Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 447: Bị treo lên đánh

Cảm giác đau nhức ập tới khiến Mộc Phàm từ trong trạng thái hôn mê tỉnh lại.
“A... Đau...”
Tỉnh lại, Mộc Phàm chỉ cảm thấy cả người như tan thành từng mảnh, động nhẹ liền đau nhức, thiếu chút nữa muốn ngất đi rồi.
Mộc Phàm một kiểm tra toàn thân mới phát hiện thân thể của mình hoàn toàn rách nát, trên người không có chỗ nào hoàn hảo, máu thịt lẫn lộn, thiếu chút nữa treo mạng rồi.
“Hệ thống, hiện tại ta đang ở nơi nào?”
Hắn dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, ngươi đang xuyên qua trong thời không, bốn phía là thời không loạn lưu.”
Vừa nhìn mới phát hiện, thì ra vẫn còn trong quá trình xuyên qua thời không, chung quanh là thời không loạn lưu vô tận quay cuồng.
Không cẩn thận mà ngã vào thời không loạn lưu sẽ tan thành mây khói.
Còn may là thân thể hắn cường đại, sức khôi phục khủng bố làm hắn nhanh chóng khôi phục lại, không bao lâu, thân thể liền trở về như ban đầu.
Nhưng trong cơ thể trống rỗng, không có tu vi, tiên lực biến mất, chỉ còn lại một thân xác cường đại.
“Sao lại thế này?” Mộc Phàm kinh ngạc không thôi, vì sao tu vi của mình không khôi phục.
Thậm chí hắn cảm giác giống như chưa từng tu luyện, chỉ có thân thể cường đại, không có tu vi.
“Hệ thống, sao tu vi của ta không còn rồi?”
Hắn kinh hãi, không thể không dò hỏi hệ thống.
Lúc này, trong đầu truyền đến tiếng hệ thống: “Ký chủ, ở thời điểm trước khi ngươi xuyên qua thời không, trúng một kích tuyệt sát của Thượng đế, tu vi bị phế bỏ.”
Nghe xong lời này, Mộc Phàm đen mặt, thế mà bị Thượng đế phế bỏ tu vi rồi?
Tên kia hiển nhiên là muốn mạt sát hắn, kết quả hệ thống mang theo hắn xuyên qua thời không, tuy rằng không thể mạt sát hắn nhưng dẫn tới tu vi bị lau sạch.
Nói cách khác, hiện tại Mộc Phàm không còn tu vi, thân thể trống rỗng, tuy rằng tu vi biến mất nhưng lại không ảnh hưởng đến sự cường đại của hắn.
“Ký chủ đừng lo lắng, thân thể ngươi đang trải qua thời không chi lực rèn luyện, cộng thêm vài lần trọng sinh đã trở nên cường đại hơn.”
“Hơn nữa, chỉ cần nạp tiền, trong một giây có thể khôi phục tu vi, hoặc tự mình tìm được năng lượng có thể hấp thu, trực tiếp hấp thu khôi phục.”
Nghe hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra.
Ít nhất thì tình cảnh trước mắt đã không tệ, cuối cùng tránh được Thượng đế tập sát.
“Không biết địa cầu ra sao?”
Mộc Phàm thở dài, mình thế mà bị buộc xuyên qua thời không chạy trốn, thật là mất mặt.
Nhưng ai kêu hắn đụng phải Thượng đế, tên kia quyết tâm muốn tiêu diệt hắn, hoàn toàn không nương tay, còn may là có hệ thống mang hắn xuyên qua thời không.
Nếu không, Mộc Phàm hoài nghi mình sẽ bị đánh chết vài lần nữa, cuối cùng bị thượng đế bắt giam ở Thiên đường.
Đã trải qua vài lần bị đánh chết rồi khôi phục, thân thể đã cường đại hơn, lực lượng thân thể đủ để tự bảo vệ mình, huống hồ sẽ nhanh chóng lấy lại tu vi.
Theo lời hệ thống thì chính là chuyện trong một giây, chỉ cần nạp tiền, cái gì cũng có thể khôi phục.
Hắn lập tức xem xét trên người còn dư lại bao nhiêu tiền.
“Còn hơn hai trăm tỷ sao?” Sắc mặt Mộc Phàm tốt lên rất nhiều.
Trước đó hao phí một trăm ngàn tỷ luyện hóa tiên tri, trên người còn dư lại hơn hai trăm triểu, hẳn là đủ dùng để khôi phục.
“Hệ thống, khôi phục tu vi của ta cần bao nhiêu?”
Hắn đã gấp không chờ nổi, muốn khôi phục tu vi.
Nhưng hệ thống lại dội một chậu nước lạnh: “Ký chủ, để khôi phục tu vi của ngươi, cần nạp một ngàn tỷ.”
“Một ngàn tỷ?” Mộc Phàm ngẩn người, im lặng.
Hắn buồn bực, một ngàn tỷ sao, căn bản không có tiền, không nghĩ tới khôi phục tu vi lại cần tới ngàn tỷ.
“Thôi, tự ta khôi phục.”
Mộc Phàm thầm mắng hệ thống, khôi phục tu vi mà cần tới ngàn tỷ, đúng là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Hắn quyết định tự khôi phục tu vi, muốn khôi phục một thân tu vi cần có đủ năng lượng cường đại mới được.
Nghĩ xong, Mộc Phàm mới quan sát kỹ xung quanh.
Thân thể hắn đang hấp thu từng tia thời không chi lực để rèn luyện, khiến thân thể càng cường đại hơn.
Trong quá trình xuyên qua thời không sẽ gặp nguy hiểm, nhưng có hệ thống, căn bản không cần lo lắng.
Thậm chí hắn còn dùng ánh mắt khát vọng nhìn thời không loạn lưu chung quanh, suy nghĩ coi có thể hấp thu càng nhiều thời không chi lực rèn luyện thân thể hay không.
“Ký chủ, ta khuyên ngươi không nên làm bậy, quá trình xuyên qua thời không không thể xuất hiện bất kỳ biến cố nào, nếu không thì ngươi sẽ hoàn toàn biến mất.”
Lúc này, trong đầu truyền đến tiếng hệ thống cảnh cáo, Mộc Phàm nghe mà cứng đơ.
Hắn vốn đang muốn hấp thu thời không chi lực chung quanh, nhưng nghe hệ thống cảnh cáo lập tức dừng lại, trán đố mồ hôi.
Mộc Phàm có thể xuyên qua thời không là nhờ lực lượng của hệ thống, nếu hiện tại hấp thu thời không chi lực chung quanh, sẽ dẫn tới xuất hiện biến cố.
“Hệ thống, ta đây là xuyên tới đâu?” Hắn đột nhiên nhớ tới một vấn đề.
Nhưng hệ thống lại giải thích: “Ký chủ, bởi vì lần xuyên qua thời không này hoàn toàn ngẫu nhiên, có khả năng xuyên tới tương lai, có khả năng xuyên về quá khứ, cụ thể thì cần kết thúc quá trình xuyên qua mới có thể biết được.”
Nghe xong lời này, lòng Mộc Phàm lạnh ngắt, hệ thống quỷ quái này không đáng tin gì hết.
Hắn nhanh chóng nghĩ tới một vấn đề, lập tức hỏi: “Hệ thống, ta đây làm sao trở về thời không cũ?”
“Nạp tiền nha.” Hệ thống dứt khoát trả lời: “Chỉ cần ký chủ nạp một triệu tỷ là có thể trở về thời không ban đầu.”
“....” Mặt Mộc Phàm tái mét, mắng to: “Ngươi đây là hố ta, chạy thoát rồi nhưng trở về lại khó khăn như vậy?”
“Mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng, quá trình xuyên qua thời không sắp kết thúc.”
Hệ thống đột nhiên vang tiếng nhắc nhở, làm Mộc Phàm căng thẳng, theo bản năng bắt đầu khẩn trương.
Hắn cảnh giác nhìn về phía trước, thời không loạn lưu thoảng qua, chỉ thấy trước mắt có một quầng sáng, thân thể bị một lực lượng hút vào trong đó.
Mộc Phàm như thấy bản thân từ thời không loạn lưu ngã vào một con sông dài cuồn cuộn, sau đó biến mất không thấy.
Thậm chí hắn đều hoài nghi có phải ảo giác hay không, chớp nhoáng vút qua, giống như hình ảnh vừa rồi chỉ là hư ảo, không chân thật.
Nhưng Mộc Phàm cảm giác đó là sự thật, có lẽ sông dài cuồn cuộn vừa rồi chính là Thời không trường hà trong truyền thuyết.
Trời đất quay cuồng, Mộc Phàm cảm thấy mình đang rơi tự do, rớt vào một hồ nước lạnh băng.
Rầm!
Bọt nước văng tung toé, cảm giác lạnh lẽo truyền khắp toàn thân, khiến Mộc Phàm vốn không thể nhúc nhích khôi phục tự do, lập trồi lên.
Hắn biết mình ngã vào một cái hồ.
Vừa trồi lên, chưa kịp nhìn thấy rõ ràng, thậm chí chưa kịp cảm ứng tình huống chung quanh liền cảm giác có một lực lượng cường đại nện vào gáy mình.
Đương!
Một tiếng loảng xoảng vang lên, đầu bị nện choáng váng, hai mắt xoay vòng.
“Mẹ nó, đánh lén?”
Lòng Mộc Phàm lộp bộp, mình bị đánh lén rồi.
Ngay sau đó hai mắt tối sầm, thân thể bị một lực lượng cường đại giam cầm, có một sợi dây thừng trói chặt hắn.
Nhìn thân thể bị bó chặt, Mộc Phàm ra sức giãy giụa, hoảng sợ phát hiện thế mà không có biện pháp thoát khỏi sợi dây thừng này.
Giờ đây Mộc Phàm mới thấy rõ ràng cảnh tượng trước mắt, mình thật sự ngã vào một cái hồ, có thể nói là một Thiên trì.
Bốn phía đầy sương mù lượn lờ, có một bóng dáng lồi lõm ẩn hiện phía trước.
“Đây là nơi nào?” Mộc Phàm có chút kinh hãi, đúng lúc thấy trong sương mù có một bóng người chậm rãi ra, dáng người thướt tha, mông lung, không nhìn rõ.
Nhưng xác định được đây là một nữ tử phong hoa tuyệt đại, trên người khoác một tầng lụa mỏng, hai chân trần trụi rẽ sương đi tới.
“Ngươi là ai?”
“Vì sao xâm nhập đạo tràng của ta?”
Nữ tử vừa tới liền lạnh lùng chất vấn Mộc Phàm, giọng nói trong trẻo kỳ ảo ẩn chứa sự tức giận.
Nàng nổi giận trừng mắt nhìn Mộc Phàm, như hận không thể ăn hắn.
Đầu Mộc Phàm đầy dấu chấm hỏi, nhìn nhìn nữ tử này, lại nhìn nhìn dây thừng buộc trên người mình, trong lòng hiểu ra.
“Mẹ nó, không trùng hợp như vậy chứ?” Trong lòng Mộc Phàm thầm mắng một tiếng.
Hắn lập tức tỉnh ngộ lại, thời gian, địa điểm mình rơi xuống có chút không khéo, vị nữ tử đẹp như thiên tiên này đang tắm gội ở đây, kết quả Mộc Phàm đột nhiên rơi xuống làm nàng giật mình.
“Chuyện này, ta chưa thấy gì hết, đây là chuyện ngoài ý muốn, mặc kệ ngươi tin hay không, dù sao ta cũng vô tình ngã xuống đây.” Mộc Phàm có chút xấu hổ giải thích.
Lời giải thích này lại không có chút sức thuyết phục, kẻ ngốc cũng không tin, huống chi là nữ tử trước mắt?
Quả nhiên, nữ tử thần bí này nghe xong tức khắc nổi trận lôi đình, giơ tay ngưng tụ ra lực lượng oanh vào mặt Mộc Phàm.
“Tiên lực?” Mộc Phàm chấn động.
Hắn rốt cuộc tỉnh ngộ, lực lượng nữ tử trước mắt bày ra thế mà là tiên lực, nói cách khác, nữ tử trước mắt là một nữ tiên?
“Tiên nhân?”
Trong đầu Mộc Phàm hiện lên một ý nghĩ, tiếp theo bị kia cổ tiên lực cường đại kia đánh trúng mặt, ầm, tiếng nổ mạnh vang vọng.
Thiên trì nổi bọt sóng, Mộc Phàm bị đánh bay lên không trung, rồi lại từ giữa không trung rơi xuống.
Nhưng lúc này, nữ tiên thần bí đột nhiên ra tay, từ Thiên Trì trào ra một quầng sáng cường đại, hung hăng va vào thân thể Mộc Phàm.
“Từ từ... Hiểu lầm, đây là hiểu lầm.”
Mộc Phàm luống cuống, tuy rằng vài lần công kích không khiến hắn bị thương, nhưng lại vô cùng đau đớn.
Oanh!
Phanh phanh phanh...
Đáng tiếc chính là nữ tiên thần bí kia không quan tâm, công kích ồ ạt, đánh Mộc Phàm đau đến mức nhịn không được phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Đánh chừng nửa canh giờ, có lẽ phát hiện không có biện pháp tổn thương Mộc Phàm, nữ tiên ngừng lại.
Nhìn thấy đối phương dừng tay, Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra.
“Nói, ngươi là ai, vì sao xâm nhập Dao Trì thánh cảnh của ta?”
Nữ tiên thần bí đi tới trước mặt, chất vấn Mộc Phàm, trong mắt loé sát khí.
Nàng lạnh lùng uy hiếp nói: “Nếu dám lừa gạt ta nữa, ta sẽ tiếp tục treo lên ngươi lên đánh một vạn năm.”
“....” Mộc Phàm cảm thấy lạnh lẽo.
Nàng này quá hung dữ, thế mà muốn treo hắn lên đánh một vạn năm, tôn nghiêm của nam nhân làm lòng hắn nổi lửa giận.
“Có bản lĩnh thả ta ra, nhìn xem ai treo ai lên đánh?”
Mộc Phàm tức giận hét to, dọa đối phương giật mình.
Nữ tiên tức giận giơ cây roi trong tay hung hăng quất Mộc Phàm.
Bang!
Một roi quất tới, Mộc Phàm chỉ cảm thấy cả người đau đớn, tựa như có muôn vàn cây kim không ngừng đâm vào cơ thể, vô cùng thống khổ.
“A...” Mộc Phàm kêu thảm thiết một tiếng, phẫn nộ nói: “Nữ nhân xấu xa, đừng để ta thoát được, nếu không ta nhất định trói ngươi rồi treo lên đánh.”
“Còn cãi bướng?”
Nữ tiên giận tím mặt, vung roi quất tới lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận