Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 268: Tây Ma, Đọa thiên sứ

----
Trên tầng cao nhất của cửa hàng Già lam.
Mộc Phàm đứng trước cửa sổ, nhìn khu mậu dịch phồn hoa bên dưới, đèn đuốc sáng trưng, tiếng nói cười ồn ào.
Ban đêm, khu mậu dịch càng náo nhiệt, càng tấp nập hơn.
“Đêm đã khuya, chủ nhân, ta giúp ngươi làm ấm chăn nha.”
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên phía sau truyền đến một giọng nói trong trẻo khiến Mộc Phàm bừng tỉnh.
Hắn quay đầu lại nhìn, tức khắc đen mặt.
Chính là Tiểu Linh vừa nói chuyện, nàng đang đứng bên mép giường, giơ một bàn tay tỏa ra một quầng sáng nóng rực.
Nàng đang làm gì?
Phụt!
Chỉ thấy ngay sau đó, chăn tơ tằm ngàn năm có giá cả đắt đỏ bị Tiểu Linh thiêu cháy, biến mất.
Mộc Phàm xem mà mí mắt co giật, dở khóc dở cười, ngươi làm ấm hay hoả táng đây?
“Nha...” Tiểu Linh kinh ngạc hô một tiếng, ánh mắt rụt rè nhìn Mộc Phàm.
Nàng tỏ vẻ đáng thương nói: “Chủ nhân, chăn này không bền chắc, vừa hơ nóng liền cháy mất rồi.”
Mộc Phàm đen mặt, cười khổ nói: “Đừng nháo, tơ tằm ngàn năm trị giá mấy chục vạn tinh thể năng lượng, lại bị ngươi hủy diệt mất rồi?”
“Chủ nhân, không phải ta cố ý.” Tiểu Linh như đứa trẻ làm sai, cúi đầu.
Nhìn cảnh này, Mộc Phàm có chút cạn lời, nói: “Ngươi dùng ánh sáng từ năng lượng siêu thể hơ nóng, nó không tan biến mới là lạ, được rồi, chủ nhân biết ngươi có lòng.”
“Nhưng hủy hoại đồ vật thì phải bồi thường, ngươi thiếu ta năm mươi vạn tinh thể năng lượng cao cấp, về sau phải chậm rãi trả nợ rồi.”
Mộc Phàm nghiêm trang lừa dối nàng.
Chăn kia tuy rằng làm bằng tơ tằm ngàn năm nhưng giá trị cũng chỉ mười vạn tinh thể năng lượng sơ cấp mà thôi.
Hắn mở miệng chính là năm mươi vạn tinh thể năng lượng cao cấp, hiển nhiên là đang nói cho Tiểu Linh, ngươi làm như vậy, chủ nhân này rất tức giận.
“Chủ nhân, ta biết sai rồi mà.”
Tiểu Linh vô cùng đáng thương nhìn hắn, đôi mắt chớp chớp, thế mà biết làm nũng với tỏ vẻ đáng yêu.
Mộc Phàm phun nhổ trong lòng: “Trí thông minh nhân tạo này thành yêu quái rồi sao, hệ thống, nàng không có vấn đề gì chứ?”
“Ký chủ, nếu lo lắng nàng có vấn đề, có thể tiến hành làm lại một lần, giá rất đẹp, chỉ cần chín tỷ chín là có thể tái tạo hoàn mỹ.”
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống, Mộc Phàm giật mình.
Hắn thầm mắng to: “Ngươi là cái hệ thống hố người, lại muốn hố tiền sao, tuyệt đối không có khả năng.”
Đùa cái gì vậy, tái tạo một lần là chín tỷ chín, ngươi không tạo phân đi.
“Tiểu Linh, hãy nhanh chóng quen thuộc với thân thể này, lấy năng lực tính toán mạnh mẽ của ngươi căn bản không phải vấn đề nha, ta không hy vọng lại có lần sau.”
Mộc Phàm sắc mặt nghiêm túc cảnh báo một câu.
Vừa rồi Tiểu Linh chưa thể khống chế lực lượng trôi chảy, bởi vì đây là lần đầu nàng có được thân thể, không nắm bắt được cường độ chính xác.
Giống như là một đứa trẻ vừa mới nắm giữ sức mạnh cùng thân hình to lớn, không thể khống chế một cách hoàn hảo.
“Đúng vậy chủ nhân, Tiểu Linh đã biết.”
Tiểu Linh ngoan ngoãn gật gật đầu, ủy khuất nói: “Chủ nhân, Tiểu Linh nhất định nỗ lực, hy vọng chủ nhân không cần tái tạo ý thức của ta.”
“Hả?” Mộc Phàm kinh ngạc nhìn nàng, sao Tiểu Linh biết được?
Hắn dò hỏi hệ thống: “Hệ thống, lăn ra đây, sao nàng biết vừa rồi ta và ngươi bàn luận chuyện tái tạo nàng?”
“Bổn hệ thống nói cho nàng, nói là ngươi rất không hài lòng, muốn tái tạo.”
Câu trả lời của hệ thống làm não Mộc Phàm chết máy.
“Không hài lòng cái đầu ngươi.”
Mộc Phàm mắng to, tức giận nói: “Hệ thống, ngươi cho nàng biết sự tồn tại của ngươi sao? Ngươi dám ra đây không, ta đảm bảo không đánh chết ngươi.”
“Ký chủ, ta chỉ biểu lộ tâm tư của ngươi để nàng có thể tính toán được hoạt động tâm lý của ngươi, nàng không biết tới sự tồn tại của bổn hệ thốngi.”
“Hữu nghị nhắc nhở một chút, tiểu trợ thủ vạn năng của ngươi là sinh mệnh đặc thù, ngươi nên quan tâm đến thể xác và tinh thần của nàng nhiều hơn, làm gương tốt, tránh cho nàng tiến hóa theo phương hướng sai trái.”
Hệ thống có lòng tốt nhắc nhở nhưng lại khiến Mộc Phàm muốn bùng nổ.
Ngươi đang nhắc nhở hay là cảnh cáo, đây là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, hắn làm chủ nhân không tốt cứ việc nói thẳng đi, quanh co lòng vòng.
“Hệ thống, ngươi học thói xấu, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ bị ngươi lây nhiễm.”
Mộc Phàm lo lắng sốt ruột nói.
Lúc này, hệ thống yên lặng.
“Chủ nhân?”
Tiểu Linh nhút nhát sợ sệt đứng trước mặt hắn, thật cẩn thận gọi một tiếng.
“Hô...” Mộc Phàm nhẹ thở một hơi, cười nói: “Đừng lo lắng, chủ nhân sẽ không tái tạo ngươi đâu, dù sao ngươi là độc nhất vô nhị.”
“Thật sự sao?” Tiểu Linh mừng rỡ nhìn Mộc Phàm, hoan hô nói: “Cảm ơn chủ nhân, Tiểu Linh nhất định ngoan ngoãn nghe lời, chủ nhân nói hướng đông tuyệt đối không hướng tây, chủ nhân nói cái gì thì chính là cái đó.”
“Tốt tốt.” Mộc Phàm có chút dở khóc dở cười, sao Tiểu Linh lại biết vuốt mông ngựa nha?
Hắn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thu lại nụ cười, nhẹ giọng nói: “Tiểu Linh, ta đi ra ngoài một chuyến.”
“Chủ nhân, đi đánh nhau sao, ta giúp ngươi.”
Tiểu Linh vừa nghe lập tức có tinh thần, ồn ào muốn giúp Mộc Phàm đánh nhau.
Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Tiểu Linh, đột nhiên Mộc Phàm nghĩ tới có phải nàng là một sinh mệnh nhân tạo cao cấp thích bạo lực hay không?
“Tạm thời thì ngươi lưu lại.” Mộc Phàm xụ mặt từ chối.
Hắn nói xong, nhảy từ cửa sổ bay ra ngoài, chớp mắt liền biến mất.
Tiểu Linh thất vọng lẩm bẩm một câu: “Chủ nhân ghét bỏ ta không đủ cường đại hay là không nghe lời đây?”
Bên kia, sau khi Mộc Phàm rời đi, trực tiếp bay đến trung tâm khu mậu dịch, từ trên cao nhìn xuống nhìn xuống lầu các xoa hoa bên dưới.
Nơi đó là chủ thành của khu mậu dịch.
“Tiểu hữu, nếu tới rồi liền xuống đây một lúc.”
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên có một giọng nói nhàn nhạt truyền đến, Mộc Phàm lập tức biết đây là giọng của ai.
Đúng là vị đứng sau màn của khu mậu dịch.
Mộc Phàm vừa tới gần đã bị hắn phát hiện, trực tiếp phát ra lời mời.
Mộc Phàm cười cười, nhẹ nhàng hạ xuống.
Hắn trực tiếp rơi vào một khu hậu viện sâu trong phủ Thành chủ, thấy một nam tử đồ đen đang ngồi nơi đó, yên tĩnh chờ hắn đến.
“Khách quý lâm môn, bồng tất sinh huy! *”
* Một câu nói khách sáo khi có khách tới nhà bên Trung.
“Mời ngồi!”
Nam tử đồ đen đúng là người sáng lập khu mậu dịch.
Dung mạo anh tuấn, như con cưng của trời đất, cho người ta một cảm giác áp bách vô hình.
Quan trọng nhất chính là sau lưng hắn có một đôi cánh như cánh chim, khiến Mộc Phàm hơi kinh ngạc.
“Không cần kinh ngạc, ta tên Tây Ma, đến từ Ám dực tộc, trong cơ thể kế thừa huyết mạch Đọa thiên sứ cao quý, cho nên ta dùng hình thái cao quý này gặp ngươi.”
Tây Ma mỉm cười giải thích, vì sao bày ra hình thái này, chính là hình thái tiếp khách quý, đại biểu cho sự tôn trọng, coi trọng đối với Mộc Phàm.
Mộc Phàm ngồi xuống, nói: “Vừa rồi ta nhận được lời mời, thì ra là các hạ, không biết mời ta tới có chuyện gì?”
“Không có chuyện gì, chỉ là muốn kết giao bằng hữu với ngươi.”
Tây Ma dứt khoát lưu loát, mở miệng nói ra mục địch của bản thân.
Không sai, hắn muốn kết giao bằng hữu với nhân loại Mộc Phàm này.
Cường giả thường chỉ trò chuyện, kết giao giao bằng hữu với cường giả, như Mộc Phàm bày tư thái cùng thực lực cường đại, không chỉ có không có bị vị quản lý khu mậu dịch này trừng phạt, ngược lại còn muốn kết giao bằng hữu.
Đây là chỗ tốt mà thực lực cường đại mang đến.
Mộc Phàm hiểu ra gì đó, cười nhẹ rồi nói: “Ta chỉ là vô danh tiểu tốt, Tây Ma các hạ thật sự nguyện ý kết giao bằng hữu với nhân loại sao?”
“Nhân loại thì làm sao, nhân loại cũng có cường giả khiến kẻ khác kính nể, giống như ngươi, bằng hữu của ta, còn không biết nên xưng hô thế nào?” Tây Ma thành khẩn nói.
Mộc Phàm suy tư một chút, cầm lấy chén rượu trước mặt uống cạn, trên mặt Tây Ma xuất hiện nụ cười, hành động này có nghĩa là đồng ý kết giao.
“Ta tên Mộc Phàm, mới đến nơi đây, còn hy vọng Tây Ma có thể thông cảm nhiều hơn.”
Hắn tự giới thiệu, sau đó nhắc nhở Tây Ma, trước đó là ta không tuân thủ quy tắc của ngươi, ngươi còn nguyện ý giao bằng hữu sao?
Tây Ma cười nói: “Chỉ việc nhỏ, đừng nói một cái cửa hàng nho nhỏ, ngươi muốn toàn bộ khu mậu dịch đều được.”
“Nơi này chỉ là chỗ ta tùy tiện sáng lập vì nhàm chán thôi, nếu ngươi muốn, ta tặng cho ngươi luôn.”
Hắn nghiêm túc nhìn Mộc Phàm, lời nói khiến người khác kinh ngạc.
Thế mà muốn tặng khu mậu dịch cho Mộc Phàm?
Lời này làm Mộc Phàm chấn động, cười khổ nói: “Không làm thì không hưởng, ngươi đừng nói giỡn, trò đùa này không tốt.”
"Không có gì không tốt, ta nói nghiêm túc, sắp tới ta phải trở về trong tộc, chuẩn bị tiếp thu khảo nghiệm truyền thừa huyết mạch ở tổ địa, đã rất lâu không tiến hóa, không rảnh bận tâm tới khu mậu dịch này.”
Tây Ma có chút cảm khái nói.
Hắn nói xong nhìn Mộc Phàm, biểu tình nghiêm túc: “Mộc Phàm, ngươi là bằng hữu nhân loại đầu tiên mà ta nhận biết, cũng là nhân loại duy nhất đáng giá ta kết giao, ta muốn tặng khu mậu dịch cho ngươi xem như lễ gặp mặt.”
Mộc Phàm nghe mà trợn mắt há hốc mồm, đây là chuyện gì thế, đừng náo loạn nha, hôm nay không phải ngày cá tháng tư đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận