Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 360: Hai mươi ngàn tỷ

“Tiền sao?”
Long Xuyên sửng sốt, ngây ngốc nhìn Mộc Phàm, có chút khó tin.
Đường đường là cường giả cấp Truyền kỳ, thế mà muốn tiền.
Tiền, ở trong mắt bọn họ căn bản không có tác dụng, tới cấp bậc như Mộc Phàm thì tiền có nhiều hẳn cũng chỉ là một đống giấy thôi.
“Đúng vậy, ta chỉ cần tiền.”
Mộc Phàm khẳng định.
Thấy thế này, vẻ mặt Long Xuyên quái quái, hỏi: “Tiền đối với chúng ta tới nói không có bao nhiêu tác dụng, với gia cảnh của ngươi hẳn là không cần tiền mới đúng chứ?”
“Sao lại không cần?”
Mộc Phàm nghiêm trang nói: “Long bá không biết ta nghèo tới mức nào đâu, sắp không có gì ăn, chuyện trận pháp một giây là có thể xong xuôi, ta chỉ cần tiền, không cần gì khác cả.”
Trong mắt những người khác, tới cấp độ như Mộc Phàm thì tiền đã vô dụng, hẳn là phải muốn tài nguyên tu luyện hay là địa vị mới đúng.
Nhưng Mộc Phàm hoàn toàn ngược lại, chỉ cần tiền, không cần gì khác.
Còn địa vị, đừng làm trò cười, thực lực cường đại còn sợ không có địa vị sao, làm một vị cường giả Truyền kỳ, ai dám bất kính?
Còn tài nguyên thì Mộc Phàm cũng không thiếu, hoặc là nói cũng không phải rất quan trọng, thứ quan trọng duy nhất chính là tiền.
Không có tiền, thì không thể nạp tiền nha, một đường thiêu tiền mới có thành tựu bây giờ, không có tiền làm sao tiếp túc đốt.
Nhìn bộ dáng kiên định của hắn, Long Xuyên nghĩ không ra.
Hắn thấy quái lạ nên nói: “Mộc gia không cho ngươi tiền sao?”
Mộc Phàm cười khổ nói, thở dài nói: “Đừng nói nữa, chút tiền của Mộc gia không đủ ta dùng, bán toàn bộ Mộc gia cũng không đủ.”
“.....” Long Xuyên hết chỗ nói rồi.
Hắn uốn câm nín, chưa bao giờ gặp người trẻ tuổi nào thế này, chưa từng thấy cường giả Truyền kỳ nào chỉ cần tiền thôi.
Long Xuyên khẽ cười nói: “Nếu thứ khác thì khó mà nói, còn tiền thì quá đơn giản rồi.”
“Nói đi, ngươi muốn bao nhiêu?” Hắn cầm lấy chén rượu uống một ngụm.
Mộc Phàm vừa nghe có tiền, đôi mắt sáng rực, cười hắc hắc nói: “Đương nhiên là càng nhiều càng tốt, mấy trăm ngàn tỷ cũng không tệ.”
“Phốc!”
Long Xuyên phun một ngụm rượu, ho khan kịch liệt, sặc đến đỏ mặt mặt.
Hắn hít thở vài hơi, mới cười khổ nói: “Tiểu tử ngươi thật đúng là dám mở miệng a, toàn bộ Khu thứ tám cũng không lấy ra nổi mấy trăm ngàn tỷ cho ngươi.”
“Ngươi muốn nhiều tiền như vậy làm gì, dùng hết sao?” Long Xuyên có chút khó hiểu.
Mộc Phàm thở dài, nói: “Ta nghèo nha, tiền không đủ dùng, còn dùng như thế nào thì các ngươi cũng cũng đừng hỏi.”
“Việc này ta phải thương lượng cùng các lão bằng hữu khu khác, nhìn xem có thể đưa cho ngươi vài ngàn tỷ hay không.”
Long Xuyên gật gật đầu, cũng không hỏi nhiều.
Mỗi người đều có bí mật, huống chi vị này chính là người đến từ bên ngoài địa cầu.
Nghĩ tới nữ nhân thần bí lúc trước, trong lòng Long Xuyên vẫn còn sợ hãi, ký ức còn mới mẻ a.
“Ngươi chờ chút, ta hỏi những người khác.”
Nghĩ vậy, Long Xuyên trực tiếp liên lạc với người quản lý các khu khác, đề nghị thảo luận chuyện này.
“Không phải nói sẽ khen thưởng cho ta sao, ta thấy gộp chung cũng được, ta chỉ cần tiền, càng nhiều càng tốt, nếu có thể có mấy trăm ngàn tỷ thì càng tốt hơn.”
Mộc Phàm đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, mở miệng đề nghị.
Vẻ mặt Long Xuyên cứng đờ, dở khóc dở cười nhìn hắn, chưa từng nghĩ tới một cường giả Truyền kỳ lại mê tiền đến nông nỗi này.
Chẳng lẽ, người bên ngoài địa cầu đều mê tiền?
Tuy rằng rất tò mò, nhưng hắn không có tìm hiểu căn nguyên vấn đề, người có thể ngồi ở vị trí này cũng không ngốc, ngược lại rất tinh.
Muốn tiền, không thành vấn đề, ngược lại đơn giản hơn.
“Ngươi chờ, ta lập tức liên hệ bọn họ.”
Long Xuyên nói xong đứng dậy rời đi, đi sang một bên liên hệ những người khác.
Mộc Phàm một mình ngồi bàn, tự rót tự uống, đang suy nghĩ lần này đây có thể lấy tới bao nhiêu tiền đây.
Hẳn là không ít đi, dù sao mình cũng đã hoá giải nguy cơ cho Long Thành, chắc chắn phải khen thưởng, mình không cần gì hết, chỉ cần tiền, hẳn là bọn họ sẽ không keo kiệt.
“Các vị, Mộc Phàm đã nói như vậy, chỉ cần tiền.”
Bên kia, người quản lý chín khu kết nối với nhau, thương nghị việc này.
Long Xuyên vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngây ngốc.
“Đòi tiền?”
Trong phòng hội nghị ảo, một đám mờ mịt, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Một cường giả Truyền kỳ thế mà cần tiền, không cần gì khác?
“Ngươi chắc chắn, hắn chỉ cần tiền sao?”
Quản lý Khu thứ năm, một vị lão nhân lên tiếng hỏi.
Long Xuyên gật gật đầu: “Không sai, hắn nói như thế này, chỉ cần tiền, mở miệng chính là mấy trăm ngàn tỷ, mọi người thấy thế nào?”
“Mấy trăm ngàn tỷ?”
Mấy vị quản lý một lần nữa hết biết nói gì, chỉ nhìn nhau, thật sự có người yêu tiền như vậy?
“Muốn tiền, rất đơn giản nha.”
Quản lý Khu thứ nhất, Tiêu lão, nở nụ cười.
Hắn cười ha hả nói: “Vị tiểu hữu này rất thú vị, nếu hắn muốn tiền, vậy thỏa mãn hắn, trùng kiến Long Thành cùng xây dựng Khu thứ mười cần tiêu tốn tiền bạc, mấy khu chúng ta có thể lấy ra hai mươi ngàn tỷ cho hắn, nhiều hơn nữa thì không có.”
“Tốt, quyết định vậy đi.”
“Có thể!”
“Đúng rồi, tốt nhất mời hắn giúp chúng ta gia cố trận pháp phòng ngự các khu luôn.”
“Không sai, còn có phòng ngự của các phòng tuyến cũng cần gia cố một chút.”
Các đại lão sôi nổi đề nghị, đưa ra ý kiến, nhất trí đồng ý với yêu cầu của Mộc Phàm, muốn tiền, thật sự quá đơn giản.
Cho nên bọn họ không do dự gì cả, lập tức đồng ý.
“Được, các ngươi chuyển tiền qua cho ta.”
Long Xuyên gật gật đầu, hoàn thành mục đích của hội nghị.
Hắn rời khỏi phòng họp ảo trước, trở lại ngồi đối diện với Mộc Phàm, mặt mang vẻ tươi cười.
Trong phòng hội nghị, đại lão các khu nhìn nhau.
“Tiêu lão, ngài thấy thế nào?”
Trong phòng hội nghị, có người hỏi.
Chỉ thấy Tiêu lão im lặng một lúc, mới từ từ nói: “Sớm muộn gì Mộc Phàm cũng sẽ rời đi, tới cấp độ như hắn không thể không rời khỏi địa cầu, không thể tiếp tục lưu lại.”
“Có lẽ không bao lâu nữa sẽ có sứ giả Thần quốc buông xuống.”
Hắn vừa nói ra, mọi người đều im lặng, sắc mặt khó coi.
Trên địa cầu, không phải không có cường giả nhân loại cấp Truyền kỳ, cũng có nhưng đều bị bắt phải rời khỏi địa cầu, đi vào vũ trụ mênh mông.
Không rời đi, sẽ tiếp nhận trừng phạt của Thần quốc, bởi vì bước vào cấp Truyền kỳ cấp phải rời khỏi văn minh của mình.
Đây là quy định của Thần quốc, không ai có thể làm trái.
“Gần đây, vị kia càng ngày càng quỷ dị, chúng ta không thể không cẩn thận.”
Tiêu lão đột nhiên nói một câu, trong lòng mọi người đều hiểu rõ mà không nói ra.
“Có cần mời Mộc Phàm thăm dò vị kia một chút hay không?”
Có người đột nhiên đề nghị, mọi người lập tức im lặng.
Tất cả mọi người không nói lời nào, không khí trong lúc nhất thời trở nên căng thẳng.
Sau một hồi, Tiêu lão mới chậm rãi nói: “Việc này đặt sang một bên, mau chóng khôi phục phòng ngự Long Thành, trùng kiến phòng tuyến.”
“Những chuyện khác liền dựa theo kế hoạch đã định mà chấp hành.”
“Tình huống Thiên Không thành phương tây như thế nào?”
Hắn lại hỏi thêm một câu, tình huống nhân loại phương tây không lạc quan lắm.
“Tình huống không ổn, đã vài lần cầu viện.”
“Vậy, phái ai đi chi viện đây?”
Trong lòng mọi người đồng thời nghĩ đến một người, rồi nhìn nhau không nói gì.
“Có thể mời hắn sao?”
Có người cười khổ nói, người bọn họ nghĩ tới tất nhiên chính là Mộc Phàm, truyền kỳ nhân loại, thanh danh vang dội gần đây.
Nhưng có thể mời hắn đi sao?
“Không phải phương tây có tiền sao?” Người quản lý khu thứ sáu đột nhiên nói một câu.
Mọi người vừa nghe, ánh mắt đều sáng lên, đúng vậy, Mộc Phàm chỉ cần tiền, có lẽ hắn sẽ đi.
“Quyết định vậy đi.”
“Để Long Xuyên nói."
........
Bên kia, Long Xuyên rót một ly rượu, uống một ngụm.
“Những người khác đã đồng ý, số tiền là hai mươi ngàn tỷ, ngươi xem có đủ hay không?”
Hắn buông chén rượu, nghiêm túc hỏi.
Chín khu đưa ra hai mươi ngàn tỷ, đã là cực hạn, còn phải xây dựng Khu thứ mười, trùng kiến phòng tuyến Long Thành, tài chính khan hiếm, rất khó trích ra nhiều hơn.
Mộc Phàm vừa nghe được, đôi mắt tỏa ánh sáng, hai mươi ngàn tỷ, không nghĩ tới có nhiều như vậy.
Thật hắn chỉ nói vậy thôi, nghĩ thầm là có mấy ngàn tỷ cũng đã tốt lắm rồi, ai ngờ ngoài dự đoán.
“Đúng rồi, các vị ở khu khác muốn mời ngươi tăng cường một phòng ngự trận pháp các khu, ngươi xem...” Long Xuyên nhắc tới chuyện này.
Mộc Phàm không cần suy nghĩ liền cười nói: “Chuyện này đơn giản, ta sẽ lần lượt tăng cường trận pháp phòng ngự của các khu.”
“Đương nhiên, trước tiên phải gia cố trận pháp Khu thứ tám một chút.” Hắn bổ sung thêm một câu.
Long Xuyên vừa nghe vui mừng gật gật đầu, cười nói: “Đa tạ, ngươi cho ta số thẻ, ta chuyển hết số tiền này cho ngươi.”
“Được!”
Mộc Phàm không nói nhiều, trong lòng rất kích động, lập tức có hai mươi ngàn tỷ vào túi, là số tiền thu vào lớn nhất từ trước tới giờ.
Hai mươi ngàn tỷ a, chưa bao giờ có nhiều tiền như vậy.
“Tích... Thẻ vàng ngân hàng tu chân nhận hai mươi ngàn tỷ, tổng cộng....”
Rất nhanh, di động nhận được tin nhắn, làm tâm thần Mộc Phàm run lên, trong lòng nở hoa, lại phát tài rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận