Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 245: Khắp nơi chấn động

Khu thứ tám, trong một tòa lầu lơ lửng, một nam tử trung niên đang xem tin tức.
“Truyền kỳ trận sư?”
Nam tử trung niên kinh ngạc nỉ non một câu, tin tức là xuất hiện vị Truyền kỳ trận sư đầu tiên trong chín khu, thậm chí là trong nhân loại.
Tin tức này làm hắn chấn động, đầu tiên chính là hoài nghi, nhưng nhìn tên người báo tin là Diêm Thanh Sơn.
“Là lão Diêm Thanh Bắc a, gia hỏa này sẽ không nói giỡn với ta đâu?”
Nam tử trung niên mặt chữ điền, không giận tự uy, trên người có một hơi thở khiến người ta người kính sợ.
Hắn chính là người quản lý Khu thứ tám, Long Xuyên.
Long Xuyên mày nhíu lại, dù mang bộ dạng một nam tử trung niên nhưng thật ra hắn đã hơn trăm tuổi.
Người quản lý Khu thứ tám, thực lực sâu không lường được, đứng ở trước mặt hắn liền cảm giác áp bách như núi như biển.
“Truyền kỳ trận sư, Mộc Phàm?”
Đồng tử Long Xuyên co rụt lại, thấy tên Mộc Phàm.
Trong lòng hắn bừng tỉnh: “Thì ra là hắn, tiểu tử này trước đây vẫn không thể tu luyện, đột nhiên liền trở nên cường đại như thế, chắc chắn có lực lượng nào đó đang trợ giúp hắn.”
“Là nàng sao?” Sắc mặt Long Xuyên nghiêm trọng, nhớ tới nữ nhân thần bí năm đó.
Biểu tình rất phức tạp, năm đó mình chỉ giao thủ ba chiêu liền bại trận, bại bởi nữ tử thần bí kia.
Chính là một nữ tử trẻ tuổi, mang Mộc Phàm nhỏ xíu đến Khu thứ tám, trực tiếp bắt Mộc gia nuôi nấng.
"Nhân loại bên ngoài, quả nhiên khác biệt.” Long Xuyên đột nhiên cảm khái một câu.
Hắn biết, Mộc Phàm là nhân loại không thuộc về địa cầu, đến từ bên ngoài, được nữ tử thần bí kia mang đến địa cầu.
Tin tức ghi chép.
“Mộc Phàm: Nắm giữ luyện khí, luyện đan, trận pháp, đồng tu ba hệ, hoài nghi là ba hệ Truyền kỳ, tu vi siêu phàm nhập thánh, đánh bại và thu phục một Hỏa ma cấp Bán thần, thành công đánh lui Hắc uyên tộc xâm lấn...”
Nhìn đến những dòng này, tròng mắt Long Xuyên như muốn rớt ra, vẻ mặt khiếp sợ, khó có thể tưởng tượng.
“Ba hệ Truyền kỳ?”
“Siêu phàm nhập thánh?”
“Thu phục Hỏa ma cấp Bán thần?”
Long Xuyên bỗng nhiên đứng dậy, hoảng sợ nói: “Giả đi, dù là nhân loại ngoài địa cầu cũng không nên biến thái như vậy chứ, hắn thật sự là nhân loại sao?”
Không có biện pháp, tin tức của Diêm Thanh Sơn quá kinh người.
Nói đến Mộc Phàm nắm giữ luyện đan, luyện khí, trận pháp, trong đó trận pháp đã đạt tới cấp Truyền kỳ.
Còn hai hệ kia thì hoài nghi cũng là cấp Truyền kỳ, hơn nữa tu vi siêu phàm nhập thánh, còn đánh bại thu phục một sinh vật cấp Bán thần, Hỏa ma.
Quả thực khó có thể tin được, thật sự là gia hỏa tu luyện không nhập môn lúc trước sao?
Cùng lúc đó, người quản lý của mấy khu khác cũng thu được tin tức Diêm Thanh Sơn phát tới.
“Cái quỷ gì?”
“Truyền kỳ trận sư, còn nắm giữ Luyện khí thuật, Luyện đan thuật cao thâm, có thể là ba hệ Truyền kỳ?”
Khu thứ bảy, Khu thứ sáu, hai người quản lý đang uống trà nói chuyện phiếm với nhau, đột nhiên bị tin tức này làm giật mình.
Hai người liếc nhau, cảm giác tin tức này là giả, đùa giỡn.
Ba hệ Truyền kỳ, sao ngươi không lên trời luôn?
Nhưng sau khi xem xong tin tức, hai vị này im lặng, trong ánh mắt lập loè tia sáng.
“Là hắn a!”
“Mộc Phàm, đứa trẻ mà nữ nhân kia mang đến sao?”
“Không phải nói tu luyện không nhập môn sao?”
Người quản lý Khu thứ bảy là một vị lão nhân, bộ mặt khô gầy, nhưng đừng xem thường hắn.
Vị này có thực lực thâm sâu, hơi thở khiến không gian chung quanh không ngừng gợn sóng, vừa mới lộ ra một chút hơi thở đã khủng bố như vậy rồi.
Vị còn lại chính là người quản lý Khu thứ sáu, một hán tử trung niên có gương mặt hơi thô, nhưng năm nay đã tám mươi sáu tuổi.
Nam tử này nghi ngờ nói: “Mộc Phàm, tiểu tử không thể tu luyện kia sao, sao đột nhiên lại có biến hóa khó tin như vậy?”
“Chẳng lẽ, nhân loại bên ngoài đều biến thái như vậy?”
Rõ ràng hai người quản lý này có chút hoài nghi, nhưng tin tức rất chi tiết, Diêm Thanh Sơn cũng không đến mức dùng tức giả lừa gạt bọn họ.
Thân là người quản lý các khu, thân phận, địa vị, thực lực cho dù không phải cường đại nhất nhưng tuyệt đối là xếp hàng đầu.
“Không đoán được, xem ra trên người hắn có bí mật mà chúng ta không biết.” Người quản lý Khu thứ bảy suy tư rồi nói.
Người quản lý Khu thứ sáu nói: “Có thể có vấn đề hay không, trước kia không phải tiên tri đã tra xét rồi sao?”
“Có lẽ, chỉ có tiên tri mới biết được.” Ánh mắt người quản lý Khu thứ bảy lập lòe.
Hai người liếc nhau, như đã đoán ra điều gì.
Cũng như bọn họ, mấy vị quản lý các khu khác đều bị tin tức này làm khiếp sợ.
Bọn họ vốn đã sắp quên mất người ngoại lai Mộc Phàm này, bây giờ đột nhiên nhận được tin tức, lúc này rất kinh ngạc.
Đã qua mười mấy năm, đứa trẻ bọn họ sắp lãng quên lại tiến vào trong mắt cao tầng chín khu lần nữa.
Lúc này có thể nói là một đợt chấn động lớn.
........
“Mộc Phàm, siêu phàm nhập thánh?”
“Ba hệ Truyền kỳ?”
Lúc này, Khu thứ nhất, nơi thủ phủ, trong một đại sảnh, đang có hai người ngồi đối diện.
Hai người đều nhìn tin tức vừa nhận được, im lặng một hồi.
“Đây là đã thức tỉnh rồi sao?” Một vị lão nhân lầm bầm lầu bầu, như đang suy tư gì đó.
Đối với Mộc Phàm, năm đó hắn tự mình xem xét, nhưng đáng tiếc không có phát hiện bất kỳ điều gì khác biệt.
Mộc Phàm không khác gì nhân loại bình thường, thậm chí có chỗ không bằng.
Điều này làm cho bọn họ rất khó hiểu, có người ngoài địa cầu cũng giống như bọn họ.
Chỉ là nữ nhân kia quá cường đại, rất ít người biết, vị quản lý Khu thứ tám bại trong tay nữ nhân kia.
Thật ra chỉ có người quản lý chín khu như bọn họ mới hiểu rõ, bọn họ đã từng liên hợp lại đối phó nữ nhân thần bí kia.
Nhưng lần đó bọn họ bị đánh bại, không ai biết rõ tình huống giao chiến lúc đó, chỉ biết một đám người quản lý chín khu mang vẻ mặt nặng nề quay về.
Còn kết quả, kẻ ngốc đều có thể đoán được.
“Lão bằng hữu, tiên tri nói như thế nào?”
Lão nhân nhàn nhạt hỏi câu.
Ngồi đối diện hắn là một người mặc áo đen, toàn thân tản ra một hơi thở thần bí, không thấy gương mặt.
Không ai biết rõ dưới lớp áo đen rốt cuộc là một người như thế nào.
Chỉ có người quản lý Khu thứ nhất mới biết hình dáng người áo đen này, hắn không phải nhân loại.
Không sai, người áo đen này không phải là nhân loại.
“Tiên tri để ta truyền cho các ngươi một câu.” Người áo đen khàn khàn nói.
Tiên tri trong miệng hai người có lai lịch thần bí, cao tầng đều biết, tiên tri không phải nhân loại, nhưng lại có cống hiến rất lớn cho nhân loại.
Cuộc chiến Thiên trụy chính là được tiên tri đoán trước, do đó nhân loại mới kịp chuẩn bị, mới có thể đánh thắng, không có bị giết hết.
"Tiên tri nói thế nào?” Người quản lý Khu thứ nhất nhẹ giọng hỏi.
“Thủ lĩnh...” Người áo đen khàn khàn mở miệng nói: “Tiên tri nói tương lai của hắn là một mảnh sương mù, có vô số yếu tố không xác định, chỉ có hai loại lựa chọn.”
“Hai lựa chọn nào?” Vẻ mặt người quản lý Khu thứ nhất nghiêm trọng.
Chỉ nghe người áo đen từ từ nói: “Tiên tri nói, hủy diệt hoặc là trợ giúp hắn như diều gặp gió, bay lượn vũ trụ.”
Người quản lý Khu thứ nhất cười khổ, nói: “Hủy diệt? Nếu thật sự có thể hủy diệt, lúc trước sao còn để hắn tiến vào Mộc gia chứ?”
Nghĩ tới nữ nhân thần bí kia, người quản lý Khu thứ nhất liền nhịn không được mà lạnh lòng, cảnh tượng năm đó còn rõ ràng trước mắt.
Cường giả đứng đầu chín khu cùng ra tay thế mà bại bởi một chiêu của đối phương, ngươi nói, ngươi dám hủy diệt sao, đùa cái gì vậy?
Nếu thật sự động tới Mộc Phàm, chắc chắn chín khu sẽ bị nữ nhân kia lật tung, không ai có thể ngăn cản.
“Chân long thức tỉnh, chú định sẽ như diều gặp gió, xem ra, đã tới lúc.”
Người quản lý Khu thứ nhất lẩm bẩm, trong lòng đã có quyết định.
Giết Mộc Phàm, hủy diệt, đó là chuyện không có khả năng, tuyệt đối không làm được, nếu không cũng sẽ không chờ tới hôm nay.
Nếu không thể, vậy trợ giúp hắn như diều gặp gió, bay lượn vũ trụ, có lẽ tương lai còn có thể có hồi báo cho nhân loại.
Hắn nhớ rõ, trước khi nữ nhân thần bí rời đi đã cảnh cáo bọn họ, trước khi Mộc Phàm thức tỉnh thì không được trợ giúp.
Hiện tại, Mộc Phàm đã bộc phát thực lực kinh người, có thể đây là biểu hiện đã thức tỉnh, một loại tín hiệu.
“Ngươi lui trước.” Người quản lý Khu thứ nhất gật đầu.
Người áo đen cúi người hành lễ rồi xoay người rời đi.
Chỉ để lại lão nhân yên lặng suy nghĩ.
“Thủ lĩnh, có chuyện lớn.”
Đang suy nghĩ, đột nhiên có một nam tử trẻ tuổi vội vã chạy vào, vẻ mặt lo lắng.
Lòng người quản lý Khu thứ nhất trầm xuống, có dự cảm không tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận