Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 203: Không gian truyền tống

“Cái gì?”
Mộc Phàm ngạc nhiên, hệ thống nói nạp tiền là có thể làm được chuyện này?
Đùa cái gì vậy, hệ thống có công năng này sao?
“Ký chủ, truyền tống một đơn một trăm vạn.”
Hệ thống trực tiếp đáp lại, Mộc Phàm ngơ ngác không nói, luôn cảm thấy hệ thống càng ngày càng sinh động, thậm chí chủ động quảng cáo nghiệp vụ của nó a.
Mộc Phàm tỉnh táo lại, hỏi: “Hệ thống, ngươi nói truyền tống một đơn, là trực tiếp truyền tống đến trong tay khách hàng sao?”
“Không sai, chỉ cần ký chủ nạp tiền, phí truyền tống một đơn là một trặm vạn, trong khoảnh khắc có thể tới trong tay khách hàng được chỉ định.”
Hệ thống trả lời khiến Mộc Phàm có chút ngốc ra, cái hệ thống này thăng cấp như thế nào, có thêm công năng này bao giờ.
Có lẽ cảm thấy sự thắc mắc của Mộc Phàm, hệ thống giải thích: “Từ thời điểm ký chủ bắt giữ Hạt không gian lần trước, bổn hệ thống cũng đã mở ra công năng này.”
“Sao ngươi không nói sớm?” Mộc Phàm có chút bất mãn
“Ký chủ không hỏi!”
“....” Mộc Phàm đen mặt, mắng to: “Là ngươi không nhắc nhở, có quỷ mới biết ngươi có công năng gì a, đồ hệ thống hố người.”
Hệ thống yên tĩnh, không hề nói gì nữa.
Mộc Phàm thở dài, bắt đầu suy nghĩ về đề nghị của hệ thống, trực tiếp truyền tống là một thủ đoạn thuận tiện nhanh chóng nhất.
Hệ thống có công năng này thì trực tiếp truyền tống hàng hoá đến trong tay người mua, tạo đơn, giao hàng, toàn bộ quá trình không tới mười giây.
Khi Mộc Phàm giao lưu cùng hệ thống, có một người ghé xem cửa hàng của hắn.
........
Lúc này, ở khu thứ nhất khu, thủ phủ.
Trong một biệt thự xa hoa lơ lửng trên không trung, có một nữ tử xinh đẹp yên lặng mở Tiên võng, nhàm chán xem xem.
Nàng chính là người lúc trước một hơi mua hết đan dược của Mộc Phàm, Diệp Hồng Trần.
“A?”
Diệp Hồng Trần đang xem Tiên võng, đột nhiên thấy một cửa hàng thông báo có hàng mới trưng bày, lập tức hứng thú.
“Có hàng mới sao?”
Nàng kinh ngạc mở cửa hàng kia, cửa hàng tạp hóa Tiên phàm.
Không phải cửa hàng đan dược kia a?
Nhưng khi nàng mở giao diện cửa hàng, lại bất ngờ vì lần này không nhìn thấy đan dược, ngược lại là thêm một loại hàng trước đó không có.
“Ngọc giản?”
Diệp Hồng Trần ngạc nhiên xem phần giới thiệu, vừa xem đôi mắt tức khắc trừng to.
“Ngọc giản truyền thừa?”
Nàng bỗng nhiên đứng dậy, nhìn chằm chằm cho kỹ món hàng này, nhìn hai ba lần, xác nhận thật sự là ngọc giản.
Không sai, chính là ngọc giản truyền thừa.
“Sao có thể chứ?” Diệp Hồng Trần vẫn có chút nghi nghờ.
Nàng nhìn phần giới thiệu của món hàng này, ngọc giản truyền thừa luyện khí sơ cấp, luyện đan sơ cấp, trận pháp sơ cấp, giá bán một ngàn năm trăm vạn.
Lại còn có ngọc giản truyền thừa cấp cao hơn, luyện đan, luyện khí, trận pháp trung cấp, mỗi một cái có giá bán là năm ngàn vạn.
Càng ngạc nhiên hơn chính là có cả ngọc giản truyền thừa cao cấp, bên trong ghi chép lĩnh ngộ cùng tri thức về trận pháp cao cấp, luyện đan cao cấp, luyện khí cao cấp.
Giá bán một trăm triệu một ngọc giản.
“Có phải thật hay không đây?” Diệp Hồng Trần có chút hoài nghi.
Chỉ có một ít người sắp hết thọ nguyên mới hao phí tâm huyết cuối cùng, ghi chép tất cả tri thức một đời của mình vào ngọc giản truyền lại.
Vì như vậy nên rất ít người làm loại chuyện này, bởi vì hao phí tâm thần cùng tinh lực, cũng có ảnh hưởng không tốt tới bản thân.
Nhưng cửa hàng tạp hóa Tiên phàm này lại bày ra ngọc giản truyền thừa, chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp ba, cả ba hệ thống.
Điều này khiến cho Diệp Hồng Trần chú ý, nhịn không được trực tiếp bấm vào, sau đó nhanh chóng đặt hàng.
Nàng chọn ba phần ngọc giản truyền thừa sơ cấp, muốn xem thử xem có phải thật sự như giới thiệu không, hay là lừa gạt người ta?
..........
Trong vườn trường, Mộc Phàm vừa đi vừa suy tư.
Tích tích!
“Chủ nhân, cửa hàng có đơn đặt hàng mới, mời nhanh chóng kiểm tra.”
Tiểu Linh vang tiếng nhắc nhở, bừng tỉnh Mộc Phàm đang trầm tư.
Có người đặt hàng?
Hắn kinh ngạc mở cửa hàng xem, quả thật là có người mua.
“Nhanh như vậy sao?” Mộc Phàm ngạc nhiên, xem thông tin đơn đặt hàng.
Trên đơn đặt hàng có một cái tên quen thuộc.
Diệp Hồng Trần!
Mộc Phàm có chút kinh ngạc, không nói gì, thế mà lại là người này.
Chẳng lẽ người này vẫn luôn chú ý hoạt động của cửa hàng, nếu không sao vừa mới bày ra liền đặt hàng rồi?
Tuy rằng rất bất ngờ nhưng Mộc Phàm cũng không có để ý, có người mua tự nhiên là chuyện tốt.
Hơn nữa vẫn là một vị khách hàng lớn, một lần mua ba ngọc giản truyền thừa, đáng tiếc chỉ là sơ cấp, có lẽ là muốn xem thử là thật hay không a.
Khóe miệng Mộc Phàm hơi cong, nói thầm: “Mua đi, chờ ngươi nhìn nội dung bên trong rồi liền biết là thật hay giả, có lẽ không bao lâu ngươi sẽ tiếp tục mua.”
Suy nghĩ của hắn không sai, nhưng tiền đề là người ta phải cảm thấy hứng thú với luyện khí, luyện đan, trận pháp mới được, nếu không sẽ không mua sắm ngọc giản truyền thừa cấp bậc cao hơn.
“Thẻ vàng ngân hàng tu chân nhận: Bốn ngàn năm trăm vạn.”
Nghe được tiếng di động nhắc nhở, trong lòng Mộc Phàm vui vẻ.
“Ba phần ngọc giản truyền thừa sơ cấp, bốn ngàn năm trăm vạn vào túi, không tồi.”
Mộc Phàm đắc ý bắt đầu chuẩn bị giao hàng.
Nhưng hắn suy nghĩ có nên dùng thử công năng truyền tống của hệ thống một lần hay không?
Hắn chần chờ, nếu dùng công năng truyền tống của hệ thống, đột nhiên truyền tống hàng qua có thể dọa người ta hay không, hoặc là đưa tới phiền toái gì đó a?
“Hệ thống, thử công năng truyền tống.”
Mộc Phàm cắn răng, thử một lần xem như thế nào, ai có thể phát hiện, dù bị phát hiện thì mình cũng có vũ lực cường đại mà, sợ cái gì.
Hắn lấy ra một cái hộp, chỉ là hộp gỗ thông thường, để ba phần ngọc giản truyền thừa vào, sau đó đậy nắp.
“Hệ thống, có thể truyền tống rồi.”
Mộc Phàm kêu gọi hệ thống.
“Đinh, tiêu hao một trăm vạn, bắt đầu truyền tống.”
Theo tiếng nhắc nhở của hệ thống, Mộc Phàm liền thấy một luồng sáng bao vây lấy hộp gỗ, biến mất không thấy, giống như chưa từng xuất hiện.
Mộc Phàm nhìn bàn tay rỗng tuếch, vẻ mặt ngạc nhiên, hệ thống này còn có bao nhiêu năng lực?
Nạp tiền, chỉ cần nạp tiền, chuyện gì cũng có thể làm được.
Cùng lúc đó, trong thủ phủ khu thứ nhất.
Diệp Hồng Trần đang ngồi trên sô pha da thú, lười biếng ngửa ra, dáng người lồi lõm quyến rũ, mái tóc dài màu đỏ tựa như một ngọn lửa.
Đáng tiếc, không ai có thể thưởng thức sự mỹ lệ này.
“Ngọc giản truyền thừa, rốt cuộc là ai làm ra đây?”
Diệp Hồng Trần lầm bầm lầu bầu, đôi mắt đẹp lập loè, trong lòng đang suy đoán rốt cuộc là ai làm ra mấy ngọc giản kia.
Ong!
Đang lúc nàng tập trung suy nghĩ, không gian bốn phía truyền đến một trận dao động kỳ dị, nàng giật mình lập tức từ trên sô pha nhảy dựng lên, luyện khí cường đại bùng nổ.
“Ai?” Diệp Hồng Trần quát lạnh một tiếng.
Lại thấy không gian trước mắt nứt ra một khe nhỏ, đồng tử nàng co rụt lại, đang định ra tay, lại thấy từ bên trong có một hộp gỗ rơi xuống.
Lạch cạch, hộp gỗ vững vàng rơi vào trên bàn.
Trong phòng im ắng, vết nứt không gian biến mất, một màn quỷ dị như thế làm sắc mặt Diệp Hồng Trần vô cùng khó coi.
“Đây là cái gì?” Nàng nhìn chằm chằm hộp gỗ trên mặt bàn.
Nhìn bề ngoài rất bình thường, chính là hộp đục từ mấy khúc gỗ, hoàn toàn không có bất kỳ chỗ nào đặc biệt.
Nàng giơ tay đánh ra một luồng luyện khí cuốn hộp gỗ bay đến giữa không trung, mở ra, lại không có bẫy rập như trong tưởng tượng.
Chỉ là bên trong rớt ra ba cái ngọc giản.
“Từ từ, ngọc giản?” Diệp Hồng Trần ngẩn người.
Nhìn ngọc giản sắp rơi trên mặt đất, một khi rơi xuống có khả năng sẽ vỡ nát, xuất phát từ một loại bản năng, Diệp Hồng Trần trực tiếp lấy tay bắt.
Ba cái ngọc giản bay vèo vào trong tay nàng, dừng trên lòng bàn tay.
“Ngọc giản này là ai đưa tới, lại có thể xé rách không gian truyền đồ vật?”
Diệp Hồng Trần rất ngạc nhiên, cảm giác cả người phát lạnh, thứ này rốt cuộc là ai đưa tới đây, hoàn toàn không phát hiện được gì.
Trong lòng không ngừng hiện lên một loạt suy nghĩ, chung quy không nhịn được tò mò, đưa một sợi ý niệm nhập vào trong một cái ngọc giản.
Khi ý chìm vào trong đó, Diệp Hồng Trần sửng sốt, ngây ngốc đứng ở tại chỗ, bị chấn động mạnh.
“Ngọc giản truyền thừa, luyện khí sơ cấp?”
Diệp Hồng Trần kinh ngạc hô lên một tiếng, kinh hãi nhìn ba cái ngọc giản trên tay, chính là ngọc giản truyền thừa mà nàng vừa mới đặt mua sao?
Đúng vậy, mới vừa đặt hàng liền đưa tới?
Còn lấy phương thức cực kỳ chấn động này đưa tới, mới vừa đặt hàng không bao lâu thì đồ vật liền đến trước mặt nàng.
Giờ phút này, trong lòng Diệp Hồng Trần nổi sóng to, rốt cuộc là cường giả cấp độ nào mới có thể truyền vật phẩm qua không gian mà vẫn hoàn hảo không tổn hao gì đưa đến trước mặt nàng.
Lại còn chính xác như thế, quả thực không thể tưởng tượng, nghe rợn cả người!
“Ngươi rốt cuộc là ai đây?”
Hai mắt Diệp Hồng Trần tỏa ánh sáng, đột nhiên cực kỳ hứng thú đối với chủ nhân cửa hàng tạp hóa Tiên phàm kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận