Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 148: Pháp thuật cao cấp

Ầm vang!
Một tiếng nổ vang, đám mây va chạm vào bề mặt tường khí.
Mây mù màu đỏ máu như nước lũ cuồn cuộn trào tới, không ngừng va chạm vào tường khí, phát ra một loạt tiếng ù ù.
Chấn động đáng sợ hù dọa đám người Nặc Á, nhưng lại thấy mây lửa cũng không thể đánh vỡ tường khí mà Mộc Phàm căng ra, bị chắn hết ở bên ngoài.
Vô số Xích diễm ngư tấn công, va chạm phát ra tiếng phanh phanh trầm đục, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Toàn bộ tường khí không ngừng đong đưa, nhưng cũng không có tan vỡ, khiến lòng mấy người Nặc Á đang khẩn trương cũng thả lỏng một chút.
“Mộc Phàm, tường khí của ngươi thật là lợi hại.” Lý Diệu Diệu kinh hỉ nói.
Vừa rồi mọi người còn tưởng rằng phải xong đời, không nghĩ tới Mộc Phàm ra sức như vậy, lực phòng ngự của tường khí cường đại kinh người, hoàn toàn không có dấu hiệu tan vỡ.
Ngay cả người luôn không nói một lời như Thanh Trĩ đều nhịn không được mà ghé mắt nhìn.
“Không có gì to tát nha, chỉ một đám mây mà muốn phá vỡ tường khí mười thước của ta, đùa cái gì vậy.”
Mộc Phàm bình tĩnh tự tin, hồn nhiên không thèm để ý bốn phía bị mây bao vây, vô số Xích diễm ngư kết bè kết đội đánh tới.
Đáng tiếc, không hề có ngoại lệ, toàn bộ đều va vào tường khí rồi chết, rơi xuống quanh tường khí, dần dần chồng chất thành đống.
Nặc Á kinh ngạc cảm thán: “Ta vốn tưởng rằng ngươi như trước đã cường đại rồi, nhưng xem ra vẫn còn xem nhẹ thực lực thật sự của ngươi.”
“Theo ta thấy, cấp bậc đại tông sư cũng không phải là đối thủ của ngươi.” Nàng nói xong nhìn Mộc Phàm đang bình tĩnh thong dong, trong mắt phát ra tia sáng kỳ dị.
Mộc Phàm có chút bất đắc dĩ, cười khổ nói: “Các ngươi đừng khen ta nữa, lại khen nữa cái đuôi của ta liền bay lên trời.”
“Nhanh chạy thôi, các ngươi có biện pháp lao ra hay không?” Hắn hỏi.
Mấy người vừa nghe lại nhìn nhau, vẻ mặt tức khắc suy sụp, có chút xấu hổ cười cười.
“Ta không có biện pháp.” Lý Diệu Diệu gọn gàng dứt khoát.
Thấy Mộc Phàm nhìn qua, Tiết Tiểu Lỵ tức khắc lắc đầu: “Đừng nhìn ta, với chút năng lực của ta căn bản không có bất luận kỳ biện pháp gì.”
“Giết ra ngoài!”
Thanh Trĩ đơn giản nhanh gọn, ba chữ đại biểu tâm tư của nàng.
Nghĩ nhiều như vậy làm gì, trực tiếp giết ra.
Nặc Á cười khổ nói: “Giết như thế nào, các ngươi nhìn xem bốn phía đã bị đám mây bao vây, còn có vô số Xích diễm ngư a?”
“Không phải có Mộc Phàm sao, chống tường khí trực tiếp lao ra đi a, chỉ cần chúng ta đuổi kịp là được rồi.”
Lý Diệu Diệu nói rất tự nhiên.
“Ngươi suy nghĩ nhiều.” Mộc Phàm liếc nàng một cái.
Hắn nhìn Nặc Á, hỏi: “Ngươi có biện pháp gì sao?”
Nặc Á trầm ngâm một lát, nhìn vô số Xích diễm ngư dũng mãnh không sợ chết đánh vào tường khí bên ngoài.
Nàng bất đắc dĩ thở dài nói: “Lấy thực lực của chúng ta bây giờ, muốn giết ra ngoài có chút khó khăn, dù sao những con Xích diễm ngư này sẽ không ngừng theo sát chúng ta.”
“Một khi cương khí trong cơ thể ngươi tiêu hao hết, chúng ta liền xong.” Nàng nói không phải không có lý.
Nhưng lại không biết Mộc Phàm rất tự tin, lấy luyện khí bàng bạc trong cơ thể hắn, hoàn toàn không sợ tiêu hao, dù cho đứng ở chỗ này mặc kệ vô số Xích diễm ngư tấn công mười ngày mười đêm cũng sẽ không có vấn đề.
Nhìn mấy nữ sinh mặt mang khuôn mặt u sầu bộ dáng, Mộc Phàm bất đắc dĩ.
“Vậy mà các ngươi còn dám tiếp nhiệm vụ này, ta thật sự phục các ngươi, chẳng lẽ đi mà không chuẩn bị gì sao?”
Mộc Phàm có chút buồn bực nhìn mấy người, như vậy cũng dám ra đây?
Đám người Nặc Á, Lý Diệu Diệu nghe xong xấu hổ, mặt đều đỏ.
Đúng hư lời hắn nói, mấy người không có một chút chuẩn bị, thậm chí không có chuẩn bị bất kỳ thủ đoạn gì liền tiếp nhiệm vụ này.
“Được, vẫn dựa vào ta thôi, sớm biết vậy không đi rồi, mang theo các ngươi thật sự rất mệt a.”
Nhìn mấy người cúi đầu không nói lời nào, Mộc Phàm dở khóc dở cười nói thầm một câu.
Đây là mang theo một đám con ghẻ a.
“Ta tới mở đường.”
Đột nhiên, Thanh Trĩ mở miệng.
Nàng vừa nói xong, mấy người lập tức kinh ngạc nhìn nàng, bao gồm cả Mộc Phàm.
Chỉ thấy Thanh Trĩ đi tới ven tường khí, toàn thân bỗng nhiên tản ra một luồng hàn khí rất mạnh, khiến Mộc Phàm cũng phải mở to mắt nhìn.
“Hàn khí thật cường liệt, là luyện khí thuộc tính băng.” Mộc Phàm thầm nghĩ.
Thanh Trĩ tu luyện luyện khí thuộc tính băng, xem ra có chút không đơn giản a.
“Hàn băng chú...” Cả người Thanh Trĩ tỏa ra hàn khí, giống như hóa thành một nữ thần băng tuyết, tóc lại biến thành màu trắng.
Hai tròng mắt bốc ra hàn khí, làm người ta không dám nhìn thẳng, thậm chí không thể tới gần, một khi tới gần sẽ bị đóng băng.
Nhìn Thanh Trĩ trước mắt, Mộc Phàm rất là ngạc nhiên, rốt cuộc là tu luyện luyện khí thuộc tính băng hay bản thân đã có loại năng lực này đây?
“Là pháp thuật cao cấp mà Thanh Trĩ vừa mới tu luyện, Băng sương gió lốc.”
Nặc Á nghiêm túc nói, khiến Mộc Phàm không khỏi nhìn lại.
“Pháp thuật cao cấp, lấy ở đâu để tu luyện?” Mộc Phàm hỏi.
Nặc Á thuận miệng nói: “Ở thư viện, lầu thứ tám, trên đó có đổi võ học cùng pháp thuật cao cấp để tu luyện, cần tiêu hao điểm học tập, điểm năng lượng.”
“Thư viện lầu thứ tám?” Ánh mắt Mộc Phàm sáng lên.
Ong!
Nhưng vào lúc này, một luồng hàn khí khủng bố quét qua.
“Mở tường khí...”
Một tiếng quát lạnh truyền đến, Mộc Phàm mở tường khí ra.
Trong nháy mắt mở ra tường khí, bên ngoài có vô số Xích diễm ngư cùng mây màu máu ùa vào.
Ngay lúc này, Thanh Trĩ bạo phát.
Chỉ thấy đôi tay ngưng kết một chú ấn, đánh ra bên ngoài, hàn khí cuồn cuộn vô tận quét tới.
Ầm ầm, hàn khí hóa thành gió lốc thổi ra, đóng băng vô số Xích diễm ngư, thậm chí dập tắt một mảng mây lớn.
Gần như trong nháy mắt, bên ngoài đã bị quét sạch một vùng, đám mây bị gió lốc lạnh lẽo trực tiếp đánh vào tạo ra một lỗ thủng thật lớn.
“Đi!”
Nhân cơ hội này, luyện khí trong cơ thể Mộc Phàm cuốn mấy người lắc mình xông ra ngoài, dọc theo con đường mà pháp thuật cao cấp của Thanh Trĩ đánh ra.
Tốc độ cực nhanh, chống tường khí cường đại cứng rắn chạy ra một đường máu.
Đương nhiên, nếu thật sự đánh nghiêm túc, Mộc Phàm căn bản không e ngại những đám mây cùng Xích diễm ngư này, nhưng mấy người Nặc Á không được a.
Nếu là một mình hắn, chắc chắn sẽ tắm rửa một hồi trong đám mây, trong hoả vũ rồi mới rời đi, nhưng hiện tại dẫn theo vài người, không thể làm như vậy.
Ầm ầm ầm...
Bão tuyết tàn sát bừa bãi, phá tan đám mây đỏ, Xích diễm ngư bị đông lại thành tượng băng rơi lộp bộp.
Thanh Trĩ không ngừng phóng thích luyện khí trong cơ thể, thi triển pháp thuật cao cấp đánh ra một lối đi.
Nơi đi nàng qua, vạn vật đều đóng băng, sự cường đại của pháp thuật này làm Mộc Phàm phải ghé mắt nhìn, trong lòng càng thêm khát vọng tu luyện pháp thuật đẳng cấp cao.
Chỉ tiếc không thấy xuất hiện trong cửa hàng hệ thống, trong lòng ít nhiều cũng có chút tiếc nuối, một thân luyện khí bàng bạc của mình không có pháp thuật cao cấp thật sự rất lãng phí.
Hô!
Không lâu sau, Mộc Phàm mang theo mấy người một đường vọt ra, rốt cuộc trốn thoát phạm vi đám mây kia.
Chỉ là đám mây kia bắt đầu quay cuồng, vô số Xích diễm ngư như phát điên, đuổi theo mấy người, tiếng ù ù xuất hiện như muốn nuốt hết vạn vật.
“Các ngươi đi trước, ta sẽ ngăn chúng nó.”
Mộc Phàm hét lớn một tiếng, vứt mấy người Nặc Á ra rất xa, xoay người chạy về phía sau.
“Cẩn thận!”
Nặc Á chỉ nói một câu, lập tức mang theo đám Lý Diệu Diệu rút lui, Thanh Trĩ nhìn bóng dáng Mộc Phàm thật kỹ, dứt khoát xoay người rời đi.
Các nàng biết thực lực của Mộc Phàm cường đại, cản phía sau hẳn là không thành vấn đề.
“Hắc hắc, những con Xích diễm ngư này không tồi, bắt về làm cá kiểng cũng không tệ.”
Mộc Phàm nhìn đám mây ù ù xoắn tới, bên trong có vô số Xích diễm ngư, trong lòng đang suy nghĩ chuyện bắt về nuôi.
“Tiểu long, lên nào, nhanh một chút.”
Hắn cười nói xong, liền thấy con rắn nhỏ quấn trên cánh tay há mồm kêu một tiếng tê tê, đột nhiên bay vọt, hóa thành một tia chớp đỏ nhắm về phía đám mây cuồn cuộn kia.
“Cộc cộc...” Lúc này, cầu bông nhỏ không cam lòng yếu thế, la lên một tiếng nhún chân nhảy, thân thể tròn vo lập tức vọt vào bên trong đám mây.
Nhìn đến cảnh này, Mộc Phàm muốn ngăn cản cũng không kịp, chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ, dù sao không phải sủng vật của mình, xảy ra chuyện là phải bồi thường a.
Nhưng hiện tại nói gì cũng chậm rồi, hai tiểu gia hỏa cùng nhau chui vào trong đó, tức khắc, trong đám mây truyền đến tiếng nổ mạnh kịch liệt, vô số Xích diễm ngư sôi trào
Bạn cần đăng nhập để bình luận