Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 430: Thiên sứ chi tâm

Trên không trung bí cảnh, một đám thần linh bị buộc tới tuyệt cảnh.
Thiên sứ, ác ma, còn có một ít thần linh, thần thú đến từ dị vực đều hoảng sợ tụ tập bên nhau.
Bọn chúng bị hai con tiên thú cùng một bộ tiên cốt vây quanh.
Đúng vậy, chỉ có ba tên này lại vây quanh mấy chục tên thần linh, quả thực không thể tin được.
Nhưng sự thật là như thế, mấy chục tên thần linh khẩn trương tụ lại.
Đã trải qua một canh giờ tàn sát, rốt cuộc quét sạch phần lớn sinh linh dị tộc trong bí cảnh, chỉ còn lại một đám thần linh đang phản kháng.
“Đáng chết, sao trong bí cảnh này lại có tiên thú thượng cổ?”
“Không phải bọn chúng đã bị diệt sạch sao?”
Có thần linh kinh ngạc xen lẫn tức giận rít gào, dáng vẻ rất chật vật, trên người đầy vết thương, vừa rồi thiếu chút nữa đã bị Côn nuốt trọn.
Mấy tên thần linh khác cũng không tốt hơn bao nhiêu, đều chật vật, ít nhiều gì cũng bị thương, vẻ mặt sợ hãi nhìn Côn khổng lồ cùng một con Kỳ lân đang dẫm lên tường vân.
Hai con tiên thú này rất cường đại, khó có thể chống lại.
Đáng sợ hơn chính là bộ tiên cốt khoác tiên giáp kia, cũng không biết nó lấy từ đâu ra một đoạn thương rỉ sét loang lổ, tỏa sát khí lạnh thấu xương.
Thủ đoạn của tiên cốt hung tàn hơn, cường giả dị tộc gặp phải nó đều bị đâm thủng, căn nguyên bị cắn nuốt không sót một chút nào.
Thủ đoạn như thế chấn trụ đám dị tộc, bao gồm mấy chục tên hần linh trước mắt.
Bên kia, đám Mộc Phàm, Tiêu Văn, mập mạp yên lặng quan sát, không có ý định nhúng tay.
Đám Tiêu Văn không thể nhúng tay vào trận chiến giữa các thần linh, bọn họ căn bản không thể đối phó được mấy chục tên thần linh.
Bọn họ cũng đã giết không ít cường giả dị tộc cấp Siêu thể, Truyền kỳ, thậm chí Sử thi.
“Thật đã ghiền.”
Mập mạp không ngừng cười hắc hắc, cả người nhuộm máu, ma bia sau lưng uống máu dị tộc no nê, ma khí càng mãnh liệt hơn vài phần.
Trên người huynh muội Diệp Hồng Trần, Diệp Thiên có vài vết thương nhưng cũng không đáng lo ngại, vừa rồi tham dự săn giết cường giả dị tộc bị một tên thần linh công kích.
May mà Mộc Phàm kịp thời đánh nổ tên thần linh đó, nếu không thì có thể hai người đã trọng thượng hoặc ngã xuống rồi.
Còn cô gái nhỏ Tiêu Văn rất tinh ranh, chuyên lựa chọn lựa đối tượng nhỏ yếu để giết, không rõ là nàng giết được bao nhiêu cao thủ dị tộc.
Dưới cấp Bán thần, nhìn thấy liền giết, nàng lấy được không ít chỗ tốt.
“Mộc Phàm, mấy chục tên thần linh liên hợp lại rồi, có thể bắt lấy sao?”
Diệp Hồng Trần có chút sầu lo hỏi một câu.
Mấy người nhìn mấy chục tên thần linh tụ lại với nhau, tạo ra một vòng phòng ngự, đã chuẩn bị liều chết một trận, thiên sứ cùng ác ma đều liên hợp.
“Không có việc gì, chỉ là mấy chục tên thần linh thôi, đối với Côn và kỳ lân mà nói vẫn không đủ nhét kẽ răng.” Mộc Phàm xua xua tay, vẻ mặt bình tĩnh.
Hắn không để mấy tên thần linh này vào trong mắt, Côn và Kỳ lân có thể chém giết cường giả cấp bậc Thần vương, một đám thần linh bình thường sao có thể là đối thủ.
Hơn nữa có thêm một bộ tiên cốt hung tàn quỷ dị, mấy chục tên thần linh chính là một mâm đồ ăn, rất nhanh sẽ bị tan rã, tiêu diệt.
Cho dù có cá lọt lưới chạy ra cũng không có khả năng tránh khỏi Mộc Phàm, hắn sẽ không cho bọn chúng bất kỳ cơ hội nào.
Keng!
Lúc này, tiên cốt động thủ, vung đoạn thương lên, phát ra từng tiếng leng keng, sát khí cuồn cuộn, một thương nện vào quầng sáng phòng ngự.
Chỉ nghe một tiếng “Oanh”, quầng sáng do mấy chục tên thần linh hợp lực dựng lên đong đưa kịch liệt nhưng vẫn chưa bị đánh vỡ.
Đám thần linh nhẹ nhàng thở ra, quầng sáng do hơn mười tên thần linh hợp lực dựng lên vẫn rất cường đại, chặn được một đòn của tiên cốt.
“Tiên thú thượng cổ đều cường đại vô địch.”
Có thần linh mang sắc mặt nghiêm trọng, cảnh giác nhìn Côn cùng Kỳ lân vẫn luôn không nhúc nhích.
“Làm sao bây giờ?”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều thần linh hoảng sợ.
Ba tên thần linh thiên sứ tộc cầm đầu vô cùng bình tĩnh, có thể do bản thân bọn họ lạnh nhạt, không có tình cảm.
Quan sát tiên thú Côn cùng Kỳ lân, ba tên thiên sứ liếc nhau, cuối cùng ánh mắt dừng trên thân tiên cốt đang công kích.
“Nó hẳn là di hài của tiên nhân thượng cổ, vẫn còn một tia linh quang bất diệt, chỉ cần giết nó là có thể đánh vỡ phong tỏa thoát ra ngoài.”
Một tên thiên sứ mở miệng nói.
Lời này lập tức khiến cho hơn phân nửa thần linh tán thành.
“Không sai, chúng ta phải hợp lực, một kích đánh tan bộ tiên cốt này.”
“Không cần nương tay.”
“Tập hợp thần thuật mạnh nhất, giết nó.”
Kế tiếp, mấy chục tên thần linh đạt thành hiệp nghị, đều lặng yên ngưng tụ thần lực, ấp ủ tuyệt chiêu.
Trong lúc nhất thời, ánh sáng lập loè, thần lực mênh mông cuồn cuộn, thiên sứ, ác ma, thần linh dị vực đều chuẩn bị một đòn trí mạng.
Mộc Phàm đã nhận ra sự khác thường, những thần linh này đang nghẹn đại chiêu, mục tiêu là Tiểu Cốt.
Keng keng...
Lúc này, Tiểu Cốt lại tấn công, một thương cắm vào quầng sáng, tiên quang cường đại bùng nổ, muốn xé rách quầng sáng.
Đúng lúc này, hơn mười vị thần linh trong quầng sáng đồng thời quát lớn, đồng loạt tung ra một chiêu cường đại nhất về phía tiên cốt.
Thần lực mênh mông cuồn cuộn, ầm ầm ầm cuốn tới.
Tiên cốt bị thần lực mênh mông bao phủ, cả người bị đánh bay ra rất xa, đâm nát một ngọn núi trong bí cảnh, cuối cùng nện vào bề mặt tiên trận phong toả.
Tiên giáp tan vỡ lộ ra xương cốt bên trong, nhưng cũng không bị đánh nát, tiên lực cường đại lưu động trong xương cốt, cuối cùng chặn lại đợt công kích đáng sợ này.
“Sao có thể?”
Nhìn tiên cốt nhúc nhích, lại bay tới lần nữa, thế mà không bị đánh nát, mười tên thần linh xem mà sợ hãi.
“Sao nó lại không bị gì hết?” Có thần linh hoảng sợ kêu to.
Các thần linh lộ vẻ tuyệt vọng, mấy chục thần linh hợp lực thế mà không cách nào trọng thương tiên cốt, quả thực không thể tin được.
Lại nói tiếp, dù mấy chục thần linh liên hợp nhưng thần lực của bọn chúng có sự tương khắc, chỉ lực lượng của thiên sứ, ác ma đã khắc nhau rồi.
Cho nên dù liên hợp cũng không thể phát huy ra uy lực lớn nhất, ngược lại sẽ triệt tiêu lẫn nhau không ít, dẫn đến không đủ uy lực.
Hơn nữa bản thân tiên cốt có đặc tính bất diệt cường đại, tự nhiên có thể thừa nhận đợt công kích này, lại cường thế bay trở về.
“Rống!”
Lúc này, hai tiếng rống giận truyền đến, Côn cùng Kỳ lân song song bùng nổ, tiên lực tích tụ bắn vào quầng sáng.
Cùng lúc đó, tiên cốt cũng ra tay, đoạn thương ngưng tụ tiên lực toàn thân nó, sát khí bốc tận trời, một thương xỏ xuyên qua quầng sáng.
Chỉ nghe một tiếng “Răng rắc", quầng sáng do mấy chục thần linh hợp lực dựng nên tan vỡ.
Chỉ trong nháy mắt, quầng sáng đã bị ba cường giả khủng bố hợp lực phá nát, lực lượng cường đại tàn sát bừa bãi, trực tiếp trọng thương mấy tên thần linh.
“Giết!”
Mấy chục tên thần linh tức giận, bộc phát tiềm lực chưa từng thấy, có tên thiêu đốt thần lực đổi lấy lực lượng cường đại lực hơn.
Trong lúc nhất thời, thần quang mênh mông cuồn cuộn, thần lực rít gào quay cuồng như biển.
Đại chiến nổ ra, hai tiên thú cùng một bộ tiên cốt đại chiến mấy chục tên thần linh, cảnh tượng kinh tâm động phách.
Phanh!
Mới vừa giao thủ liền có thần linh bị tiên cốt xỏ một thương qua đầu, sát khí đáng sợ trực tiếp cắn nát thần hồn, mất mạng tại chỗ.
“A...” Có tiếng kêu thảm thiết truyền đến.
Bên kia, mấy tên thần linh bị Côn nuốt lấy.
Sự hung hãn của nó làm thần linh sợ hãi, sinh vật cấp Thần thoại hoàn toàn không phải đối thủ của tiên thú.
“Đấng toàn năng, xin ngài ban cho ta vô thượng chi lực, thanh trừ dị đoan.”
Chỉ nghe một loạt tiếng ngâm xướng truyền đến, ba tên thần linh Thiên sứ tộc đồng thời cầu nguyện, cả người tản ra thánh quang mãnh liệt.
Ba tên thiên sứ Thần cấp này đột nhiên câu thông thiên đường trong lúc mấy tên thần linh khác đang chống đỡ hai tiên thú, đưa tới một cổ ý chí đáng sợ hàng lâm.
“Thiên đường thẩm phán.”
Cùng với một tiếng quát lạnh, liền thấy ba cột sáng từ trên trời giáng xuống, thế mà xuyên qua tiên trận cùng hàng rào bí cảnh.
“Hả?” Mộc Phàm kinh ngạc, hai mắt lóe sáng.
Ánh mắt sáng quắc nhìn ba cột sáng, bên trên có một lực lượng ý chí đáng sợ buông xuống, có thể xỏ xuyên qua tiên trận của hắn.
Răng rắc, răng rắc!
Tiên trận tan vỡ, lộ ra một cái lỗ thủng, ba cột sáng hợp nhất, ba tên thần linh Thiên sứ tộc đồng thời nhảy lên cao, nhân lúc lực lượng thẩm phán buông xuống đào tẩu.
“Muốn chạy sao?”
Mộc Phàm hừ lạnh, giơ tay vỗ tới.
Ầm ầm ầm, không trung tối sầm, một bàn tay to hung hăng chộp tới ba tên thần linh Thiên sứ tộc.
Chỉ thấy cột sáng tan nát, ba tên thần linh này bị bàn tay to nắm lấy.
“Không...”
“Đấng toàn năng...”
Ba tên thiên sứ bị bắt rồi mà vẫn còn muốn ngâm xướng, kết quả là năm ngón tay của Mộc Phàm nắm chặt lại, ba tên thiên sứ không kịp kêu thảm đã bị bóp nát.
Thánh quang bùng nổ, ba tên thần linh Thiên sứ tộc sau khi chết chỉ để lại ba viên Thiên sứ chi tâm đang muốn thoát khỏi trói buộc quay về thiên đường.
Chỉ tiếc Mộc Phàm không cho chúng nó cơ hội, trực tiếp nắm chặt, Thiên sứ chi tâm bị giam cầm trong lòng bàn tay.
“Thiên sứ chi tâm, thì ra là thế.”
Mộc Phàm đánh giá ba viên Thiên sứ chi tâm kỳ lạ này, tựa như ngọc quý, tản ra ánh sáng thánh khiết.
Đây là hạch tâm của thiên sứ, chỉ cần Thiên sứ chi tâm bất diệt, có thể quay về thiên đường dựng dục ra cơ thể sống lại lần nữa.
“Rơi vào trong tay ta mà còn muốn chạy?” Mộc Phàm cười lạnh một tiếng, lòng bàn tay trào ra một ngọn lửa trực tiếp thiêu đốt, luyện hóa ba viên Thiên sứ chi tâm.
“A...”
“Dị đoan, ngươi dám!”
Ba tiếng kêu thảm thiết, rống giận từ Thiên sứ chi tâm truyền ra nhưng rất nhanh liền tắt ngủm, thần hồn của ba gã thiên sứ cấp Thần thoại đã bị Mộc Phàm luyện hóa.
Luyện hóa xong ba viên Thiên sứ chi tâm, Mộc Phàm mới yên tâm thu hồi.
“Các ngươi nhanh lên, nhanh chóng giết sạch đám thần linh này đi.”
Mộc Phàm ngẩng đầu, dùng giọng điệu lạnh băng ra lệnh.
“Rống!”
Côn hung hăng rống to, Kỳ lân rít gào, tiên cốt tăng tốc độ tàn sát, một thương một tên thần linh, máu thịt văng tung tóe, cảnh tượng quá kinh khủng.
Mấy chục tên thần linh, từng tên từng tên nối tiếp nhau, bị giết, bị cắn nuốt, cuối cùng không còn tên nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận