Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 251: Đại nhân vật?

Lầu năm, trong phòng.
Già Lam đang nũng nịu bưng trà lên, đặt ở một bên, quấn lấy Mộc Phàm đấm chân, xoa bóp vai, một bộ dáng chờ ngươi ngắt lấy.
Mộc Phàm nhắm hai mắt, nằm trên ghế, vẻ mặt hưởng thụ.
Một vị nữ hoàng bóp vai đấm chân, đãi ngộ thế này, quả thực làm người khác thèm khát.
“Chủ nhân...” Già Lam nũng nịu kêu một tiếng.
“Kêu ông chủ, nói đi, sao lại thế này?”
Nói xong Mộc Phàm mở mắt, nhìn Già Lam mang nét mặt toả sáng, so với lúc trước như hai người khác nhau, đã khôi phục phong thái nữ hoàng ngày xưa.
Chỉ là ở trước mặt Mộc Phàm nàng đã thu liễm khí chất nữ hoàng, tựa như một thị nữ dịu ngoan tận tâm tận trách hầu hạ Mộc Phàm.
Nghe Mộc Phàm dò hỏi, Già Lam mới nhẹ giọng nói: “Ông chủ, có người muốn thâu tóm cửa hàng Già Lam, lại còn uy hiếp muốn ta làm nha hoàn cho hắn.”
Nói đến đây, trên mặt Già Lam tràn đầy sự phẫn nộ, tức điên lên.
Mộc Phàm nghe xong nhíu mày, trong mắt loé lên sự lạnh lẽo.
Ai kiêu ngạo như vậy nha, không chỉ có muốn thâu tóm cửa hàng của hắn, còn uy hiếp muốn Già Lam làm nha hoàn nữa, quả thực tìm chết.
“Là ai?”
Mộc Phàm không cảm xúc, hỏi.
Già Lam chần chờ, cẩn thận nói: “Ông chủ, là chủ nhân sau màn của cửa hàng Cửu vực, chính là gia hoả lúc trước bắt ta làm nô lệ để bán đấu giá.”
“Hắn là một tên nhà buôn nô lệ lớn, nuôi một đội ngũ cường đại săn nô lệ, chuyên môn bắt giữ các loại nô lệ để buôn bán.”
Nói đến đây, Già Lam phẫn nộ, trong mắt mang theo sự thù hận, nắm tay đều siết chặt.
Nàng nói: “Già Lam tộc bởi vì hắn mới gặp phải cường địch, cuối cùng bị diệt tộc, thù này ta nhất định phải báo.”
Mộc Phàm rất bất ngờ, không nghĩ tới thế mà là cửa hàng Cửu vực.
“Thì ra là thế.” Hắn gật gật đầu, hừ lạnh nói: “Ta còn không có tìm bọn họ phiền toái, ngược lại là bọn họ tìm tới cửa.”
“Chủ nhân...” Già Lam vừa định mở miệng, ngay sau đó sửa lời nói: “Ông chủ, hiện tại làm sao bây giờ, thế lực của cửa hàng Cửu vực khổng lồ, cửa hàng chúng ta mới vừa một sáng lập đã bị bọn chúng theo dõi.”
Mộc Phàm nhìn nàng, hỏi: “Có phải hắn đã phát hiện ngươi hay không?”
Sắc mặt Già Lam tái nhợt, khẽ cắn môi gật đầu: “Đúng vậy, trước đó ta đi cục quản lý khu mậu dịch xin mở cửa hàng, trong lúc vô tình bị phát hiện.”
“Hôm trước, ta đi đặt mua một ít hàng hóa, suýt nữa bị bắt đi, may mắn gặp chủ nhân nhà ăn Tinh linh mới tránh được một kiếp.”
Nàng nói tới đây, vẻ mặt vẫn còn chút sợ hãi, thiếu chút nữa đã bị bắt lại, trở thành nô lệ lần nữa.
Hai ngày nay, trong lòng nàng rất hoảng loạn, không dám ra ngoài, bởi vì bên ngoài đã bị theo dõi, đi ra ngoài lập tức gặp phiền toái.
Mộc Phàm nghe Già Lam kể xong, ánh mắt lập loè, sát khí lạnh thấu xương tỏa ra.
“Tốt, một cửa hàng Cửu vực, không diệt ngươi cũng không được nha.”
Hắn lầm bầm lầu bầu, bộ dạng đằng đằng sát khí làm Già Lam đều có chút sợ hãi.
Sát khí của Mộc Phàm quá mãnh liệt, có lẽ là do vừa mới diệt một đội ngũ cường giả dị vực.
Khi hắn thu liễm hơi thở, Già Lam mới thở dài nhẹ nhõm.
“Việc này ta sẹ giải quyết, ngươi không cần lo lắng.”
Mộc Phàm bình tĩnh nói, việc này, đúng lúc giải quyết.
"Vâng, ông chủ.” Lòng Già Lam buông lỏng, có ông chủ cường đại như Mộc Phàm ở đây, có lẽ có thể giải trừ nguy hiểm cho nàng.
Chỉ là trong lòng Già Lam vẫn có một chút sầu lo, vẻ mặt chần chờ.
Chần chờ hồi lâu, nàng mới nhỏ giọng nhắc nhở: “Ông chủ, ta nghe nói cửa hàng Cửu vực có một vị đại nhân vật khó lường ghé tới, ngài cần phải cẩn thận.”
“Đại nhân vật?” Mộc Phàm có chút kinh ngạc.
Như thế nào là đại nhân vật, là cường giả dạng gì mới xem như đại nhân vật?
Trong cửa hàng Cửu vực có một vị đại nhân vật, đây là tin tức lan truyền trong khu mậu dịch.
Cụ thể thì không có người nào biết, chỉ biết thân phận, thực lực của đại nhân vật kia cao hơn người quản lý khu mậu dịch không ít.
“Ngươi biết đại nhân vật kia là tồn tại thế nào sao?” Mộc Phàm suy nghĩ rồi hỏi.
Già Lam khẽ lắc đầu, nàng nghĩ nghĩ nói: “Ta nghe được một ít tin tức, sau lưng cửa hàng Cửu vực có thế lực lớn hơn nữa, rất có thể là thế lực sau lưng đại nhân vật kia.”
Mộc Phàm suy tư gì đó, tiện tay mở bản đồ hệ thống.
Hắn vừa xem bản đồ, đồng tử tức khắc co rụt lại.
Trên bản đồ có vô số điểm, trung ương khu mậu dịch có một điểm đỏ thật lớn, cực kỳ mãnh liệt.
Điểm đỏ kia có lẽ đại biểu cho người quản lý thần bí của khu mậu dịch.
Trong lòng Mộc Phàm kinh ngạc, điểm đỏ này đại biểu cho tồn tại cực kỳ nguy hiểm, quả thực không thể tin được.
Bản đồ nhanh chóng phóng to, rất mau, Mộc Phàm liền thấy toàn cảnh khu mậu dịch, như từ trên cao nhìn xuống nhìn xuống khu mậu dịch.
Tiếp theo, ở khu vực trung ương có một loạt kiến trúc xa hoa, đúng là trung tâm khu mậu dịch.
Theo bản đồ không ngừng mà mở rộng, giống như bản đồ vệ tinh đang phóng to, dần dần xuyên sâu vào khu này, thấy được người quản lý thần bí.
Chỉ thấy trong một mật thất, có một bóng dáng mơ hồ ngồi xếp bằng giữa không trung.
Chung quanh có từng đám sương mù nồng đậm bao phủ, đều là năng lượng cường đại hội tụ lại, không ngừng bị bóng dáng kia hấp thu.
“Hít!”
Thời điểm thấy bóng người kia, Mộc Phàm không nhịn được thầm hút một ngụm khí lạnh, cảm ứng được nguy hiểm, nguy hiểm mãnh liệt quanh quẩn.
Cường giả!
Mộc Phàm nghiêm nghị, người quản lý khu mậu dịch đáng sợ hơn mình suy đoán rất nhiều.
“Ai?”
Đột nhiên, một tiếng quát lạnh truyền đến, vị cường giả này đã phát giác.
Mộc Phàm lặng yên rời khỏi, không nhìn trộm nữa.
Trong lòng hắn thầm giật mình, xem ra một vài cường giả vẫn có thể nhận thấy được có kẻ nhìn trộm, cả khi nhìn trộm bằng bản đồ mà vẫn phát giác được.
Tuy rằng vị kia không có thể tìm được kẻ trộm nhưng cũng đủ chứng minh sự cường đại khủng bố của hắn.
“Kỳ quái...” Trong mật thất, vị quản lý thần bí lẩm bẩm, mang vẻ mặt khó hiểu.
Vừa rồi có cảm giác bị kẻ nào đó nhìn trộm nhưng cẩn thận tra xét lại không phát hiện gì cả, thật sự rất kỳ quái.
“Chẳng lẽ cảm giác sai rồi?” Hắn lầm bầm lầu bầu.
Cuối cùng không giải quyết được gì, cũng không để trong lòng.
........
“Trực giác thật mạnh.”
Trên lầu năm cửa hàng Già Lam, Mộc Phàm có chút kinh hãi vì sự cường đại của vị quản lý khu mậu dịch.
Mộc Phàm sắp xếp lại tâm tình, sau đó tiếp tục xem xét bản đồ, còn có một điểm đỏ khác.
Điểm sáng đỏ không cách quá xa, vị trí đúng là chỗ cửa hàng Cửu vực.
Nhìn đến đây, đôi mắt Mộc Phàm nhíu lại, lén lút dùng bản đồ xem xét.
Chỉ thấy trên tầng gác mái của cửa hàng Cửu vực đang có vài người tụ tập, đàm luận gì đó.
“Đại nhân, đã đã điều tra xong, có người cướp Già Lam nữ hoàng, hơn nữa mở phong ấn nô lệ.”
Một nam tử dáng người mập mạp đang báo cáo với thanh niên thần bí.
Tên tai to mặt lớn này đúng là chủ nhân cửa hàng Cửu vực.
Hắn có một đôi tai heo to mọng, mặt đầy thịt mỡ, toàn thân dư thịt, nhìn giống như là một cục thịt to.
Gia hỏa này cung kính quỳ trước thanh niên thần bí.
“Phế vật, ngươi nói xem giữ ngươi lại có tác dụng gì?”
Thanh niên kia lạnh nhạt nói một câu, đưa lưng về phía nam tử tai to mặt lớn.
Hắn chậm rãi xoay người lại, một đôi mắt vàng kim lạnh băng tràn ngập sát ý.
Tên tai heo quỳ trên mặt đất đổ mồ hôi lạnh, thịt mỡ run rẩy, lập tức dập đầu xin tha.
“Đại nhân tha mạng.” Hắn không ngừng cầu xin.
Thanh niên thần bí thanh niên không chút cảm xúc nhìn hắn, hừ lạnh nói: “Tha cho ngươi, chuyện nhỏ cũng làm không xong, làm sao tha cho ngươi?”
“Đại nhân, Già Lam nữ hoàng kia ở nơi này, lại còn mở một cửa hàng, chính là cửa hàng Già Lam.”
Tên tai heo lập tức nói ra tin tức này.
Hắn lấy lòng: “Cầu xin đại nhân cho tiểu nhân một cơ hội lập công chuộc tội, ta nhất định đưa Già Lam nữ hoàng tới trước mặt ngươi.”
“Không cần, ngươi đã vô dụng, an tâm trở thành đồ ăn cho sủng vật của bổn tọa đi.”
Thanh niên thần bí lạnh nhạt nói, hai mắt đột nhiên loé lên hai luồng sáng vàng, nháy mắt đánh trúng tên tai heo đang quỳ.
“A...” Tên này phát ra tiếng kêu thê lương.
Hắn thống khổ rên rỉ, cả người bị ánh sáng bao phủ, bị đốt bốc khói, toàn bộ thân thể to mọng bị nướng chín từng chút.
Chưa đầy ba giây đồng hồ, tên tai heo vốn còn sống sờ sờ đã không động đậy nữa, biến thành một đống thịt nướng bốc hơi nóng hổi.
“Mang đi, cho sủng vật của bổn tọa ăn.”
Thanh niên vung tay lên, hai bên lập tức có hai bóng dáng giáp đen trực tiếp đưa đống thịt nướng này đi.
“Chờ lấy được đồ vật, ta ngược lại muốn xem là ai dám cướp nữ nô của bổn tọa?”
Trong mắt thanh niên thần bí này loé lên sự lạnh lẽo, hừ lạnh một tiếng, nói xong liền xoay người biến mất.
Một màn này toàn bộ rơi vào trong mắt Mộc Phàm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận