Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 222: Nguyên thần pháp tướng

“Xin ký chủ dùng Thần hồn dịch, làm nguyên thần viên mãn hơn.”
Hệ thống vang tiếng nhắc nhở, Mộc Phàm sửng sốt, lấy Thần hồn dịch có được từ luyện hóa tàn hồn Hỏa thần ra.
Ực ực nuốt vào, Thần hồn dịch lập tức hóa thành một cổ lực lượng thần hồn bàng bạc, nhanh chóng dũng mãnh tiến vào thức hải, bị nguyên thần hấp thu.
Ong!
Mộc Phàm chỉ cảm thấy đại não ù ù một trận, nguyên thần đột nhiên bị một lực lượng bao vây, Ngọn lửa vĩnh hằng bốc lên, bao vây lấy nguyên thần kịch liệt đốt cháy.
Giờ khắc này, Mộc Phàm cảm giác được nguyên thần của mình đang phát sinh biến hóa huyền diệu.
Dưới tác dụng của Thần hồn dịch, nguyên thần lại lột xác lần nữa, Mộc Phàm bắt đầu tu luyện Hỏa thần pháp tướng.
Nguyên thần vốn dĩ chỉ cao chín tấc, hiện tại đột nhiên tỏa ra hàng tỉ thần quang, ngọn lửa thiêu đốt, bắt đầu bành trướng, tốc độ cực nhanh.
Thậm chí tốc độ bành trướng càng lúc càng mau, chỉ trong chớp mắt nguyên thần liền cao tới một trượng, tản ra ánh sáng chói mắt, thần uy khó lường.
Oanh!
Thức hải sôi trào, Ngọn lửa vĩnh hằng không ngừng bao phủ, thiêu đốt nguyên thần, như đang cô đọng tạp chất trong nguyên thần, khiến nó trở nên thuần túy, cường đại hơn.
Tâm thần Mộc Phàm đắm chìm trong đó, quên đi hết thảy, chỉ cảm nhận được một sự huyền diệu, như hóa thành Hỏa thần, ngao du vũ trụ, du lịch tinh không.
Toàn bộ thức hải đều bị Ngọn lửa vĩnh hằng bao phủ bao phủ, nguyên thần liền ở trong đó, thần hồn chi lực được tăng cường, thậm chí có một luồng ký ức thuộc về Hỏa thần vọt tới.
Dưới sự trợ giúp của hệ thống, Mộc Phàm dần dần dung hợp, hấp thu ký ức của Hỏa thần, những điều huyền bí của Hỏa thần pháp tướng dũng mãnh tiến vào tâm thần.
Lúc này, tốc độ Mộc Phàm tu luyện Hỏa thần pháp tướng càng nhanh hơn, lĩnh ngộ càng sâu, được một nửa lĩnh ngộ của Hỏa thần, cộng thêm hệ thống thăng cấp, hoàn mỹ không tì vết.
Hệ thống tạo thành nguyên thần pháp tướng hoàn mỹ, nguyên thần Mộc Phàm trở nên cường đại hơn, bốc lên một ngọn lửa.
Ngọn lửa vĩnh hằng dung hợp Thần hỏa trở nên bạo liệt, càng cường đại, tràn ngập hủy diệt hơi thở hơn, đốt cháy vạn vật, có cảm giác như có thể đốt vũ trụ sao trời thành tro tàn.
Rầm!
Lúc này, trong Thần điện tràn ra uy áp của nguyên thần, bao phủ toàn bộ không gian tư nhân.
“Đây là...” Băng long biến sắc, kinh hãi nhìn lên Thần điện.
Nó cảm nhận được sự áp bách mạnh mẽ kia, như có một thần linh cao cao tại thượng đang nhìn xuống vạn vật.
Băng long cảm giác mình có vẻ vô cùng nhỏ bé, yếu ớt, chỉ cần một ý niệm của đối phương thôi là có thể trấn giết nó.
Nó cảm thấy sợ hãi, không thể tưởng tượng.
Tiểu hỏa mãng, cầu bông nhỏ run bần bật, trong mắt lộ vẻ kính sợ.
“Chủ nhân thật sự khủng khiếp.” Trong lòng tiểu hỏa mãng chỉ có một ý niệm.
Mà cầu bông nhỏ thì phức tạp hơn bởi vì trên người nó ẩn giấu một linh hồn.
“Vì sao hắn trở nên cường đại, khủng bố như vậy?” Ánh mắt cầu bông nhỏ tràn đầy phức tạp nhìn Thần điện.
Mộc Phàm cường đại thần bí, vượt quá tưởng tượng, khiến nàng nghĩ có phải đã chọn sai người hay không, đi theo bên cạnh Mộc Phàm quả thực không có một chút cảm giác an toàn.
Nàng lo lắng đề phòng sợ bị phát hiện bí mật, Mộc Phàm sẽ đối đã với nàng như thế nào?
Đối với tâm tư kinh hãi, phức tạp của hai vật nhỏ, Mộc Phàm hoàn toàn không hay biết gì cả.
Lúc này hắn đang ở thời khắc quan trọng.
Ong!
Thần điện run lên, bên trong đột nhiên tản ra ánh sáng chói lóa, lộng lẫy, vô thượng, tối cao.
Thần uy mênh mông cuồn cuộn, ép Băng long không thở nổi.
Uy áp đáng sợ kia đến từ nguyên thần của Mộc Phàm, giống như một thần linh cao quý, ở trên chín tầng trời nhìn xuống chúng sinh.
Chỉ thấy Thần điện tản ra rất nhiều ánh sáng thần thánh, ngọn lửa tràn ra ngoài, thiếu đốt không trung.
Ngọn lửa đen nhánh, khủng bố, mang hơi thở tịch diệt không ngừng hội tụ trên Thần điện.
Dần dần có một bóng dáng mờ ảo chậm rãi hiện lên, thần quang vạn trượng, lửa cháy bao bọc, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
“Nguyên thần pháp tướng!”
Băng long kinh ngạc hô to một tiếng, quỳ rạp trên mặt đất, hoảng sợ nhìn bóng dáng mờ ảo khổng lồ kia, đúng là một nguyên thần pháp tướng.
Đó là nguyên thần pháp tướng của Mộc Phàm, dần dần ngưng tụ thành hình, tản ra uy áp cường đại, khủng bố khó tả.
Nguyên thần của hắn cường đại vượt xa tưởng tượng, sau hai lần cắn nuốt Thần hồn dịch đã sớm ẩn chứa đặc tính của thần hồn, có thần uy nhàn nhạt.
Điều này làm nguyên thần Mộc Phàm càng cường đại, càng đặc thù, tương lai có thể đi xa hơn.
Hiện tại nguyên thần pháp tướng bắt đầu không ngừng áp súc, ngưng tụ, lúc bắt đầu cao mấy chục trượng dần dần thu nhỏ lại.
Càng thu nhỏ lại, nguyên thần pháp tướng liền càng chân thật, như một thần linh thực sự buông xuống phàm trần.
“Hỏa thần!”
Băng long lẩm bẩm tự nói, theo bản năng phun ra hai chữ.
Hỏa thần, nó phảng phất thấy một tôn Hỏa thần buông xuống.
Oanh!
Vừa dứt lời, liền thấy nguyên thần pháp tướng kia đột nhiên thu nhỏ lại, ánh sáng vô tận nở rộ, từng luồng thần quang bao phủ, hóa thành một cái thần hoàn.
Nguyên thần của Mộc Phàm hoàn toàn ngưng thật, hóa thành một nguyên thần pháp tướng cao ba trượng, quanh thân bốc lên ngọn lửa màu đen khủng bố.
Bốn phía còn có ngọn lửa đỏ hồng, Thần hỏa đan xen Ngọn lửa vĩnh hằng, hai ngọn lửa dung hợp lẫn nhau.
Cuối cùng toàn bộ hội tụ vào nguyên thần của Mộc Phàm, hóa thành một đám lửa cháy hừng hực, không gian chung quanh đều bị đốt đến bắt đầu vặn vẹo.
“Đinh, Hỏa thần pháp tướng viên mãn.”
Hệ thống vang tiếng nhắc nhở, Mộc Phàm từ trạng thái huyền diệu tỉnh lại, sửng sốt nhìn thân thể hiện tại.
“Đây là nguyên thần pháp tướng sao?”
Mộc Phàm ngạc nhiên, cẩn thận cảm nhận, thật kỳ diệu, thần bí, cường đại, như có thể trấn áp hàng tỉ sinh linh chỉ với một suy nghĩ.
Hắn giống như Hỏa thần, ngự thần hỏa buông xuống phàm trần, uy thế ngập trời.
Hỏa thần pháp tướng tu luyện đến viên mãn, hiện tại Mộc Phàm tin rằng Nhập thánh đã không phải đối thủ của hắn.
Cảnh giới hiện tại là cực hạn Siêu phàm, lại tình tu luyện nguyên thần pháp tướng, ngưng tụ ra một pháp tướng Hỏa thần.
Đây mới là điều khủng bố nhất, cấp Siêu phàm ngưng tụ ra nguyên thần pháp tướng mà cấp Nhập thánh mới có thể thi triển, quả thực là chưa từng nghe thấy.
“Chúc mừng chủ nhân, siêu phàm nhập thánh.”
Lúc này, giọng nói đầy kích động của Băng long làm Mộc Phàm bừng tỉnh.
Hắn cúi đầu nhìn mới phát hiện Băng long cùng tiểu hỏa mãng, cầu bông nhỏ đang run bần bật, kính sợ nhìn hắn, giống như nhìn thần linh.
Nghiêm khắc mà nói, Mộc Phàm ngưng tụ ra pháp tướng Hỏa thần, thật sự có một chút thần uy.
“Đều đứng lên đi.” Mộc Phàm nhàn nhạt nói một câu, thanh âm cao xa, lộ ra uy nghiêm.
Cả hắn đều thấy kinh ngạc, chẳng lẽ là do hấp thu ký ức của Hỏa thần, tính cách củah mình cũng có chút thay đổi?
Hay là thực lực tới trình độ nhất định, tâm tính liền sẽ phát sinh biến hóa, thần linh, cao cao tại thượng, coi thường chúng sinh vạn vật, không phải là không có đạo lý.
Giống như là nhìn một bầy kiến, lạnh nhạt, vô tình, căn bản không để trong mắt, loại cảm giác cao thượng này khiến người ta dễ dàng đánh mất bản thân.
Nguyên thần pháp tướng cao ba trượng lộ ra uy nghiêm vô tận, làm người ta kính sợ.
“Cảm giác này thật kỳ diệu.”
Mộc Phàm lẩm bẩm, sau khi cảm thận sức mạnh cùng sự huyền diệu của nguyên thần pháp tướng bỗng nhiên cuốn hết biển lửa vào trong Thần điện.
Pháp tướng biến mất, áp bách cũng biến mất không thấy, làm Băng long nhẹ nhàng thở ra, trong tràn đầy kính sợ, còn có một chút cuồng nhiệt.
Nó vừa mới ngộ ra một chút huyền diệu từ nguyên thần pháp tướng của Mộc Phàm, tu vi tăng lên thì không nói, còn có thêm tự tin đột phá Siêu phàm thành tựu Nhập thánh.
Ong!
Thần điện run lên, cửa lớn chậm rãi mở ra.
Mộc Phàm từ trong Thần điện đạp không mà ra, khí chất biến đổi, trở nên hư ảo, tản ra một chút uy nghiêm.
“Băng long, ngươi cùng ta ra ngoài một chuyến, hai tiểu gia hỏa các ngươi ở lại.”
Hắn vừa ra tới trực tiếp vẫy tay gọi Băng long tới, lập tức truyền tống ra khỏi nơi đây.
Chỉ để lại tiểu hỏa mãng, cầu bông nhỏ ở chỗ này phát ngốc, hai tiểu gia hỏa nhìn nhau không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận