đồ, Thiên Đình thượng cổ bao gồm cả Côn Luân tiên cảnh, hợp thành một Tiên giới khổng lồ.
Thậm chí lớn hơn hệ Thái dương rất nhiều, thực sự làm người ta chấn động, cũng không hiểu được Tiên giới Thiên Đình này được sáng lập như thế nào.
“Mộc Phàm, ta muốn đi Quảng hàn cung nhìn xem.”
Lúc này, thỏ ngọc Mộng Li trong ngực mở miệng đưa ra một thỉnh cầu, muốn đi Quảng hàn cung.
Nàng muốn tìm lại ký ức đã mất, có lẽ tới Quảng hàn cung sẽ có thể tìm được một ít ký ức vụn vặt đây?
Mộc Phàm nghe xong liền đáp ứng, nhưng cũng không đi theo nàng tới Quảng hàn cung, mà là trực tiếp từ nơi đây đi tới trung tâm Thiên Đình, Lăng Tiêu điện, Thiên Đế cung.
Nơi đó mới là mục tiêu của Mộc Phàm.
“Ngươi đi đi, nhớ cẩn thận.” Mộc Phàm phân phó một câu, buông Mộng Li ra.
Nàng nhìn nhìn Mộc Phàm, trong mắt có vẻ cảm kích: “Cảm ơn ngươi đã dẫn ta tới nơi này, nếu ta khôi phục ký ức, nhất định sẽ giúp ngươi sưu tầm bảo vật Thiên Đình.”
“Đi thôi.” Mộc Phàm xua xua tay ra hiệu nàng chạy nhanh đi đi.
Nhìn Mộng Li hóa thành một tia luồng bay hướng về phía Quảng hàn cung, rất mau liền biến mất trong mây mù mênh mông.
Mộc Phàm thu hồi tầm mắt, nhìn về phía khác, chính là hướng Lăng Tiêu điện, khoảng cách mấy ngàn vạn cây số.
Nếu là trước đây, mấy ngàn vạn cây tương đương với từ địa cầu đến sao hoả, không biết phải bay bao lâu mới có thể đến.
Còn may là thực lực hiện tại của Mộc Phàm đã khác xưa, hơn nữa còn nắm giữ năng lực không gian năng lực, tuy rằng ở Thiên Đình không thể tiến hành thuấn di.
Nhưng lấy tốc độ của hắn, rất nhanh có thể tiến đến trung tâm Thiên Đình, Lăng Tiêu điện.
Vèo!
Nghĩ xong, Mộc Phàm trực tiếp đạp bộ chợt lóe, dùng tốc độ cao nhất, dựa theo con đường tốt nhất mà bản đồ hệ thống chỉ ra nhanh chóng bay về hướng Lăng Tiêu điện.
Căn cứ theo lời hệ thống, cứ mười vạn năm thì Thiên Đế thay máu một lần, chỉ cần tìm được Thiên Đế huyết là có thể đúc thành vô thượng tiên thể.
Một khi đúc thành vô thượng tiên thể, thực lực của Mộc Phàm sẽ tăng nhiều lần, khi tìm bảo tàng khác của Thiên Đình cũng an toàn, dễ dàng hơn.
Ong!
Mộc Phàm một đường chạy nhanh, bỗng nhiên không gian phía trước gợn sóng, từng luồng tiên quang đan xen, ánh sáng vô tận bùng nổ, có sát chiêu đáng sợ đánh úp tới.
Mộc Phàm không nghĩ nhiều, xoay người tránh đi, ngay sau đó tích tụ lực lượng toàn thân tung ra một quyền cường đại nhất.
Chỉ nghe một tiếng “Oanh”, phía trước có tiên trận lập loè, cấm chế thượng cổ cường đại hiện lên, phù văn thượng cổ lập loè, lóe lên tiên quang.
Đây là tiên trận thượng cổ bị kích hoạt.
“Đen đủi!”
Mộc Phàm mắng to một tiếng, mặt xám mày tro lui về, tiên trận sáng lạn trước mắt đã chặn đường hắn.
Muốn đi vòng qua liền phải vòng mấy trăm vạn cây số mới được, biện pháp duy nhất chính là trực tiếp đi ngang qua.
“Hệ thống, có biện pháp nào sao?” Mộc Phàm trong lòng chỉ muốn nhanh chóng đến Thiên Đế cung, tìm được Thiên Đế huyết mà mình muốn.
Bất đắc dĩ chỉ có thể xin hệ thống giúp đỡ, không có thời gian trì hoãn ở nơi này.
“Nạp mười ngàn tỷ, có thể trực tiếp đi ngang qua tất cả tiên trận mà không kích hoạt chúng.”
Hệ thống đưa ra biện pháp là nạp tiền, chỉ cần nạp tiền là có thể giải quyết tất cả vấn đề.
Quả nhiên, hệ thống vẫn là cái hệ thống kia, không thay đổi chút nào, theo lời hệ thống thì không có chuyện mà nạp tiền làm không giải quyết được, nếu có, vậy nạp chưa đủ nhiều.
“Nạp!”
Mộc Phàm cắn răng, vì Thiên Đế huyết, vì vô thượng tiên thể, chỉ mười ngàn tỷ mà thôi, mình vừa mới kiếm được không ít.
Quả nhiên, nện mười ngàn tỷ vào, hệ thống rất ra sức.
Chỉ nghe một tiếng “Ong”, cơ thể Mộc Phàm đột nhiên tản ra một quầng sáng thần bí, bao bọc toàn thân.
Mộc Phàm nhìn xong, trực tiếp vọt vào tiên trận thượng cổ phía trước, không bị thứ gì ngăn trở, thế mà cứ xuyên thẳng qua như vậy.
Một đường thẳng tới, không có tiên trận thượng cổ nào ngăn cản được hắn, giống như chúng không có một chút tác dụng.
Sau nửa canh giờ, rốt cuộc Mộc Phàm cũng tiến vào khu vực trung tâm Thiên Đình thượng cổ.
Mới vừa vừa tiến đến liền thấy trước mắt có một cung điện vô cùng to lớn, cao cao tại thượng, tản ra tiên quang vạn trượng, cho người ta một cảm giác chí cao vô thượng, bất hủ bất diệt.
Lăng Tiêu điện trải qua vô số năm tháng ánh vào đôi mắt.
Tâm thần Mộc Phàm chấn động, như cảm nhận được uy nghiêm, khí phách vô thượng của Thiên Đình ngày xưa.
“Tốt cho một toà Lăng Tiêu điện.”
Hắn hít sâu một hơi, một lúc sau mới tỉnh táo lại.
Trong nháy mắt vừa rồi, hắn thấy được uy nghiêm của Thiên Đình thượng cổ, cảm thấy vô cùng chấn động và nhỏ bé.
Trước Lăng Tiêu điện có chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang, mỗi một tòa bậc thang đều do Tiên ngọc cấu tạo thành, tản ra ánh sáng mãnh liệt.
Bước lên từng bậc khiến người ta cảm giác được một loại uy nghiêm khó mà diễn tả, rất nặng nề từ Lăng Tiêu điện chính diện đánh tới, đè ép khiến người ta không cách nào thở dốc.
Muốn tiến vào Lăng Tiêu điện cần phải đi lên từng bậc thang này, không thể bay cũng không thể nhảy lên.
Bởi vì có uy áp bàng bạc ập tới khiến người ta không thở nổi, thậm chí không thể ngẩng đầu nhìn thẳng vào Lăng Tiêu điện.
“Lực áp bách thật đáng sợ.” Mộc Phàm kinh hãi, bước từng bước một.
Còn may là cơ thể hắn đủ cường đại, còn có thêm lực lượng của hệ thống gia trì mới không có bị ép sụp, nếu không rất có thể sẽ trực tiếp bị cổ uy áp này nghiền nát.
Một bước một bậc thang, đi hết chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang, cuối cùng bước tới trước Lăng Tiêu điện, một cổ uy áp càng đáng sợ hơn phủ xuống.
Thiên uy mênh mông cuồn cuộn đè ép khiến Mộc Phàm thở dốc.
Còn Tiểu Ách bên cạnh thì sắc mặt trước sau như một, nhưng vừa tới trước Lăng Tiêu điện biểu tình rõ ràng có chút biến hóa.
Ánh mắt giấu trong áo đen có vẻ phức tạp, giống như đã từng nhìn thấy Lăng Tiêu điện trước mắt rồi.
Nhưng vẻ phức tạp này nhanh chóng biến mất, trở về sự yên lặng như cũ, từng bước theo sát Mộc Phàm đi vào Lăng Tiêu điện.
Đương!
Mới vừa bước vào Lăng Tiêu điện, liền nghe nghe thấy tiếng chuông vang vọng toàn bộ Thiên Đình, thiên chung ngân vang, đại biểu cho có người bước vào Lăng Tiêu điện.
Trong Lăng Tiêu điện trống rỗng, từng đợt tiếng chuông văng vẳng mang đến cảm giác cô tịch cùng thê lương.
Đã từng là Thiên Đình cường đại nhất thời thượng cổ, vì sao đột nhiên biến mất, không thấy bóng dáng tiên nhân thượng cổ đâu nữa.
Tiên nhân đã đi đâu, vì sao tất cả đều biến mất?
“Ký chủ, đã kiểm tra đo lường được sự tồn tại của Thiên Đế huyết, ở phía sau Lăng Tiêu điện, sâu trong Thiên Đế cung.”
Lúc này, trong đầu Mộc Phàm vang tiếng hệ thống.
Điều này khiến hắn lập tức bừng tỉnh từ trong trạng thái cô tịch vô tận, toát mồ hôi lạnh.
“Nguy hiểm thật, vừa rồi thiếu chút nữa trầm luân bên trong.” Mộc Phàm sợ hãi nói.
Tiếng chuông vừa rồi ẩn chứa một loại quy tắc tiên đạo, khiến ý thức của hắn trầm luân, thiếu chút nữa không thể thoát ra rồi.
Còn phải nhờ hệ thống đột nhiên nhắc nhở làm hắn bừng tỉnh, về lại hiện thực.
“Hệ thống, tìm được Thiên Đế huyết sao?” Mộc Phàm mừng rỡ.
Hắn hỏi: “Không đúng, ngươi mà hảo tâm như vậy sao, miễn phí dò xét tung tích của Thiên Đế huyết, có phải có chỗ nào gian dối hay không, ngươi lại đào hố cho ta nhảy hả?”
“....” Hệ thống không còn lời gì để nói, đáp lại một câu: “Ký chủ suy nghĩ nhiều, kiến nghị ký chủ thừa dịp lực lượng hệ thống lực vẫn còn gia trì, nhanh tiến vào Thiên Đế cung lấy Thiên Đế huyết.”
“Được thôi.”
Mộc Phàm không phân vân vấn đề nhỏ này, sau khi khôi phục bình tĩnh, biểu tình trở nên nghiêm túc, nhìn Tiểu Ách cạnh, có chút khó xử.
“Đại nhân, ta ở chỗ này chờ ngươi.”
Tiểu Ách hiểu lòng người, lập tức chủ động mở miệng chờ bên ngoài Lăng Tiêu điện.
“Được, vậy ngươi ở đây chờ một chút.”
Mộc Phàm xin lỗi, bay thẳng đến chỗ sâu nhất trong Lăng Tiêu điện, nơi đó chính là Thiên Đế cung.
Ở nơi đó có Thiên Đế huyết lưu đến hôm nay, đúng là mục tiêu chuyến này của Mộc Phàm.
Có nó là có thể thành tựu vô thượng tiên thể.
Nhìn Mộc Phàm đi sâu vào Thiên Đế cung, vẻ mặt của Tiểu Ách lại trở nên phức tạp, hai mắt sâu thẳm nhìn về Lăng Tiêu điện trống rỗng.
“Thiên Đế...”
Hai mắt Tiểu Ách đột nhiên trở nên đạm mạc, vô tình, lạnh nhạt, trong miệng lẩm bẩm hai chữ “Thiên Đế”.
Lúc này, Mộc Phàm đã xuyên qua Lăng Tiêu điện, rốt cuộc đi tới Thiên Đế cung.
Vừa tiến đến, hắn đã bị một hàng chữ bằng máu lập loè trong Thiên Đế cung trấn trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận